Dị Giới Chi Quang Não Uy Long

Chương 165

Ánh mắt Tiếu Ân nhìn về phía kim mao sư vương, thì thấy thú vương này đã ngã xuống

Dường như thân hình của nó bị lực lượng nào đó hấp thu, trên người nó không còn tính mạng nữa

Nhẹ nhàng thở dài một tiếng, Tiếu Ân vươn tay, đặt lên đầu kim mao sư vương. Rốt cuộc hắn xác định, con sư tử này đã chết, nguyên nhân là do tiêu hao hết năng lượng

Nhìn thân hình của nó nằm cùng một chỗ với Holyfield, Tiếu Ân đoán được đại khái

Bây giờ Tiếu Ân có thể khẳng định, Holyfield nói dối, cái gì mà quán nhập năng lượng hoàng kim vào sừng độc giác thú sẽ khiến chiếc sừng nổ mạnh chứ? chẳng qua Holyfield muốn lừa hắn mà thôi

Nếu quán nhập năng lượng hoàng kim vào món đồ chơi này, khả năng lớn nhất đó là chuyển đổi năng lượng thành điện hệ hoặc năng lượng không gian hệ

Nhẹ nhàng vuốt lại quần áo trên người, bởi vì bị dòng điện truyền qua nên quần áo của hắn có vô số nếp nhăn. Tiếu Ân cởi bộ quần áo đó ra, lấy một bộ quần áo khác ở trong vòng cổ không gian mặc vào

Còn tóc trên đầu dựng thẳng lên, thì hắn lấy một ít nước đổ lên đầu, chải chuốt một chút mới khôi phục lại được bộ dạng ban đầu

Làm xong mọi chuyện, Tiếu Ân mới dò xét lực lượng tinh thần

Trong nháy mắt, sắc mặt của hắn thay đổi, lộ rõ sự ngạc nhiên xen lẫn vui mừng

Bởi vì hắn vừa dùng lực lượng tinh thần, tinh thần ý thức đã khếch tán ra ngoài, hơn nữa còn vượt qua phạm vi trước kia

Tiếu Ân mở rộng mắt, lực lượng tinh thần thả ra, cảnh tượng in vào trong đầu hắn, loại cảm giác này còn chân thật hơn cả hình ảnh ở trong Nhất Hào không gian

Hắn dường như có thể quan sát ở mọi góc độ, hơn nữa phạm vi quan sát còn được đề cao, lúc này đã đạt ngoài trăm thước

Niềm vui nối tiếp niềm vui khiến khuôn mặt của Tiếu Ân sáng lên

Tiếu Ân biết, trải qua lần kỳ ngộ vừa rồi, thân thể của hắn có sự biến hóa vi diệu, đặc biệt kinh nghiệm thần kỳ này khiến lực lượng tinh thần của hắn đạt tới cảnh giới khó tin

Trong lòng hiện lên một ý niệm, Tiếu Ân do dự một chút, ma pháp trượng trong tay nhẹ nhàng điểm xuống

Trong nháy mắt, trên người hắn xuất hiện một vòng phòng hộ ma pháp

Đó là ma pháp cấp năm đó, hàng thật giá thật do hắn thi triển ra, không phải thông qua quyển trục trong vòng cổ để phóng thích

Mắt Tiếu Ân mơ hồ có chút ướt át, hắn có thể thi triển ma pháp cấp năm trong nháy mắt, hơn nữa sau khi thi triển ra, lực lượng tinh thần không hao tổn gì, đều đó nói rõ một điều

Hắn đã đột phá cảnh giới tam tinh ma pháp sư, đạt tới cảnh giới đại ma pháp sư

Đại ma pháp sư là một ranh giới rất lớn trong thế giới ma pháp

Đại ma pháp sư có thể thi triển ma pháp cấp năm trong nháy mắt, thi triển ma pháp hỗn hợp có uy lực cường đại

Đứng trên góc độ này, giá trị của đại ma pháp sư hơn xa ma pháp sư bình thường

Ví dụ, nếu như ám sát, thì có thể đối phó được với học đồ pháp sư và ma pháp sư chính thức, nhưng với đại ma pháp sư thì thủ đoạn ám sát của võ sỹ và cung tiễn thủ là vô dụng

Bởi vì đại ma pháp sư đã tiếp xúc với chân lý ma pháp, có thể thuấn phát được ma pháp cấp năm

Lúc còn là tam tinh ma pháp sư, mặc dù Tiếu Ân đã rất quen thuộc với lộ tuyến của ma pháp cấp năm, có thể thuấn phát được ở trong Nhất Hào không gian, nhưng tại thế giới hiện thực, chắc chắn phải mất vài giây đồng hồ

Đó là do hắn không cố gắng mà do hắn không cảm nhận được bản chất của thế giới, cho nên không thể dung nhập vào lực lượng của thế giới, không thể trong nháy mắt thuấn phát

Nhưng hiện giờ tinh thần ý thức của hắn đã mở rộng, đã cảm nhận được sự biến hóa của nguyên tố ma pháp, nhìn thấy hỗn hợp nguyên tố

Trong tình huống này, hắn đã hiểu rõ bản chất, cho nên mới tiến một bước quan trong, đạt tới cảnh giới đại ma pháp sư

Tâm niệm của hắn chuyển động, ma pháp cấp năm hiện ra, cảm giác muốn thế nào được thế đó này thực sự khó diễn tả bằng lời

Đã là đại ma pháp sư, độ nhạy cảm trong tinh thần ý thức của hắn được đề cao về chất

Trong tình huống này, chỉ cần có người sinh ra sát ý, hoặc nguy hiểm ập đến, hắn sẽ sinh ra một loại cảm ứng thần kỳ

Khi đó, chỉ cần lập tức thi triển vòng phòng hộ cấp năm, dù là ma thú kỵ sỹ cường đại như Holyfield cũng không thể ám toán hắn

Mạnh mẽ đè nén tâm tình kích động xuống, Tiếu Ân lặng lẽ cảm nhận sự biến hóa trong cơ thể

Tại mi tâm của hắn đã hình thành một lỗ nhỏ sâu không lường

Tiếu Ân cũng không hiểu tại sao cơ thể mình lại có sự biến hóa kỳ diệu như thế này, nhưng trực giác nói cho hắn biết, lỗ nhỏ đó không gây hại gì cho hắn

Nếu không như thế, lực lượng tinh thần trên người hắn không thể đề cao về mặt chất được

Đối với ma pháp sư mà nói, sử dụng lực lượng tinh thần này để điều khiển ma pháp có sự trợ giúp cực lớn. Mà đó là đặc quyền của đại ma pháp sư

Tinh thần ý thức một khi kéo dài ra ngoài, vô luận là trình độ ẩn giấu, hay về phạm vi, đều đề cao tới một trình độ khó có thể tưởng tượng được

Bởi vì hiểu rõ bản chất của thế giới này, tinh thần cảm ứng của hắn mới khếch tán rộng được, mới có thể giấu được cảm ứng của ma pháp sư bình thường và tát mãn. Đồng thời cự ly giám sát của hắn đề cao lên về chất, hắn có thể giám sát mọi thứ trong vòng mười dặm, so sánh với trước kia thì cách biệt một trời một vực

Hơn nữa trải qua dị biến, lực lượng tinh thần của hắn trở nên dẻo dai, ít nhất trong thời gian ngắn, hắn không phải lo lắng lực lượng tinh thần của mình không đủ

Kiểm tra bản thân mình xong, cuối cùng Tiếu Ân lấy sừng độc giác thú ra, có thể đó là chiếc sừng duy nhất trên thế giới này

