Giữa hai chân của chị gái ẩm ướt không tưởng tượng nổi, tiểu ca ca dùng cây gậy lớn này giúp chị được không...
"A, chị định mở giúp ra hay sao? Bộ dáng như không làm được vậy!" Thấy cô luống cuống tay chân cái gì cũng không làm được, thiếu niên cao to tiêm gầy cười nhẹ một tiếng.
Thư Khuynh Mặc vốn muốn oán hận trừng lên, nhưng bất kỳ lúc nào ngẩng đầu đều đụng phải cặp mắt phượng trong suốt. Nhất thời không nói được câu gì.
Cô tức giận cắn môi dưới dậm chân, lời mình không biết thẹn vừa nói ra đã như bị quỷ ám rồi mà lúc này còn bị thiếu niên thanh tú mở miệng giễu cợt. Thật là muốn chôn cả khuôn mặt này của mình hết đi.
Khuôn mặt mịn của cô gái bỗng chốc bụp cái ửng hồng cả lên. Cô tức giận rụt cái tay nhỏ bé đang lục lọi dưới háng của tiểu ca ca, nhưng dược trong cơ thể đã phát tác hoàn toàn, thiêu sạch lí trí của cô không còn một mảnh. Cả cơ thể như người không xương mà dựa và lồng ngực của anh, khó chịu cọ xát...
Nhưng Thư Khuynh Mặc vẫn kiêng kị đến tự tôn của mình, hàng mi dài rậm hơi run rung động, miệng tức giận xấu hổ mắng vài câu: "Này, cậu cười cái gì? không muốn mở thì thôi... Rõ ràng hương thơm vừa hợp với khuôn mặt xinh đẹp động lòng người của chị đây, nhưng chẳng phải nếu so với cậu thì khác gì mấy bà dì đi hầu hạ cậu chứ? Còn cả cái gì mà không được chứ, tôi thấy cậu mới là không được ấy!"
Một cơ thể ôn hương nhuyễn ngọc trong ngực, còn hệt như một con mèo nhỏ đang cọ không ngừng lên người, hô hấp của thiếu niên cũng hỗn loạn, ngay cả bên tai cũng nhiễm một dải đỏ sắc. Anh chân thành gật đầu, thanh tuyến mát lạnh từ tính không giấu được tiếng khàn khàn làm người ta ngứa ngáy khó nhịn: "Nguyện ý, đương nhiên là nguyện ý rồi... Mùi thơm của chị rất hợp, lại xinh đẹp như hoa như ngọc, đương nhiên là tôi chiếm được tiện nghi lớn rồi... Nhưng chị có biết hay không... Con gái không nên nói con trai không được..."
Khi đang nói, tay của anh hai ba lần đặt lên quần jean, dưới háng rộng mở một đường vết rách hướng dẫn cô gái đưa bàn tay nhỏ bé vào thăm dò: "Ừ, mở... Nhưng đây là lần đầu tiên của tôi, không có kinh nghiệm gì cả... Kính xin được chị giúp đỡ, muốn làm gì thì làm, tôi sẽ không phản kháng...Cũng không biết chị đã thấy hài lòng chưa?"
Dù Thư Khuynh Mặc khoe khoang ca tụng các thứ đến trôi chảy nhưng khi nghe thấy tiểu ca ca dùng giọng nói êm tai như có thể mang thai khen cô, tim cô vẫn nhịn không được đập thình thịch không ngừng...
Nghe theo cụp mắt xuống, vừa vặn nhìn thấy vật sưng lớn bị nhét dưới eo như gói hàng màu đen bị khóa lại, đồ lót căng chặt tựa như không thể ngăn cản được cái vật to dài ưỡn lên ngạo nghễ. Vì vậy không chỉ có thể thấy hình dạng dữ tợn phình to mà ngay cả bên mép còn nhìn thấy mơ hồ phần bao quy đầu phấn hồng như đào.
Chị gái được chấp nhận muốn làm gì thì làm hít sâu một hơi, ngón tay như búp măng xanh miết nhẹ nhàng lướt qua mép quần nằm trên vùng nhân ngư tuyến. Cách lớp vải đen chậm rãi sờ lên vật to lớn nóng hổi.
Cô lấy dũng khí dùng tay nhỏ móc một cái, dễ dàng lột xuống cái quần lót màu đen. Ngay lập tức, đồ vật to lớn đỏ tím liền bật nhảy ra ngoài. Mắt thấy đại gia hỏa này mất thăng bằng lập tức vểnh lên trước mắt, cô gái chưa bao giờ thật sự thấy đồ thật cũng sợ hãi kêu lên một tiếng: "A... Lớn quá... Dài quá..."
Đồ vật sung huyết dưới lớp lông quăn đen ưỡn lên, rung đùi đắc ý trong lòng bàn tay mềm mại của cô. Phân thân sưng đỏ sạch sẽ vừa to vừa dài, quanh thân còn quấn quanh từng cục gân xanh, mạch máu, nhìn xấu xí dữ tợn...