Chương 934: Tra rõ đến cùng! (1)
Chương 934: Tra rõ đến cùng! (1)
Hắn tuy đã chạy, nhưng những người đó dưới trướng hắn lại chỉ chạy về được mấy người, điều này làm trong lòng hắn vẫn luôn hồi hộp.
Bây giờ lâu như vậy rồi, các thủ hạ tản ra chạy kia đều không có tin tức, điều này làm hắn rất lo lắng.
“Không thể ở lại trong thành nữa!”
Lỗ Vịnh Hạo cảm thấy, các thủ hạ bị bắt kia một khi phun ra, lấy tính cách thối của Tuần Phòng quân, bọn họ rất có khả năng trực tiếp bắt bớ đối với mình.
“Lập tức chuẩn bị ngựa, từ cổng bắc Tả Kỵ quân thủ vệ ra khỏi thành!”
“Vâng!”
Đang lúc Lỗ Vịnh Hạo cảm thấy vẫn là ra khỏi thành ổn thỏa một chút, đột nhiên một gia đinh vừa lăn vừa bò chạy vào phòng khách.
“Thiếu, thiếu gia!”
“Không ổn rồi!”
“Người Tuần Bổ ti đến!”
Sau khi nghe được gia đinh nói, Lỗ Vịnh Hạo tựa như bị sét đánh, nhất thời sắc mặt trở nên trắng bệch.
“Đám chó này, bọn chúng khẳng định khai rồi!”
Lỗ Vịnh Hạo ở sau khi ngẩn ra hai giây, mắng: “Lão tử phải giết cả nhà bọn chúng!”
“Mau, mau ra khỏi thành!”
Tuần Bổ ti là nghe lệnh từ Trương Đại Lang, bọn họ đã đến đây, vậy khẳng định là hướng đến mình.
Lỗ Vịnh Hạo không dám dừng lại, lập tức đến thẳng hậu viện, hậu viện có ngựa.
“Mở cửa, mở cửa!”
Khi Lỗ Vịnh Hạo đến thẳng hậu viện, bộ đầu Tuần Bổ ti đã đang gõ cửa.
“Mở cửa, mở cửa!”
“Tuần Bổ ti phá án, mở cửa nhanh!”
Bộ đầu Tuần Bổ ti đang dùng sức đập cổng Lỗ gia, nhưng mà bên trong lại không có chút động tĩnh nào.
Ti trưởng Trương Võ sắc mặt âm trầm, đang lúc hắn chuẩn bị phái người tìm thang, chuẩn bị trèo tường tiến vào, phương hướng hậu viện vang lên tiếng hô giết.
“Mau, đi cửa sau!”
Ti trưởng Trương Võ sau khi nghe được tiếng hô giết hướng cửa sau, lập tức vung tay lên, dẫn người đi thẳng đến cửa sau.
Ở cửa sau, Lỗ Vịnh Hạo có tật giật mình sau khi nhìn thấy người của Tuần Bổ ti, trực tiếp hạ quyết tâm, chuẩn bị mạnh mẽ xông ra.
Nhưng người của Tuần Bổ ti lại không phải ăn chay, lập tức đánh với người dưới trướng Lỗ Vịnh Hạo.
Khi ti trưởng Trương Võ đến, đã có mấy bộ khoái Tuần Bổ ti bị thương ngã xuống đất.
“Bắt lấy hắn!”
Nhìn thấy Lỗ Vịnh Hạo thế mà dám ra tay với người của Tuần Bổ ti bọn họ, hắn càng thêm hoài nghi Lỗ Vịnh Hạo này có vấn đề.
Người của Tuần Bổ ti là do người Tuần Phòng quân cùng Hắc Kỳ hội điều động tạo thành, rất nhiều người trong bọn họ đều có kinh nghiệm chiến trận chém giết.
Vong mệnh đồ dưới trướng Lỗ Vịnh Hạo tuy hung dữ, nhưng đối mặt bộ đầu cùng bộ khoái Tuần Bổ ti người đông thế mạnh, rất nhanh đã bại trận.
