Chương 957: Quay ngoắt 180 độ! (2)
Chương 957: Quay ngoắt 180 độ! (2)
“Chưa bắt được.”
Ti trưởng Tuần Bổ ti Trương Võ kiên trì trả lời.
Trương Võ bây giờ tâm tư muốn chết cũng có rồi.
Ở dưới vô số ánh mắt nhìn vào lục soát Tả Kỵ quân đô đốc phủ không có bất cứ kết quả gì, làm bọn họ bây giờ ở vào địa vị cực kỳ bị động.
“Trương Trấn Thủ sứ, các ngươi không có chứng cứ rõ ràng, chỉ nghe lời nói từ một phía của một ít người, đã công khai phái binh bao vây Tả Kỵ quân đô đốc phủ, còn tiến hành lục soát khắp nơi đối với đô đốc phủ.”
“Ai cho các ngươi quyền lực hả?”
“Các ngươi đặt thanh danh Tả Kỵ quân đô đốc phủ vào chỗ nào?”
Trương Vân Xuyên bây giờ hoài nghi một lần này là tham quân Khổng Thiệu Nghi gài bẫy bọn họ.
Bọn họ đã chưa lục soát được hung thủ, vậy bọn họ lục soát Tả Kỵ quân đô đốc phủ liền không chiếm lý, bọn họ chỉ có thể cúi đầu nhận sai, cho mình một bậc thang để xuống.
“Ngô đại nhân, việc này có thể là một hồi hiểu lầm.”
Trương Vân Xuyên mở miệng nói: “Ngày khác ta sẽ tự mình tới cửa bồi tội cho Lưu đô đốc, Tiết Độ phủ bên kia ta cũng sẽ tự mình giải thích với Tiết Độ sứ đại nhân.”
“Hiểu lầm cái rắm chó!”
“Ta thấy ngươi chính là cố tình đối đầu với đô đốc phủ chúng ta!”
Lưu Đỉnh ở một bên lớn tiếng kêu gào: “Hôm nay Trương Đại Lang ngươi không quỳ xuống bồi tội, vậy Lưu gia ta tuyệt không đáp ứng!”
“Lưu Đỉnh, lùng bắt là Tuần Bổ ti ta làm, muốn quỳ bồi tội cũng được, ta quỳ cho ngươi, không quan hệ với Trấn Thủ sứ đại nhân!”
Nhìn thấy Lưu Đỉnh lớn tiếng kêu gào, ti trưởng Tuần Bổ ti Trương Võ tự nhiên không muốn để đường đệ Trương Vân Xuyên mất mặt trước mặt mọi người, cho nên đứng ra bằng lòng quỳ xuống bồi tội.
“Ngươi tính là cái thá gì!”
Lưu Đỉnh nói: “Vừa rồi Trương Đại Lang luôn mồm nói đô đốc phủ chúng ta chứa chấp hung thủ, hắn bôi nhọ đô đốc phủ chúng ta...”
Đang lúc Lưu Đỉnh không thuận theo không buông tha, thân quân đô úy Tống Điền đi tới trước mặt Trương Vân Xuyên.
Hắn cúi xuống, ở trước mặt Trương Vân Xuyên thấp giọng thì thầm vài câu.
Trương Vân Xuyên sau khi nghe vậy, khuôn mặt âm trầm nhất thời giãn ra.
“Việc này là Tuần Bổ ti ta làm, ta quỳ xuống bồi tội cho các ngươi!”
Ti trưởng Tuần Bổ ti Trương Võ muốn ôm tất cả trách nhiệm, bước đến trước mặt mọi người, muốn quỳ xuống bồi tội trước đám đông.
“Chậm đã!”
Trương Vân Xuyên ngăn lại hành động muốn gánh vác trách nhiệm quỳ xuống bồi tội của Trương Võ.
“Trương ti trưởng, các ngươi vừa rồi đã tiến hành lục soát đối với hầm của đô đốc phủ hay chưa?” Trương Vân Xuyên lớn tiếng hỏi.
