Dị Giới Chi Quang Não Uy Long

Chương 194

Sau khi Tiếu Ân tiễn Tiffany đi, Maren lập tức không khách khí gọi đám học đồ Dany tới, để cho bọn họ ở chỗ này tiến hành rèn luyện ma lực.

Kim và bọn Lai Ân nhìn nhau cười, bọn họ cùng với Hắc Toàn Phong đi lên tầng thứ năm của ma pháp tháp.

Ở đây, bọn họ mở hoàng kim kết giới ra, tiến hành liên tục tu luyện. Bởi vì ở những tầng phía dưới ma pháp trận phát ra dao động năng lượng quá lớn, cho nên lên đến tầng thứ năm, toàn bộ ma lực nguyên tố được che lấp đi.

Đương nhiên, việc Tiếu Ân có được hoàng kim kết giới thì Maren, Nepal và Benson ba người cũng biết được.

Bởi vì kiện đạo cụ ma pháp này thật sự là quá mức nghịch thiên, cho nên Tiếu Ân không dám nói rằng đạo cụ ma pháp này là do hắn chế tạo, mà là do hắn lấy được ở bên trong khe nứt thời không.

Mặc dù Maren và hội ma pháp sư của công quốc Louis có quan hệ rất tốt, nhưng hắn cũng không phải là người ngu ngốc, đi nói ra bí mật này và chia sẻ mọi người dùng chung. Sử dụng ma pháp trận này, tự nhiên chỉ có nhất mạch thân truyền đệ tử của Maren mới có tư cách sử dụng.

Hơn mười ngày sau, David Kirby mang theo mọi người chạy về đến nơi.

Hắn bị gọi về, nguyên nhân như thế nào thì không có ai nói cho hắn biết.

Khi về đến nơi được chứng kiến thần kỳ ma pháp trận này, mọi nghi vấn liền giải quyết dễ dàng.

Khi hắn biết ma pháp trận này không ngờ là của Tiếu Ân, lúc đó hắn nhìn về phía Tiếu Ân trong ánh mắt rất cuồng nhiệt, cái loại cuồng nhiệt này gần như là điên cuồng. Ngay cả Tiếu Ân có định lực lớn cũng không kìm nổi cảm giác run lên trong lòng.

Dưới sự nghiêm khắc khống chế của đám người Tiffany, tin tức về việc ở trong công quốc Louis có Thánh địa tu luyện mới này cũng không bị truyền ra ngoài trong ngắn hạn.

Tất cả mọi người đều chiếm được ích lợi, ai cũng giữ miệng giữ mồm. Đương nhiên, sau mười năm, thậm chí hơn mười năm sau bí mật này vẫn có thể còn bảo toàn được hay không thì không ai biết được, nhưng trong hiện tại.... Không có người nào lại ngu ngốc để lộ chuyện này ra cả.

Sau khi Tiếu Ân thu xếp hết thảy mọi chuyện. Hắn lập tức tuyên bố, hắn và đám người Kim bắt đầu bế quan.

Nói là bế quan, kỳ thật là Tiếu Ân trăm phương nghìn kế để cho Kim và mọi người mau chóng tiến vào cảnh giới đại ma pháp sư.

Bởi vì chỉ có bảy vị đại ma pháp sư liên thủ mới có thể thành công chế tác ra ma pháp trận Nguyện, Mộc tinh linh thần kỳ kia. Tiếu Ân có một loại cảm giác, sau khi ma pháp trận này được chế tác xong và tự thể nghiệm, như vậy hắn có cơ hội rất lớn trực tiếp đột phá đến cảnh giới ma đạo sĩ.

Tuy nhiên Tiếu Ân bế quan không được bao lâu, hắn lại vội vàng đi ra khỏi ma pháp tháp, bởi vì Kỵ sĩ Scott đã đưa phụ thân hắn đến thành Louis rồi.

Sau khi Tiếu Ân nghe được tin tức này, hắn cho đám người Kim tiếp tục tu luyện, còn hắn ngay lập tức đi đón phụ thân.

Kỵ sĩ Scott đem lão Bond và mọi người nghỉ lại bên trong khách sạn, sau đó phái người đi tới ma pháp tháp báo tin cho Tiếu Ân.

Bọn họ cũng không biết Tiếu Ân giờ phút này tại công quốc Louis có địa vị như thế nào, cho nên bọn họ cũng không có trông cậy vào tin tức này có thể rất nhanh đến tay Tiếu Ân sớm nhất.

Nhưng trên thực tế, khi người báo tin đến ma pháp tháp của Maren, người đệ tử phụ trách thủ vệ biết được tin tức của Tiếu Ân, liền không dám chậm trễ chạy đến chỗ phụ trách học đồ chính là Dany.

Ngay lập tức Dany vội vàng báo tin ngay cho Tiếu Ân. Sau khi Tiếu Ân rời đi, hắn do dự một chút báo cáo cho ma pháp sư Maren. Tất nhiên chỉ một lát công phu, toàn bộ ma pháp sư đều biết Tiếu Ân đi tới thành Louis đón người nhà.

Tiếu Ân và người đưa tin của Kỵ sĩ Scott giục ngựa chạy ra khỏi ma pháp chạy thằng một mạch đến thành Louis.

Khi chạy đến tòa thành, bởi vì Tiếu Ân có mặc ma pháp bào và trước ngực có đeo huy chương ma pháp, cho nên có tác dụng thật lớn, bọn họ cứ như vậy ruổi ngựa trực tiếp chạy vào thành, không có ai dám xuất đầu quấy nhiễu.

Đi cùng với Tiếu Ân tiến vào tòa thành, tên kỵ sĩ kia quay đầu lại nhìn về phía cửa thành, nói:

- Tiếu Ân các hạ, có ngài cùng đi, bọn thủ vệ tại cửa thành không dám tùy ý làm bậy.

Tiếu Ân cảm thấy nao nao, giờ phút này đã tiến nhập vào trong tòa thành, hắn đương nhiên sẽ không giục ngựa chạy như điên, chậm rãi hỏi:

- Thủ vệ giữ cửa làm sao vậy? Bọn họ đắc tội với ngươi?

Tên kia kỵ sĩ cười khổ một tiếng, nói:

- Những tên thủ vệ này đều là những tên tham lam, đặc biệt là những người đi từ bên ngoài tới chính là đối tượng để chúng cướp đoạt.

- Cướp ư?

