- Anh là con trai của Nghê Nguyệt Nghi,vợ của ông Hồ Phúc Kiến chủ tịch tập đoàn trang sức Lilian?! - Thiên Ý cất giọng hỏi.
- Phải. - anh trả lời cô, giọng nói này khác hẳn lúc anh nói chuyện với cô ở trong rừng khiến cô sững sờ.
- Hai người quen nhau sao?! Thật ngạc nhiên nha! - Tiểu Đào lên tiếng phá tan bầu suy nghĩ của cô.
- Đào Nhi, sao em lại ở đây?! - Nhất Phàm hỏi Tiểu Đào một cách vô cùng thân mật.
- Ca! Em chính là buồn quá nên mới ra đây chơi, mà không quen ai ở đây, vừa hay làm quen được CHỊ DÂU a! - một tiếng "ca" của Tiểu Đào khiến Thiên Ý giật mình, họ...là anh em sao?! Khoan đã! Gì chứ! CHỊ DÂU?! Từ khi nào mà Thiên Ý cô đã trở thành vợ anh ta rồi?!
- Tiểu Đào! Gì chứ?! Sao tớ lại thành chị dâu của cậu rồi?!
- À à. Tớ gọi vậy hơi sớm nhỉ?! Vì đây là lần đầu tiên anh mình mới chủ động tìm đến một cô gái và nói chuyện với cô ấy nên mình đã kết luận rồi!
- Kh...không có đâu! - cô lên tiếng thanh minh, ây da! Tiểu Đào này thật là! Sao lại vội kết luận thế chứ!!!
- Đào Nhi! Không được ăn nói xằng
bậy! - Nhất Phàm cũng nhanh chóng thanh minh.
- Em xin lỗi ca... - Tiểu Đào mặt xụ xuống hối lỗi, trông rất đáng yêu nga~
- A! Ý Ý! - tiếng gọi của một chàng trai khiến Thiên Ý quay lại, mỉm cười nhìn chàng trai ấy.
- Ngụy Thiên Phong! Sao cậu lại ở đây?! - cô hớn hở nói chuyện với chàng trai.
- Sao tớ lại không thể ở đây vậy. Thiệp mời cũng chính là đưa đến nhà tớ, ba tớ bảo tớ đi cùng.
- À! Tớ nhất thời quên mất, ba cậu cũng là chủ tịch tập đoàn thời trang lớn nhất Á Âu này chứ ít gì.
- Hì hì, không đến mức đó đâu! - kể ra, chàng trai này cũng soái, cao ráo, sáng sủa, có thể nói nhan sắc cũng không phải dạng vừa đâu, chỉ là...vẫn thua Nhất Phàm anh thôi.
* À hem! Nói một chút về Ngụy Thiên Phong. Anh ta 20 tuổi. Là bạn học của Hạ Thiên Ý. Có thể nói là "Thanh mai trúc mã" với Thiên Ý nhà ta vì họ đã học cùng nhau từ nhỏ đến lớn, cùng nhau trưởng thành. Nhưng...Thiên Ý chỉ xem anh ta là bạn thân thôi, ngoài ra thì không còn tình cảm gì khác.
(Yoo: Ngươi đừng mộng tưởng về con Ý nhà ta nữa, Ý là của Phàm rồi Phong: Ngươi chờ xem) *
Hai người bọn họ chính là nói chuyện mải, chẳng ai để ý gì đến Phàm ca mặt đã sớm đen lại, đứng một cục ở đó khiến anh mặt đã đen nay lại càng đen hơn! Nhưng gương mặt vẫn không chút biểu cảm mà nhìn tên kia. Ánh nhìn lạnh lẽo như sắp giết người!
Chap nàyhơingắn. Thànhthậtxinnhỗimọingười! Mọingườinhớ vote và comment đểgóp ý choYoonhé! Nhớđónxem chap saunữa a~Đatạmọingười Mọi người nhớ vote và comment cho Yoo nhé Nhớ đón xem chap sau nữa nghenFollow me Saranghae