Chương 855: Bị động (1)
Chương 855: Bị động (1)
“Trương Đại Lang bắt bọn Giang phó tướng rồi? ?”
“Hắn làm sao dám!”
Giang Nghị tốt xấu gì là phó tướng của Tả Kỵ quân bọn hắn, Tuần Phòng quân dựa vào cái gì bắt người!
Thực cho rằng Tả Kỵ quân bọn hắn không tồn tại sao? ?
“Con mẹ nó, Trương Đại Lang này quá kiêu ngạo rồi, người của lão tử cũng dám động vào!”
Lưu Uyên vỗ một cái vào trên bàn, lớn tiếng mắng: “Đi điều binh cho ta, hắn hôm nay nếu không cho lão tử một câu, lão tử thế nào cũng phải san bằng binh doanh Tuần Phòng quân bọn hắn mới được!”
Lưu Uyên sau khi nếm mùi thất bại ở thành Lâm Xuyên, binh mã dưới trướng tổn thất thê thảm nặng nề không nói, phó tướng Mã Phúc Sơn càng gãy mất.
Bây giờ Tiết Độ sứ xếp Trương Đại Lang vào Trần Châu làm Trấn Thủ sứ, tâm tình của hắn vốn đã không tốt.
Trương Đại Lang này vừa đến Trần Châu đã bắt phó tướng của hắn, điều này làm cơn tức trong lòng hắn không áp chế được nữa.
“Đô đốc đại nhân bớt giận nha!”
Tham quân Khổng Thiệu Nghi thấy Lưu Uyên đã bị phẫn nộ che mất lý trí, lập tức đứng ra khuyên bảo.
“Đô đốc đại nhân, ta từng có tiếp xúc với Trương Đại Lang kia.”
Khổng Thiệu Nghi nói: “Theo ta quan sát, Trương Đại Lang kia tuy trẻ tuổi, nhưng không phải hạng người hữu dũng vô mưu.”
“Một lần này hắn dám mạo hiểm phiêu lưu khơi mào hai quân chúng ta xung đột, bắt Giang phó tướng, vậy hắn khẳng định là có chỗ dựa.”
“Chúng ta bây giờ còn chưa làm rõ tình huống đã lỗ mãng dẫn binh đi đòi câu giải thích, một khi thật sự đánh, chết người, chảy máu, vậy không có đường lui có thể đi nữa!”
“Nhỏ không nhịn được sẽ loạn mưu lớn, xin đô đốc đại nhân cân nhắc.”
Tả Kỵ quân ở trong một trận chiến Lâm Xuyên có thể nói là nguyên khí tổn thương nặng nề, bọn hắn bây giờ cần không phải đánh trận khắp nơi, mà là đóng cửa lại liếm vết thương, khôi phục thực lực.
Tham quân Khổng Thiệu Nghi ở Tả Kỵ quân tuy chỉ là một tham quân, nhưng hắn lại là người Lưu Uyên rất dựa dẫm.
Sau khi nghe xong Khổng Thiệu Nghi nói một phen, Lưu Uyên cố đè nén xuống lửa giận trong lòng.
Ánh mắt hắn hướng về phía Tam đệ Lưu Đỉnh của mình, nói: “Tam đệ, ngươi mau chóng đi làm rõ, trong Đại Quan trấn rốt cuộc đã xảy ra cái gì.”
“Nếu Trương Đại Lang vô duyên vô cớ bắt người của chúng ta, vậy lão tử cho dù là bất chấp mọi giá, cũng phải đi tìm Trương Đại Lang đòi câu giải thích!”
“Vâng!”
Lưu Đỉnh một lần này phụ trách sai sử thế lực địa phương Trần Châu nhằm vào Tuần Phòng quân.
Hắn trước phái người Lỗ gia âm thầm gây chuyện, cổ động dân chúng đi tập kích xua đuổi Tuần Phòng quân.
