Dị Giới Chi Quang Não Uy Long

Chương 128

Trong nháy mắt, sắc mặt của Tiếu Ân trở nên cực kỳ khó coi, nhưng hai mắt ngưng trọng lại

Từ khi có được Nhất Hào, hơn nữa học tập được ma pháp, chưa từng có người nào tới gần hắn mà không bị phát hiện. Đặc biệt, hiện giờ thực lực của hắn có chút thành tựu, loại tình huống này càng khó có khả năng xảy ra

Nhưng giờ phút này, trong lòng Tiếu Ân kinh hãi gần chết, xem vết máu trước ngực, hiển nhiên hắn chưa biết gì đã bị thương

Đối mặt với áp lực không biết tên, tinh khí thần của Tiếu Ân trong nháy mắt tập trung lại, toàn bộ lực lượng tinh thần trong nháy mắt tuôn ra, mười thước xung quanh hắn, từng ngọn cây cọng cỏ đều bị hắn giám sát

Một giây sau, hắn có thể khẳng định, không có ngoại nhân ở xung quanh. Lông mày hắn nhăn lại, nếu không có ai, vậy vết máu trên ngực mình do ai gây ra?

Đột nhiên, Tiếu Ân cảm thấy mũi mình nóng lên, hắn sờ mũi, nhất thời khuôn mặt hiện lên vẻ dở khóc dở cười

Nguyên vết máu đó chảy ra từ mũi mình, nghĩ đến tình hình ở trong Nhất Hào không gian, Tiếu Ân hiểu được đại khái

Nguyên trong không gian hư cấu, nếu quá kích động, thân thể ở thế giới hiện thực cũng có phản ứng

Khi nhiệt huyết dâng lên, không có cách phát tiết, một ít máu mũi chảy ra là chuyện bình thường

Cười khổ một tiếng, Tiếu Ân lấy một bộ quấn áo khác từ trong vòng cổ ra

May là hắn có đạo cụ không gian, hơn nữa hắn không thiếu tiền, nếu không cứ để thế này gặp người khác, chẳng phải sẽ bị người ta cười nhạo hay sao Truyện "Dị Giới Chi Quang Não Uy Long "

Thu hồi cấm chế, Tiếu Ân rời khỏi nơi này, đi theo một con ruồi máy, bay về phía bờ ốc đảo

Con ruồi máy này do Nhất Hào không chế, chúng nó có năng lượng dò tìm cường đại, đặc biệt trên không trung, khoảng cách và phạm vi dò tìm rất lớn, càng lợi hại hơn so với Ưng Nhãn Thuật, cho nên Tiếu Ân tin tưởng vạn phần đối với tin tức tình báo mà chúng thu được

Một lát sau, Tiếu Ân đã thấy được người mà ruồi máy cảnh báo. Chứng kiến cảnh tượng trước mắt, ngay cả thiếu niên lão thành như Tiếu Ân cũng biến sắc

Trên mặt hồ có một lang nhân tát mãn. Quanh người hắn có một tầng ánh sáng màu trắng, cũng không biết tầng ánh sáng đó có tác dụng gì, lại có thể khiến hắn phóng như bay trên mặt nước

Nhưng nguyên nhân chính thức khiến Tiếu Ân giật mình biến sắc là phía sau lang nhân tát mãn có mười con nhện đang đuổi theo

Nhìn cái đầu của con nhện là biết dường như trọng lượng của nó không nhẹ. Nhưng con quái vật này lại có thể ung dung lướt chạy trên mặt nước, tốc độ giống như tên rời cung, không hề kém lang nhân tát mãn phía trước. Tiếu Ân do dự một chút, nhìn bộ dáng của con nhện là biết không nên trêu chọc nó. Hơn nữa, nguyên nhân chính là hắn không có nhiều hảo cảm với lang nhân tát mãn, cho nên khẽ lắc đầu, xoay người bỏ đi

Song khi hắn vừa mới xoay người, chợt nghe thấy một tiếng kêu thê lương truyền đến:

- Cứu mạng, cứu mạng

Tiếng kêu tràn ngập sự tuyệt vọng và đau khổ, giống như tia sáng cuối cùng biến mất trong địa ngục, đặc biệt thê lương

Chân Tiếu Ân hơi dừng lại, hắn thở dài, gỡ ma pháp cung đeo bên thân xuống, lấy ra hai mươi mũi ma pháp tiễn

Lúc đầu luyện chế ma pháp tiễn, hắn chẳng qua chỉ là bát cấp học đồ, uy lực của ma pháp tiễn là một trong những đòn sát thủ của hắn. Nhưng hiện giờ hắn đã tiến giai thành ma pháp sư chính thức, mấy mũi tên đó trở nên tầm thường yếu ớt

Hiện tại, không nghi ngờ gì, đúng lúc phải dùng tới

Mặc dù giữa tên lang nhân và Tiếu Ân có một khoảng cách, nhưng hắn nhìn thấy động tác của Tiếu Ân, thấy Tiếu Ân rút cung tên ra, trong mắt hắn hiện lên vẻ vui mừng khôn xiết, ánh sáng màu trắng vốn ảm đạm, phảng phất sáng lên. Đồng thời, tốc độ của hắn nhanh hơn trước một chút

Tiếu Ân yên lặng đợi, khi con nhện cách hắn một nghìn thước, hắn không chút do dự bắn cung

“Vù…. ”

Một đạo ánh sáng xẹt qua, phảng phất khi dây cung vừa buông ra, mũi tên đã tới mục tiêu

Con nhện đứng mũi chịu sào, cho nên căn bản không có phản ứng gì cả, đã bị mũi tên bắn trúng mắt

Uy lực của mũi tên cực lớn, đặc biệt có thêm ma pháp, dù là tốc độ hay lực lượng, cung tên bình thường không thể so sánh được

