Lúc này, Tuấn Du đang chìm đắm trong dục vọng khó có thể kiềm chế được, may thay mật huyệt của Ân Ly giống như một thần khí, có thể thích ứng được ngay cả khi gặp trở ngại. Mật dịch chảy ra ngày càng nhiều, chỗ hai người giao hợp ướt đẫm một mảnh. Dâm thủy nhiều như vậy khiến cho Tuân Du không thể nào khống chế bản thân, động tác ngày một nhanh hơn. Lúc rút ra, ái dịch theo đó chảy ra càng nhiều. Còn khi tiến vào, chỉ cần một chút bất cẩn thôi sẽ lầm đường lạc lối mà chìm đắm vào hoa huyệt ấy.
Hiện tại, hắn rất khó dừng lại, cũng may côn thịt quá lớn mà mật huyệt của Ân Ly cũng chưa bị mở rộng nên nhất thời côn thịt chưa thể đi vào. Tuân Du không cố kỵ nữa, hắn đưa hai chân nàng gác lên vai trái, hai tay giữa chặt lấy eo nàng rồi ấn xuống. Khi gậy thịt đi vào quỹ đạo, cọ sát theo đầu cửa huyệt, hai quả cầu thịt ở bên ngoài không ngừng va chạm giữa đùi và mật huyệt phát ra tiếng nước trong trẻo. Hắn lạc lối vào hang động nhỏ, muốn vào mà không được nhưng hết lần này đến lần khác hắn hung hăng tiến vào sâu hơn. Trong lần cuối cùng, hắn cũng đã đưa được toàn bộ quy đầu vào trong.
Ân Ly bởi vì liên tục bị cọ sát đến đỉnh điểm nên hoa huyệt không ngừng co rút ôm lấy đầu gậy thịt. Tuân Du ở trong mật huyệt không ngừng run rẩy, khó khăn nhẫn nhịn, hắn sợ cả côn thịt sẽ cắm vào trong nên không dám cử động mạnh, chỉ đành đưa một tay đến phần côn thịt lộ bên ngoài nhanh chóng luật động. Không bao lâu, lỗ quy đầu đang kẹp trong mật huyệt phun ra luồng dịch trắng đục, phun khoảng thời gian nửa chén trà mới dừng lại.
Hoạt động gần hai canh giờ, Tuân Du mới thỏa mãn được một nửa. Hắn cúi đầu nhìn chỗ hai người giao hợp mới phát hiện bên ngoài mật huyệt của Ân Ly đã bị sưng đỏ. Hai mép thịt mỏng manh yếu ớt đáng thương đang dán trên gậy thịt của hắn, căng chặt đến nỗi có chút trắng bệch. Mặc dù gậy thịt tím đỏ của hắn đã phát tiết nhưng vẫn thô cứng, quy đầu đã hoàn toàn đi vào hoa huyệt, chỉ còn lại một phần năm vẫn ở bên ngoài, thoạt nhìn vô cùng dâm mỹ, Tuân Du khó kiềm chế lại cứng lên.
"...Ưm..." Ân Ly vô cùng khó chịu, mật dịch phun ra trong lúc cao trào trước đó cùng với tinh dịch trắng đục đều bị hắn chặn lại trong hoa huyệt, thực sự đau không chịu nổi. Vật lớn đang chặn nàng bỗng bành trướng lớn hơn, như vậy làm sao mà nàng không đau cho được?
Tuân Du mặc dù vẫn muốn tiếp tục nhưng thấy nàng như vậy tự biết bản thân đã hành sự không thỏa đáng. Hắn cầm lấy quần áo đang vứt tán loạn cuối giường, từ trong túi lấy ra một chiếc hộp. Đây là loại thuốc mỡ mà hắn đã bỏ ra rất nhiều công sức mời phương sĩ đặc chế, rất có ích với nữ tử trong chuyện phòng the.
Tuân Du rút trụ thịt ra đặt lên hoa huyệt đang bị sưng đỏ, tay cầm côn thịt đã được thoa thuốc mỡ ma sát lên toàn bộ cửa huyệt. Thuốc mỡ màu trắng dưới tác động của gậy thịt nóng bỏng dần trở nên trong suốt, tỏa ra mùi hương thoang thoảng. Hắn cũng không quên trêu chọc một hồi tiểu chồi non, nhẹ nhàng cọ cọ, thi thoảng sẽ bị chui vào lỗ nhỏ trong đầu gậy khiến hắn thở hổn hển.