- Đúng vậy, khi thời điểm chúng ta vào thành, bọn thủ vệ nơi này tỏ thái độ thô bạo vô lễ. Đệ đệ Hara của ngài còn bị bọn chúng dọa khóc. Bọn chúng còn muốn tịch thu tất cả binh khí của mọi người. Kỵ sĩ Scott đại nhân vì không muốn làm ảnh hưởng tới tâm tình của Bond các hạ, cha của ngài nên đã đưa bọn chúng mười đồng vàng Cray, lúc đó bọn chúng mới thả cho đi.

Tên kia kỵ sĩ oán giận nói.

Tiếu Ân sắc mặt hơi đổi, tuy rằng hắn biết đối với Kỵ sĩ Scott mà nói, mười đồng vàng Cray thật sự không tính là gì, nhưng bọn chúng cũng to gan lớn mật thật, còn dọa Hara khóc, vậy đủ để chứng tỏ rằng đám thủ vệ này rất là xấu xa tầm thường.

Hắn trong lòng khẽ nhúc nhích, hỏi:

- Kỵ sĩ Scott cũng được cho là một nhà quý tộc, vì sao bọn họ còn có thể như đây?

Tên kia kỵ sĩ cười khổ nói:

- Tiếu Ân các hạ, kỵ sĩ đại nhân đến nay chỉ là một thế tập kỵ sĩ mà thôi. Mà nơi này chính là thành Louis mà, ở dưới chân công tước đại nhân, ai lại coi một tiểu nhân kỵ sĩ đặt ở trong mắt đâu?

Nghe lời nói của hắn Tiếu ân cảm thấy sự bực tức trong lời nói của hắn, Tiếu Ân trong lòng đột nhiên cảm thấy rõ ràng..

Hắn liếc mắt nhìn đối phương một cái, trên mặt như cười như không.

Tên kỵ sĩ đưa ánh mắt nhìn Tiếu Ân, trong lòng hắn đột nhiên cảm thấy bối rối, vội vàng cúi đầu, không dám nói thêm câu nào nữa.

Tiếu Ân giục ngựa chạy chầm chậm, trong lòng cũng không ngừng tính toán. Kỵ sĩ Scott phái người này đến báo tin cho hắn, sao lại nói những lời này, chẳng lẽ ý tứ của hắn là muốn nhờ mình để trở thành quý tộc chân chính ư?

Thế tập kỵ sĩ tuy rằng miễn cưỡng được cho là một gã quý tộc, nhưng loại quý tộc này so với thế tập quý tộc về cơ bản là không cùng một đẳng cấp

Hơn nữa chủ yếu chính là, Kỵ sĩ Scott cũng không phải là người của công tước đại nhân.

Ở công quốc Louis địa vị của thế tập kỵ sĩ cũng không cao, đến ngay cả thủ vệ thành Louis nho nhỏ này cũng có thể gây khó dễ.

Ngày xưa bá tước Robin từng có chủ chủ ý chiếm lấy cây giống của Scott kỵ sỹ, hơn nữa sau khi Scott phát hiện ra mỏ quặng sắt trên lãnh địa của mình, bản thân công tước đại nhân cũng từng có chủ ý chiếm lấy mỏ quặng đó.

Tất cả những tình huống đó xảy ra đều tạo thành áp lực tâm lý thật lớn cho Kỵ sĩ Scott.

Cho nên hắn mới có thể trăm phương nghìn kế muốn có được tước vị và đất phong thế tập quý tộc. Một khi hắn có được gia huy của mình, như vậy thân phận và địa vị ở công quốc hoàn toàn bất đồng so với bây giờ.

Khi đó đừng nói là một thủ vệ tòa thành nho nhỏ này. Cho dù là công tước đại nhân cũng không có khả năng cướp đoạt được lãnh địa của hắn.

Hai người yên lặng đi trên đoạn đường. Tên kỵ sĩ này cẩn thận quan sát vẻ mặt của Tiếu Ân, nhưng làm cho hắn thất vọng chính là trên mặt Tiếu Ân không có biểu tình gì, chỉ trừ trường hợp lúc đầu vẻ mặt của Tiếu Ân có chút tức giận khi nghe thấy đệ đệ của mình bị dọa khóc.

Tên kỵ sĩ cảm thấy không yên trong lòng. Không ngờ Tiếu Ân các hạ nhanh như vậy biết được ý định của mình, người này quả thật đáng sợ. Hắn nghĩ tới thân phận của đối phương là ma pháp sư trong lòng cảm thấy lành lạnh, mồ hôi trên trán chảy ròng ròng.

Rất nhanh, bọn họ cũng đi tới khách sạn Bartly. Chủ khách sạn này là bạn với Kỵ sĩ Scott, bọn họ đã từng cùng nhau đi làm lính đánh thuê, trải qua hoạn nạn có nhau. Chủ quán này là một hán tử cao lớn, hiện đang cung kính đi ra đón Tiếu Ân.

- Tiếu Ân pháp sư các hạ, ngài lại lần nữa quang lâm, là vinh hạnh lớn nhất cho bổn điếm.

Tiếu Ân khẽ mỉm cười, nói:

- Bartly, nhiều năm như vậy không thấy, khách sạn của ngươi vẫn tốt chứ?

- Mọi việc vẫn rất tốt.

Bartly ưỡn ngực, nói:

- Nhờ hồng phúc của ngài chiếu cố, ta ở trong này quả thật vô cùng vui vẻ.

Tiếu Ân nao nao, nói:

- Ngươi quá khách khí rồi.

Bartly liên tục lắc đầu, nói:

- Công tước đại nhân miễn ta mười năm tiền thuế, thuế vụ cũng chưa bao giờ ăn ở trong này mà không trả tiền. Hết thảy việc này đều là nhờ phúc của ngài.

Tiếu Ân ánh mắt hơi sáng ngời, hắn lập tức hiểu được việc này là do sư phụ tác động.

Đối với Maren mà nói, trợ giúp Kỵ sĩ Scott chẳng qua là một câu nói mà thôi. Nhưng với Scott và Bartly, thì sự trợ giúp này chẳng khác nào là ơn tái tạo.

Vì nghênh đón thân nhân Tiếu Ân tới đây, Bartly đã bố trí khách phòng cao cấp nhất. Mặc dù có một ít khách hàng oán giận, nhưng Bartly nói ra thân phận ma pháp sư của Tiếu Ân, những người này lập tức không còn lời oán giận nào nữa.

Dù sao, ở trong mắt của người thường, địa vị ma pháp sư là cao không thể với tới, thậm chí còn hơn cả quý tộc.

Tiếu Ân đi tới phòng của lão Bond. Hiện giờ lão Bond đã hơn bốn mươi tuổi, nhưng ở nhà rất chịu khó lao động, cho nên lão có một thân thể phi thường cường tráng, tuy đi theo kỵ sĩ Scott từ trang viên đến đây, hơn một tháng trời, nhưng vẫn như trước không có mệt mỏi gì. Còn Hara mới chín tuổi, vừa mới khóc lớn một hồi bây giờ mới đang ngủ.