Con nhện này mặc dù cường tráng, nhưng nó chỉ là ma thú bậc 1, dưới công kích của mũi tên, căn bản không có lực để chống cự, bị mũi tên đâm xuyên qua mắt, xuyên vào trong

Con nhện lập tức ngừng lại, nó thống khổ giãy dụa, hơn mười cái càng nhỏ quận lại, tầng lông xanh trên người nó không có gió nhưng tự động lắc lư

Song uy lực của mũi tên này còn chưa hết, ngay khi con nhện đang thống khổ lăn lộn trên mặt nước, mũi tên đó chợt nổ tung, biến thành nghìn mảnh nhỏ găm vào trong cơ thể con nhện

Đột biến xảy ra, con nhện đang liều mạng co quắp thân thể, sau đó liền không nhúc nhích nữa

Điều khiến Tiếu Ân thấy kỳ quái chính là, mặc dù con nhện đã chết nhưng thân thể nó vẫn lơ lửng trên mặt nước, không chìm xuống

Những con nhện có sự liên lạc thần bí với nhau, khi đồng bạn chết, ngay lập tức những con nhện khác cũng biết

Động tác của chúng nhất thời thong thả lại, nhưng chỉ một lúc mà thôi

Tiếu Ân hừ lạnh một tiếng, chỉ có hơn mười con nhện, mà mình có hai mươi mũi tên, dù tiêu diệt toàn bộ bọn chúng, cũng dư ra

Giương cung lên, một mũi tên bắn ra

Năng lực bắn tên của Tiếu Ân không thể nghi ngờ, một mũi giải quyết một con là chuyện tất nhiên. Song khi hắn chuẩn bị mở tiếp dây cung ra, muốn tiêu diệt toàn bộ mấy con nhện, thì chúng nó lại dừng lại, có kỷ luật giống như quân đội, nhanh chóng lướt trên mặt nước bỏ trốn

Tiếu Ân kinh ngạc nhìn một màn này, không thể tưởng được mấy con nhện đó có trí tuệ cao như thế. Thoáng thấy thực lực đôi bên cách xa, lập tức không lưu luyến liền bỏ chạy. Trong chúng nó nhất định có người chỉ huy, mà quan chỉ huy của chúng quả thực có trí tuệ

“Hô, hô…”

Một tiếng thở kịch liệt truyền đến, tên lang nhân tát mãn đã tới bên bờ ốc đảo, hắn thu hồi ánh sáng đạm bạc màu trắng trên người, không để ý tới hình tượng kêu lên:

- Chạy mau, nhện lông xanh tới kìa

Dứt lời, hắn nhanh chóng chạy qua người Tiếu Ân, nhưng lại hơi chần chừ, quay lại kéo lấy tay Tiếu Ân, chạy sâu vào bên trong ốc đảo

Khi tay lang nhân tát mãn nắm lấy tay Tiếu Ân, cổ tay Tiếu Ân thụt vào trong tay áo, nắm lấy cán một con dao

Song, ngay lập tức Tiếu Ân thả ra, tốc độ cực nhanh, căn bản không khiến lang nhân tát mãn có cơ hội phát giác

Lang nhân tát mãn kéo tay Tiếu Ân, dừng sức kéo hắn, muốn mang hắn chạy trốn nhưng lại phát hiện ra bản thân dường như không phải đang kéo nhân loại, mà đang kéo một cây đại thụ nghìn tuổi

Lực lượng của hắn hơn xa nhân loại bình thường, nhưng giờ phút này lại trở nên nhỏ bé, chẳng những không kéo được đối phương, ngược lại chân còn lảo đảo, tí ngã xuống mặt đất

Tay Tiếu Ân nhanh chóng đưa ra, kéo lấy cánh tay hắn, dùng chút lực, nhất thời kéo lang nhân tát mãn dậy

- Bằng hữu, đừng hoảng hốt

Tiếu Ân cười an ủi

- Cẩn thận có nhện lông xanh

Lang nhân tát mãn hoảng sợ kêu lên:

- Chúng ta chạy mau

- Trốn?

Tiếu Ân cười xem thường, ung dung nói:

- Yên tâm đi, ngươi đã an toàn

Tên lang nhân tát mãn ngẩn ra, cẩn thận quay đầu lại, mở to hai mắt, khó tin nói:

- Không thể tin được, nhện lông xanh sao lại chạy?

Giờ phút này, trên mặt hồ, chỉ có hai con nhện, còn hơn mười con khác đã quay đầu bỏ chạy, tốc độ của chúng cực nhanh, thoáng cái đã biến thành mười cái bóng đen

Tiếu Ân mỉm cười nói:

- Đó là ma thú nhện lông xanh sao?

- Đúng

Lang nhân tát mãn vô thức gật đầu nói:

- Chúng là ma thú cấp 1

- Cấp 1?

Tiếu Ân không nhịn được cười nói:

- Ngươi là một tát mãn, chẳng lẽ không đối phó được với ma thú cấp 1 sao?

Khuôn mặt lang nhân tát mãn đỏ lên, nói:

- Nếu như chỉ có một con, tự nhiên ta không sợ, nhưng chúng có hơn mười con, đương nhiên ta phải chạy

Thấy khuôn mặt tươi cười của Tiếu Ân, hắn xấu hổ gãi đầu nói:

- Ta tên là Harrison, lang nhân tát mãn, bằng hữu tên gì?

Tiếu Ân gật đầu với lang nhân tát mãn, vỗ đoản cung trên tay, nói:

- Tiếu Ân, cung tiễn thủ

Tên lang nhân này gặp nguy hiểm nhưng không chịu chạy một mình, hành động này của hắn khiến Tiếu Ân có hảo cảm với hắn, hơn nữa khiến hắn nhớ lại bằng hữu lang nhân đầu tiên của mình, Madison

- Cung tiễn thủ?

Harrison cười giống như nghe một chuyện lạ, nhưng hắn lập tức nhớ lại, vừa rồi Tiếu Ân quả thực bắn tên ra, nhất thời ngẩn người ra

Quay đầu nhìn lại hai con nhện nằm trôi nổi trên mặt nước, Harrison do dự hỏi:

- Hai con nhện lông xanh này bị ngươi bắn chết?

