Địa Ngục Thời Gian

Chương 184

Lao xao.....

Những tiếng bàn tán vang lên. Khỏi phải nói, hành động “táo bạo” của một tân nhân trong đội thí luyện mới chân ướt chân ráo bước vào đội tiền cảnh, đã khiến không ít đàn anh thiên sứ có mặt ở đây phải bất ngờ.

- Đổi đổi cái gì? điên à?

Hoàng làm mặt lạnh gầm gừ:

- Tránh ra! Cút!

Thế nhưng đối phương vẫn không chịu bước xuống, ngược lại còn chủ động chắn đường hắn.

- Sợ sao? Có gan vi phạm luật lệ của thiên đàng, lại sợ không khống chế nổi một cô gái chân yếu tay mềm?

- Làm..làm gì thế? John chạy lên kéo vai áo bạn: - Cậu..lùi về đi, nguy hiểm lắm.

- Nguy hiểm? Cậu nói gì lạ vậy?

Lan Anh không quay đầu lại, lớn tiếng nói:

- Tướng Rark là chỉ huy cao nhất tại chỗ này, là người chịu trách nhiệm và nắm quyền tổng chỉ huy chiến dịch vây bắt trọng phạm vượt thời gian số hiệu $567*. Quân mất tướng như rắn mất đầu. Mười bảy điều nội qui của đội tiền cảnh mà bất cứ thiên sứ trắng nào khi gia nhập cũng phải thuộc nằm lòng, chẳng lẽ cậu đã quên rồi? Để tướng Rark bị uy hiếp, đó là tội của quân nhân chúng ta. Việc này chính là việc mà chúng ta phải làm!

- Nói hay lắm.

Hoàng cười châm chọc.

-…Thế nhưng cô nghĩ mình là ai? có thể sánh ngang với tướng Rark sao?

Đúng thế, cô có thể so sánh được với tướng Rark sao?

Thật không biết tự lượng sức!

Đó cũng chính là suy nghĩ của rất nhiều thiên sứ có mặt tại đây lúc này. Không ít người đã cảm thấy nóng mặt. Một đứa nhóc tì chỉ vừa mới vượt qua bài thi sát hạch mà đã muốn thể hiện mình? Trước mặt biết bao nhiêu đàn anh thế này ư?

Cô ta nghĩ mình là ai chứ?

Trước những con mắt nghi ngờ hướng về phía mình, cô gái mặt không đổi sắc, điềm nhiên cho tay vào trong ngực áo, lấy ra một vật giơ lên. Đó là một chiếc huy chương màu vàng cháy!

Nhất thời, gần trăm cặp mắt ở đây đều không hẹn mà cùng trợn trừng!

Huy hiệu Thất Diệu Vạn Tự Chinh !

- Cô ta..cô ta...

- Cô ta là..truyền nhân của Lôi Thần??

Không ít thiên sứ buột miệng kêu lên. Lập tức, bầu không khí trở nên an tĩnh lạ thường! Những người vừa nãy còn có ý mở miệng mỉa mai, giờ đều vô thức ngậm miệng lại!

Huy hiệu Thất Diệu Vạn Tự Chinh là gì? Tại sao lại khiến người ta phải rúng động đến như vậy? Thứ này không chỉ thiên đàng, mà cả ở địa ngục cũng rất nhiều người biết tới. Đó là minh chứng cho địa vị cùng thân phận tột cùng!

Muốn làm rõ hơn tác dụng của chiếc huy chương nhỏ bé này, cần phải bắt đầu từ Thất Diệu. "Thất Diệu" là ai? Đó là bảy tín đồ quyền lực nhất, vai vế chỉ dưới "God of time". Tất nhiên, chẳng ai có thể sống đời sống kiếp, cho dù có là "Thất Diệu" đi chăng nữa. Chức vị này được bảy người họ chuyển giao qua nhiều thế hệ, và huy hiệu "Thất Diệu Vạn Tự Chinh" chính là minh chứng rõ nhất cho người được chọn làm "Truyền nhân” của Thất Diệu.

