Chương 845: Cường thế (1)
Chương 845: Cường thế (1)
Cũng may dưới trướng Từ Kính có kỵ binh, trực tiếp giục ngựa lao về phía trước, liền dọa những người dân kia hò hét chói tai tản ra bỏ chạy, lúc này mới tránh cho bọn Trương Võ bị vây công.
Trương Vân Xuyên sau khi đạt được tin tức, cũng mệnh lệnh quân đội ra roi thúc ngựa, mau chóng đến dưới Kiến An thành hội hợp với đoàn người bọn Trương Võ.
Hơn vạn tướng sĩ Tuần Phòng quân đông nghìn nghịt đến cách bên ngoài Kiến An thành mười lăm dặm, đại quân tinh kỳ tung bay, đao thương như rừng, tràn đầy tư thái khí nuốt núi sông.
Ở trên sườn núi nhỏ bên đường, Trương Vân Xuyên gặp Từ Kính cùng Trương Võ dẫn bộ đội tiên phong đến.
“Phó tướng đại nhân, ta chưa dựa theo quân lệnh của ngươi sớm xây dựng xong binh doanh, ta thẹn với tín nhiệm cùng phó thác của ngươi, mời ngươi trị tội.”
Đây là nhiệm vụ đầu tiên sau khi Trương Võ đảm nhiệm tham quân, đã gặp cản trở mãnh liệt chưa hoàn thành được, điều này làm trong lòng hắn tràn ngập áy náy, quỳ một gối xuống đất thỉnh tội.
“Ngươi làm cái gì vậy, đứng dậy!”
Trương Vân Xuyên đỡ Trương Võ vẻ mặt uể oải nâng dậy, nói: “Đánh trận còn có thua có thắng.”
“Chúng ta chung quy không thể bởi vì nếm mùi thất bại, liền không đánh trận nữa nhỉ?”
“Nếu đánh trận thua liền ủ rũ, vậy chúng ta còn làm lính cái gì, chúng ta dứt khoát về nhà bế con cho xong, ngươi nói đúng không?”
Trương Vân Xuyên cười cười nói: “Chuyện này chưa làm tốt, đó là rất bình thường, ngã ở nơi nào, vậy thì bò dậy ở nơi đó!”
“Không cần vẻ mặt như có tang, để người ta chê cười!”
“Thẳng lưng lên cho ta!”
“Chút chuyện này không tính là cái gì, về sau sóng to gió lớn còn nhiều!”
Chuyện một lần này chưa làm tốt, lòng tự tin của Trương Võ bị đả kích rất lớn, hắn cảm thấy mình khiến đường đệ mất mặt.
Nhưng sau khi Trương Vân Xuyên dẫn đường một phen, hắn thẳng sống lưng của mình lên.
Hắn cảm thấy đường đệ nói không sai, chút việc nhỏ này không làm tốt đã ủ rũ, vậy về sau gặp sóng to gió lớn, mình chẳng phải là lại càng tệ hơn nữa?
Trương Võ toản siết nắm tay của mình, trong ánh mắt có thêm vài phần kiên nghị.
“Nói một chút đi, cụ thể bây giờ là tình huống thế nào?”
Trương Vân Xuyên sau khi trấn an Trương Võ một phen, hướng ánh mắt về phía giáo úy Từ Kính đứng ở một bên.
So với Trương Võ chưa từng trải qua việc lớn gì mà nói, Từ Kính từng làm mã bang, lại từng làm ở trong Hắc Kỳ hội, càng từng lên chiến trường, cho nên năng lực thừa nhận tâm lý mạnh hơn rất nhiều.
“Phó tướng đại nhân, mấy ngày nay đều có lượng lớn dân chúng chạy tới mắng chửi vây công chúng ta, ý đồ đuổi chúng ta đi.”
“Huynh đệ chúng ta bị ném đá làm bị thương không ít, nhưng chúng ta vẫn duy trì khắc chế, không dám động đao đối với dân chúng.”
“Một khi động đao, chúng ta lo lắng Tả Kỵ quân ở một bên như hổ rình mồi ra tay với chúng ta, đến lúc đó chúng ta có lý cũng nói không rõ.”
Trương Vân Xuyên gật gật đầu hỏi: “Cầm đầu là ai, làm rõ chưa?”
Từ Kính trả lời: “Đã làm rõ.”
“Một khu đất hoang này là của Lỗ gia Đại Quan trấn Kiến An huyện, nơi này trộn lẫn nhiều đá, lại nhiều cát, cho nên không trồng hoa màu.”
“Kẻ cầm đầu dẫn theo dân chúng không muốn chúng ta ở nơi này dựng trại đóng quân chính là người của Lỗ gia, ta hoài nghi sau lưng Lỗ gia còn có người.”
Trương Vân Xuyên lộ ra nụ cười lạnh: “Người sau lưng Lỗ gia không cần đoán cũng biết là ai, nhưng ta lười đi tìm hắn, Lỗ gia thò đầu ra trước, vậy chúng ta tìm Lỗ gia này trước hết.”
“Biết bọn hắn ở chỗ nào không?”
“Ngay tại Đại Quan trấn cách đây năm dặm.”
“Được, vậy ta đi gặp Lỗ gia một chút.”
Địa phương chung quanh đại đa số đều là đồng ruộng gieo trồng hoa màu, thứ đại quân bọn họ cần là xây dựng một tòa doanh địa củng cố lâu dài, cho nên chiếm đất của người khác, người ta khẳng định không muốn.
Thật không dễ gì tìm được một mảnh đất hoang tương đối thích hợp xây dựng doanh địa, ai biết còn là có chủ, người ta vẫn là không muốn, thế mà còn cổ động dân chúng không rõ chân tướng, đả thương binh sĩ của bọn họ.
Gia tộc bình thường ai dám ra tay với quan binh?
Không phải chán sống rồi hả.
Nhưng Lỗ gia người ta lại cổ động dân chúng ra tay.
Trương Vân Xuyên biết, ngươi cho dù giết sạch dân chúng, cũng không giải quyết được vấn đề, ngược lại sẽ làm sâu sắc thêm mâu thuẫn cùng thù hận của quân dân.
Cởi chuông còn cần người buộc chuông, Lỗ gia đã thò đầu ra nhằm vào bọn họ, vậy không thương lượng, trước lấy Lỗ gia làm cửa đột phá, mở ra cục diện của bọn họ ở Trần Châu.
Trương Vân Xuyên thân là phó tướng Tuần Phòng quân, ở Đông Nam Tiết Độ phủ cũng tính là một nhân vật.
Hắn ra ngoài bày vẽ cũng không nhỏ, trừ Từ Kính triệu tập hai trăm kỵ binh, còn có thân vệ đô năm trăm vệ binh tinh nhuệ trang bị đến tận răng.
Đại Quan trấn đứng sừng sững ở ngoài Kiến An thành mười dặm, là nơi khách thương lui tới đặt chân, chung quanh xây dựng không ít kho hàng lớn chứa hàng, nhà xe.
Rất nhiều khách thương có đôi khi quá muộn, dẫn tới Kiến An thành đóng cổng không kịp vào thành, hầu như đều đặt chân ở Đại Quan trấn.
Khi một đám binh mã bọn Trương Vân Xuyên cuồn cuộn đến Đại Quan trấn, Đại Quan trấn đã không còn sự phồn hoa ngày xưa, ngược lại tràn ngập một phần sát khí lạnh lẽo.