- Đúng vậy

Tiếu Ân gật đầu thừa nhận

- Trời ạ, ngươi làm thế nào vậy?

Harrison khó tin kêu:

- Ngươi dùng cung tên bắn chết ma thú?

Tiếu Ân gãi đầu, đúng vậy, những câu này nghe có vẻ thật khoa trương

Hắn suy nghĩ một chút, chìa mũi tên và cung tên ra, nói:

- Cung và tiễn của ta là ma pháp cung và ma pháp tiễn, phối hợp hai thứ này lại, chỉ cần bắn trúng chỗ yếu hại của ma thú là giết được nó

Lúc này Harisson mới hiều ra:

- Hóa ra là ma pháp cung và ma pháp tiễn, trách không được

Tiếu Ân yên lặng nhìn vào mắt hắn, nghe tới ma pháp cung, vẻ mặt lang nhân tát mãn chỉ lộ ra vẻ hâm mộ, trong mắt không hề xuất hiện một tia tham lam nào cả

Tới giờ phút này, Tiếu Ân mới yên lòng, lang nhân tát mãn này xứng đáng để kết giao

- Ngươi tới nơi này làm gì? Sao bị nhện đuổi giết?

Tiếu Ân dò hỏi

Harrison thở dài, vô tình nói:

- Đừng nói nữa, ta kém may mắn, vốn muốn tới ốc đảo của nhện lông xanh, xem có thể tìm được linh thể của nhện chúa hay không. Nhưng không ngờ lại kinh động đến những con nhện thủ vệ, may mắn linh thể của ta là một con thủy quái, nên mới trốn thoát, nhưng nếu không có ngươi giúp đỡ, chỉ sợ ta đã lành ít dữ nhiều

Nghe xong, hai mắt của Tiếu Ân sáng lên hỏi:

- Linh thể của nhện chúa, đó là cái gì?

- Đó là linh hồn của nhện chúa sau khi chết đi

- Loại linh hồn này có quan hệ với linh vật của tát mãn sao?

Tiếu Ân tiếp tục dò hỏi

Mặc dù trước kia hắn có hỏi qua Diya, nhưng lang nhân tát mãn trả lời cho nó qua, hơn nữa còn không chi tiết, nên Tiếu Ân chỉ hiểu được một cách đại khái. Gặp phải Milligan và Juliana, hắn có hứng thú cực lớn với lang nhân tát mãn, muốn hiểu rõ một cách cụ thể

Harrison cân nhắc một chút nói:

- Đúng vậy, có quan hệ, linh hồn thể có trí tuệ và năng lực, nếu kết hợp cùng với lực lượng tinh thần, có thể tạo ra thú nhân tát mãn Truyện "Dị Giới Chi Quang Não Uy Long "

- Ngươi nói là linh vật

- Không sai

Harrison ủ rũ nói:

- Thực là đáng tiếc, nếu như ta có được linh thể của nhện chúa thì linh vật của ta chắc chắn sẽ tiến hóa

Đôi mắt Tiếu Ân chuyển động, hỏi:

- Nếu linh vật của ngươi tiến hóa sẽ sinh ra hiệu quả gì?

- Sau khi tiến hóa, uy lực của linh vật sẽ tăng lên. Trải qua một thời gian rèn luyện, ta có thể trở thành chiến tranh tát mãn

Tiếu Ân chậm rãi gật đầu. Có lẽ do nhớ tới ân cứu mạng của Tiếu Ân cho nên Harrison không hề giấu diếm nói thẳng ra

Một lát sau, từ miệng Harrison, Tiếu Ân thu được rất nhiều tin tức hữu ích

Thì ra thú nhân muốn trở thành tát mãn, điều đầu tiên là phải có lực lượng tinh thần

Đương nhiên, so với nhân loại, lực lượng tinh thần của thú nhân kém hơn nhiều, nhưng chỉ cần có một chút lực lượng tinh thần là có thể kết hợp được với linh hồn của ma thú

Sau đó, tìm linh hồn thể của ma thú đã chết còn lưu lại

Muốn tìm được linh hồn thể là một chuyện hết sức khó khăn, phải biết rằng trong tự nhiên, ma thú muốn sinh tồn khó hơn nhiều so với nhân loại

Trong thế giới ma thú, tất cả tuân theo pháp tắc tự nhiên, chỉ cần không cẩn thận, thì chỉ có con đường diệt vong

Ở trong hoàn cảnh đó, thực lực của ma thú được đề cao nhanh, nhưng chỉ có những ma thú mạnh mẽ nhất mới có thể sinh tồn

Ma thú mạnh mẽ nhất sau khi chết thường lưu lại linh hồn thể, nhưng đại bộ phận linh hồn thể đều mê mê tỉnh tỉnh, qua một đoạn thời gian sẽ tan biến

Muốn trở thành thú nhân tát mãn, ngoài lực lượng tinh thần ra, linh hồn thể của ma thú đã chết càng không thể thiếu

Có linh hồn thể của ma thú, dưới sự dẫn dắt của đại tát mãn, linh hồn của thú nhân và linh hồn thể kết hợp với nhau, khi đó thú nhân mới có thể mượn được lực lượng của ma thú khi còn sống

Nhưng do là linh hồn thể, nên cấp bậc của ma thú thường hạ xuống một bậc, không có cách phát huy hết sức mạnh khi còn sống. Nhưng chỉ cần bắt được linh hồn thể của ma thú mới, tiến hành kết hợp với linh vật, một ngày nào đó, tự thân linh vật sẽ tiến hóa, có được thực lực như ngày trước

Đương nhiên, không phải thú nhân tát mãn nào cũng làm được điều này, đừng nói là số lượng linh hồn thể của ma thú cực kỳ ít, dù là gặp được, cũng rất ít người dám cho linh vật của mình ăn linh hồn thể