Chiều dài của chiếc sừng này không kém ma pháp trượng, dài khoảng bốn mươi cm

Nhẹ nhàng cầm nó trong tay, một cảm giác lạnh lẽo thấu xương truyền tới. Dùng sức ấn mạnh vào thì thấy nó vô cùng cứng rắn, mơ hồ ẩn chứa đặc tính co giãn

Trên chiếc sừng này có hoa văn hình xoắn ốc nhưng nó không biểu hiện rõ ra mà như ẩn như hiện, khó có thể quan sát hết

Nhờ có chiếc sừng này mà hắn được thử tư vị dòng điện chảy qua cơ thể. Nhưng nhờ có chiếc sừng này, tiềm năng thân thể hắn mới kích thích ra, hơn nữa tiềm năng đó còn khiến lực lượng tinh thần của hắn biến dị, trợ giúp hắn trở thành đại ma pháp sư

Trên chiếc sừng dài này ẩn chứa lực lượng thần kỳ. Tiếu Ân có thể khẳng định, nhờ có lực lượng thần kỳ đó kết hợp với tiềm năng trong thân thể hắn, mới tạo ra tình cảnh xảo diệu như bây giờ

Nếu Holyfield biết chuyện này, chắc chắn hắn sẽ chết không nhắm mắt

Có điều, tên này dường như thực sự chết không nhắm mắt

Chậm rãi truyền một ít năng lượng vào trong chiếc sừng, Tiếu Ân lập tức cảm giác đầu chiếc sừng phát ra một vầng sáng mơ hồ

Lực lượng tinh thần không ngừng truyền vào, vầng sáng trở nên dày hơn, cuối cùng bạo phát ra

Ánh sáng đó bắn ra với tốc độ không thể nhìn bằng mắt thường về phía trước. Một giây sau, trên tấm thạch bích hiện lên một lỗ nhỏ bằng ngón tay cái, trước cửa động còn có dấu vết nóng rực

Tiếu Ân cảm thấy tê dại, chiếc sừng này quá mạnh đi. Nó tập trung năng lượng lại, sau đó phóng thích ra ngoài

Mặc dù số lượng năng lượng không gia tăng, nhưng lực sát thương lại tăng lên mấy lần

Nếu như vừa rồi Holyfield không kích thích dòng điện để đối phó mình mà dồn tất cả lực lượng vào trong, sau đó bắn ra để đối phó mình thì ….

Trong lòng động, trong đầu Tiếu Ân hiện lên lộ tuyến ma pháp hoàng kim. Từng đạo ánh sáng màu vàng kim tiến vào trong chiếc sừng

Nhất thời, ngoài bộ phận Tiếu Ân cầm trên tay ra thì toàn bộ chiếc sừng phát ra điện quang lấp lóe

Tia điện quang kỳ dị này xuất hiện, cả thông đạo chợt sáng lên. Tiếu Ân kinh ngạc há to miệng, rốt cuộc hắn hiểu, Holyfield không phải không muốn đặt mình vào chỗ chết. Năng lượng hoàng kim tiến vào chiếc sừng này có thể sinh ra dòng điện bất tận

Một cỗ hàn khí xuất hiện trong lòng Tiếu Ân, vận khí của hắn thật tốt mà

Trên chiếc sừng này chắc chắn có rất nhiều bí mật, nhưng không thể nghiên cứu nó trong một lúc

Tiếu Ân cẩn thận cất bảo bối này vào trong vòng cổ, sau đó phát ra một ngọn lửa, tiêu hủy thi thể của độc giác thú

Nhìn khuôn mặt kiêu ngạo của sư tâm vương tử, Tiếu Ân cân nhắc một lúc, cũng thiêu đốt hắn. Hơn nữa Tiếu Ân không động vào bất cứ đồ vật gì trên người hắn, bao gồm nhẫn, mũ giáp và các loại vũ khí ma pháp

Cũng không phải đột nhiên hắn lương thiện, mà do phía sau sư tâm vương tử có một thế lực khổng lồ, nếu cầm thứ gì của hắn, không cẩn thận bị kẻ khác phát hiện, thì cái được không bù được cái mất

Chỉ vì chút lợi nhỏ mà mất cái lớn, tuyệt đối Tiếu Ân không làm

Song ngay khi thi thể của Holyfield bị đốt cháy, kim mao sư vương đột nhiên nổ tung, mặc dù không có lực sát thương cường đại, nhưng một mảnh huyết tinh chợt ập xuống, khiến Tiếu Ân trở tay không kịp

Kim mao sư vương nổ tung quá bất ngờ, hơn nữa quá trình diễn ra rất nhanh, ngay cả Tiếu Ân cũng không kịp phản ứng

Chớp hai mắt, Tiếu Ân cười khổ, hắn vừa mới thì nghiệm vòng phòng hộ cấp năm, nếu vẫn còn duy trì vòng phòng hộ thì sẽ không gặp phải tình cảnh này

Hắn vừa mới đổi bộ quần áo mới, nhìn máu tươi chảy đầy trên bộ quần áo, Tiếu Ân hiểu được bản thân mình chật vật thế nào

Nhẹ nhàng thở dài một hơi, đang định thay bộ quần áo khác, thì bả vai hắn truyền đến cảm giác nóng rực

Trong lòng động, Tiếu Ân không cần nghĩ ngợ, dùng sức xé tan bộ quần áo

Một tiếng động vang lên, nửa người trên của Tiếu Ân lộ ra. Nhiều năm tập luyện quảng bá thể thao khiến hắn có một thân thể hoàn mỹ

Tất nhiên cơ nhục trên người hắn không nổi thành từng khối, mà khiến người khác cảm thấy thuôn dài

Nhưng giờ phút này trên người của hắn không có một chút mỹ cảm nào cả

Màu vàng kim bám đầy thân hình hắn. Mặc dù không bám vào một chỗ, nhưng nó phân tán ra khắp cơ thể càng tạo thêm cảm giác kinh khủng

Chính thức khiến Tiếu Ân chú ý, đó là dấu hiệu kỳ dị trên cánh tay thấm đẫm máu tươi của kim mao sư vương. Cảm giác nóng rực phát ra từ chỗ này. Hắn mơ hồ cảm thấy nóng rực, hơn nữa cơn nóng này càng ngày càng gia tăng

Ánh mắt tập trung vào khu vực này, trong mắt Tiếu Ân tràn ngập thần sắc kinh ngạc

Thứ này là nguyên nhân khiến hắn phải tới đại thảo nguyên

Sau khi giết chết đệ tử trực hệ của gia tộc Leyden, thứ này giống như bệnh dịch bám trên cánh tay Tiếu Ân

Theo lời sư phụ nói, trên người hắn có dấu hiệu của gia tộc Leyden, nếu như không phải hắn rời xa quê hương, chỉ sợ giờ đã bị ma đạo sỹ của gia tộc Leyden bắt đi tế linh hồn của Ao Bate

David Kirby từng nói, ấn ký ma pháp này không biến mất, hắn không thể trở về công quốc Louis, nếu không chẳng những bản thân hắn gặp xui xẻo, cả sư phụ hắn, thậm chí cả công quốc cũng bị liên lụy

Muốn tiêu trừ ấn ký này, chỉ có ba biện pháp, một là lưu lãng ở ngoài mười năm, ấn ký ma pháp sẽ biến mất, hắn có thể nghênh ngang trở về

Nhưng nếu như muốn trở về trước mười năm, trừ khi thực lực của hắn đạt tới cảnh giới ma đạo sỹ, hoặc nhờ một vị truyền kỳ pháp sư, xóa bỏ ấn ký này

Tất nhiên hai cách này chỉ có thể mơ mộng trong lòng mà thôi

Mặc dù Tiếu Ân có Nhất Hào, hơn nữa hắn nắm giữ cách tu luyện lực lượng tinh thần mới, nhưng muốn trong mười năm ngắn ngủi đạt tới cảnh giới ma đạo sỹ, đó là chuyện không thể xảy ra

Còn gặp được pháp sư truyền kỳ, hơn nữa mời được người đó ra tay trợ giúp ….