Trương Võ sau khi nghe được lời này, lập tứcngẩn ra, hắn ngay lập tức phản ứng lại.
“Đúng, còn có hầm chưa lục soát!”
Lời vừa nói ra, đô đốc Lưu Uyên nhất thời biến sắc hẳn.
“Lưu đô đốc, có dám để người Tuần Bổ ti lục soát hầm một phen hay không, nếu tiếp tục không lục soát ra hung thủ, đừng nói Trương Đại Lang ta quỳ xuống trước ngươi, ta hôm nay gọi ngươi là ông nội cũng được!” Trương Vân Xuyên la lớn.
Dân chúng chung quanh cũng đều bắt đầu đánh trống reo hò.
Bọn họ vốn cho rằng một lần này là Trương Đại Lang cố tình gây sự, vừa ăn cướp vừa la làng.
Nhưng bây giờ nghe nói còn có hầm chưa lục soát, nhất thời lại gợi lên lòng hiếu kỳ của bọn họ.
Lưu Uyên trong lúc nhất thời không biết trả lời như thế nào, bởi vì hắn sau khi thấy vệ đội quân sĩ tham dự tập kích dân chúng không thể chạy ra, liền bảo bọn họ ẩn thân vào hầm.
Mới vừa rồi người Tuần Bổ ti tuy lùng bắt các nơi, lại không biết đô đốc phủ có hầm, vậy mới khiến bọn họ may mắn tránh thoát.
“Ngô đại nhân, ta bây giờ yêu cầu lục soát hầm của đô đốc phủ!”
Trương Vân Xuyên nói với giám sát ngự sử Ngô Xương Mẫn: “Nếu là lục soát không ra, Trương Đại Lang ta tùy ý Lưu đô đốc xử trí!”
“Nếu lần này lục soát ra hung thủ, cũng xin Ngô đại nhân làm chứng.”
Giám sát ngự sử Ngô Xương Mẫn bây giờ tiến thối lưỡng nan.
Hắn vừa rồi nhìn thấy Trương Đại Lang cái gì cũng không lục soát được, chuyện này đã ổn, hắn lúc này mới đứng ra.
Ai biết bây giờ còn có hầm chưa lục soát.
Giờ nếu thật sự lục soát ra, hắn liền xấu hổ.
Hắn đại biểu là Tiết Độ phủ, nhưng hắn cùng Lưu gia lại quan hệ không phải là cạn, đến lúc đó hắn làm như thế nào cũng đắc tội với người khác.
“Đô đốc phủ chúng ta không có hầm.” Lưu Đỉnh vẻ mặt bối rối nói.
“Có hầm hay không, lục soát liền biết!”
Trương Vân Xuyên hạ lệnh đối với ti trưởng Tuần Bổ ti Trương Võ: “Trương ti trưởng, dẫn người của ngươi đi vào, lục soát một lần nữa!”
“Vâng!”
Trương Võ vừa rồi đã chuẩn bị tự mình gánh vác toàn bộ tội trạng.
Bây giờ sau khi nghe xong Trương Vân Xuyên nói, hắn lại lần nữa thấy được hy vọng.
Hắn vừa rồi còn buồn bực, hung thủ sao không thấy.
Bây giờ hắn có tám phần nắm chắc cảm thấy, hung thủ khẳng định trốn trong hầm.
“Để bọn họ lục soát đi!”
“Lưu đô đốc, xem bọn họ có thể lục soát ra cái gì!”
“Xem bọn họ có thể vừa ăn cướp vừa la làng tới khi nào.”
“...”
Dân chúng chung quanh thấy Trương Đại Lang còn chưa chịu thua, còn muốn lùng bắt, bọn họ cũng đều lớn tiếng đánh trống reo hò hẳn lên.
Đô đốc Lưu Uyên sau khi nghe được dân chúng nói, hận không thể đập chết bọn họ.