Thoa lên cửa huyệt xong, hắn lại lấy thêm thoa lên đỉnh côn thịt, nhân lúc thuốc mỡ chưa kịp tan liền bắt đầu chọc vào tiểu huyệt. Chỉ có điều sau khi rút ra, tiểu huyệt rất nhanh khôi phục lại kích thước của nó nên khiến cho Tuân Du vào lại vô cùng khó khăn. Hắn phải tốn rất nhiều công sức mới đưa được vào trong. Lúc này, gậy thịt đã nổi gân xanh rõ rệt, toàn thân hắn ướt đẫm mồ hôi.
Để thuốc phát huy tác dụng, Tuân Du cầm côn thịt vẽ một vòng xung quanh cửa huyệt, đồng thời xoay nhẹ eo và hông để gậy thịt nhè nhẹ cắm vào trong.
Điều này đối với hắn mà nói quả thực là một sự tra tấn tột độ, động tác cắm vào kéo dài gần nửa khắc, mật dịch bên trong hoa huyệt càng ngày càng nhiều, âm thanh ái dịch lúc cắm vào rút ra mỗi lúc một lớn. Côn thịt đã trướng lên vô cùng, Tuân Du hận không thể đâm thật mạnh vào bên trong để an ủi vật lớn đang bị bỏ mặc lộ ra bên ngoài của hắn.
Dùng lý trí để khắc chế lại bản thân, hắn nghiêng người, một tay chống gối cạnh nàng, một tay đưa xuống dưới thân nắm lấy thân gậy thịt lộ ra bên ngoài luật động.
"Hừ!" Hắn rốt cuộc kêu lên một tiếng thâm nhập vào hoa huyệt, thở sâu, ôm nàng lăn sang một bên, ôm nàng lên trên người, trụ thịt như cũ không muốn rút ra khỏi tiểu huyệt, chỉ là điều chỉnh vị trí của nàng một cách cẩn thận, không thể côn thịt tiến vào sâu hơn.
Mặt trăng đã nghiêng về phía tây, Tuân Du ôm Ân Ly trong lòng, khẽ vuốt mái tóc đen láy của nàng. Đôi mắt đen thẫm sáng lên trong căn phòng tối khiến người khác phải sợ hãi. Hắn rút gậy thịt ra, mật dịch và tinh dịch trắng đục làm ướt đẫm bụng dưới và đùi nàng.
Ân Ly cả đêm gần như bất tỉnh, quả cầu nhỏ chứa huân hương treo trên màn trướng được đặc chế cho thêm an hồn hương, không gây hại cho cơ thể nhưng khiến người ta dễ dàng hôn mê, rất khó tỉnh lại.
Tuân Du khom người ôm lấy nàng đi vào phòng tắm. Khi trở lại, chiếc giường ướt đẫm ái dịch đã được thu dọn sạch sẽ, ga giường đã được thay mới, cửa sổ được mở rộng, trong phòng cũng được đốt lại huân hương, thổi tan đi không khí dâm mỹ ban nãy.
Tiếng chim hót ríu rít ngoài cửa sổ đánh thức Ân Ly, nàng mở mắt ra, vén chăn lên, vươn vai một cái. Quả thực là một đêm ngủ ngon, bây giờ đang là đầu xuân, ban đêm vẫn còn rất lạnh. Trước đây, khi ở nhà, nàng thường ngủ không ngon, nửa đêm sẽ bị tỉnh giấc. Vậy mà đến Kinh Thành, trong lúc mơ ngủ còn cảm thấy nóng một chút.
Nàng nhìn lên đỉnh màn, trong màn dường như thoang thoảng mùi hương thơm mát khi có khi không, lại còn có chút mùi tanh nữa.
“Cô nương, nên dậy rồi.” Liên Kiều ở bên ngoài nhỏ giọng gọi nàng. Ân Ly lắc lắc đầu, chắc là bên ngoài truyền vào, liền xốc lên chăn ngồi đến mép giường.
Liên Kiều tiến lên giúp nàng thay y phục, “Ây da, Cô nương, đêm qua người thay áo lót sao?” Liên Kiều giúp nàng cởi áo ngủ, mặc lễ phục vào.
“Hả?”
“Cô nương đêm qua không phải người mặc bộ cẩm lý diễn liên sao?”
Ân Ly cúi đầu nhìn, trên người nàng mặc lại là bộ bích diệp liên hoa. Nàng cúi đầu, không thể nhớ chính xác tối hôm qua mình đã mặc bộ nào.