Một khi Tuần Phòng quân ra tay với dân chúng, dẫn tới đổ máu chết người mà nói, vậy hắn liền có thể làm văn, ý đồ ở trên dư luận làm cho Tuần Phòng quân dính tiếng xấu.
Quân dân Trần Châu đến lúc đó toàn thể chống lại Tuần Phòng quân, vậy Tuần Phòng quân liền không thể đứng vững ở Trần Châu, Tiết Độ sứ đối mặt áp lực, nói không chừng sẽ rút Tuần Phòng quân đi.
Nhưng ai biết phản ứng của Tuần Phòng quân ra ngoài hắn đoán trước rất nhiều.
Tuần Phòng quân chưa động đao đối với dân chúng, ngược lại trực tiếp hướng về phía Lỗ gia.
Tả Kỵ quân ý đồ đi điều đình, sau đó bảo hộ Lỗ gia, nhưng ai biết Tuần Phòng quân ngay cả mặt mũi Tả Kỵ quân cũng không nể, thuận tiện bắt luôn phó tướng Giang Nghị.
Một chuỗi động tác này của Tuần Phòng quân khiến Lưu Đỉnh cũng bất ngờ, điều này làm hắn bây giờ phi thường bị động.
Hắn sau khi đạt được tin tức, ngay lập tức chạy tới đô đốc phủ, về phần tình huống chi tiết như thế nào, trên thực tế hắn cũng là hoàn toàn không biết gì cả.
Hắn chỉ biết đám người phó tướng Giang Nghị, Đại Quan trấn Lỗ Sâm bị bắt rồi.
Lúc nửa đêm, Lưu Đỉnh tự mình đến Lỗ phủ của Đại Quan trấn.
Ở trong phòng khách, Lưu Đỉnh gặp được một đám nữ quyến hoang mang lo sợ trong nhà Lỗ Sâm.
“Lưu lão gia, ngài phải cứu lão gia nhà ta nha.”
Lỗ phủ từ khi Lỗ Sâm bị bắt đi, liền tựa như mất đi xương sống, trong nhà loạn hết cả lên.
Bây giờ nhìn thấy Lưu Đỉnh tới, một đám người khóc như mưa rơi, khẩn cầu Lưu Đỉnh làm chủ cho nhà bọn họ.
“Đừng khóc nữa!”
Lưu Đỉnh bị bọn họ khóc tới mức tâm phiền ý loạn, hắn vỗ mạnh lên bàn, tiếng kêu khóc của mọi người nhất thời dừng lại.
Lưu Đỉnh sau khi nhìn Lỗ Sâm phu nhân một cái, nói với người khác: “Người khác đi về trước, tiểu tẩu tử lưu lại, nói cho ta nghe một chút rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.”
Một đám già trẻ của Lỗ gia đều ra khỏi phòng khách, để lại phu nhân tái giá của Lỗ Sâm ở phòng khách thấp giọng nức nở.
Lưu Đỉnh nhìn Lỗ phu nhân bộ dạng rất xuất chúng, giọng điệu dịu đi một chút.
“Tiểu tẩu tử, ngươi tạm thời đừng khóc, chuyện này có Lưu gia chúng ta, lão Lỗ khẳng định không có việc gì.”
“Ngươi nói kỹ cho ta, ban ngày rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.”
“Vì sao Tuần Phòng quân kia đột nhiên ra tay, mang lão Lỗ cùng Giang phó tướng bọn họ đều bắt đi.”
Đối mặt Lưu Đỉnh hỏi, Lỗ phu nhân lau nước mắt trên mặt, mang chuyện ban ngày xảy ra trong Đại Quan trấn kể một lần cho Lưu Đỉnh.
“Ngươi là nói, Giang phó tướng đánh Trương Đại Lang kia? ?”
Ở sau khi biết được lúc ấy phó tướng Giang Nghị đánh phó tướng Tuần Phòng quân Trương Đại Lang, đầu Lưu Đỉnh ong ong.