Tuy trên lý thuyết số lượng Thất Diệu là bảy, song hiện tại chỉ có năm, đó là Kim Thần, Chiến Thần, Thủy Thần, Lôi Thần và Tạo Thần. Còn Hỏa Thần và Thực Thần thì một người bị giam trong Xô Liệm Của Người Chết, còn một thì đã tuyệt tự từ lâu.

Chiếc huy hiệu trong tay cô gái kia có màu vàng, ở giữa có nạm hình một ánh chớp màu trắng bạc, đó chính là dấu hiệu đặc trưng nhận biết của "Truyền Nhân Lôi Thần".

Nhắc đến huy hiệu Thất Diệu Vạn Tự Chinh thì không thể không nhắc đến sự đáng sợ của "lời nguyền" ám trên nó.
Để bảo vệ những đứa con cưng sẽ nối nghiệp tương lai của mình, "Thất Diệu" có thể nói là đã bỏ ra rất nhiều công sức. Có một sự thật kinh khủng rằng, bất cứ kẻ nào ra tay làm hại, hoặc chỉ đơn giản là trực tiếp có mặt tại hiện trường bán kính khoảng một kilomet cạnh nơi chủ nhân chiếc huy hiệu này xảy ra chuyện xấu đều sẽ gặp xui xẻo. Mức độ nặng nhẹ tùy thuộc vào "chuyện" xảy ra với chủ nhân chiếc huy hiệu này, trong trường hợp xấu nhất là vong mạng, vậy thì các ngươi cũng chuẩn bị mà bồi táng cùng đi!

Còn đối với chủ nhân những chiếc huy hiệu này thì việc có nó cũng như có một "bùa hộ mệnh" vạn năng bên người vậy! Không những bách độc bất xâm, mà ngay cả vận may cũng luôn bám theo bên người! Một thứ bùa hộ thân mà ai ai cũng thèm muốn! Song nói đi cũng phải nói lại, có ai mà dám to gan đi trộm đồ vật của thần cơ chứ.

Hơn nữa, sở hữu Thất Diệu Vạn Tự Chinh, là người kế tục Lôi Thần trong tương lai, điều này cũng chứng minh địa vị của cô gái này trong tương lai là tuyệt đối không nhỏ! Nên biết, về cơ cấu chức tước hiện giờ trên thiên đàng, khi Chiến Thần Athena chỉ mải mê truy cầu đỉnh cao võ học, Tạo Thần và Kim Thần gần như không hứng thú với con đường chính trị, với thiên phú xuất sắc, hiện nay Lôi Thần Soara gần như đang nắm giữ toàn bộ quyền lực!

Nói không ngoa, mặc dù tướng Rark và tướng Jup Heynckes là đồng tổng chỉ huy chiến dịch truy quét ngày hôm nay, song nếu như đem địa vị của cả hai cộng lai, so ra vẫn chưa bằng cô gái da vàng này!

Điều khiến mọi người thất kinh nhất là, Lôi Thần vốn nổi tiếng khắt khe từ bao giờ đã chọn được truyền nhân để kế tục mình trong tương lai? Hơn nữa lại còn là một “con người”?

Đây chắc chắn sẽ là tin có mặt trên trang đầu tất cả các báo ngày mai tại thiên đàng!

Hoàng nhíu mày. Hắn đủ kiến thức để nhận ra chiếc huy hiệu kia là hàng thật giá thật. Điều đó cũng đồng nghĩa, trước mắt gã hiện giờ là một con tin giá trị hơn ông già trong tay hắn nhiều lần!

- Tôi không đồng ý.

Hoàng đáp dứt khoát.

- Cái gì?

Lan Anh nhướn mày:

- Ngươi không biết đây là gì, đúng không? Này nhé...