- Tiếu Ân, con không cần tới nhanh như vậy.

Lão Bond kéo hắn ngồi xuống, nói:

- Chúng ta cũng đi dạo quanh tòa thành này cho mở rộng tầm mắt. Có kỵ sĩ đại nhân an bài nhân thủ, con sẽ không phải làm lụng vất vả đâu.

- Dạ.

Tiếu Ân cười tủm tỉm hỏi:

- Ba ba, nghe nói thủ vệ tòa thành dọa Hara khóc?

Lão Bond trên mặt hiện ra vẻ mặt do dự, rốt cục nói:

- Đó là Hara nhát gan, không có gì đâu.

Ánh mắt của Tiếu Ân lợi hại như thế nào, trong lòng biết chắc khi ở ngoài thành đã xảy ra chuyện gì khiến lão Bond tức giận, nhưng cả đời nhát gan và vì bổn phận của lão phụ thân, nên lão đã lựa chọn nén giận mà thôi.

Khẽ cười một tiếng, Tiếu Ân đang định nói chuyện, thì thấy Bartly vội vã chạy đến.

Trên mặt hắn tỏ ra thần sắc vừa ngạc nhiên vừa vui mừng, nói chuyện có chút run rẩy:

- Tiếu Ân các hạ, Bond các hạ, có người đến đây...

- Người nào thế?

Lão Bond kinh ngạc hỏi.

Tiếu Ân trong lòng hồ nghi, Bartly trước kia trải qua môi trường lính đánh thuê, mở khách sạn cũng đã hai mươi năm, sao hôm nay lại trở nên xúc động như thế.

Hắn thả ra lực lượng tinh thần, lập tức biết người đến là ai, trong lúc nhất thời, khẽ tủm tỉm mỉm cười, khuôn mặt cũng giãn ra.

- Ba, sư phụ Maren của con đến đây, cha con ta cùng đi nghênh đón.

Bartly khó có thể tin được nhìn Tiếu Ân. Hắn như thế nào lại không nghĩ ra, Tiếu Ân sao có thể biết được người đến đây là ai.

Tuy nhiên hắn tưởng tượng, Tiếu Ân là một tôn kính ma pháp sư cơ mà. Như vậy hắn có thể có được thần thông, tự nhiên sẽ không có việc gì gây khó được.

Cung kính lánh qua nhường đường, Bartly đi theo cha con Tiếu Ân xuống lầu.

Ở trong khách sạn này, khách nhân ở lại đều là thương nhân hoặc là lính đánh thuê, bọn họ cũng biết thân phận lão Bond, biết hắn là phụ thân của một vị ma pháp sư chính thức tôn kính.

Tuy rằng không có bao nhiêu người nghe nói đến ma pháp sư Tiếu Ân, nhưng ma pháp sư Maren ở đây lại có đại danh đỉnh đỉnh.

Tuy rằng Maren mới chỉ là cấp bậc nhất tinh, nhưng hắn cũng là người duy nhất dạy dỗ ra ba đệ tử là ma pháp sư chính thức.

Với thành tích này, đừng nói là nhất tinh ma pháp sư, cho dù là đại ma pháp sư cũng không thể dễ dàng có thành tích như vậy..

Cho nên, trước mặt mọi người, nghe nói Maren ma pháp sư tự mình đi tới khách sạn và gặp khách nhân tại khách sạn này làm cho mọi người cảm thấy vô cùng khiếp sợ. Ai cũng cảm thấy tò mò chờ đợi.

Ở trong lòng mọi người, ma pháp sư chính là đại nhân vật thần kỳ, là những người có được lực lượng hùng mạnh, hơn nữa người bình thường cũng không có cơ hội tiếp xúc được với bọn họ.

Lúc này đây được gặp mặt ma pháp sư Maren, cũng đủ để cho bọn họ có tiền vốn khoác lác khi gặp thương nhân hoặc đoàn đội lính đánh thuê khác trong lúc vân du tứ hải, trời Nam đất Bắc.

Cùng đi với Maren là Benson và Nepal. Maren hôm nay mặc một chiếc ma pháp bào hoa lệ mới tinh đi đến.

Maren tuy rằng tuổi cũng đến tầm bảy, tám mươi tuổi, ít nhất cũng hơn ba mươi tuổi trở lên so với lão Bond. Nhưng bởi vì trước năm mươi tuổi đã trở thành ma pháp sư chính thức, cho nên nhìn bề ngoài, Maren còn trẻ hơn rất nhiều so với lão Bond.

Ở phía sau Maren là hai người Benson và Nepal.

Nepal là một gã ma pháp sư điển hình, hắn có thân thể gầy gò, sắc mặt trắng bệch, giống một một quả mướp.

Mà Benson có rất nhiều khác biệt so với ma pháp sư.

Hắn thân hình cao lớn, rắn chắc như một tấm bia đá. Nếu ai không biết hắn, khẳng định sẽ nghĩ đến đây là một kỵ sĩ cường tráng, cũng không nghĩ đây là ma pháp sư tôn kính làm cho người ta cảm thấy sợ hãi.

Tuy nhiên, đi phía sau Maren cũng chỉ có hai người bọn họ.

Về phần đám người Kim vì Tiếu Ân có nghiêm lệnh, căn bản là không có khả năng đi đến nơi đây.

Theo ý tứ của Tiếu Ân, bọn họ phải tu luyện một mạch tiến đến cảnh giới đại ma pháp sư mới thôi.

Nếu là những người khác đưa ra mệnh lệnh như vậy cho học trò của mình, có thể có tin tưởng hoàn thành chỉ sợ là mười người không được một, nhưng với đám người Kim thì khác, chỉ bằng vào những kinh nghiệm mà bọn họ vừa trải qua, chỉ cần có được đầy đủ lực lượng tinh thần, như vậy đạt đến cảnh giới đại ma pháp sư thật ra cũng không có gì khó khăn.

Lúc ba người Maren bước vào khách sạn là lúc toàn bộ những âm thanh ồn ào đều biến mất.

Mỗi người đều sợ hãi cúi đầu, hướng về ba người bọn họ thi lễ, và len lén nhìn trộm bọn họ.

Trong mắt Nepal sáng lóe lên. Mặt hắn tái nhợt, cũng không thấy có nhiều uy nghiêm nhưng ở trong ánh mắt lại đầy ắp một loại áp lực tinh thần.

