Editor: Dương Minh Thư __________
“Ôm một cái nhé? Ôm thì A Di không đau…” Tuân Du hôn lên nước mắt nàng, nhẹ nhàng dỗ dành. Hiện giờ đang trong cơ thể nàng hắn cũng vô cùng khó chịu, đau, vô cùng đau nhưng chỉ có thể dỗ nàng.
Ân Ly cảm giác được gậy thịt không được bình tĩnh bằng biểu hiện của hắn. Thỉnh thoảng run rẩy vài cái, giống như sắp bùng nổ. Biết hắn cố nhịn, Ân Ly nhăn mũi, vòng tay qua cổ hắn, ôn nhu nói: "Muốn ôm..."
Âm thanh ngọt ngào mềm mại chui vào tai Tuân Du khiến hắn ngứa ngáy, nghĩ thầm: Làm sao mà không thương nàng cho được, muốn đánh vào cái mông này, một lần nữa đè nàng lên giường.
"...Đau" Ân Ly mềm mại làm nũng, từ phía dưới cầm lên mấy hạt đậu phộng, đưa đến trước mặt hắn, đậu phộng là do nàng làm vỡ ra. Thật ra là vừa rồi hắn ép nàng trên giường, mấy thứ tạp quả chưa kịp thu dọn. Tuân Du kéo nàng lên người, quét hết đống quả xuống đất.
Toàn bộ quá trình gậy thịt đều cắm thật sâu, làm xong thì đè nàng xuống, thở hổn hển hôn nàng: "Vừa lòng sao?" Vừa nói vừa nhẹ nhàng đùa nghịch cái mông, cự vật theo tiết tấu của hắn mà đưa đẩy.
Ân Ly rên rỉ, dưới thân dần dần có cảm giác. Hơi trướng, lại có chút ngứa không biết hình dung như thế nào. Mật dịch tràn ra càng nhiều, trơn trượt làm cự vật càng thêm thuận lợi.
Tuân Du cảm nhận được nàng đang động tình, cánh tay đùa nghịch mông càng lúc càng nhanh. Lực cũng càng lúc càng mạnh, mỗi lần tiến vào, hai hòn ngọc đập vào bối thịt. Ma sát mật huyệt khiến nàng đau.
"A...Điên hạ..." Nàng bị hắn làm cho mơ hồ nói không ra lời, mỗi lần đưa đẩy khiến nàng vừa sợ vừa chờ mong, cầu mong hắn mạnh mẽ xâm chiếm.
Vòng tay ra phía sau lưng ôm hắn, móng tay vô ý cấu vào da thịt, thỉnh thoảng đau đớn phía sau lưng làm Tuân Du thêm kích thích. Hắn tách chân Ân Ly rộng ra, cái mông nâng lên không trung, cánh tay chống bên hông, mạnh mẽ đóng cọc, mỗi lần rút ra chỉ có cái đầu nhét ở miệng huyệt, sau lại hung hăng cắm vào, cắm thẳng đến chô sâu nhất của nàng, cứ thế mà lặp lại.
"Ưm...ưm..." Ân Ly rên rỉ, không chịu nỗi. Côn thịt mỗi lần rút ra đều mang theo chất lỏng ướt át, khi cắm vào chất lỏng biến thành bọt nước bắn ướt giữa hai chân của hai người. Động tác hắn nhanh hơn, chất lỏng trong suốt cũng biến thành màu trắng bọt biển, một chỗ bừa bãi.
Nàng mới trải qua lần đầu, sao có thể chịu tấn công mãnh liệt như vậy, dưới thân tích lũy cảm giác mơ hồ, bị nâng giữa không trung khiến nàng run rẩy, âm thanh nức nở: "Điện hạ...A... Ta không được... A..."
Lúc này Tuân Du vui sướng cực kỳ, hắn đợi lâu như vậy mới có thể một lần tiến sâu vào hoa huyệt, tiếng khóc ngọt ngào tựa như thôi tình dược làm hắn mất hết ý chí, chỉ nhớ rõ đong đưa liều mạng hút cạn.
Động tác càng nhanh, thân gậy rút ra bị hắn nhanh chóng đưa trở về, toàn bộ eo mông như ảo ảnh. Ân Ly cảm thấy chỗ hai người giao hợp nóng lên, rốt cục nhịn không được run rẩy hét một tiếng lên tới đỉnh điểm.
Khi nàng cao trào mật huyệt không ngừng co rút lại, xoắn chặt gậy thịt, cái miệng nhỏ ướt át cắn côn thịt dữ dội, muốn đem toàn bộ chất lỏng của hắn hút ra hết mới bằng lòng bỏ qua.
Tuân Du cắn răng không nghĩ sẽ khuất phục nhưng tiểu huyệt co rút mãnh liệt như vậy khiến hắn rút ra hơi khó khăn, muốn cắm vào khó hơn, chịu không nổi nâng mông nàng lên, cự vật cắm thẳng vào hoa tâm, hắn rên lên một tiếng rồi phun ra...
Ân Ly bị tinh dịch nóng bỏng bắn vào, gậy thịt nóng bỏng co rút, nàng yêu kiều rên rỉ, lại một lần nữa cao trào...
Nến đã đốt đến nửa cây, Tuân Du sợ làm hư nàng, ôm nàng trở mình, để Ân Ly nằm trên ngực hắn, phần côn thịt đã mềm phân nửa vẫn còn nằm bên trong không chịu ra ngoài.