Nói thật Tiếu Ân cũng không tin, người đó sẽ trợ giúp mình

Cho nên hắn chỉ có thể kiên nhẫn chờ đợi. Hy vọng mười năm sau có thể thuận lợi trở về công quốc Louis

Nhưng hiện tại, tình huống dường như có sự biến hóa ngoài ý muốn

Giờ phút này, ấn ký ma pháp trên tay bị máu màu vàng kim ăn mòn, trở nên nhạt dần, cuối cùng biến mất

Đôi mắt nhìn chằm chằm vào ấn ký ma pháp trên cánh tay, khuôn mặt Tiếu Ân không ngừng run rẩy

May là hiện giờ thực lực của hắn đã vượt cực hạn của ma pháp sư bình thường, đạt tới cảnh giới đại ma pháp sư, cho nên mới có thể cảm ứng được sự biến hóa nhỏ bé của ấn ký ma pháp

Ấn ký này thực sự từ từ biến mất, mặc dù tốc độ chậm như ốc sên, nhưng quá trình lại rất chắc

Nhưng quá trình này đối với Tiếu Ân mà nói, không phải sự hưởng thụ mà là cảm giác đau đớn khắc cốt

Ấn ký ma pháp chậm rãi biến mất, trên cánh tay hắn co giật liên tục, giống như bị lửa thiêu đốt. Cảm giác này ngày càng mãnh liệt khiến thân thể Tiếu Ân không ngừng run rẩy

Chỉ là dù trên vai có truyền đến cảm giác thống khổ tới cỡ nào, Tiếu Ân cũng không định buông tha

Cơ hội này ngàn năm mới có một, có thể loại bỏ ấn ký ma pháp, sớm trở về công quốc Louis mới là tốt nhất

Nếu bỏ lỡ cơ hội này, Tiếu Ân phải đợi thêm ba năm nữa

Mặc dù thoáng cái bảy năm đã trôi qua, chỉ còn lại ba năm, dường như cũng không dài. Nhưng có thể sớm trở về quê hương, Tiếu Ân sẽ không bỏ qua

Đột nhiên cảm giác nóng rực trên vai giảm đi nhiều, nhưng Tiếu Ân không có cảm giác sung sướng gì cả, ngược lại đôi mắt còn trợn tròn lên, mơ hồ lộ ra một tia sát khí

Máu màu vàng kim có năng lực loại bỏ ấn ký ma pháp, nhưng đáng tiếc, giờ phút này số lượng máu trên ấn ký ma pháp quá ít, cho nên khi lượng máu tiêu hoa hết, ấn ký ma pháp chỉ ảm đạm đi một chút mà thôi

Nhẹ nhàng hừ lạnh một tiếng, trên người Tiếu Ân tuôn ra mồ hôi

Mồ hôi thấm ra ngoài da thịt của hắn, chậm rãi giao hòa với máu màu vàng kim, những giọt máu đó dường như bị lực lượng thần bí nào đó, chậm rãi trôi về phía cánh tay hắn

Một lát sau, cảm giác bị thiêu đốt lại trở lại, hơn nữa lại càng thêm rõ ràng

Cơ nhục trên người Tiếu Ân chậm rãi rung lên, đó là phản ứng đau đớn quá độ. Nhưng khuôn mặt của hắn lộ ra thần sắc thống khổ lẫn vui sướng, trong ánh mắt có sự vui sướng không nói thành lời

Nếu có người thấy được vẻ mặt của Tiếu Ân lúc này, chắc chắn sẽ nghĩ hắn bị ngược đãi nhiều quá nên bị điên. Nhưng trong huyệt động này, ngoài Tiếu Ân ra, không có sinh vật có tính mạng nào

Hình người khô lâu và khô lâu của độc giác thú thì bị Holyfield phá hủy

Từ từ, cảm giác nóng rực rốt cuộc chậm lại

Không phải do máu màu vàng kim không đủ mà do ấn ký ma pháp đã biến mất. Ấn ký đã khắc sâu vào da thịt, giờ phút này không còn nhận thấy được nữa

Nhưng cảm giác nóng rực không hoàn toàn bị tiêu trừ, Tiếu Ân cũng không dám buông lỏng

Qua khoảng mười phút, cuối cùng cảm giác nóng rực hoàn toàn biến mất, Tiếu Ân mới đặt mông xuống mặt đất

Hắn mở to miệng, thở dồn dập. Không hề giữ hình tượng gì cả, nằm bệt xuống mặt đất, tay chân hoàn toàn thả lỏng, cả người không còn tí sức lực nào cả

Dù máu hoàng kim đã loại bỏ ấn ký ma pháp, dù cơn đau đã giảm nhưng Tiếu Ân vẫn bảo trì tư thế, cho tới khi cơn đau biến mất mới thả lỏng

Cảm giác thống khổ đó, đừng nói là ma pháp sư, dù là võ sỹ được huấn luyện, cũng không thể làm được điều này. Nhưng khi mọi việc chấm dứt, hắn mới thả lỏng

Cả người vô lực ngã xuống mặt đất, Tiếu Ân mới phát giác, cơ nhục của mình đã sớm không chịu nổi nỗi thống khổ

Khóe miệng nở nụ cười khổ, nếu giờ phút này để đám người Kim nhìn thấy bộ dáng này của mình, chắc chắn hình tượng cao cao tại thượng mình xây dựng trong lòng đám đệ tử sẽ biến mất

Trong không khí dường như mang theo mùi máu tươi, trong lòng Tiếu Ân đột nhiên động, tay chân hắn cố gắng cử động, nỗ lực tạo ra một tư thế khoa trương

Đó là tư thế đặc thù của trung cấp quảng bá thể thao. Cũng là tư thế cuối cùng trong bộ động tác lớn thứ hai

Mấy ngày trước, hắn vẫn chưa thể hoàn thành xong tư thế cuối cùng này

Nhưng không thể tưởng tượng được khi hắn sức cùng lực kiệt, cơ nhục cả người mệt mỏi muốn chết, lại vô tình hoàn thành được tư thế cuối cùng này

Từng dòng điện nhỏ xuất hiện trong cơ thể hắn, dòng điện này chảy qua, cơ nhục vốn đang đau nhức vạn phần của hắn lại truyền tới cảm giác dễ chịu

Cảm giác thư sướng đã càng ngày càng trở nên mãnh liệt

Từ thống khổ cực độ tới sung sướng cực độ, Tiếu Ân giống như vừa từ mười tám tầng địa ngục tiến vào thiên đường. Phát ra một tiếng rên thoải mái, Tiếu Ân biết, bộ động tác lớn thứ hai của trung cấp quảng bá thể thao đã hoàn thành, hắn đạt nghịch soa thời gian lên tới bảy mươi lần

Một lúc lâu sau, cảm giác sung sướng này mới biến mất, Tiếu Ân như một con cá chép, nhảy dựng đứng lên