Đây là một loại lực lượng tinh thần, thương nhân và người bình thường không thể chống cự được.

Mọi người lúc này cũng không dám ngẩng đầu lên nhìn. Lúc này bọn họ mới thật sự biết rằng ma pháp sư khủng bố như thế nào.

Tim mọi người đập liên tục, mấy người nhát gan thì run rẩy, vừa nghĩ tới trong truyền thuyết ma pháp sư có tính hung bạo và cổ quái, bọn họ cảm thấy hối hận vạn phần, đang ở trong phòng thì không ở, tự nhiên lại ra đây xem náo nhiệt.

Nếu làm cho ma pháp sư tức giận, cho dù giết chết bọn họ, chỉ sợ cũng không ai vì mình mà đứng ra chủ trì công đạo.

Trong lòng những người này đang bất ổn thì Tiếu Ân và lão Bond đi xuống lầu hai khách sạn.

Maren không ngờ không đợi lão Bond đi xuống, mà đi thẳng lên lầu hai, đi tới trước mặt lão Bond.

Tiếu Ân vội vàng nói:

- Sư phụ, sao ngài cũng đến đây Vậy?

Maren ung dung cười, nói:

- Ta muốn nhận thức một chút, có thể sinh ra bậc thiên tài như ngươi là người như thế nào.

Tiếu Ân cười khổ một tiếng, nói:

- Sư phụ, cảm ơn ngài khích lệ.

Hắn liếc mắt thấy Benson hướng về hắn làm cái mặt quỷ, không khỏi khẽ lắc đầu, nói:

- Bố, đây là sư phụ của con, ma pháp sư chính thức Maren.

Dưới chân lão Bond hơi hơi phát run, tuy rằng trên người đám người Maren cũng không có tiết ra ngoài khí thế gì, nhưng mà ở trong mắt lão Bond, xem ra vị ma pháp sư này càng thêm tôn quý hơn so với kỵ sĩ Scott.

Cả đời lão đều làm vườn, gặp qua quý tộc lớn nhất chính là Kỵ sĩ Scott. Nhưng lão lại biết, cho dù kỵ sĩ Scott cũng chỉ là một nhân vật cực kỳ nhỏ bé ở trước mặt vị ma pháp sư này mà thôi, cho nên trong lòng lão thật sự là bối rối.

Môi run lên, lão thật sự là nói không nên lời, cũng không biết nói cái gì. Nhưng nhìn sang Tiếu Ân, cũng không biết là từ đâu mà lão có thêm dũng khí, run rẩy run rẩy nói:

- Maren các hạ, Tiếu Ân tuy rằng không có thiên phú gì, nhưng hắn là một hài tử rất kiên trì. Về sau này hắn trưởng thành như thế nào đều kính nhờ ngài cả.

Sắc mặt Maren hơi hơi đỏ lên, Nepal và Benson lại không tự chủ trở mình cười nhạo một cái.

Nếu Tiếu Ân không có thiên phú gì như lời nói của lão Bond, như vậy bọn họ đều có thể đi tự sát. Hơn nữa giờ phút này thực lực của Tiếu Ân đã sớm vượt qua Maren, thậm chí còn đạt tới lục tinh - cấp bậc đại ma pháp sư. Cái gì kính nhờ Maren chiếu cố, nói giỡn sao.

Tiếu Ân sờ sờ mũi, hắn cũng không thể tưởng tượng được, lão Bond không ngờ lại nói lời xúc động như vậy. Tuy nhiên nghe được những lời nói này, Tiếu Ân cảm thấy phi thường thoải mái trong lòng.

Lão Bond đi tới nơi này thăm hắn, không muốn hắn vướng bận ở trong lòng.

- Bond tiên sinh, ngươi hoàn toàn có thể yên tâm.

Maren bất đắc dĩ thở dài một tiếng, nói:

- Tiếu Ân có thiên phú ma pháp vô cùng tốt, ngày sau thành tựu khẳng định sẽ tốt hơn rất nhiều so với ta.

Lão Bond mờ mịt gật đầu, tuy nhiên đối với những lời này có thể tin được sao, trong lòng lão lại có chút phỏng đoán.

Vào phòng của lão Bond không được bao lâu, kỵ sĩ Scott và thợ rèn Witte cũng đều đến đây.

Từ khi được Tiếu Ân đưa tặng những khoáng vật hi hữu, Witte đã muốn rèn ra một thứ tốt. Nếu rèn thành công, như vậy trình độ rèn của hắn khẳng định sẽ nâng cao lên được một bước, thậm chí còn đạt tới cảnh giới mà tất cả thợ rèn đều tha thiết ước mơ đó là trở thành thợ rèn sư cũng không chừng.

Nhưng những khoáng thạch quý hiếm còn chưa đủ, trừ mấy thứ này ra, hắn còn cần rất nhiều thiết bị và tài liệu phụ trợ khác nữa.

Tuy rằng ở lãnh địa của Scott có rất nhiều quặng sắt, nhưng cũng không phù hợp với yêu cầu của hắn, cho nên hắn mới có thể cùng với lão Bond và mọi người đi tới công quốc Louis, muốn sưu tầm một chút ở công quốc nổi tiếng về nghề rèn này.

Về phần ở trang viên kỵ sĩ, hắn đã có được một đệ tử có tư cách trấn thủ, dạy dỗ bọn thợ rèn học đồ, hay là rèn đồ vật khác mà không có bất cứ vấn đề gì.

Hai người bọn họ cũng thật không ngờ, vừa mới về tới khách sạn, cũng biết tin ma pháp sư Maren đích thân đến đây.

Tin tức này làm cho hai người bọn họ thật sự chấn kinh.

Bọn họ giao tiếp ở bên ngoài cũng nhiều, kinh nghiệm cũng hơn xa lão Bond lần đầu tiên rời khỏi trang viên kỵ sĩ

Bọn họ biết tuy rằng Tiếu Ân đã trở thành ma pháp sư, nhưng đối với vị lão ma pháp sư Maren này mà nói, bất kể là thực lực, hay là lực ảnh hưởng đều không thể sánh được.

Cho dù là phụ thân của Tiếu Ân muốn bái tạ Maren, hắn cũng không có khả năng từ ma pháp tháp đến nơi đây.

Có thể khiến vị tôn kính ma pháp sư này đến nơi đây, chỉ có một lời giải thích, đó là thân phận của và địa vị của Tiếu Ân dường như đã vượt qua rất xa tưởng tượng của bọn họ, thậm chí địa vị còn không thua sư phụ của hắn.

Hai người nhìn kỹ thật cẩn thận, lên lầu cố ý đi tới chỗ lão Bond, tụ họp một chỗ.