Bởi vì linh vật ăn linh hồn thể, chưa chắc đã tiến hóa thành công một trăm phần trăm. Đặc biệt cấp bậc càng cao, tỉ lệ tiến hóa thành công càng thấp

Linh vật của Harrison vốn là một con bạch tuộc có thực lực ma thú cấp 4

Nhưng không biết vì sao, sau khi Harrison dung hợp với linh hồn thể của ma thú, thực lực của nó chỉ tầm cấp 1, cấp 2. Cho nên nó có khả năng thăng cấp cực lớn, nếu như ăn linh hồn thể của ma thú cấp 1, cấp 2, chắc chắn sẽ thuận lợi tiến giai

Từ miệng Harrison thu được nhiều tin tức mình muốn biết, trong lòng Tiếu Ân động

- Harrison, thú nhân có thể kết hợp cùng linh hồn thể của ma thú, vây loài người thì thế nào? Có thể không?

- Loài người?

Harrison chớp mắt nói:

- Thể chất của loài người quá kém, khó có khả năng thừa nhận được áp lực khi kết hợp cùng với linh hồn thể

- Chẳng lẽ chưa có ai thành công sao?

Tiếu Ân kinh ngạc hỏi

Harrison suy nghĩ rất lâu, nói:

- Trong ký ức của ta, dường như chưa nghe nói qua có nhân loại nào trở thành thú nhân tát mãn

Tiếu Ân khẽ cau mày, hắn biết, trên thế giới này, người thông minh chắc chắn không chỉ có mình hắn, nếu trăm ngàn năm qua không có nhân loại nào trở thành tát mãn, vậy chắc chắn trong đó có mâu thuẫn không thể vượt qua, chỉ là hiện giờ hắn không rõ mà thôi

Nhẹ nhàng thở dài một hơi, mặc dù thú nhân không có lực lượng tinh thần cường đại, không thể trở thành ma pháp sư, nhưng bọn họ có phương pháp khác. Một khi kết hợp được với linh hồn thể của ma thú, thực lực của bọn họ tuyệt đối không kém hơn ma pháp sư bình thường

Mặc dù phương pháp này đơn giản, nhưng nguy hiểm lại lớn, nên số lượng cũng ít. Nhưng so với sự tu luyện của ma pháp sư thì phương pháp này lại nhanh hơn

Khi Harrison giải thích cho Tiếu Ân, cũng đánh giá qua ốc đảo. Chỗ này gần với chỗ sâu trong hồ Stanco, nếu như không phải có truy binh đuổi phía sau, chắc chắn hắn không tiến vào sâu như thế này

Đột nhiên, ánh mắt Harrison ngưng tụ, đột nhiên đứng lên, chạy về phía trước

Tiếu Ân hơi sửng sốt, thân hình khẽ động, vô thanh vô thức bám phía sau hắn

Harrison chạy tới một cái hố lớn, cẩn thận nhặt một nửa cái lông vũ đã cháy đen

Tiếu Ân mỉm cười, đây là lông của Hỏa Sơn Hồng Trĩ. Trên tay hắn có năm cái lông vũ không bị hư tổn gì, nên ngẫu nhiên nhìn thấy một hai cái như thế, căn bản hắn không để ý

- Đây là…

Harrison ngạc nhiên vui mừng kêu lên:

- Đây là lông của Hỏa Sơn Hồng Trĩ

Tiếu Ân khẽ gật đầu, nhưng nhìn vẻ mặt kích động của Harrison, trong lòng nói thầm, chẳng lẽ lông của Hỏa Sơn Hồng Trĩ thực sự quý hiếm?

- Đúng là lông của Hỏa Sơn Hồng Trĩ

Harrison hưng phấn kêu lên, cẩn thận lấy ra một chiếc hộp, cất chiếc lông đó đi

Nhưng hắn quay đầu nhìn Tiếu Ân, không khỏi ngẩn ra, do dự một lát, cuối cùng cắn răng một cái, giống như đưa ra một quyết định trọng đại, giơ chiếc hộp ra, nói:

- Tiếu Ân, ngươi vừa mới cứu mạng ta, thứ này thuộc về ngươi

Tiếu Ân vừa buốn cười vừa tức giận, thứ này trong mắt Harrison có lẽ trân quý vô cùng, nhưng trong mắt Tiếu Ân thì nó chỉ là một sợi lông mao mà thôi

Hơn nữa nhìn vẻ mặt thống khổ của Harrison, dù da mặt Tiếu Ân có dày hơn nữa, cũng không thể nhận lấy

- Harrison, lòng tốt của ngươi ta ghi nhận, nhưng thứ này ta không cần, ngươi nhận lấy đi

Trong mắt Harrison hiện lên vẻ sợ hãi lẫn vui mừng, hắn chần chờ một chút, cuối cùng nói:

- Tiếu Ân, ngươi có biết lông của Hỏa Sơn Hồng Trĩ có tác dụng gì không?

- Không biết

Tiếu Ân sảng khoái nói

- Nếu ngươi biết tác dụng của nó, chắc chắn không dễ dàng tặng cho người khác

Harrison thở dài một tiếng, lưu luyến nói:

- Hỏa Sơn Hồng Trĩ là một trong ma thú quý hiếm, lông của nó các công dụng thần kỳ, đó là có thể đề cao xác xuất thành công khi linh vật tiến hóa, đặc biết là linh vật cao cấp tiến hóa, nhất định cần phải có lông của Hỏa Sơn Hồng Trĩ

Lông mày Tiếu Ân nhíu lại. Hắn nhất thời nhận ra giá trị của thứ này

Có lẽ đối với ma pháp sư, thứ này không có giá trị lớn, nhưng với thú nhân thì nó có giá trị hoàn toàn khác

Nếu giao lông của Hỏa Sơn Hồng Trĩ cho thú nhân tát mãn, chắc chắn thực lực của bọn họ sẽ tăng lên