Nhìn thân thể của mình một chút, hắn lấy một cái thùng lớn từ trong vòng cổ không gian ra, ngón tay điểm vào trong không khí, nhất thởi thủy nguyên tố tụ hội lại, chỉ một lát, chiếc thùng đã đầy nước lạnh

Tiếu Ân không chút do dự nhảy vào trong thùng tắm rửa, rửa sạch máu hoàng kim trên cơ thể

Sau đó, hắn thay một bộ quần áo. Nhìn máu hoàng kim văng khắp nơi, trong lòng hắn thầm kêu đáng tiếc, vội vàng lấy ra một cái thùng, tận lực sưu tầm chỗ máu vương vãi đó

Nhưng vì hắn động thủ quá muộn, nên không thu hoạch được nhiều, chỉ được một nửa thùng mà thôi

Ánh mắt Tiếu Ân dừng lại trên cơ thể bị tàn phá của kim mao sư vương. Đôi mắt trợn tròn lên, ở nơi mà kim mao sư vương bạo thể có một khối ma hạch kim sắc

Cổ tay nhẹ nhàng duỗi ra, Tiếu Ân thu lấy khối ma hạch đó

Song khiến Tiếu Ân cảm thấy ngạc nhiên đó là khối ma hạch này sau khi rời khỏi đầu của kim mao sư vương, máu hoàng kim dính phía trên nó, bắt đầu mất đi với tốc độ khó tin

Chỉ trong chốc lát, khối ma hạch này không khác gì những khối ma hạch bình thường

Vuốt mũi, trong lòng Tiếu Ân thấy kỳ lạ, biến hóa này không có ý nghĩa là ma hạch của kim mao sư vương mất đi thuộc tính hoàng kim. Bởi vì ba khối ma hạch cấp sáu bố trí trong sát lục kết giới cũng không có màu vàng kim, không khác gì so với ma hạch bình thường

Còn tại sao ma hạch của bộ tộc hoàng kim lại có biến hóa như thế thì Tiếu Ân không thể giải thích được

Sử dụng lực lượng tinh thần tiến vào trong ma hạch, mơ hồ, Tiếu Ân có cảm giác trống rỗng, giống như tiến vào một đại sảng, bốn phương tám hướng đều trống trải, không có sự trang trí gì cả

Trong lòng hắn cả kinh, nhưng sau đó hiểu ra

Tất cả năng lượng của đầu kim mao sư vương này đã vận chuyển sang người Holyfield, cho nên ma hạch của nó mới không có tí năng lượng nào cả

Nhưng điều này không quan trọng, bởi vì ma hạch cấp năm khác với ma hạch hạ cấp, chúng nó có thể hấp thu năng lượng ngoại giới để bổ sung năng lượng đã tiêu hao

Chỉ cần qua một đoạn thời gian nữa, ma hạch của kim mao sư vương sẽ khôi phục lại như ban đầu

Cất ma hạch đi, Tiếu Ân do dự mãi, cuối cùng thiêu hủy nốt thi thể của kim mao sư vương

Mặc dù hắn rất thèm thuồng da của con sư tử này, nhưng nếu thực sự rút da lột gân của con sư tử này, vậy sẽ đắc tội với bộ tộc hoàng kim, vụ mua bán này sẽ thua lỗ

Lại nói, ấn ký ma pháp trên người hắn có thể bị xóa bỏ do là máu hoàng kim, dù sao cũng phải giữ thể diện cho kim mao sư vương đã vô tình giúp mình này.

Tiếu Ân thầm hô đáng tiếc vì phải thiêu hết toàn bộ, nhưng ít nhiều gì cũng khiến mình thấy thoải mái

Đứng dậy, vuốt lại quần áo, Tiếu Ân tiến vào nơi sâu nhất trong huyệt động

Có ruồi máy dẫn đường, cuối cùng hắn vượt qua hố sâu chứa hơn một ngàn bộ hài cốt gặp được một bộ xương rồng dài hơn ba mươi thước

Mặc dù hình ảnh mà Nhất Hào truyền về cũng có thể nhìn thấy rõ bộ dáng của bộ cốt long này nhưng tận mắt nhìn mới có thể cảm nhận được khí thế kinh khủng trên người bộ xương rồng này

Toàn thân bộ xương rồng này ngăm đen, những đầu khớp xương nối liền nhau, đặc biệt trong đôi mắt của nó chớp động ngọn lửa màu xanh biếc, khiến cho nó càng trở nên âm trầm đáng sợ

May mà, hiện giờ ngọn lửa màu xanh biếc còn lâu mới đậm bằng đầu khô lâu độc giác thú và khô lâu hình người, cho nên bộ xương rồng này còn chưa thể hành động

Nhưng Tiếu Ân có một cảm giác thần kỳ, nếu để bộ xương rồng này tiếp tục tiến hóa, thì sớm muộn gì cũng có một ngày, nó giống với ba bộ khô lâu kia, có thể tự do hành động. Nghĩ tới thân hình kinh khủng của bộ xương rồng, trong lòng Tiếu Ân có chút sợ hãi, nếu như bản thân nó có ý thức, vậy nó sẽ cường đại tới trình độ nào

Càng tới gần long cốt, lại càng cảm nhận được sự cường đại của nó, dù nó đã chết, nhưng vẫn duy trì được sự cường đại

Tiếu Ân tiến từng bước một, lẳng lặng chịu áp lực từ bộ xương rồng, hơn nữa còn yên lặng tính toán

Một lúc lâu sau, hắn rút ra kết luận, uy áp trên người long cốt cao hơn nhiều so với đại ma pháp sư. Có lẽ chỉ có ma đạo sỹ mới có thể so sánh được với nó

Vuốt cằm, trong lòng Tiếu Ân xuất hiện một ý niệm cực kỳ lớn mật

Dù gì thì bộ xương rồng này giỏi lắm cũng chỉ là khớp xương mà thôi. Còn vong linh hệ có thể triệu hoán tất cả sinh vật khô lâu

Nếu mình triệu hoán bộ xương rồng này về? Vậy sẽ xuất hiện tình huống gì ….

Nghĩ tới đó, khuôn mặt Tiếu Ân tràn ngập thần sắc muốn thử

Chẳng qua hắn hơi do dự một chút, cuối cùng vẫn sử dụng ma pháp triệu hoán khô lâu

Một cỗ năng lượng dao động xuất hiện trên người Tiếu Ân, lan về phía bộ xương rồng, cỗ năng lượng này tiếp xúc với bộ xương rồng, giống như con thiêu thân lao vào lửa, điên cuồng dũng mãnh tiến vào bộ xương rồng. Đôi mắt Tiếu Ân hiện lên thần sắc phức tạp. Đó là sự ngạc nhiên, vui mừng xen lẫn nỗi kinh hãi và run sợ

Lực lượng tinh thần cường đại không ngừng truyền vào bộ xương rồng, tốc độ này đã vượt qua sự thừa nhận của ma pháp sư bình thường, dù giờ Tiếu Ân đã trở thành đại ma pháp sư cũng có chút ăn không tiêu

Chỉ một lát, lực lượng tinh thần trên người Tiếu Ân đã mất đi một nửa, mà bộ xương rồng vẫn chưa có khởi sắc, vẫn nằm bất động trên mặt đất, dường như không thể sống lại một lần nữa

Tiếu Ân cắn răng kiên trì nửa ngày, cuối cùng chán nản buông tha, cắt đứt lực lượng tinh thần

Nếu để cái động không đáy này tiếp tục hấp thu, dù Tiếu Ân đã tiến giai thành đại ma pháp sư cũng sẽ bị mất mạng vì tiêu hao lực lượng tinh thần quá độ

