Đế Sư Xuất Sơn

Chương 453

Cảm nhận được khí thế đột nhiên thay đổi của Diệp Phùng, ngay cả Tác Thành cũng chấn động trong lòng!

Chỉ có điều rất nhanh sau đó hắn ta đã phản ứng kịp, vẻ xấu hổ, ảo não hiện lên trên mặt! Đường đường là một Tiên Thiên cao thủ như hắn ta mà lại bị một người bình thường hù dọa? "Thằng kia, chết đến nơi rồi còn giả thần giả quỷ cái gì!" "Chết đi cho tao!"

Lúc đang nói chuyện, một cái bóng vụt qua, năm ngón tay tóm về phía yết hầu của Diệp Phùng, mạnh mẽ kéo!

Gió lớn nổi lên, thậm chí Diệp Phùng còn cảm giác được nguồn sức lực đó xé gió mà đến!

Nhưng mà, anh không hề động đậy, khỏe miệng Tác Thành nhếch lên một độ cong tà mi! Không chống trả nữa sao?

Nhưng ngay khi hắn ta còn cách Diệp Phùng một khoảng ngắn nữa thì đột nhiên, từ tận đáy lòng một tia rung động trỗi dậy, gió lạnh vù vù từ phía sau truyền tới, hắn vô thức nhìn lại, đôi con người co rút vì bất ngờ!

Một cái bóng đen, chẳng biết từ lúc nào đã xuất hiện phía sau, dùng lực đâm mạnh con dạo đang giơ trên cao vào giữa lưng hắn! "Chết tiệt!"

Tác Thành mắng thầm một tiếng, cũng không kịp vận dụng phong quang cao thủ, vừa kịp di chuyển thân thể, nghiêng qua một bên như con lật đật, khó khăn tránh khỏi một đòn tấn công

Sau khi đứng vững lại, Tác Thành mang theo vẻ mặt lạnh lẽo quay đầu lại nhìn.

Bên cạnh Diệp Phùng xuất hiện một người mặc áo choàng dài màu trắng l

Vẻ mặt lạnh như băng, cặp mắt kính tinh xảo, nếu không phải trong tay anh ta còn cầm một con dao phẫu thuật sáng lóa thì hắn nhất định sẽ cho rằng đây là một người bác sĩ tốt. "Mày là ai?"

Tác Thành vô cùng cảnh giác, tuy rằng hằn ta rất cao ngạo nhưng cũng không phải là tên ngốc!

Người này có thể không một tiếng động mà đột nhiên xuất hiện, thậm chí ngay cả hắn cũng không phát hiện ra nơi mà hắn ta ẩn nấp

Chỉ dựa vào điều nãy đã có thể chứng minh thực lực của tên này không kém!

Tên mặc áo blouse trắng lạnh lùng nhìn hắn ta, giọng nói không mang theo chút cảm xúc nào vang lên:"Người giết mày!" "Ha, ngông cuồng!"

Tác Thành giậm tím mặt, những người có thể trở thành Tiên Thiên cao thủ, ai mà không phải người cao ngạo? "Muốn giết tao? Chỉ sợ mày không có cái khả năng đó!"

Câu vừa dứt tiếng thì một khí thế cuồn cuộn tỏa ra từ người hằn Sau đó, thân thể gầy yếu tựa như hổ như báo, về tới!

Nhìn thì như đang về về phía thân thể của tên mặc áo dài trắng, nhưng đột nhiên, ở một góc độ không thể ngờ tới, thân thể hắn ta chuyển hướng và chỉ trong một cái tích tắc, thân thể hắn ta lại bộc phát ra tốc độ nhanh kinh người vô thẳng về phía Tưởng Anh đang đứng một bên!

Không sai, động tác ban nãy của hắn chỉ là động tác giả!

Mục tiêu tối nay của Tác Thành chính là Tưởng Anh!

Cánh tay phải gầy guộc giơ lên thật cao, năm ngón tay hóa móng vuốt mạnh mẽ về thẳng về phía đầu của Tưởng Anh!