Ánh mắt vô tình nhìn Harrison, Tiếu Ân nói:

- Harrison, thứ này có ích đối với ngươi, thế ngươi thu lấy đi

Hắn chỉ vào mình nói:

- Ngươi đừng quên, ta không phải là thú nhân tát mãn

Sắc mặt Harrison nhất thời đỏ lên, thì thào nói:

- Mặc dù ngươi không phải tát mãn, nhưng ngươi là cung tiễn thủ, hơn nữa khí lực của ngươi rất lớn, chỉ sợ là một chiến sỹ

Tiếu Ân ngẩn ra, tưởng Harrison là một tên có đầu óc đơn giản, không ngờ đầu óc của hắn lại linh hoạt vậy, chỉ nhìn mình kéo cung, hắn đã xác định được thân phận của mình. Cuối cùng Harrison nhìn chiếc hộp, rồi nói:

- Thứ này đối với tát mãn, không nghi ngờ gì là bảo bối, nhưng đối với kỵ sỹ loài người, tương tự cũng thế

- A?

Lúc này Tiếu Ân thực sự có hứng thú

- Kỵ sỹ loài người các ngươi không phải thích tìm ma thú để cưỡi sao?

Harriosn cầm chiếc hộp nói:

- Muốn chiếm được cảm tình của ma thú, để nó thừa nhận ngươi, ngoài sự chân thành ra, cần phải có thứ để tăng hảo cảm của ma thú lên

Hai mắt Tiếu Ân sáng lên, kinh ngạc nhìn chiếc lông vũ bị cháy, không ngờ nó còn có tác dụng như thế

- Thứ này, có thể khiến ma thú sinh hảo cảm?

- Không sai, bởi vì ở bên trong lông vũ ẩn chứa một năng lượng tinh thuần nhất thế giới, hơn nữa nó có tác dụng tinh chế lại ma hạch. Cho ma thú nuốt lông của Hỏa Sơn Hồng Trĩ, khiến tỉ lệ ma hạch phát sinh dị biến tăng lên, thậm chí tăng lên một bậc

Sắc mặt Tiếu Ân chợt biến ảo. Trách không được Juliana muốn có lông vũ, thì ra nó còn có diệu dụng như vậy

Trong lòng động, Tiếu Ân kỳ quái hỏi:

- Nếu lông mao này có tác dụng như vậy Chẳng lẽ không có người hoặc ma thú khác muốn bắt chúng hay sao?

Tiếu Ân vuốt cằm nói tiếp:

- Nó chẳng qua chỉ là một ma thú cấp 5, mặc dù rất cường đại, nhưng chắc chắn có ma thú khác cường đại hơn nó

- Vô dụng

Harrison cười nói:

- Loại lông vũ này có một đặc tính đó là chỉ khi Hỏa Sơn Hồng Trĩ tự mình lột ra, mới thu được hiệu quả thần kỳ, nếu bắt buộc, chẳng những không có tác dụng gì, ngược lại khiến cho nguyên tố trong cơ thể rối loạn, còn hung mãnh hơn độc dược ba phần

Tiếu Ân khẽ gật đầu, trong lòng thầm hô may mắn, xem ra mình sử dụng Viêm Ma, đánh cho Hỏa Sơn Hồng Trĩ choáng váng, khiến nó để lại lông mao, hóa ra có một tác dụng nhất định

Harrison thở dài một tiếng nói:

- Hỏa Sơn Hồng Trĩ là một loại sinh vật thần kỳ, tiến giai nhanh nhất trong giới tự nhiên, hơn nữa có hoàn cảnh hết sức đặc thù, trên cơ bản không có sinh vật nào xung đột với nó, hơn nữa mỗi khi nó tăng cấp, đều tự động thoát lông một lần. Khi đó, tất cả ma thú sẽ tới bên cạnh nó, lẳng lặng chờ đợi, một khi Hỏa Sơn Hồng Trĩ thoát vũ xong, mỗi một sợi lông vũ nó để lại sẽ tạo ra một trận gió tanh mưa máu

Tiếu Ân nghe kể như say như dại, hỏi:

- Harrison, sao ngươi biết được điển cố này?

Với thực lực của Harrison, Tiếu Ân không tin tưởng hắn có bản lãnh, chính mắt nhìn thấy tình cảnh đó

- Ta nghe kể từ một vị trưởng lão tát mãn

Harrison vất vả giấu diếm nói:

- Đó là một người có học thức phong phú, từ nhỏ ta đã ở bên cạnh người, được chỉ bảo ít nhiều

Tiếu Ân mừng rỡ, ánh mắt ngưng tụ nói:

- Nói như thế, học thức của ngươi rất phong phú?

Harrison ưỡn ngực nói:

- Coi như là thế đi

Mặc dù hắn khiêm tốn nói, nhưng động tác của hắn thể hiện ra sự tự tin và kiêu ngạo

Tiếu Ân gật đầu một cái, nói:

- Ngươi có biết ma thú Hắc Giáp Tích không?

- Đương nhiên, nghe nói đây là một loại ma thú đặc thù, lúc còn bé nó chỉ là ma thú cấp 2, cấp 3, hơn nữa còn kém các ma thú ở chỗ là không có ma pháp

Harrison tự tin nói:

- Nhưng khi nó sống tới một trăm năm, hoặc lúc còn bé thôn phệ đủ linh hồn thể của ma thú, hơn nữa có lông của Hỏa Sơn Hồng Trĩ, nó sẽ đột phá biến thành ma thú cấp năm Phi Thiên Hắc Giáp Tích

Dừng một chút, Harrison hâm mộ nói:

- Khi còn nhỏ Hắc Giáp Tích là một ma thú bậc trung kém cỏi, đừng nói là ma pháp sư hay tát mãn, chỉ cần có nhiều người là có thể thu thập nó. Nhưng một khi nó đột biến, thành Phi Thiên Hắc Giáp Tích, trong hàng ngũ ma thú cấp 5, nó đứng nhóm đầu đó