Maren nghe nói Witte cũng là sư phụ của Tiếu Ân, trên mặt không khỏi hiện ra một tia cổ quá.

Thợ rèn ở trong mắt mọi người, địa vị như thế nào có thể so sánh với ma pháp sư được chứ?

Nhưng nằm ngoài dự kiến của mọi người, Maren đối đãi với Witte và lão Bond đều phi thường khách khí, thậm chí coi bọn họ hoàn toàn bình đẳng với mình, cũng không có ngạo khí và khinh thường của ma pháp sư.

Về phần kỵ sĩ Scott là có địa vị kém cỏi nhất ở trong mắt ma pháp sư Maren. Tuy nhiên có thể tiếp xúc trực tiếp với vị ma pháp sư này, Scott đã là cảm thấy mỹ mãn rồi. Chỉ là khi cùng Witte trao đổi ánh mắt, bọn họ càng khẳng định ánh mắt của mình là hoàn toàn chính xác.

Địa vị của Tiếu Ân cũng không kém hơn so với sư phụ của mình.

Một lát sau, ở dưới lầu lại truyền đến một tiếng động xôn xao, Bartly bước nhanh vào, nói:

- Tiếu Ân các hạ, có một ma pháp sư các hạ tên là Betty muốn gặp ngài.

Tiếu Ân không khỏi có chút không hiểu. Mặc dù hắn cùng với Betty gặp nhau ở khe nứt thời không, nhưng rất rõ ràng, Betty các nàng đều tuân thủ hứa hẹn, cũng không có truyền tin ra ngoài về việc trợ giúp các nàng và giúp các nàng đạt được ma pháp lục thư, cùng với việc đánh chết vương tử Huyết tinh linh.

Thời gian trước đó, các nàng vẫn ở trong ma pháp tháp của ma pháp sư Tiffany, phỏng chừng cũng vì muốn làm nhạt sự việc này. Nhưng hiện giờ vì sao nàng lại không hề kiêng kị nhỉ?

Maren cùng mọi người nhìn chăm chú, Tiếu Ân chẳng qua là do dự trong nháy mắt, ngay lập tức bảo Bartly mời nàng lên đây.

Nhưng khiến Tiếu Ân không thể tưởng được là đến đây cũng không chỉ có một mình Betty mà có ba vị nữ ma pháp sư.

Trong đó có hai vị nữ ma pháp sư đều che mặt, nhưng Tiếu Ân vẫn nhận ra thân phận của các nàng.

Sara và Petty, hai người này là hai tinh linh nữ tử mà hắn đã gặp tại khe nứt thời không, không ngờ lại xuất hiện ở trước mặt hắn.

Vừa nghĩ tới sau chiếc khăn che mặt kia ẩn dấu tuyệt đại dung nhan, nhịp tim của Tiếu Ân đập tăng nhanh một chút.

Tuy nhiên ở trên mặt Tiếu Ân cũng không có lộ ra nhiều lắm kinh ngạc, hắn khẽ mỉm cười giống như là gặp bằng hữu lâu ngày:

- Đã lâu không thấy, chào các ngươi.

Betty hướng về hắn gật đầu một cái và hướng về đám người Maren giới thiệu Sara và Petty.

Tuy rằng Betty cũng không có cho thấy thân phận tinh linh của hai ma pháp sư kia, nhưng với với ánh mắt của Maren khi thoáng nhìn qua tai của các nàng, lập tức đoán được ra lai lịch của các nàng ngay.

Tuy nhiên đối với điểm này, Maren cũng không có kỳ quái, bởi vì hắn biết Tiffany chính là một tinh linh, như vậy có hai tiểu bối tinh linh tới nơi này xem ra cũng là vô cùng bình thường. Chỉ có điều, hắn cũng không biết, hai tinh linh này đến chỗ Tiffany đã được mấy tháng.

- Tiếu Ân các hạ.

Sara tiến lên thi lễ, đôi mắt như hồ sâu dường như sáng ngời lóe ra một loại hào quang kỳ dị, nói:

- Mười ngày sau, Công tước đại nhân sẽ cử hành một tiệc rượu long trọng khoản đãi khách nhân đến từ phương xa, dì Tiffany hy vọng ngài có thể cùng với nàng tham dự tiệc rượu này.

- Tiệc rượu...

Tiếu Ân thì thào nói.

Tiếu Ân trở thành ma pháp sư đã nhiều năm, ở trong xã hội nhân loại cũng được cho là một người có được thực lực hùng mạnh.

Nhưng nói thật, cho tới bây giờ hắn vốn chưa hề tham gia những tiệc rượu của đám quý tộc.

- Công tước Feilide muốn khoản đãi ai?

- Là khách nhân đến từ đế quốc Nặc Khả Đa

Sara bình tĩnh trả lời, nhưng trong đôi mắt của nàng lại có sắc thái khác thường.

Tiếu Ân nhìn khuôn mặt đang che mặt này, mọi người ở đây không biết được khuôn mặt của nàng xinh đẹp như thế nào, nhưng hắn lại vô cùng rõ ràng.

Giờ phút này, ở trong đầu hắn không khỏi hiện ra dung nhan tuyệt mỹ kia, cùng với ánh mắt nóng rực, đủ để hòa tan bất cứ kẻ nào.

Tuy nhiên hắn cũng ngay lập tức thoát khỏi cảm giác thất thần kia

Dung nhan của Sara quả thật là vô cùng xinh đẹp, so với Juliana không kém một chút nào. Nếu Tiếu Ân ở trước mặt Juliana có thể ứng phó tự nhiên, vậy lúc này cũng không thể lâm vào thất thố được.

- Là khách của Nặc Khả Đa.

Maren khẽ cau mày, nói:

- Nếu khiến Tiffany các hạ không thể không ra mặt, như vậy khẳng định là một vị ma pháp sư nổi tiếng đích thân tới

Sara kinh ngạc nhìn Maren, nói:

- Là gia tộc Leyden, một vị tứ tinh đại ma pháp sư.

- Gia tộc Leyden?

Gần như là tất cả đều đồng thanh, Benson và Nepal đồng thời kêu lên. Sara hơi hơi gật đầu, nàng đương nhiên hiểu được bọn họ vì sao kích động như thế.

Trên thực tế, khi nghe đến gia tộc Leyden, Maren và Tiếu Ân cũng không kìm nổi, ánh mắt chợt lóe lên, chỉ là bọn hắn có khả năng che dấu rất tốt, cho nên cũng không làm cho người ở đây phát hiện ra mà thôi.

- Đúng vậy.