Nhưng khi Tiếu Ân vừa cắt đứt sự vận chuyển của lực lượng tinh thần, đột nhiên hắn cảm thấy tiếc nuối

Không sai, trong không gian u ám và đen tối này có người phát ra tiếng thở dài

Một giây sau, cả người Tiếu Ân dựng thẳng lên, trong cảm ứng của hắn, không phát hiện ra hành tung của ai cả, chuyện này quả là khó tin

Phải biết rằng, hiện tại hắn là một đại ma pháp sư, đặc biệt tinh thần cảm ứng so với trước kia còn cách biệt một trời một vực. Nếu hắn không phát hiện được hành tung của kẻ đó, vậy kẻ phát ra âm thanh đó phải có thực lực ma đạo sỹ

Nhưng có thể tiến vào khe nứt không gian, chỉ có thể là những sinh vật có trí tuệ dưới năm mươi tuổi

Nếu như nói có sinh vật nào dưới năm mươi tuổi tu luyện tới cảnh giới ma đạo sỹ, chắc chắn Tiếu Ân không tin tưởng

Mấy ý niệm liên tục thay đổi trong lòng hắn, hắn lẳng lặng nhớ lại chỗ phát ra âm thanh đó, sắc mặt trở nên khó coi, hắn có một cảm giác hoang đường. Bởi tiếng thở dài đó phát ra từ sâu trong nội tâm của hắn

Đột nhiên, đôi mắt trợn tròn lên, hai mắt như có thần nhìn chằm chằm vào bộ xương rồng dài ba mươi thước

Bộ xương rồng này không có biến hóa gì cả, thậm chí ngọn lửa màu xanh biếc trong mắt cũng không biến động gì cả, nhưng ánh mắt Tiếu Ân lại lộ ra thần sắc đề phòng

Hắn chậm rãi lùi lại hơn mười bước, trên người xuất hiện năng lượng dao động, khí lưu di động trong không khí chậm rãi lưu động, dường như lúc nào cũng có thể đưa hắn bay ra ngoài

Làm xong mọi chuyện, cuối cùng hai tay Tiếu Ân thả lỏng, môt ít năng lượng hoàng kim chậm rãi hiện lên trên đầu ngón tay của hắn

Điểm sáng này không ẩn chứa nhiều năng lượng nhưng là năng lượng hoàng kim hàng thật giá thật

Dưới sự không chế của Tiếu Ân, năng lượng hoàng kim thong thả bay về phía bộ xương rồng, tốc độ mặc dù không nhanh, nhưng lại tràn ngập sự kiên trì. Năng lượng hoàng kim sắp đụng phải bộ xương rồng thì một đạo ánh sáng tương tự chợt lóe lên, ngăn lực lượng tinh thần của Tiếu Ân lại

Tiếu Ân hít sâu một hơi, lớn tiếng nói:

-Ngươi là ai?

Đầu khớp xương vang lên một tiếng, bộ xương rồng vốn nằm trên mặt đất, cuối cùng đứng dậy

Ngọn lửa màu xanh biếc trong mắt nó không còn bất động nữa, chậm rãi nhảy lên, giống như một sinh vật bình thường

-Vong linh pháp sư? năng lượng Hoàng kim?

Thanh âm già nua từ bộ xương rồng truyền đến:

-Ngươi là ai?

Tiếu Ân vốn muốn ưỡn thẳng ngực nhưng nhìn thể tích và hơi thở điên cuồng của đối phương, nhất thời khí thế trên người giảm xuống

Đôi mắt chuyển động, giằng co với nó, không có chút lợi ích nào cả, trong lòng thầm quyết định

Chỉ là, hắn còn chưa hành động, bộ xương rồng đã mở miệng:

-Tiểu tử kia, ta và ngươi ký kết linh hồn khế ước trong vòng một trăm năm, ngươi thấy thế nào?

Động tác của Tiếu Ân cứng lại, hắn không tin nhìn đối phương

-Thực lực của ngươi không tồi, nhưng so với ta vẫn cách khá xa

Bộ xương rồng tiếp tục nói:

-Nhưng một khi ký kết linh hồn khế ước trong vòng một trăm năm, trong một trăm năm này, ta có thể ra tay ba lần, giúp ngươi giải nạn ba lần

Giờ phút này, Tiếu Ân hoàn toàn trấn định, hắn lẳng lặng nhìn bộ xương rồng

Hắn tỉnh táo lại, mới phát hiện ra kỳ thật bộ xương rồng này không mở miệng nói chuyện mà sử dụng kỹ xảo nào đó, khiến cho không khí chấn động phát ra âm thanh

Hít sâu một hơi, Tiếu Ân hỏi:

-Tại sao ngài muốn ký linh hồn khế ước một trăm năm với ta? Có chỗ tốt gì với ngài?

-Hắc hắc, đương nhiên là có chỗ tốt rồi, nếu ngươi thành công ký khế ước với ta, ta có thể rời khỏi chỗ này

-Long tiên sinh tôn kính, ngài còn không biết sao, vòng phòng hộ bên ngoài thạch bích đã vỡ, lúc nào ngài cũng có thể rời đi

-Rời đi?

Bộ xương rồng ngẩng đầu, dường như cười nhạo nói:

-Ngươi nghĩ rằng ta bị vây khốn trong huyệt động này sao? Sai lầm rồi, nếu như không phải ta nguyện ý, cái huyệt động nho nhỏ này sao có thể vây khốn được đại nhân Corey vĩ đại

Hai mắt Tiếu Ân tỏa sáng, hỏi:

-Ngài là đại nhân Corey vĩ đại sao?

Trong lòng của Tiếu Ân rất hoài nghi, Corey là ai? Cho tới giờ mình chưa nghe qua tên này bao giờ

Thân hình của bộ xương rồng đứng thẳng lên, thanh âm của nó giống như tiếng sấm:

-Không sai, ta chính là tộc trưởng tiền nhiệm của bộ tộc hắc long, Corey

Tiếu Ân cung kính thi lễ với hắn, cung kính nói:

-Tộc trưởng đại nhân, sao ngài lại xuất hiện ở chỗ này?

Corey thở dài một hơi, trong không trung tràn ngập cảm giác tang thương

-Trong cuộc chiến của chúng thần, ta phụng lệnh quang minh thần đi thảo phạt bộ tộc vong linh, vốn bên chúng ta đã chiếm thượng phong thì đột nhiên thực lực của vong linh hệ lại tăng lên, xuất hiện rất nhiều siêu cấp cường giả. Có bọn họ gia nhập, lực lượng của chúng ta không chống đỡ được, cuối cùng bị chúng đồ sát. Còn ta, Corey vĩ đại bi tống vào sân chơi của thần linh, tự sinh tự diệt

Tiếu Ân há to miệng, trong lòng rung động

Chúng thần đánh nhau cũng không phải chuyện ngạc nhiên, chuyện này quá xa vời với hắn, nên Tiếu Ân không để trong lòng

Nhưng nghe bộ xương rồng nói nó bị tống vào sân chơi của thần linh, thật có chút khiến người ta khó hiểu

-Đại nhân Corey tôn kính, ngài biết nơi này là đâu sao?

Tiếu Ân cẩn thận hỏi thăm

-Đương nhiên biết

Bộ xương rồng tùy ý nói:

-Nơi này là nơi tiêu khiển của mấy tên tiểu thần linh, miễn cưỡng được coi là một đấu thú trường thu nhỏ

Sắc mặt Tiếu Ân trở nên khó coi, hắn hỏi:

-Đấu thú trường? Đối với thần linh, chúng ta đều là đấu sỹ trên đấu thú trường sao?