Sắc mặt Tưởng Anh tái nhợt nhìn bộ móng vuốt từ trên không vô tới, cô sợ đến mức không thể nhúc nhích, trong mắt hiện lên vẻ hoảng sợ tột cùng!

Cảnh này khiến khóe miệng Tác Thành giương lên một nụ cười khát máu

Tảng Thiên Thủ Tác Thành, người cũng như tên, một thân võ thuật nhưng chỉ có cánh tay này mới là thứ đoạt mạng!

Hằn có tự tin, ở một khoảng cách gần như thế, tuyệt đối sẽ không có ai có thể sống sót dưới tay hằn!

Sự xuất hiện của tên mặc áo blouse trắng khiến hắn ta cảm nhận được một mối uy hiếp, nhưng hắn ta không cần phải đối chọi với tên đó, chỉ cần giết được Tưởng Anh thì nhiệm vụ của hắn ta coi như hoàn thành

Hơn nữa, hiện tại hẳn cách tên tên mặc áo blouse trắng cả ba mươi mấy mét, cho dù tên đó có phản ứng kịp thì cũng không kịp đến ứng cứu!

Nhìn Tưởng Anh run sợ như một con thỏ nhỏ, trên mặt Tác Thành hiện lên một nụ cười khát máu:"Khà khà, chịu chết đi!"

Phanh!

Bỗng nhiên, tiếng động khi kim loại va chạm vào nhau vang lên, vẻ mặt vốn rất tự tin của Tác Thành đột nhiên thay đổi!

Trong điện quang hỏa thạch, thân thể lui về sau, sự ngạo nghễ bị sự sợ hãi xâm chiếm hoàn toàn

Lúc này, bên người Tưởng Anh, đột nhiên xuất hiện một thanh kiểm phát ra ánh sáng lạnh lẽo, một người phụ nữ lặng yên không một tiếng động từ trong bóng tối xuất hiện!

Đây là một cô gái xinh đẹp mặc trên người bộ đồ gợi cảm, kèm theo hiệu ứng do những cơn gió nhẹ tạo nên, bất kỳ lúc nào cũng có thể trêu chọc ra hứng thú của đàn ông!

Nhưng một tên luôn háo sắc như Tác Thành lại không có tâm tư đầu mà đi thưởng thức cảnh đẹp ấy nữa, vì giờ đây sự hoảng sợ đã phủ kín mắt hắn!

Tay phải của hắn run lên nhè nhẹ, một dòng máu đỏ sẫm thong thả từ lòng bàn tay chảy xuống!

Sao lại có thể như thế?

Hắn là thiên tiên cao thủ, hơn nữa còn luyện công phu tay, nói một cách khoa trương thì đôi cánh tay cứng như thép đủ để hắn bắt được đạn đã được bắn ra khỏi súng mà không hề bị thương chút nào!

Nhưng đối phương, lại có thể đột nhiên xuất hiện mà hắn không hề phát hiện ra l

Điều này coi như cho qua đi, thế nhưng, với một khoảng cách gần như vậy, đối phương lại có thể rút kiếm sau đó ngăn cản sát chiêu của mình, một chuỗi động tác liền mạch đều được thực hiện trong nháy mắt

Điều này có nghĩa là gì?

Thực lực của đối phương chắc chắn không thua kém mình!

Sau một lúc, giọng nói nặng nề của Tác Thành vang lên:"Mày cũng là...Tiên Thiên cao thủ?"

Nghe được câu hỏi của Tác Thành, người phụ nữ quăng thanh kiếm đã đứt thành hai phần của mình đi sau đó nở một nụ cười quyến rũ với hắn:"Sao nào? Rất kinh ngạc à?" "Trong đời thường, nghiêm cấm các võ giả ra tay với người bình thường, nhưng nay mày đã phá vỡ quy củ trước thì chúng tôi đây sao có thể ngồi chờ chết được?"