- Dừng, dừng! Tôi biết, cô không cần phải tự PR! Thế nhưng tôi nói không đổi là không đổi, vậy thì làm gì được nhau? cho dù cô có giá trị gấp tỉ lần lão già này thì cũng vậy thôi! Biết điều thì tránh ra, nếu không...

Hoàng vừa nói vừa lùi về phía cửa sổ. Thế nhưng vị " truyền nhân của Lôi Thần" kia vẫn bám sát theo hắn như hồn ma bóng quế.

- Cô điếc à? Bám theo tôi làm gì?

- Làm sao đảm bảo được ngươi sẽ thả con tin khi được an toàn? Lan Anh nghiêm giọng. Thế nhưng không hiểu sao khi nói đến đây, nét mặt của cô bỗng dưng dãn ra, còn có vẻ vui mừng khó giấu.

Hoàng thấy vậy thì lập tức cảnh giác. Hắn theo ánh nhìn của đối phương mà ngoảnh lại đằng sau. Lập tức, một bóng người liền đập ngay vào trong mắt.

Đen đủi thay, đó lại là người mà hắn không muốn thấy lúc này nhất…

- Tướng Jup Heynckes!

“Tứ Thần” đồng loạt kêu lên.

- Tướng quân!!!!
Không ít thiên sứ khi thoáng thấy bóng dáng người mới đến thì cũng khẽ thở phào, trong đó có cả lão già đang bị Hoàng khống chế. Điều đó càng chứng tỏ rõ địa vị của lão trong lòng đông đảo chúng thiên sứ có mặt tại đây!

Jup Heynckes - Đệ nhất danh tướng của thiên đàng, thực lực chỉ xếp dưới duy nhất truyền nhân của Chiến Thần – Athena!

-Jup Heynckes? chết tiệt…

Chỉ có Hoàng là không ngừng lo lắng, hắn là người biết rõ thực lực của lão già này hơn ai hết! Coi bộ hôm nay muốn an ổn rời khỏi chỗ này..còn khó hơn cả lên trời!

Thế nhưng trong khi Hoàng còn đang không biết phải làm thế nào, bóng người sau lưng hắn đã gầm lên một tiếng đinh tai:

-RÚT!

- Rút?

Hoàng ngớ người. Trong khi hắn vẫn còn đang không hiểu chuyện gì xảy ra thì phần lưng bỗng dưng nóng ran. Tiếp đó, một trận hơi nóng khủng khiếp từ xa như hồng thủy tràn tới, khiến hắn rùng mình ớn lạnh.

"ẦM" " ẦM" "ẦM" "ẦM"

------------------





Sao tiếng “Rút” là một chùm sáng chói lóa, kéo theo đó là hơi nóng khủng khiếp ùa tới như thiêu như đốt. Tai họa vẫn tàn khốc như thế đấy, luôn đến mà chẳng bao giờ báo trước.

Tất cả những gì mà hơn trăm thiên sứ ở đây kịp thấy, đó là một luồng sáng chói mắt phát ra ngay từ phía khu E vũ đài Thần Điểu, kèm theo một trận động đất kinh hồn. Tiếp đó, khi mà còn chưa kịp hiểu ra chuyện gì thì dưới chân họ đã không còn chỗ đứng nữa.

Căn nhà cao tầng rung lên, sau một loạt chấn động mạnh thì bắt đầu đổ sụp! Điều đó cũng đồng nghĩa với một cuộc tháo chạy quy mô lớn chính thức bắt đầu!

Nếu không muốn chết!

"ẦM" " ẦM" "ẦM" "ẦM"....

- Nguy..nguy hiểm quá!

Đập mạnh đôi cánh, Krenis lau mồ hôi trên trán, nhìn vào đống đổ nát trước mắt, nơi mà hắn vừa thấy vài thiên sứ không chạy kịp giờ đã lọt thỏm trong đống gạch vụn, lòng thầm tạ ơn chúa vì bản thân đã nhanh chân thoát nạn!

