Đế Quốc Đại Phản Tặc (Bản Dịch)

Chương 999 - Chương 999: Cả Gan Làm Loạn!

Chương 999: Cả gan làm loạn! Chương 999: Cả gan làm loạn!

Bọn họ chỉ cần kéo dài một ít thời gian, binh sĩ khác của vệ đội cùng binh mã Giang Châu Trấn Thủ phủ sẽ nghe tin mà đến tiếp viện.

Cho nên ở sau khi trải qua kinh hoảng lúc ban đầu, binh sĩ vệ đội Tiết Độ phủ rút đao giơ khiên, chuẩn bị nghênh chiến.

“Vù vù vù ——”

“Vù vù vù!”

Trong không khí vang lên tiếng xé gió thê lương, từng mũi tên tỏa ra hàn quang xé rách bóng tối, hướng về binh sĩ vệ đội kết trận ở cổng bao trùm bắn tới.

“Phốc!”

Một binh sĩ vệ đội vừa rút trường đao, còn chưa kịp giơ khiên, một mũi tên đã đột ngột xuyên thấu cổ hắn.

“Phốc!”

Binh sĩ vệ đội kêu thảm một tiếng, thẳng tắp ngã ngửa xuống đất.

“A!”

Ngay trong tích tắc, có binh sĩ mặt trúng tên, cũng có mũi tên xuyên thấu qua khe hở giáp trụ của bọn họ, cắm vào thân thể.

Trong lúc nhất thời tiếng kêu đau cùng kêu thảm thiết thay nhau nổi lên, mùi máu tươi đang tràn ngập.

“Giết!”

Có người bịt mặt quát một tiếng dữ tợn, giơ trường đao liền xông lên bậc thang.

“Phập!”

Mâu của giáo quan vệ đội đâm vào bụng người bịt mặt.

Trường mâu thu hồi, người bịt mặt ôm bụng lăn xuống bậc thang.

Một người bịt mặt ngã xuống, cũng chưa dọa được người bịt mặt khác.

Bọn họ vượt qua đồng bạn rên rỉ bị thương nằm ở trên mặt đất, như thủy triều tràn lên bậc thang, hướng về binh sĩ vệ đội ở cổng hung mãnh chém giết.

Có người bịt mặt chém trường đao ở trên cánh tay binh sĩ vệ đội, cánh tay của binh sĩ vệ đội nhất thời máu tươi xối xả.

Cũng có binh sĩ vệ đội đâm trường đao vào ngực người bịt mặt, nhưng không đợi hắn thu đao, hàn quang hiện lên, đầu của hắn liền bay cao cao ra ngoài.

Người bịt mặt tới quá nhanh, binh sĩ vệ đội Tiết Độ phủ bị đánh một cái không kịp trở tay.

Đối mặt người bịt mặt ùa lên, hơn ba mươi binh sĩ vệ đội kiên trì một lát đã thương vong một mảng.

“Lui, lui đến trong phủ đi!”

Đối mặt trường đao dày đặc chém tới, trường mâu đâm tới, vệ đội tiếu quan trên người bị chém hai đao chật vật không chịu nổi hướng bên trong phủ lui bước.

Người bịt mặt quá nhiều rồi, nếu không phải trên người hắn có giáp trụ hộ vệ, vừa rồi hai đao kia đã lấy cái mạng nhỏ của hắn.

Nhưng hắn vừa chạy hai bước, hắn đã bị một người bịt mặt đuổi kịp đá mạnh một cước lên trên lưng.

Vệ đội tiếu quan lảo đảo một cái, ngã cắm xuống đất.

Người bịt mặt kia áp sát lên, cưỡi ở trên người vệ đội tiếu quan.

Vệ đội tiếu quan bị túm tóc, hắn trừng lớn đôi mắt muốn giãy dụa, trường đao sắc bén cứa qua cổ hắn, một dòng máu tươi ấm áp phun tung tóe ở trên mặt đất.