Tiếu Ân quay mặt đi chỗ khác, hắn không muốn Harrison nhìn thấy nụ cười trên mặt mình

Thuận miệng hỏi vài câu, làm thế nào cho ma thú ăn, thu phục nó thế nào, Harrison không hổ có học vấn phong phú, dù hỏi thế nào hắn cũng có đáp án rõ ràng

Tới lúc này, Tiếu Ân chính thức nhìn tên này bằng con mắt khác, hắn chẳng những hiểu rõ chuyện của tát mãn, thậm chí cả kỵ sỹ loài người và ma thú, hắn cũng biết

Học thức uyên bác như thế, hơn xa những tên lang nhân tát mãn mà Tiếu Ân từng gặp, Harrison quả là một cuốn từ điển sống, vấn đề gì, hắn cũng giải đáp được

Cuối cùng, cân nhắc trong chốc lát, Tiếu Ân hỏi:

- Harrison, ngươi chắc chắn trong sào huyệt của nhện lông xanh có linh hồn thể của ma thú chứ?

- Đúng vậy, chắc chắn có

Harrison khẳng định nói:

- Nhìn hành động của chúng nó, hơn nữa chúng nó còn cố gắng bảo vệ sào huyệt, chắc chắn có linh hồn thể tồn tại

- Làm thế nào mới thu thập được linh hồn thể?

- Rất đơn giản, cấp bậc linh hồn thể của nhện chúa không cao, chúng ta có thể sử dụng linh vật để bắt lấy nó. Còn ma pháp sư loài người phải sử dụng lực lượng tinh thần để bắt nó

Nói xong, hắn lấy ra một hạt châu màu đen nói:

- Nó gọi là Câu Linh Châu. Chỉ cần bắt linh hồn vào trong là được

Khóe mắt Tiếu Ân thoáng nhìn qua, nhìn trong túi của Harrison có ba viên như vậy, trong lòng vui vẻ nói:

- Harrison, ta có hứng thú với thứ đó, hy vọng ngươi tặng nó cho ta

- Được

Harrison không chút do dự nói:

- Kỳ thực thứ này không hiếm, chế tạo nó có chút mất sức mà thôi

Tiếu Ân cười cảm kích, cất đồ vật nọ đi, đem chiếc hộp cho Harrison nói:

- Harrison, thứ này đối với ta vô dụng, ngươi giữ đi

Nói xong, hắn xoay người đi tới bên hồ, nói:

- Ngươi có hứng thú muốn tới sào huyệt của nhện chúa không?

Hai mắt Harrison sáng lên, hắn hung hăng cắn răng một cái, cất chiếc hộp vào trong túi, gật đầu với Tiếu Ân, nói:

- Đi, tại sao không đi, ngay cả lông của Hỏa Sơn Hồng Trĩ ta cũng nhặt được, không tìm thấy linh hồn thể thì còn có ích gì nữa

Tiếu Ân cười ha hả, tên lang nhân tát mãn thực là một nhân vật thú vị

Harrison tới bên người Tiếu Ân, vung tay lên, một mảnh bạch quang sáng lên, dưới sự điều khiển của hắn, mảnh bạch quang tạo thành hình con quái vật

Đó là một con quái thú dài bốn thước, nhìn bề ngoài là một con bạch tuộc tám chân cực lớn, chiều dài của xúc tu vượt qua cả thân hình nó. Nhưng Tiếu Ân cảm ứng, đó không phải thực thể, mà là do một thủ đoạn nào đó ngưng tụ thành

Nhìn cảnh trước mắt, thì ra thú nhân tát mãn có biện pháp khống chế linh vật như thế, Milligan và Juliana cũng sử dụng biện pháp này.Nhưng điểm khác nhau đó là, bọn họdung hồn thể có năng lực phi hành, hơn nữa còn khai thác được năng lực đó

Harrison tạo ra một chủ thể, quái thú liền chui vào trong nước:

-Tiếu Ân huynh dệ, chúng ta đi thôi

Tiếu Ân ngẩn ra trong lòng có chút không yên

Harrison kéo tay hắn noi:

-Yên tâm đi linh vật của ta mặc dù hiện tại năng lực chưa đủ, nhưng chở hai người trong nước không thanh vấn đề gì, mới vừa rồi ta dưacj vào nó để chạy trốn đó

Tiếu Ân cười khổ một tiếng, thầm nghĩ, ta chỉ nhìn thấy ngươi trốn chui trốn lủi, nếu dựa vào nó chưa chắc đã chạy thoát

Mặc dù trong lòng hoài nghi năng lực của linh vật, nhưng dưới tình huống này, cưỡi nó là lựa chọn duy nhất

Kỳ thực trong long Tiếu Ân có quyết định, một khi tới sào huyệt của nhện lông xanh, nhất định mình phải tới trước một bước, thu lấy linh hòn thể của nhện cúa cho Hắc giáp tích ăn

Một khi Hắc giáp tích biến thành phi thiên Hắc giáp tích, năng lực của nó sẽ tăng lên về chất, ngay cả mình cũng không thể chống lại nó

Có một trọ thủ như vậy Tiếu Ân tuyệt đối không bỏ qua

Hai người bước lên đỉnh đầu của nhện tám chân, con bạch tuộc này là do năng lượng hóa thành, tám chân của nó bơi trong nước, giống như thiên ma loạn vũ, trong nháy mắt theo gió vượt sóng bơi về phái xa

Theo như Harrison nói, sào huyệt của nhện lông xanh không cách xa nơi đây, qua một ốc đảo khác,Tiếu Ân mơ hồ nhìn thấy sào huyệt mà Harrison nói

Chỗ đó phủ một màu xanh biếc nổi trên mặt nước

Từ xa nhìn lại, going như một ốc đảo, nhưng phía trên ốc đảo cóa nhiều thực vật nhỏ bé kì dị, không giống như ốc đảo bình thường.Có những cây cao mấy thước,lại có cây cao gấn mười thước Truyện "Dị Giới Chi Quang Não Uy Long "