Betty ở bên cạnh nói:

- Lần này đến đây chính là Natalie bốn tinh đại ma pháp sư. Ở trong gia tộc Leyden, hắn có địa vị gần bằng với ma đạo sĩ Griffin.

Tiếu Ân và Maren liếc mắt nhìn nhau, bọn họ lập tức đã biết một sự kiện.

Theo ý tứ của Tiffany, đại ma pháp sư là muốn mượn cơ hội này khiến Tiếu Ân và gia tộc Leyden chạm mặt.

Ngày xưa Tiếu Ân rời khỏi nơi đây vô cùng bí mật, biết chuyện này, trừ Tiếu Ân, Benson và Nepal ba người ra, còn có Maren, David Kirby và Tiffany cũng biết.

Tuy rằng hiện giờ trên người Tiếu Ân không có dấu ấn ma pháp đặc thù kia, nhưng có thể bị lộ hay không khi mặt đối mặt với gia tộc Leyden thì chỉ có nếm thử mới biết được.

Có lẽ đây là ý tưởng của đại ma pháp sư Tiffany, cho nên mới cố ý mời Tiếu Ân tham gia tiệc rượu này.

Trầm ngâm một lát, Tiếu Ân hỏi:

- Betty pháp sư, còn có người nào tham gia nữa không?

- Tất cả ma pháp sư chính thức đều được mời, về phần nguyện ý tham gia hay không, hay là tò mò mà đến thì ta cũng không biết. Tuy nhiên sư phụ nói, đây là một cơ hội khó có được. Cho nên hy vọng ngài cũng có thể tham gia, và…

Betty chần chừ một chút, nói:

- Nàng hy vọng ngài có thể mời Linnuo các hạ cũng tham gia tiệc rượu này.

Trong lòng Tiếu Ân vừa động, hắn hỏi:

- Gia tộc Leyden đến đây là vì Linnuo sao?

- Rất mới có thể như vậy

Betty mỉm cười trả lời:

- Đại ma pháp sư Natalie của gia tộc Leyden đã hai trăm tuổi. Trừ ma đạo sĩ Griffin, hắn là đại ma pháp sư duy nhất của gia tộc, cho nên hắn muốn gặp Linnuo các hạ cầu lấy một cây ma pháp trượng thích hợp, cũng không có gì là kỳ quái cả.

Tiếu Ân âm thầm ngạc nhiên thán phục trong lòng, gia tộc Leyden không hổ là thế gia ma pháp nổi tiếng.

Trong các gia tộc mà nói, chẳng những có được ma đạo sĩ, không ngờ thành viên gia tộc cũng sinh ra đại ma pháp sư, vậy càng không thể tin nổi.

Bởi vậy gia tộc này có nhiều nhân tài có thiên tài siêu cường ma pháp. Tuy nhiên đối với một gia tộc mà nói, có hai trụ cột này chỉ sợ cũng đã là cực hạn, nếu lại có một đại ma pháp sư nữa, như vậy Tiếu Ân thực sự phải hoài nghi, gia tộc này có thể có được bài tập quảng bá thể thao và hoàng kim kết giới nghịch thiên nào khác không.

- Được rồi, mời ngài nói cho Tiffany các hạ, ta sẽ mời Linnuo các hạ, tuy nhiên hắn có nguyện ý tham gia hay không thì ta cũng không thể quyết định được.

Trải qua một phen cân nhắc, Tiếu Ân cuối cùng cũng đã đáp ứng.

Kỳ thật hắn cũng muốn nhìn xem, đến tột cùng thì gia tộc Leyden có bao nhiêu nhân vật lợi hại.

Tuy rằng hắn không để tứ tinh đại ma pháp sư này vào trong mắt, nhưng, hắn cũng vạn phần kiêng kị vị ma đạo sĩ Griffin này.

Được Tiếu Ân nhận lời, ba người Betty liếc mắt lẫn nhau một cái, đều cáo biệt ra về.

Khi các nàng đi ra khỏi khách sạn, Maren mới than nhẹ một tiếng, nói:

- Bộ tộc Nguyệt tinh linh thật sự là thịnh vượng, hai tinh linh này tuổi cũng không lớn, nhưng đã là nhị tinh ma pháp sư.

Tiếu Ân mỉm cười, nói:

- Sư phụ, ba người các nàng cũng tiến vào khe nứt thời không, ở nơi này trải qua ba tháng lịch lãm, nhiều ít cũng có chút thu hoạch.

Trên mặt Maren khẽ nhúc nhích, nói:

- Các nàng đều tiến vào quá khe nứt thời không?

- Vâng, đệ tử từng gặp được các nàng ở bên trong.

Tiếu Ân bình tĩnh nói. Nếu nhìn hắn giờ phút này nói chuyện, người bên ngoài tuyệt đối không thể tưởng được Tiếu Ân và ba người Betty có thể có bao nhiêu đại giao tình, khẳng định bọn họ cũng chính là gặp mặt một lần mà thôi.

Maren chậm rãi gật đầu, nói:

- Vậy trách không được.

Tiếp qua một lát, Maren mang theo hai đệ tử và Tiếu Ân cáo từ rời đi, lão Bond và mọi người mới xem như thật sự được thả lỏng.

Có bốn vị ma pháp sư bên người, đối với bọn họ mà nói, thật sự là có thêm áp lực quá lớn.

Tiếu Ân rời đi, ánh mắt Scott thoáng nhìn bên cạnh im lặng không nói, rốt cục thì trong lòng mềm nhũn.

Sau khi đi ra bên ngoài, Tiếu Ân thấp giọng nói:

- Sư phụ, ta nghĩ phải giúp trợ Kỵ sĩ Scott đạt được tước vị thế tập, người xem có biện pháp nào không?

Maren hơi sửng sốt, nói:

- Tước vị thế tập?

Hắn cau mày lại, nói:

- Muốn đạt được tước vị, nhất định phải có được đủ công huân, Scott có đủ công huân sao?

Tiếu Ân cười khổ một tiếng, vung hai tay, nói:

- Không có.

Maren chần chừ một chút, nói:

- Tiếu Ân, sau khi ngươi rời khỏi, gia hương ngươi cũng đã xảy ra một sự tình.

- Ta biết.

Tiếu Ân cảm kích nhìn vào mắt Maren, nói:

- Nếu không phải ngài ra mặt, như vậy sau khi phát hiện ra quặng sắt tại lãnh địa, Scott khẳng định sẽ bị mất quyền quản lý.

Trên mặt Maren lộ ra một tia mỉm cười, nói:

- Tiếu Ân, kỳ thật đối với Scott mà nói, hắn có thể có được địa vị hôm nay đã là phi thường tốt rồi. Chẳng lẽ hắn còn không biết chừng mực?