Khi người bịt mặt giết vệ đội tiếu quan thở hổn hển đứng lên, hơn ba mươi binh sĩ vệ đội đã toàn bộ bị chém ngã ở trong vũng máu.

Thi thể bọn họ ngã ngổn ngang ở trước cửa Tiết Độ phủ, máu tươi theo bậc thang chậm rãi chảy.

“Giết!”

“Gà chó không tha!”

Nhìn thấy đại đội binh sĩ vệ đội đã từ các nơi hướng về cổng bên này lao tới, người bịt mặt không lùi mà tiến, hô hào chém giết lao vào trong Tiết Độ phủ đã tràn đầy hoảng sợ.

Hai bên rất nhanh đã đánh giáp lá cà, người bịt mặt cùng binh sĩ vệ đội Tiết Độ phủ nghe tin mà đến hỗn chiến với nhau.

Tuy vệ đội Tiết Độ phủ trang bị hoàn mỹ, sức chiến đấu mạnh mẽ.

Nhưng người bịt mặt vẫn đang lục tục từ bốn phương tám hướng lao tới.

Chiến đấu rất nhanh đã từ phụ cận cổng lan đến mấy sân nhà, phòng làm việc phụ cận.

Ở trong hành lang, trong sân, trên đại sảnh, khắp nơi đều là đao quang kiếm ảnh, chém giết thảm thiết cùng tiếng kêu rên của người ta trước khi chết khiến Tiết Độ phủ ngày xưa trang nghiêm nghiêm túc biến thành một mảng ồn ào náo động.

Tiết Độ phủ, trong Bạch Hổ đường, một chậu than đang hừng hực thiêu đốt.

Tiết Độ sứ Giang Vạn Thành im lặng ngồi ở bên lò than, hắn đã có thể nghe được phía trước truyền đến tiếng hò hét chém giết thảm thiết.

Thống lĩnh vệ đội hộ vệ Tiết Độ phủ Hà Khánh sải bước tiến vào Bạch Hổ đường.

“Tiết Độ sứ đại nhân, có tặc nhân phạm thượng làm loạn!”

“Bọn chúng đã giết vào tiền viện!”

Hộ vệ thống lĩnh Hà Khánh vẻ mặt khẩn trương nói: “Tiết Độ sứ đại nhân, tặc nhân có thể giết đến nơi đây bất cứ lúc nào!”

“Vì an nguy của ngài, ngài phải lập tức rời khỏi nơi này!”

“Ta sẽ phái người hộ tống ngài chuyển đến nha môn Trấn Thủ phủ!”

Tiết Độ sứ Giang Vạn Thành ngẩng đầu nhìn Hà Khánh một lần, không chút hoang mang nói: “Vẻn vẹn vài tên giặc cỏ mà thôi, ngươi hoảng cái gì.”

“Tiết Độ sứ đại nhân, bọn chúng không phải giặc cỏ tầm thường!”

Hà Khánh gấp giọng nói: “Tấn công Tiết Độ phủ chúng ta đã có mấy trăm người, hơn nữa còn có người bịt mặt cuồn cuộn không ngừng từ các nơi chạy tới tham chiến.”

“Tiết Độ sứ đại nhân, đây là một hồi phạm thượng làm loạn có dự mưu!”

“Binh sĩ của chúng ta ở Tiết Độ phủ có thể không ngăn được bọn hắn, còn xin Tiết Độ sứ đại nhân chuyển dời đến nha môn Giang Châu Trấn Thủ phủ an toàn hơn.”

Nha môn Giang Châu Trấn Thủ phủ là phụ trách hộ vệ phòng thủ toàn bộ Giang Châu thành cùng địa khu xung quanh, binh mã bọn họ có thể điều động vượt qua vạn người.

Ở trong mắt hộ vệ thống lĩnh Hà Khánh, bây giờ rất nhiều người bịt mặt tiến công Tiết Độ phủ.

Bây giờ trong Giang Châu thành, nơi an toàn duy nhất chính là nha môn Giang Châu Trấn Thủ phủ trú đóng trọng binh.
Bình Luận (0)
Comment