Đế Quốc Đại Phản Tặc (Bản Dịch)

Chương 984 - Chương 984: Lão Gia Tử

Chương 984: Lão gia tử Chương 984: Lão gia tử

Lục Phi làm đại quản gia Giang Châu Lưu phủ, quyền cao chức trọng không nói, còn biết được không ít việc cơ mật trong phủ.

Một lần này Lục Phi cầm hơn một trăm vạn lượng bạc của phủ đệ đi lo lót, nhưng người lại đột nhiên không thấy nữa.

Bây giờ mất tích nhiều ngày như vậy, lại không có chút tin tức nào, điều này làm tâm tình Lưu Văn Nguyên rất không tốt.

“Đến, đến phía trước.”

Lưu Văn Nguyên vẫy tay đối với tên quản sự trả lời kia.

Quản sự kia sau khi ngẩn ra hai giây, khom người đi về phía trước, đi tới trước mặt Lưu Văn Nguyên đứng thẳng.

Lưu Văn Nguyên đứng lên, đến trước mặt quản sự, lạnh lùng nói: “Ngươi nói các ngươi tìm nhiều ngày như vậy, sống không thấy người, chết không thấy xác, ta nuôi các ngươi có ích gì?”

Thân thể quản sự có chút run run mở miệng nói: “Lục gia, xin cho chúng ta một chút thời gian nữa, chúng ta cho dù là đào ba thước đất, cũng phải mang người một nhà Lục Phi lùng bắt ra.”

“Bốp!”

Lưu Văn Nguyên nâng tay cho quản sự một cái tát vang dội.

“Cho các ngươi một chút thời gian nữa?”

“Cho ngươi một tháng hay là một năm?”

Lưu Văn Nguyên tung chân đá ở trên bụng quản sự này, quản sự đứng không vững, trực tiếp ngã chổng vó.

“Một đám thùng cơm, phế vật!”

“Mấy người sống sờ sờ cũng tìm không thấy, ta cần các ngươi có ích lợi gì? !”

Mấy tên quản sự đều ‘bịch bịch’ quỳ xuống đất, cả người run rẩy.

“Lục gia bớt giận, lục gia bớt giận.”

Một quản sự vẻ mặt khẩn trương nói: “Chúng ta hoài nghi là có người giấu Lục Phi đi, bằng không, không có khả năng giấu được tai mắt của chúng ta ở các nơi.”

“Vậy ngươi nói xem, ai giấu đi, giấu chỗ nào rồi?”

Lưu Văn Nguyên đi đến trước mặt quản sự nói chuyện, lớn tiếng quát hỏi.

“Ta, ta cũng không biết.”

“Bịch!”

Lưu Văn Nguyên nhấc chân đá vào trên đầu quản sự này, mắng: “Ngươi không biết ngươi nói cái rắm hả!”

“Ngươi trêu lão tử hả!”

Lục Phi cầm một trăm vạn lượng bạc của phủ hắn rồi biến mất, Lưu Văn Nguyên hoài nghi tên chó này là ôm tiền chạy trốn.

Bây giờ chậm chạp chưa truy được trở về, điều này làm Lưu Văn Nguyên rất phẫn nộ.

“Mấy năm nay các ngươi ăn của ta, uống của ta, tuy các ngươi là nô bộc, nhưng ta cũng không bạc đãi các ngươi.”

“Nhưng các ngươi khiến ta quá thất vọng rồi!”

Lưu Văn Nguyên lập tức lớn tiếng phân phó ra bên ngoài: “Kéo bọn hắn mấy tên phế vật này ra ngoài, loạn côn đánh chết!”

Lời này vừa nói ra, mấy quản sự lập tức sợ tới mức sắc mặt trắng bệch.

“Lục gia, lục gia, tha mạng!”

“Lục gia, xin cho chúng ta một cơ hội nữa, chúng ta nếu còn tìm không thấy Lục Phi, chúng ta tự mình kết thúc.”