Bỗng nhiên lúc này 2 con chim bay qua ốc đảo, chúng nó dườn như có chút mệt mỏi, vì vậy muốn hạ xuống, muốn nghỉ ở ốc đảo

Nhưng khi chúng vừa hạ xuống, lập tức phía dưới phủna vô số sợi màu xanh biếc, trên nhựng sợi tơ đó có độc tính mãnh liệt, hơn nũa lại còn rất dính nữa.Hai con chim bị sợi tơ đó quấn lấy, nhất thời cả người vô lực, ngay cả khi liều mạng vỗ cánh, chỉ miễn cưỡng bay được một lúc, sau đó ngã xuống ốc đảo

Nhưng chúng nó không chìm vào trong nước.Bởi vì từ trong đống cỏ xuất hiện mấy con nhện. Mấy con nhện đó dường như có thể di chuyển trên mặt nước, trong giây lát kéo hai con chim xui xẻo quay về ốc đảo.Kết quả không cần nghĩ cũng biết

Ở cách đó không xa Tiếu Ân và Harrison lẳng lặng quan sát mọi việc, lông mày Tiếu Ân nhíu lại hỏi:

-Có bao nhiêu con nhện?

-Không biết, nơi này là xào huyệt của nhện lông xanh, chắc phải có đến mậy trăm con

Harrison ngoắc mồm nói

-Mấy trăm con? Nhiều như thế, vậy chúng lấy gì để ăn?Nếu chúng chỉ dựa vào phương pháp săn bắt thủ công kia, chỉ sợ can bản không thỏa mãn cái bụng chúng

-Không

Harrison kinh ngạc nói:

-Nhện lông xanh ăn rất ít, chúng nó chỉ ăn côn trùng trên đảo cũng đủ no rồi, về 2 con chim xui xẻo kia, chắc hcahawns chúng hút hết máu, còn thân thể chúng không ăn đau

-Ăn rất ít?

Tiếu Ân khó tin hỏi:

-Thân thể chung lớn vậy, ăn ít làm sao hấp thu được năng lượng?

Harrison ngẩn ra rồi bật cười nói:

-Tiếu Ân ngươi biết tại sao thân hình nhện lông xanh lớn như thế, nhưng có thể thoải mái lướt trên mặt nước không?

-Tại sao?

-Bởi vì thân thể của bọn chúng phần lớn là không khí. Thể tích thật sự của bọn chúng chỉ lớn long bàn tay, nhưng hấp thu không khí, thể tích chúng lớn ra như thế, ngay ca khi ở trên mặt nước, chúng nó cũng có thể hành động tự nhiên, không bị chìm

Tiếu Ân gật đầu, trong lòng hắn thầm nhận ra sự quan trọng của tri thức, ma thú ở dây rát đa dạng, nằm ngoài khả năng tưởng tượng của mình, khi ở rừng Gobi cũng không có ma thú cổ quái như thế

Harrison chỉ vào ốc đảo nói:

-Muốn lẻn vào sào huyệt của nhện lông xanh, từ phía trên cao xuống là chuyện không thể, bienj pháp duy nhất là tiến vào đáy nước rồi tiến vào

-Ngươi nắm chắc mấy phần?

Tiếu Ân dò hỏi

-Ta quan sát chúng nó hơn một tháng, nắm được gần hết mọi thói quan của chúng, cho nên ngươi yên tâm đi

Harriosn vỗ ngực nói:

-Nghe ta đi không sai đâu

-Thực không? Thế lần trước bỏ chạy thì sao

Harrison xấu hổ nói:

-Sai lầm, ngẫu nhiên sai lầm mà thôi

-Được rồi

Tiếu Ân liếc nhìn chiếc nhẫn ma pháp trên ngón tay. Có thứ này phòng hộ, dù gặp nguy hiểm cũng óc thể toàn thân trở về

Chiếc nhẫn có chứa đựng ma pháp tự động bảo hộ, chủ nhân bị công kích,chiếc nhẫn sẽ khởi động.

Lần trước giao đấu với Milligan, tên lang nhân tát mãn đó không trực tiếp công kích Tiếu Ân, sử dụng thủ đoạn quỷ dị thay đổi khí lưu quanh người Tiếu Ân, khiến Phong Tường Thuật trên áo giáp mất đi tác dụng, rồi sử dụng lực lượng tinh thần đánh sâu vào.

Hai cách công kích đó không phải nhằm vào thân thể của Tiếu Ân, cho nên chiếc nhẫn không pháy huy được tác dụng, nhưng lúc này khác, nếu như tại sào huyệt của nhện lông xanh, gặp phải ma thú, cách thức công kích của chúng chắc chắn nhằm vào thân thể, như thế chiếc nhẫn sẽ phát huy được tác dụng

Harrison đưa tay vào trong túi, lấy ra một cái ống, cắm lên một chiếc hộp vuông nhỏ

Nghi hoặc nhìn, chỉ nghe Harrison nói:

- Đây là ống hô hấp do ta tự chế tạo, ở trong nước không nhịn thở được có thể mở nắp ống ra, sẽ thở được một lúc

Tiếu Ân hết sức kinh ngạc, không thể tưởng tượng được, hắn nhìn thấy bình dưỡng khí ở chỗ này

- Harrison, thứ này do ai phát minh ra?