-..cô ấy đâu rồi?

John vẫy vẫy đôi cánh, quắc mắt nhìn quanh, gào lên. Tiếp đó, hắn vỗ cánh bay thẳng đi mất.

- Nhìn..nhìn kìa, Krenis!

Gã người Pháp Piczerk mặt bỗng dưng tái mét, kéo áo bạn chỉ tay về phía trước đó không xa, lắp bắp. Theo hướng tay hắn chỉ là một vùng đất rộng lớn bị cày nát, hình thành một hố sâu bán kính cả cây số!

Một vùng rộng lớn bán kính gần một kilomet, giờ đã bị san thành bình địa!

Mà khi nhìn vào trung tâm của vụ nổ big bang kia, lại càng khiến không ít thiên sứ có mặt tại đây cảm thấy kinh hãi. Nơi đó có một con quái vật nửa người nửa tinh tinh, cao hơn bảy chục mét! Chính là con quái vật mà tướng Jup Heynckes dự đoán là tộc thú nhân MonX và cho đông đảo thiên sứ tiến hành khống chế thành công ban nãy.

Thế nhưng có vẻ như tướng Jup và các cộng sự của ông, đã thất bại.

Trên người con dị thú lúc này lố nhố toàn những mắt là mắt, số lượng phải đến hơn trăm cái, trông cực kỳ dị hợm. Cánh tay phải lông lá của nó lúc này đang cầm một nhúm gì đó đưa lên miệng. Từng vốc, từng vốc một, hết vốc này đến vốc khác.

Nhìn kỹ thì biết, đó chính là một nhúm xác người! Hơn nữa trong đó còn có cả thiên sứ.

"Ọe!”

Tận mắt chứng kiến đồng đội của mình trở thành thức ăn cho con quái vật, nội tâm những thiên sứ đứng đây không hẹn mà cùng cảm thấy lạnh toát.

Con quái vật đó...Không phải nó vừa mới bị đội tiền cảnh của tướng Jup Heynckes khống chế rồi đó sao? Tại sao nó lại thoát ra được? Vụ chấn động vừa rồi..chẳng lẽ là do nó gây ra?

Chờ đã, nếu nó tự do ở đây, vậy thì...đội tiền cảnh đâu rồi? hơn bảy chục thiên sứ trắng trong đội tiền cảnh đâu rồi?

Không ít thiên sứ nghĩ tới đây liền không dám tưởng tượng tiếp nữa.

-Tướng..tướng Jup Heynckes, chuyện này, chuyện này…

Một thiên sứ khác lại gần Jup Heynckes hỏi. Lúc này bộ dáng của ông ta đang chật vật hơn bao giờ hết, phần râu rối tung, bộ giáp trên người chỗ thủng chỗ rách, đầu gối rướm máu, có chỗ nào giống phong thái của chiến thần vô địch đứng thứ hai thiên đàng nữa cơ chứ?

-Điếc à? Không nghe lệnh sao? RÚT! LẬP TỨC RÚT LUI!

-Nhưng..còn đội tiền cảnh? Có cần chờ họ hay là…

-Không cần, vì họ đều đã hy sinh rồi!

“Hy sinh rồi?”

Lời nói này giống như tiếng sét ngang mày, khiến những thiên sứ có mặt tại đây đều không dám tin vào tai mình.

Đội tiền cảnh, bao gồm những chiến binh thiện chiến nhất…tất cả đều đã hy sinh rồi?

Không thể nào!

- Tướng Rark đâu? Gã trọng phạm đâu?

- Đúng rồi, có ai thấy không?

-Nó chạy trốn rồi!

Liên tiếp những tiếng kêu vang lên, nhưng không ai có câu trả lời.

- Nhìn kìa!

Một thiên sứ hoảng hốt chỉ tay về phía trước:

- Nó..nó đang chạy về phía này!!
Bình Luận (0)
Comment