“...”

Nghe được Lưu Văn Nguyên muốn loạn côn đánh chết bọn họ, các quản sự toàn thân phát run, vội vàng cầu xin tha thứ.

Bọn họ tuy là quản sự, nói đến cùng chỉ là nô bộc cao cấp một chút mà thôi, thuộc về vật phẩm tư nhân của lão gia trong phủ, chẳng khác nào heo chó.

Chủ nhà đối với bọn họ những nô bộc này, đó là có quyền sanh sát trong tay.

Cho dù loạn côn đánh chết bọn họ, nha môn cũng sẽ không hỏi đến.

Các quản gia kêu khóc cầu xin tha thứ, nhưng Lưu Văn Nguyên lại cảm thấy bực bội.

Các gia đinh vào phòng, trực tiếp mạnh mẽ kéo mấy tên quản sự xuống, liền ở trong sân tiến hành loạn côn đánh bọn họ.

“Kéo xa một chút đánh chết, đừng làm bẩn sân!”

Nghe được tiếng kêu khóc thảm thiết bên ngoài, Lưu Văn Nguyên không kiên nhẫn rống lên một tiếng.

Đám gia đinh không dám chậm trễ, lập tức kéo các quản sự cả người máu tươi cứt đái ra khỏi sân, tiếng kêu thảm thiết càng lúc càng xa.

“Gọi đám người Phùng quản sự đến đây!”

Lưu Văn Nguyên thở phì phì ngồi trở lại trên ghế uống mấy ngụm trà, sau đó hướng về bên ngoài lại phân phó một tiếng.

“Vâng.”

Có người vội vàng đi gọi Phùng quản sự của phủ đệ.

Không bao lâu, Phùng quản sự liền khom người vào phòng.

“Mấy người bọn hắn làm việc bất lực, ta đã bảo người ta loạn côn đánh chết bọn hắn.”

Lưu Văn Nguyên phân phó Phùng quản sự khom người đứng ở trong phòng: “Chuyện tìm Lục Phi, bắt đầu từ hôm nay, do ngươi phụ trách tìm kiếm.”

“Ta cho ngươi năm ngày thời gian.”

Lưu Văn Nguyên nói với Phùng quản sự: “Trong năm ngày, ta sống phải thấy người, chết phải thấy xác, ngươi có thể làm được không?”

Phùng quản sự nghe vậy, trong lòng đắng ngắt.

“Lục gia, chuyện này chỉ sợ có chút khó làm “

Phùng quản sự không dám đáp ứng, dù sao tìm nhiều ngày như vậy cũng chưa tìm được, nếu Lục Phi chạy, đã sớm chạy xa rồi.

Đừng nói là năm ngày, chỉ sợ là năm mươi ngày cũng không nhất định có thể tìm được.

“Nếu chuyện này dễ làm, ta còn cần ngươi làm cái gì?”

Lưu Văn Nguyên nói với Phùng quản sự: “Mỗi tháng ta cho ngươi năm mươi lượng bạc, cũng không phải là để ngươi ở nơi này cò kè mặc cả với ta!”

“Vâng, vâng.”

Phùng quản sự thấy Lưu Văn Nguyên có dấu hiệu phát hỏa, lập tức mở miệng nói: “Lục gia, ta nhất định dốc hết toàn lực, bắt Lục Phi trở về!”

“Không phải dốc hết toàn lực, là phải bắt về, bằng không, mấy tên phế vật vừa rồi kéo ra ngoài chính l kết cục à của ngươi.”

“Vâng, vâng.”

“Ta nhất định tìm được Lục Phi bắt về, giao cho lục gia ngài xử trí!”

Đối mặt công việc Lưu Văn Nguyên cưỡng ép nhét cho mình, Phùng quản sự chỉ có thể kiên trì nhận lấy.
Bình Luận (0)
Comment