Lỗ Vịnh Hạo ở dưới mấy tên thủ hạ hộ vệ dọc theo ngõ nhỏ chạy như điên, người của Tuần Bổ ti chặn được ở trong một ngõ cụt.
“Lỗ Vịnh Hạo, buông binh khí trong tay ngươi xuống, nếu không, giết không tha!”
Ti trưởng Trương Võ nhìn chằm chằm Lỗ Vịnh Hạo cùng mấy người dưới trướng gã, ánh mắt lạnh lùng.
Bây giờ hắn hầu như có thể phán đoán, Lỗ Vịnh Hạo chính là một trong những kẻ làm chủ phía sau màn, bằng không gã chạy cái gì?
Lỗ Vịnh Hạo nhìn bộ đầu cùng bộ khoái dày đặc đầu ngõ, vẻ mặt đặc biệt hoảng loạn.
Hắn bây giờ có chút hối hận rồi.
Hắn không nên liều lĩnh ở trong thành ra tay với Trương Đại Lang, mình còn muốn tận mắt thấy Trương Đại Lang chết, dẫn tới bây giờ mình cũng bị liên lụy.
Hắn nên chuẩn bị càng thêm đầy đủ hơn mới ra tay.
Bây giờ tất cả đều xong rồi.
“Lên, bắt sống!”
Trương Võ thấy bọn Lỗ Vịnh Hạo không muốn buông binh khí đầu hàng, hạ lệnh cứng rắn bắt.
Hai bộ khoái giơ tấm khiên lên trước nhất, mọi người trào lên, ấn đám người Lỗ Vịnh Hạo còn giãy chết ở trên tường.
“Phập!”
“A!”
Có trường đao đâm ra, hai thủ hạ của Lỗ Vịnh Hạo phản kháng ngã xuống đất, trường đao lập tức gác trên cổ bọn hắn.
“Buông ta ra, buông ta ra!”
Lỗ Vịnh Hạo ra sức giãy dụa, nhưng đối mặt bộ khoái vai u thịt bắp, sự giãy dụa của hắn là vô lực như vậy.
Vị thiếu gia Lỗ gia này tóc tai bù xù bị mang ra khỏi ngõ, dẫn tới không ít dân chúng chung quanh vây xem, không biết đã xảy ra chuyện gì.
“Binh khí mang theo toàn bộ.”
“Lưu lại một đội người lục soát Lỗ trạch.”
Ti trưởng Trương Võ chưa dừng lại, ở sau khi bắt được Lỗ Vịnh Hạo, lập tức mang về địa lao của Tuần Bổ ti.
Ở trong địa lao Tuần Bổ ti, Trương Võ tự mình tiến hành thẩm vấn đối với Lỗ Vịnh Hạo.
“Nói đi, ngươi vì sao phải sai người ám sát phó tướng đại nhân nhà ta?”
Trương Võ nhìn Lỗ Vịnh Hạo vẻ mặt căng thẳng, hắn lạnh lùng.
Lỗ Vịnh Hạo cũng chưa phản bác, ngược lại là đôi mắt tràn ngập oán độc.
“Hắn giết cha ta, ta tìm hắn báo thù có sai sao? ? !”
Lỗ Vịnh Hạo không cam lòng mắng: “Đáng tiếc Trương Đại Lang súc sinh kia vận khí tốt, ta chưa ở trên đường cái một đao làm thịt hắn!”
Trương Võ không ngờ Lỗ Vịnh Hạo thế mà chính mồm thừa nhận gã chính là kẻ làm chủ phía sau màn, điều này làm hắn có chút bất ngờ.
“Lỗ Vịnh Hạo, miệng ngươi sạch sẽ chút!”
“Ha ha ha ha!”
Lỗ Vịnh Hạo nghe vậy, phát ra tiếng cười điên cuồng.
“Trương Đại Lang chính là súc sinh!”
“Ngươi có thể làm gì ta nào?”
“Hắn chính là một con chó của tiết độ phủ, ngươi cho rằng hắn sẽ có kết cục tốt sao?”
“...”
“Ầm!”
Lỗ Vịnh Hạo đã bình sứt không sợ mẻ, nghênh đón gã là nắm đấm của Trương Võ.