- Tất nhiên là ta

Harrison tùy ý nói:

- Ta ở chỗ này quan sát một thời gian dài, nghĩ tới nghĩ lui, cũng chỉ có cách từ dưới đáy nước lẻn vào, cho nên mới chế tạo ra thứ này

Trong mắt Tiếu Ân khó che dấu được vẻ kinh ngạc. Ai nói lang nhân là đồ đần, Harrison là một lang nhân vô cùng thông mình

Harrison giải thích xong, chân hơi cử động, bạch tuộc nhất thời ngầm hiểu, chợt vươn xúc tu bao lấy hai người Tiếu Ân

Sau đó dùng sức, lôi hai người xuống nước

Trải qua một đoạn thời gian ở chung, Tiếu Ân không còn kiêng kỵ đối với quái thú tạo thành từ năng lượng thể, nên không có bất cứ động tác phản kháng gì

Có lẽ do Harrison điều khiển, cho nên lực của xúc tu không lớn, chẳng qua chỉ dùng lực để kéo hai người Tiếu Ân xuống mà thôi

Tiến xuống một lúc, bọn họ đã tới phía dưới ốc đảo

Trong hồ Stanco, phần lớn ma thú cao cấp có lãnh địa riêng của mình. Nhện lông xanh mặc dù cấp bậc không cao, nhưng số lượng lớn, mấy trăm con nhện lông xanh mà giận dữ xông lên thì cả ma thú cấp 4 cũng phải chạy trối chết

Cho nên cả khu vực này thuộc về nhện lông xanh, cho dù ở dưới đáy nước, cũng không có ma thú nào hoạt động

Hoàn cảnh này giúp cho hai người Tiếu Ân tránh được những phiền toái không cần thiết, bí mật lặn xuống một lúc, ngay cả một con ma thú cũng chưa gặp phải

Tốc độ của bạch tuộc ở dưới nước không chậm, rất nhanh tới mục tiêu mà Harrison nói

Tới lúc này, Harrison đã phải sử dụng ống dưỡng khí ba lần để thở. Điều khiến Tiếu Ân cảm thấy kinh dị, đó là đến giờ, hắn không cảm giác thấy khó thở, dường như hắn có thể thở được ở dưới nước

Rõ ràng đây không phải là lần đầu tiên Harrison tới đây, hắn quan sát bốn phía, khẽ gật đầu, chỉ huy bạch tuộc sử dụng sáu cái xúc tu còn lại, nhẹ nhàng bơi về phía trước

Dù đã nhẹ nhàng, nhưng bùn đất ở dưới nước rất nhão, sụp xuống, lộ ra một cái động có thể để một người đi qua

Harrison tự mãn chỉ lên phía trên, sau đó hắn dẫn đầu chui vào. Trong lòng Tiếu Ân biết, đây chắc là con đường hắn chuẩn bị từ trước, xem ra tên này vì muốn trộm linh hồn thể của nhện chúa, đã hao tổn rất nhiều tâm tư

Khi Tiếu Ân lẻn vào ốc đảo, Harrison cho tay vào trong nước, con bạch tuộc hóa thành năng lượng thể chui vào trong thân thể của hắn, trên người hắn truyền ra năng lượng dao động rất nhỏ

Trong lòng Tiếu Ân cảm thán, thú nhân tát mãn dung hợp với linh thể, quả thực có chỗ độc đáo riêng

Quan sát bốn phía, nơi này là một thông đạo tối đen, liếc mắt nhìn, căn bản không thấy đồ vật gì cả

- Tiếu Ân, nơi này chính là sào huyệt trung tâm của nhện lông xanh, nếu như ta không tính sai, rất nhanh có thể tới mộ của nhện chúa

Trong giới tự nhiên, không phải ma thú nào cũng có tư cách sau khi chết đi sinh ra linh hồn thể, ngoài tỉ lệ nhất định ra, cấp bậc ma thú ít nhất phải là cấp 3

Phần lớn nhện lông xanh đều là ma thú cấp 1, nhưng trong đó cũng có một ít ma thú cấp 2, còn nhện chúa là ma thú cấp 3. Mặc dù là ma thú kém cỏi nhất trong hàng ngũ ma thú cấp 3, nhưng nó là ma thú cấp 3, cho nên cũng có thể sinh ra linh hồn thể

Mà các triều đại nhện chúa khi dự cảm được tuổi thọ của mình sắp hết, sẽ truyền lại vương vị của mình cho con nhện xuất sắc nhất, còn nó tự mình tiến vào mộ nhện chúa để chờ chết

Harrison vừa tìm kiếm, vừa thấp giọng giảng đoạn cố sự đó cho Tiếu Ân

Trong lòng Tiếu Ân bội phục, tán thưởng nói:

- Thú nhân tát mãn thực giỏi, ngay cả tập tính của ma thú cũng hiểu rõ

Harrison ngẩn ra, sau đó cười khổ một tiếng nói:

- Tiếu Ân, kỳ thực ghi chép về nhện lông xanh không phải do tát mãn phát hiện ra

- A?

Tiếu Ân hiếu kỳ hỏi:

- Chẳng lẽ ngoài tát mãn, còn có người có thể tới sào huyệt của nhện lông xanh để quan sát sao?

- Có

Thanh âm của Harrison mặc dù trầm thấp như cũ, nhưng tăng thêm một ít nói:

- Lưu lại đoạn ghi chép này là một vị ma pháp sư loài người. Vị ma pháp sư đó tên là Zoe (1), là một vị ngũ tinh đại ma pháp sư

Sắc mặt Tiếu Ân biến đổi, gật đầu, hắn vốn tưởng, chỉ có thú nhân tát mãn mới có hứng thú với nhện lông xanh, nhưng không ngờ được, vị ma pháp sư loài người đó lại có hứng thú đối với ma thú

Nửa ngày sau, cuối cùng Harrison tìm được phương hướng, mang Tiếu Ân đi vào một thông đạo

Một giây sau, chân hắn dừng lại, chỉ về động khẩu phía trước, trên mặt lộ ra vẻ tự mãn

Tiếu Ân khẽ gật đầu, song khi ánh mắt hắn nhìn về phía động khẩu đó, liếc mắt nhìn thiết phiến, khuôn mặt lập tức biến sắc, ngay cả ánh mắt cũng không che dấu được sự kinh ngạc
Bình Luận (0)
Comment