-Không sai, các ngươi là các đấu sỹ biểu diễn, tiêu khiển cho tiểu thần linh

Khóe miệng Tiếu Ân nhếch lên, trong lòng đầy tư vị

Đại tát mãn Dida dùng trăm phương ngàn kế để mình tiến vào khe nứt không gian, hơn nữa vì sự an toàn của mình không tiếc giết hại mấy vạn người để thu thập đủ năng lượng sát lục

Ngoài mình ra, còn có vô số người nối tiếp nhau tiến vào nơi này. Nhưng không ai nghĩ ra, những sinh vật có trí tuệ hao tổn hết tâm tư để tiến vào nơi này, lại biến thành đồ chơi để thần linh tiêu khiển

Nhất thời, Tiếu Ân suy nghĩ lại cảnh khi khe nứt không gian mở ra

Lực lượng thần bí cường đại lan ra bốn phương tám hướng đó, nguyên là lực lượng của thần linh

Trong lòng khẽ động, Tiếu Ân nói:

-Đại nhân Corey, đấu thú trường này do mấy vị thần linh tạo ra?

-Ngươi hỏi để làm gì?

Bộ xương rồng bật cười nói:

-Chênh lệch giữa ngươi và thần linh quá xa, vấn đề này ngươi chưa thể tiếp xúc tới, biết nhiều quá cũng không tốt

Tiếu Ân cúi đầu, cân nhắc một lúc, cơn phẫn hận trong lòng chợt nhạt đi

Thần linh tạo ra nơi này để tiêu khiển, kỳ thực cũng không kỳ quái. Loài người, thú nhân và các chủng tộc có trí tuệ khác, trong mắt thần linh không khác gì con kiến hôi

Có lẽ, thần linh cho rằng, bọn họ có thể tiến vào đây mua vui cho thần linh đã là vinh dự rồi

Còn về cảm giác trong lòng bọn họ, căn bản thần linh không quan tâm

Trong mắt hiện lên sự bất đắc gĩ, Tiếu Ân hỏi:

-Đại nhân Corey, tại sao ngài vẫn ở lại chỗ này?

-Quang minh thần hệ dường như đã quên đi sự tồn tại của ta, vứt ta vào cái xó này

Bộ xương rồng than vãn nói:

-Ta thực sự muốn biết kết quả của cuộc chiến tranh đó

Tiếu Ân khẽ lắc đầu, điều này hắn không quan tâm, dù đám thần linh đó ai thắng ai thua, cũng không quan hệ gì tới hắn

Giống như chiến tranh của loài người, những người nông dân thuộc tầng lớp áp chóp của xã hội, không bao giờ quan tâm tới vấn đề này

Trừ khi chiến tranh lan tận đến chỗ họ, nếu không họ không rảnh để quan tâm

Ngẩng đầu lên, đột nhiên Tiếu Ân ngẩn ra, hỏi:

-Ngài là vương giả của bộ tộc hắc long. Tại sao ngài lại giúp quanh minh thần hệ?

Bộ xương rồng ngẩn ra, nói:

-Bộ tộc hắc long chính là hộ pháp long tộc của quanh minh thần hệ, tại sao chúng ta lại không giúp bọn họ chiến đấu?

Tiếu Ân kinh ngạc mở rộng miệng, nhẹ nhàng vỗ trán, không nói được câu gì cả

Các tiểu thuyết ở kiếp trức, đều nói bộ tộc hắc long phản bội long thần, là một chủng tộc hèn hạ. Nhưng không thể tưởng tượng được, trên thế giới này, bộ tộc hắc long không thuộc thế lực hắc ám, mà là tay chân của quang minh hệ

-Long vương đại nhân tôn kính, với thân phận của ngài, tại sao lại muốn ký kết linh hồn khế ước với ta?

-Rất đơn giản, bởi vì ta muốn rời khỏi chỗ này

Corey nghiêm mặt nói:

-Căn cứ theo quan sát mấy vạn năm vừa qua của ta, ta phát hiện ra sân chơi này có xu hướng diệt vong. Nếu như ta không rời khỏi nơi này nhanh, một khi sân chơi này hoàn toàn biến mất, ngay cả hài cốt của ta cũng không thể bảo toàn

-Diệt vong?

Tiếu Ân thất kinh hỏi:

-Nơi này do thần linh sáng tạo ra, sao lại có thể diệt vong?

-Tại sao không có khả năng?

Corey tức giận nói:

-Thần linh sáng tạo ra nơi này không biết từ bao nhiêu vạn năm trước, sở dĩ nơi này có thể tiếp tục vận chuyển, là do nó vẫn còn động lực. Một khi động lực tiêu hao hết, không có thêm sự bổ sung, chắc chắn chỗ này sẽ diệt vong

Tiếu Ân hơi hiểu, nói:

-Chẳng lẽ mấy vạn năm qua, thần linh không tới nơi này? Bọn họ nghĩ gì vậy?

Corey bật cười nói:

-Ý nghĩ của thần linh làm sao ta đoán được, ta cũng không rõ nguyên nhân, nhưng tâm nguyện lớn nhất của ta là có thể rời khỏi nơi này

Đôi mắt Tiếu Ân chuyển động hỏi:

-Ngài muốn ra ngoài, nhất định cần phải ký linh hồn khế ước sao?

-Đúng vậy, thân thể của ta đã bị vong linh ma pháp thương tổn, chỉ có rời khỏi nơi này, mới có thể nghĩ ra biện pháp để khôi phục. Nhưng, mặc dù ta có lực lượng tự bảo vệ mình, nhưng muốn phá vỡ quy tắc của nơi này, là chuyện không thể làm được

Dừng một chút, bộ xương rồng tiếp tục nói:

-Biện pháp duy nhất có thể khiến ta không bị ước thức, đó là phải tìm một sinh vật có trí tuệ, ký kết linh hồn khế ước, mới có thể thuận lợi theo sinh vật đó rời khỏi nơi này

Hai hàng lông mày của Tiếu Ân khẽ nhếch lên nói:

-Long vương đại nhân, ngài nguyện ý làm như vậy sao?

-Đương nhiên là không muốn, nhưng không làm như vậy ta không thể ra ngoài

Bộ xương rồng bất đắc gĩ nói:

-Nhưng ta không nguyện ý giao linh hồn của mình vào tay một tên phế vật, cho nên mới ký kết linh hồn khế ước một trăm năm, hết một trăm năm chúng ta sẽ không còn quan hệ gì nữa

Ý niệm trong đầu Tiếu Ân chuyển động, hắn ở lâu với Nhất Hào, nên có thói quen phân tích thông tin

Trao đổi linh hồn là một loại khế ước linh hồn

Ký kết khế ước là chuyện hai người tự nguyện xuất ra một bộ phận linh hồn để trao đổi, một khi trao đổi thành công, tính mạng của đôi bên sẽ phụ thuộc vào nhau. Có thể nói là một loại khế ước ngang hàng, công bình hơn nhiều so với loại khế ước đơn phương

Hơn nữa loại khế ước này còn có thời gian hạn chế, chỉ cần hết thời gian đó, đôi bên sẽ thu lại linh hồn của mình, tự động giải trừ khế ước

Cảm nhận khí thế trên người bộ xương rồng, Tiếu Ân biết, thực lực của nó hoàn toàn áp đảo mình. Nếu ký kết linh hồn trao đổi với nó, tuyệt đối là một chuyện tốt. Nếu như không phải ở trong hoàn cảnh này, chắc chắn Tiếu Ân không thể lọt vào mắt xanh của nó

Hắn ngẩng đầu, nghiêm túc hỏi:

-Vì sao ngài lại lựa chọn ta để ký khế ước

-Không có biện pháp, ngươi nghĩ rằng ta nguyện ý lựa chọn một tên mà ngay cả đầu ngón tay của ta cũng không chặn lại được để ký khế ước linh hồn trao đổi sao?