Tiếu Ân tự nhiên là hiểu được ý tứ của sư phụ, tuy nhiên đứng ở góc độ của hắn, Kỵ sĩ Scott sở dĩ làm như vậy hoàn toàn là vì hậu thế.

Nếu hắn không thể đạt được tước vị thế tập, như vậy chỉ cần hắn mất đi, đương nhiên công tước khẳng định sẽ phái người tiếp quản khu đất đó.

Mà một tước vị thế tập, Scott chỉ cần giữ lại lánh địa là có thể hoàn toàn bảo hộ được mọi người.

Dưới tình huống như vậy, Kỵ sĩ Scott muốn lãnh địa mà mọi người đã vất vả bằng mồ hôi nước mắt của mình để khai khẩn phải hoàn toàn nắm trong tay, không bị thế lực nào khác tước đoạt đi, như vậy hắn nhất định phải phải đạt được tước vị thế tập.

Như vậy mới có thể chân chính biến lãnh địa đó thành tài sản riêng của gia tộc

Tuy nhiên đối với quý tộc mà nói, điền địa cũng vô cùng mẫn cảm, chỉ cần không phải ngu ngốc thì cho dù là công tước cũng tuyệt đối không thể dễ dàng đoạt được đất đai của tước vị thế tập.

Nhẹ nhàng thở dài một tiếng, Tiếu Ân nói:

- Sư phụ, khi ta rời khỏi nơi đó vài năm, Scott chiếu cố cực kỳ chu đáo đối với phụ thân ta.

Maren lẳng lặng nhìn Tiếu Ân, trầm ngâm một lát, nói:

- Tiếu Ân, lực ảnh hưởng của ta đối với công tước đại nhân mà nói, có thể bảo vệ địa vị Scott trước mắt đã là phi thường khó khăn rồi. Nếu ngươi muốn cho hắn đạt được đất phong, như vậy có một người có thể khiến công tước đưa ra quyết định như vậy.

Tiếu Ân hai mắt hơi hơi sáng ngời, nói:

- Đại ma pháp sư Tiffany?

- Cũng chỉ có vị đại ma pháp sư này ở công quốc Louis mới có tài năng và lực ảnh hưởng như vậy mà thôi.

Tiếu Ân hơi hơi gật đầu, vẻ mặt hắn có chút căng thẳng, nghiêng đầu nhìn về hướng ma pháp tháp lâm viên.

Sau khi Tiếu Ân có động tác này, đồng thời ba người Maren cũng nhìn về hướng ma pháp tháp, truy nhiên so sánh với bọn Maren, cảm ứng của Tiếu Ân cường đại hơn rất nhiều, Tiếu Ân cảm nhận được cổ lực lượng dao động rất cường đại.

- Là hơi thở của Linnuo các hạ. Tiếu Ân hồ nghi nói:

- Sư phụ, ta đi xem hắn đến đây làm gì.

Maren vẻ mặt ngưng trọng nói:

- Tốt, tuy nhiên ngươi phải nhớ kỹ, ngàn vạn lần không thể lỗ mãng và đắc tội với Linnuo các hạ.

Tiếu Ân thuận miệng trả lời, sau đó nhanh chóng chạy về hướng ma pháp lâm viên.

Ma pháp lâm viên vẫn giống như trước, thanh nhàn lịch sự, tao nhã, cùng không khí sáng sủa. Ánh dương quang màu vàng chiếu xuống, lâm viên giống như được gột rửa, lóe ra các loại màu sắc rực rỡ xinh đẹp mà mới mẻ, làm Tiếu Ân đi vào lâm viên lúc này, không khỏi trong lòng cảm thán.

Kỳ thật mỗi một lâm viên đều có chỗ độc đáo và phong cách riểng.

Ở đế quốc Cát Hãn, ma pháp lâm viên của ma đạo sĩ Lint có đầy một loại đại khí mênh mông dường như là từ phía chân trời cuồn cuộn chảy xuống, đủ để cho bất cứ kẻ nào cũng lưu lại những ấn tượng sâu sắc nhất.

Mà ma pháp lâm viên của công quốc Louis có một loại khí chất u nhã rất khác biệt.

Tiếu Ân vô cùng hoài nghi, nơi này có phải là nơi của các tinh linh đang theo đuổi cảnh giới hoàn mỹ

Mặc dù ở công quốc Louis có năm vị ma pháp sư, nhưng chỉ có đại ma pháp sư Tiffany mới là người nổi bật nhất, như vậy nơi này có một mảnh lâm viên tự nhiên cũng phù hợp với cá tính của nàng.

Đi tới ma pháp tháp lâm thời, Tiếu Ân nhếch miệng hơi hơi mỉm cười.

Có lẽ có một ngày nào đó, chính mình cũng sẽ ở một nơi như ma pháp lâm viên này, tự thành lập một ít ma pháp tháp. Tuy nhiên tới lúc đó không biết sẽ hình thành một loại cảnh tượng như thế nào đây.

Việc này đúng là làm cho người ta chờ mong.

Đi vào trong cửa ma pháp tháp, đã sớm có một học đồ người hầu cung kính đứng chờ ở đó. Mà trừ học đồ mà Linnuo chọn ra, không ngờ Thi Thụy Đức cũng đi đến nghênh đón.

Gặp người quen, Tiếu Ân rốt cục cũng thấy được vẻ mặt của Linnuo đầy vui mừng.

Vị lục tinh đại ma pháp sư này vung tay lên, nhóm người hầu lập tức vô thanh vô tức lui ra ngoài.

Bọn học đồ hướng về phía Tiếu Ân thi lễ, sau đó cung kính rời đi, tuy nhiên ở trong lòng có cảm giác đầy kinh hãi.

Bọn họ thân là ma pháp học đồ, tự nhiên hiểu được cấp bậc trong thế giới ma pháp có sự chênh lệch như thế nào.

Xem phục sức trên người Tiếu Ân có huy chương chẳng qua là một nhất tinh ma pháp sư mà thôi. Nhưng xem bộ dáng của Linnuo và hai nhị tinh ma pháp sư đối đãi với Tiếu Ân đầy tôn kính, đã khiến vị học đồ này cảm nhận được trong đó có một cái gì đó không hợp lý.

Đương nhiên là một học đồ người hầu, hắn cũng không có năng lực đi phân chia hàm nghĩa trong đó. Chỉ biết là bất kể ngày sau như thế nào, cũng không có thể đi trêu chọc vị ma pháp sư kia.

- Linnuo các hạ, ngài vừa rồi đột nhiên tán phát ra hơi thở hùng mạnh, đã xảy ra sự tình gì sao?