Sắc mặt Tác Thành trông vô cùng nặng

Hắn nhìn người phụ nữ đang nói chuyện nề. rồi lại nhìn tên tên mặc áo blouse trắng có vẻ mặt lạnh như băng kia, một hồi lâu không biết nỗi sợ hãi từ đâu trào tới, truyền thẳng lên não han!

Thật không ngờ khí tức trên người hai người này lại giống nhau đến thế, tràn đầy sự âm u và lạnh lẽo!

Chẳng lẽ tên tên mặc áo blouse trắng này cũng là một Tiên Thiên cao thủ?

Chết tiệt!

Từ bao giờ mà Tiên Thiên cao thủ lại nhiều như củ cải bán ngoài chợ thế này, đi đâu cũng thấy?

Hơn nữa, người tên Tưởng Anh này rất cuộc có địa vị thế nào mà mời được đến hai Tiên Thiên cao thủ bảo vệ?

Chờ đã!

Không đúng!

Bỗng nhiên, Tác Thành nhận ra được một vấn đề, ánh mắt hắn bỗng trở nên sắc bén như mắt chim ưng, nhìn chằm chằm về phía khuôn mặt mang nét cười của Diệp Phùng. "Hai người kia...có liên quan đến mày?"

Đưa ra được kết luận này khiến vẻ mặt Tác Thành thay đổi hoàn toàn

Với thân phận của hắn, đương nhiên biết Tiên Thiên cao thủ thể hiện điều gì, bản thân hằn chỉ mới gia nhập Tiên Thiên cách đây không lâu, nhưng cũng đủ để những nhà giàu trên đảo Thanh Loan tiếp đãi hắn như khách quý, hưởng hết mọi sự giàu sang!

Mặc dù nhà họ Tưởng cũng giàu có nhưng chắc chắn không thể cung cấp đủ cho hai vị Tiên Thiên cao thủ làm việc riêng cho mình!

Hoặc là nói cách khác, nếu như nhà họ Tưởng thực sự có thể chu cấp cho hai tên Tiên Thiên cao thủ này thì chứng tỏ thế lực của nhà họ Tưởng không chỉ ở loại trình độ này!

Lúc mà tên mặc áo blouse trắng mới xuất hiện, người mà hắn bảo vệ là Diệp Phùng!

Cũng chính vì sự xuất hiện của tên Diệp Phùng xa lạ này mới khiến cho kế hoạch không có khẽ hỡ ban đầu xuất hiện biến số

Chết tiệt!

Đoán sai rồi!

Trong một cái chớp mắt, vô số cảm xúc khác nhau lướt qua trong đầu Tác Thành, sự sợ hãi không thể kiềm chế hiện lên trong đáy måt hån!

Đúng vậy, hắn sợ

Hắn không biết Diệp Phùng là ai, nhưng cho dù có thể nào, hôm nay ở đây có đến hai Tiên Thiên cao thủ, Tưởng Anh này chắc chắn là không giết được!

Nghĩ đến đây, ánh mắt hắn đột nhiên hiện lên vẻ kiên định, đạp một phát lấy lực hắn không chút do dự bay đi thật xa!

Dù biết không thể nhưng vẫn đâm đầu vào làm, đó không phải dũng cảm mà là tự tìm đường chết!

Hắn muốn nói hết những biến số tối nay cho Vũ Thiếu Bảo biết, lập lại một kế hoạch khác!

Một câu nói chất chứa sự không cam lòng vang vọng bầu trời đêm:"Diệp Phùng, chúng ta đã đoán sai!" "Núi xanh vẫn còn sợ gì không có củi đốt, chúng ta sau này gặp lại!"

Diệp Phùng vẫn không di chuyển, ánh mắt sâu thẳm ngước lên nhìn Tác Thành đang vội vã chạy đi, khóe miệng nhếch lên nói ra một câu:"Tôi, cho phép mày đi sao?"
Bình Luận (0)
Comment