Corey bất đắc gĩ nói:

-Thực lực của ta không giống các ngươi, những người có thể ký khế ước với ta, ít nhất phải có thực lực đại ma pháp sư. Mà ngươi là người duy nhất mà ta gặp được trong mấy ngàn năm qua có thực lực đại ma pháp sư

Tiếu Ân ung dung cười nói:

-Nói như thế, vận khí của ta và ngài đều tốt

-Đúng vậy

Corey cảm thán nói:

-Kỳ thật, mấy ngàn năm trước có một tên tát mãn rất khá, đáng tiếc thực lực của hắn còn kém đại tát mãn một chút, cho nên ta đành phải buông tha

Tiếu Ân nhất thời nhớ tới vị tát mãn tuyết lang nhân mà Holyfield kể

Người đó là một thiên tài của tuyết lang nhân, khi còn trẻ, đã tiến vào khe nứt không gian, còn phát hiện ra tấm thạch bích này, cả đời tìm biện pháp để mở nó ra

-Ngươi đang nghĩ gì?

Bộ xương rồng dường như không nhịn được nói

Tiếu Ân vội vàng nói:

-Không có gì, ta đang nghĩ vị đại tát mãn phát hiện ra nơi này đầu tiên, làm thế nào khám phá được nhược điểm của tấm thạch bích

Corey cười nói:

-Thạch bích đó là do ta bố trí, nếu như không phải ta cố ý lộ ra một chút tin tức cho hắn biết, làm sao hắn có thể phát hiện được sự huyền bí trong đó

Tiếu Ân kinh ngạc nhìn bộ xương rồng, trong lòng cảm khái vô hạn, nguyên thạch bích là do nó bố trí, chẳng lẽ thực lực của nó có thể so sánh với thần linh sao?

Corey không nhịn được nói:

-Ngươi nghĩ kỹ đi, ký khế ước linh hồn trao đổi với ta, ngươi không có bất lợi gì, một trăm năm sau, chúng ta sẽ tự động giải trừ khế ước, sẽ không mang lại phiền toái gì cho ta và ngươi

Tiếu Ân nhìn nó thật sâu, cuối cùng gật đầu nói:

-Tốt, ta đáp ứng với ngài

Corey hài lòng gật đầu, thân hình của nó chậm rãi bay lên, thân thể to lớn tạo nên một trận gió lốc, khiến người ở dưới khó có thể đứng vững

Nó cúi đầu, móng vuốt không còn huyết nhục của nó chỉ xuống phía dưới, một đồ án ma pháp thần bí hiện lên trên mặt đất

Trong lòng Tiếu Ân nhảy loạn lên, bộ xương rồng này có thực lực khó tin, có thể triệu hồi ma pháp trận một cách dễ dàng, hơn nữa nhìn đồ án huyền ảo của ma pháp này, chắc chắn không phải là mặt hàng rác rưởi

Cho nên nói, đại gia hỏa này có thực lực sâu không lượng được, dù là ma đạo sỹ, cũng chưa chắc là đối thủ của nó

-Ta, Corey, vương giả của bộ tộc hắc long, tại đây tuyên thệ, nguyện ý dâng một bộ phận linh hồn cùng ký kết với Tiếu Ân, khế ước linh hồn trao đổi ngang hàng, khế ước có thời hạn trong vòng một trăm năm. Trong một trăm năm này, chúng ta không thể tổn thương lẫn nhau, trừ điều này ra, ta là ta, hắn là hắn, không có bất cứ quan hệ gì

Tiếu Ân nghe vậy thì sửng sốt, nói như vậy cũng nói được, thực khiến người ta kinh ngạc

Xem ra đầu hắc long này có chủ ý coi hắn làm tấm ván để qua sông, một khi mang nó rời khỏi khe nứt không gian, chắc chắn nó sẽ xoay người bỏ đi, đừng nói là một trăm năm, dù là cả đời cũng khó có thể gặp lại nó

Còn về chuyện bộ xương rồng này làm sao biết được tên hắn, chuyện này cũng không lạ

Holyfield đã kêu tên hắn hơn mười lần, nếu còn giấu được bộ xương rồng mới lạ

Ho nhẹ một tiếng, Tiếu Ân chậm rãi nhắc nhở nói:

-Đại nhân Corey vĩ đại, ngài đã đáp ứng, giải cứu ta ba lần mà

Bộ xương rồng hung hăng trừng mắt nhìn ắn, mặc dù không có tròng mắt, nhưng hỏa diễm màu xanh biếc trong mắt nó rõ ràng biểu đạt sự bất mãn

Do dự một chút, bộ xương rồng dường như kiêng kỵ điều gì đó nói:

-Trong vòng một trăm năm, ta, Corey, nguyện ý giúp Tiếu Ân ba lần, thay hắn giải quyết ba kiếp nạn

Nói xong, hắn quay đầu lại nói:

-Tốt lắm, tới phiên ngươi

Tiếu Ân chần chờ một chút, trong lòng hắn mơ hồ có cảm giác không thích hợp, nhưng cảm giác này không quá mãnh liệt, dường như đối với hắn, không có quan hệ lớn

Hơn nữa trên người bộ xương rồng này đã xuất hiện lửa giận, rốt cuộc Tiếu Ân cắn răng một cái, tới trước mặt ma pháp trận thần bí

-Ta, Tiếu Ân, tại đây tuyên thệ, nguyện ý dâng một bộ phận linh hồn, ký kết khế ước linh hồn trao đổi ngang hàng với đại nhân Corey vĩ đại. Khế ước có thời gian trong vòng một trăm năm. Trong một trăm năm này, chúng ta không thể tổn thương lẫn nhau, đại nhân Corey tự nguyện giải cứu ta ba lần. Ngoài việc đó ra, ta là ta, hắn là hắn, không có bất cứ quan hệ gì

Tiếu Ân vừa nói xong, trong ma pháp trận chợt xuất hiện một đạo ánh sáng cường liệt, năng lượng màu vàng kim bao phủ lên người Tiếu Ân và bộ xương rồng

Cũng không biết qua bao lâu, đúng lúc trong lòng Tiếu Ân không yên thì đạo ánh sáng rút đi

Mất đi sự duy trì của ánh sáng, đột nhiên Tiếu Ân lảo đảo, hai chân mềm nhũn, tê liệt ngồi xuống

Hắn chỉ cảm thấy đầu đau nhức, dường như trên người mình khuyết thiếu đi thứ gì đó, đồng thời có thêm một thứ gì đó, cảm giác này rất thống khổ

Trái ngược với hắn, Corey không có gì là khổ sở, ngược lại còn hưng phấn bay múa trong huyệt động

-Tiếu Ân, chúng ta đã ký kết khế ước, nhưng thân thể của ta không thể đi ra ngoài, ngươi lấy không gian ngủ đông ra, ta muốn vào trong đó

Tiếu Ân liếc mắt nhìn nó một cái, cười khổ nói:

-Thân thể của ngài rất lớn, trong tay ta không có không gian ngủ đông thích hợp

Hắn dừng lại một chút nói:

-Nếu không ngài đi ra ngoài cùng ta, chúng ta bắt một tên thú nhân tát mãn, để hắn cải tạo hộ chúng ta

Corey xem thường cười lạnh một tiếng nói:

-Chuyện nhỏ như vậy mà cần tát mãn hỗ trợ cải tạo sao?

