Editor: Dương Dương
Mặc dù biết tiếp tục hành động như vậy có nghĩa là không thể quay đầu lại.
Trở lại Phó gia, chuyện đầu tiên Phó Cửu làm chính là tiến vào gian phòng căn cứ bí mật của cô.
Vì phòng ngừa đến lúc đó bị phát hiện.
Phó Cửu lần này ngụy trang.
Nói là ngụy trang, chi bằng nói là cô khôi phục bộ mặt của bản thân mình.
Thực mau trước gương liền xuất hiện một thân ảnh cao gầy, thon dài, cô mặc áo gió màu đen, quần jean trắng, chân đi ủng quân đội cao đến đầu gối, trong xương cốt đều phảng phất tản ra soái khí.
Trên tai cô còn mang theo một viên khuyên tai màu đen, khuôn mặt xinh đẹp, môi mỏng hơi cong lên, tóc màu nâu dài đến ngang eo buông thõng, thậm chí trên đôi mắt còn đeo lens.
10 giờ 10.
Giờ này ở tiệm net còn rất nhiều người.
Chọn tiệm net nào để đến rất quan trọng.
Không thể ở gần nhà mình, cũng không thể đến nơi của Ân đại thúc.
Không chừng là cảnh sát đang phiền não khi xác định vị trí của cô.
Cho nên từ trước đến nay Phó Cửu lựa chọn địa điểm gây án đều tùy tính.
Lúc này đây cũng như vậy.
“Bá” một tiếng mở ví ra.
Khác với một ít kẻ có tiền.
Trong ví Phó Cửu chính là đủ loại chứng minh thư với các thân phận và công tác khác nhau.
Mỗi lần dùng qua giấy chứng minh thân phận nào liền sẽ trở thành phế thải, đây là để không lưu lại bất kỳ dấu vết gì.
Lúc này đây Phó Cửu hành động cũng là như thế.
“Ông chủ, mở máy cho tôi.”
Trong tình huống bình thường vào thời điểm này người tới đều là làm cả đêm.
Tiệm net cũng không có bao nhiêu người, hôm nay không phải thứ Bảy, bọn học sinh đều không có được nghỉ học, cũng có một ít trốn học, ở nơi đó khai đoàn đánh 《Anh hùng》.
Ngay cả người ngồi ở quầy thu ngân, cũng không ngẩng đầu lên: “Cả đêm sao? Nếu suốt đêm, tôi hiện tại trực tiếp mở.”
“Không, chỉ chơi một giờ. “Phó Cửu nói đem tiền giao đi.
Người nọ một tay di chuyển con chuột, một tay tìm tiền lẻ trả lại Phó Cửu.
Nói cách khác, cái người này cũng không có chú ý tới bộ dáng Phó Cửu.
Duy nhất có thể có hình ảnh chính là camera của tiệm.
Nhưng góc độ như vậy, cũng chỉ có thể chụp đến bóng dáng Phó Cửu.
Mở máy tính là chuyện thứ nhất.
Phó Cửu liền làm đen hệ thống theo dõi của tiệm, kế tiếp mới là xem xét USB.
Bên trong thực sạch sẽ, thậm chí là một chút bụi bẩn đều không có.
Nhưng càng là như vậy, liền càng khó giải quyết.
Này chứng minh tính cảnh giác của thầy Dương rất cao.
Mặc dù là ở trên máy tính, cũng không có lưu lại bất luận đồ vật gì gây bất lợi đối với hắn.
Bất quá, đây là máy tính văn phòng của trường, cũng không phải máy ở nhà.
Xem ra nếu muốn lục soát chứng cứ gì, trước hết cần xác định địa chỉ nhà tên thầy kia.
Phó Cửu híp mắt, ngón tay ở trên bàn phím bay nhanh, muốn đánh rớt trang web trường Nhất Trung, cũng không khó khăn, chỉ cần từ nơi đó tìm ra địa chỉ đối phương, là có thể ở tiệm net tiếp tục công phá.
Chỉ là, sự tình khó giải quyết đã xảy ra.
Ở trang web giáo viên trường, vị thầy Dương này cũng không có điền địa chỉ cụ thể của gia đình hắn.
Phó Cửu dừng lại ngón tay, nhanh chóng rút lui trở về.
Lại dùng ánh mắt quét một lần USB.
Phương diện này xác thật không có gì.
Nhưng có một đoạn QQ lịch sử trò chuyện, lại làm Phó Cửu thực để ý.
Đó là đối thoại của thầy Dương cùng một người khác không biết tên.
Đầu tiên là người kia hỏi: “Thế nào? Còn không có thu phục? Người mua đều nóng nảy vì phải chờ.”
Dương Minh: “Đợi mấy ngày nữa, yên tâm, sớm muộn gì cũng có một ngày có thể nếm đến tiên nhi. “
Phó Cửu nhìn tới nhìn lui những lời này, đều cảm thấy có vấn đề.
Không có giáo viên trường học nào sẽ kiêm chức bán ăn.
Hơn nữa ở trong máy tính họ Dương kia cũng không có lưu lại lịch sử, trừ phi……