Nó cúi đầu, long trảo điểm một cái, một đạo bạch quang từ bên ngoài nhanh chóng bay tới

Tiếu Ân tinh mắt nhận ra đó là một cây bạch cốt

Corey phun ra một ngụm long tức (hơi thở của rồng), ánh sáng kim sắc phun lên cây bạch cốt, trước ma pháp thần kỳ đó, bạch cốt co giãn ra, cuối cùng biến thành một cái nhẫn xương

Vứt chiếc nhẫn xương đó cho Tiếu Ân, Corey nói:

-Dùng nó đi

Lực lượng tinh thần của Tiếu Ân quét qua, đôi mắt sáng lên

Trong chiếc nhẫn xương có một không gian rộng lớn, đừng nói là chứa bộ xương rồng dài ba mươi thước, dù là bảy tám con như vậy cũng không có vấn đề gì

Tiếu Ân cười hì hì nhận lấy nó, thu được bảo bối tốt như vậy, tất nhiên hắn phấn khởi rồi

Vỗ vỗ ngực, đột nhiên Tiếu Ân nhớ tới một chuyện hỏi:

-Đại nhân Corey, nếu như ta muốn nhờ ngài hỗ trợ, thì phải làm thế nào?

-Rất đơn giản, chúng ta đã ký khế ước linh hồn trao đổi trăm năm, chỉ cần trong lòng ngươi gọi ta, tự nhiên ta có thể cảm ứng được

Corey giơ ba móng vuốt lên nói:

-Nhớ kỹ, ngươi chỉ có ba lần

Tiếu Ân cung kính nói:

-Vâng, có thể được ngài cứu ba lần, là vinh dự lớn nhất trong cuộc đời của ta

Corey hài lòng gật đầu nói:

-Mặc dù ta và ngươi đã ký khế ước linh hồn trao đổi, nhưng ngươi không nên trông cậy vào nó để ước thúc ta, hơn nữa không nên trêu chọc địch nhân có thực lực quá cường đại

Sắc mặt Tiếu Ân hơi đổi, không thể giải thích được nhìn nó

-Linh hồn khế ước này chỉ là hình thức trao đổi, linh hồn và lực lượng của ngươi kém quá xa ta, cho nên ta chỉ dùng một tí linh hồn để trao đổi, còn ngươi phải dùng một phần tư linh hồn

Bộ xương rồng đắc ý cười:

-Ngươi biết điều này đại biểu cho việc gì không?

-Không biết

Tiếu Ân khẽ lắc đầu

-Hắc hắc, điều đó đại biểu cho việc, một khi ta chết, linh hồn của ngươi sẽ tiêu tán, chắc chắn ngươi sẽ biến thành kẻ ngốc, nhưng nếu ngươi chết, ta chỉ đau đầu một lúc mà thôi

Cơ mặt Tiếu Ân nhảy lên, trong lòng hắn thầm than, không thể tưởng tượng được mình vẫn dính bẫy của nó

Một phần tư linh hồn của mình trao đổi với một tí linh hồn của nó. Cuộc mua bán này lỗ nặng rồi

Nhưng đứng trên góc độ của mình, mình cũng không có hại gì

Với thực lực của Corey, người có thể giết chết nó, chỉ sợ đã ít lại càng ít hơn, ngay cả kẻ có thực lực tương đương với nó, chỉ sợ cũng không dám trêu chọc nó

Mặc dù Tiếu Ân là đại ma pháp sư, nhưng trên thế giới này, còn có ma đạo sỹ và truyền kỳ pháp sư

Có nó bảo vệ tính mạng của mình, đúng là mình đã chiếm tiện nghi lớn

Nhìn vẻ ảo não trên khuôn mặt Tiếu Ân rất nhanh biến mất, Corey âm thầm tán thưởng, tiểu tử này, ngày sau chắc chắn không phải vật ở trong ao

Hơi hơi cười, dường như vứt bỏ được khúc mắc trong lòng, Tiếu Ân hỏi:

-Đại nhân Corey, sân chơi này còn duy trì được bao lâu?

-Đại khái còn có thể mở được mấy trăm lần nữa

Corey thuận miệng nói

Trong lòng Tiếu Ân tính toán một chút, mỗi một lần mở ra phải mất hai ngàn năm. Mấy trăm lần, chẳng phải có thể duy trì hơn mười nghìn năm….

Tiếu Ân cảm thấy đau đầu, chuyện liên quan tới thần linh đều kỳ dị

Ít nhất đối với khái niệm thời gian, thần linh hoàn toàn khác so với người bình thường

Gật đầu với bộ xương rồng dài hơn ba mươi thước, Tiếu Ân cao giọng hỏi:

-Long vương đại nhân tôn kính, ta hiểu được ý của ngài, nếu ngài đồng ý, có thể tiến vào được rồi

Corey cất tiếng cười to, dường như có thể đi ra ngoài nên cảm thấy cao hứng

Sau đó thân thể to lớn của bộ xương rồng lao về phía ngực Tiếu Ân, khí thế mãnh liệt giống như muốn băm vằm Tiếu Ân. Hai chân Tiếu Ân đứng thẳng, đôi mắt không hề chớp động

Nếu đã ký khế ước linh hồn, song phương không thể làm hại lẫn nhau, cho nên dù biểu hiện của Corey có hung hăng hơn trăm lần, cũng không khiến Tiếu Ân nao núng

Quả nhiên bộ xương rồng to lớn cách Tiếu Ân nửa thước, bắt đầu giảm tốc độ lại

-Oành

Một tiếng động lớn vang lên, long cốt đã tiến vào nhẫn xương

Không gian ngủ đông rộng lớn đủ để Corey sống thoải mái

Tiếu Ân chuẩn bị xong xuôi, tìm kiếm trong huyệt động một lúc

Nếu là trước kia, có lẽ hắn sẽ hứng thú đi tầm bảo, nhưng hiện tại có được sừng của độc giác thú và ma hạch của kim mao sư vương, còn có một long vương lợi hại, ý đồ đó của hắn phai mờ đi nhiều

So với ba thứ đó, những vật khác đều là rác rưởi

Chậm rãi rời khỏi huyệt động, Tiếu Ân vừa đi vừa phóng hỏa. Không lâu sau, tất cả hài cốt trong sơn động chìm trong biển lửa

Rời khỏi sơn động, hỏa quang vẫn sáng như trước, nhưng chưa thuận lợi đốt sạch được

Tiếu Ân lẳng lặng chờ đợi, cho đến khi toàn bộ đồ vật bị đốt sạch mới xoay người rời đi

Hắn có niềm tin cường đại, đừng nói là Seth và Grossman không thể dùng thời gian ngắn để chạy tới đây, dù có thuận lợi chạy tới, cũng đừng mơ tìm được dấu vết gì của Tiếu Ân ở trong sơn động

Giết người phóng hỏa, không để lại vết tích gì

Sau khi xóa bỏ mọi dấu vết, Tiếu Ân phát tiết toàn bộ hơi thở hung ác tích tụ trong lòng ra ngoài

Hắn có cảm giác hưng phấn, mang theo toàn bộ trang bị, bay thẳng về phương xa.
Bình Luận (0)
Comment