Tiếu Ân hỏi thẳng vào vấn đề

- Đúng vậy.

Trong mắt Linnuo chớp động một tia hào quang kích động, nói:

- Tiếu Ân các hạ, ta có một đồ vật này muốn cấp cho ngài xem một chút.

Dứt lời, Linnuo cầm trong tay một cây ma pháp trượng.

Cây ma pháp trượng này cũng không phải là cây ma pháp trượng bình thường mà là một loại ma pháp trượng cực kỳ đặc thù hình viên trùy. Trên hơn phân nửa của pháp trượng điêu khắc một ít hoa văn thần bí, hơn nữa ở chỗ đầu cây pháp trượng còn khảm vào ba viên tinh thạch.

Tiếu Ân cũng hơi thay đổi sắc mặt. Xem hình dáng bề ngoài, ma pháp trượng này khá giống chiếc sừng của độc giác thú (thú một sừng) mà hắn lấy được ở trong khe nứt thời không, nhưng lại như có điểm gì đó khác biệt.

Về phần phía trên pháp trượng khảm ba viên tinh thạch, Tiếu Ân cảm thấy vô cùng kinh ngạc.

Bên trong ba viên tinh thạch, có hai viên là có hai thuộc tính ma pháp bất đồng, về phần viên thứ ba, Tiếu Ân thấy đó là viên tử kim tinh thạch.

Có thể đặt song song với tử kim tinh thạch, khẳng định không phải là ma hạch bình thường.

Linnuo lưu luyến nắm chắc một lát, liền đưa tới trước mặt Tiếu Ân hỏi:

- Ma pháp trượng này ngươi thấy như thế nào?

Tiếu Ân nhẹ nhàng nhận lấy, khi tiếp xúc vào bàn tay, hắn lập tức cảm nhận được mặt trên của ma pháp trượng thật lạnh lẽo.

Ánh mắt hơi nhíu lại, da thịt trên người Tiếu Ân dường như cũng đã bị cuốn hút, dường như nhẹ nhàng run rẩy dâng lên.

Thật lâu sau, Tiếu Ân thở dài ra một hơi, nói:

- Tốt, đây là một cây ma pháp trượng tốt, Linnuo đại sư nổi danh quả nhiên không phải là hư danh.

Linnuo cười ha hả, tuy rằng lời nói này hắn đã sớm nghe được rất nhiều rồi, nhưng lần này làm ra ma pháp trượng này khiến hắn cảm thấy vui sướng vạn phần.

Giống như là một tuyệt thế kiếm khách vừa mới học hết một bộ kiếm pháp, giống như là một thợ rèn sư vừa rèn xong một thanh bảo kiếm mỹ mãn, giờ phút này Linnuo trong lòng cảm thấy vui sướng cũng không kém hơn Tiếu Ân.

- Ma pháp trương này chế tạo cho pháp sư Mary. Pháp trượng này chẳng những có thể kích phát ra nhiều ma pháp cao cấp, hơn nữa nó còn có thể làm theo ý mình chuyển hoán năng lượng hoàng kim thành năng lượng điện hệ và không gian hệ.

Ánh mắt của Linnuo đầy ngạo khí, nhưng chế tạo ra cây pháp trượng này quả thật xứng đáng với ngạo khí đó.

Tiếu Ân hơi động trong lòng, thông qua sừng của độc giác thú, chuyển hóa năng lượng hoàng kim thành năng lượng điện hệ đầy uy lực thì cũng không có gì là kỳ quái.

Ngày xưa vương tử Sư Tâm cũng từng sử dụng đạo cụ này thi triển ra năng lượng hùng mạnh, nhưng dùng hoàng kim năng lượng chuyển hóa ra năng lượng không gian hệ thì tuyệt đối là một sự ngạc nhiên lớn.

- Chuyển đổi ra năng lượng không gian? làm như thế nào mà chuyển hoán được

Tiếu Ân bức thiết hỏi.

- Ở đây có một viên ma hạch không gian hệ, chỉ cần ngươi đưa vào bên trong khối ma hạch này năng lượng ma pháp không gian hệ, như vậy liền có thể kích phát ma hạch chuyển đổi năng lượng hoàng kim thành năng lương không gian hệ.

Linnuo tự hào nói:

- Ở đế quốc Nặc Khả Đa, cũng chỉ có ta mới có thể làm được phương pháp chuyển hoán thuộc tính này thôi.

Tiếu Ân gật đầu thật mạnh một cái. Đối với hắn mà nói, phong ấn một không gian giam cầm cũng không phải việc khó, mà chỉ cần nắm vững ma pháp này, như vậy khi ứng chiến với ma pháp sư cùng cấp bậc, cho dù là không thể thủ thắng, cũng tuyệt đối không có gì thua kém.

Có thể nói, có cây ma pháp trượng này, thực lực của Mary được đề cao thật lớn

Thở dài một hơi, trong lòng Tiếu Ân thậm chí còn có ý niệm muốn chiếm lấy cây ma pháp trượng này làm của riêng. Tuy nhiên rất nhanh, hắn đã đè ý nghĩ này xuống.

Cây ma pháp trượng này tuy rằng hùng mạnh, nhưng có thể hoàn toàn phát huy hết tính năng của cây pháp trượng này, chỉ sợ cũng chỉ có Mary mà thôi.

Ở điểm này, ngay cả là Tiếu Ân cũng chưa chắc có thể thích hợp hơn so với Mary.

Huống chi, hắn cùng với đám người Mary ở chung lâu ngày, Tiếu Ân cùng bọn họ cũng dần dần có cảm tình.

Loại cảm tình này cũng không phải có được trong một sớm một chiều mà đã trải qua mấy năm tích lũy, trải qua kinh nghiệm đồng cam cộng khổ trên thảo nguyên lịch lãm, ở bên trong khe nứt thời không.

Có thể nói, giữa bọn họ có cảm tình thậm chí còn nồng hậu hơn so với Maren và Benson.

Cho nên Tiếu Ân chợt có loại ý niệm này trong đầu chẳng qua là chợt hiện cũng ngay lập tức biến mất.

Hướng về Linnuo cúi mình thật sâu, Tiếu Ân thành khẩn nói:

- Linnuo các hạ, ta đại biểu cho Mary đa tạ ngài.

- Không cần khách khí.

Linnuo thở dài, nói:

- Trong cuộc đời ta, có thể chế tạo ra ma pháp trượng hoàn mỹ thế này cũng không còn gì hối tiếc rồi.

Tiếu Ân khẽ cau mày, những lời này quả thật là lời nói gở.

Linnuo dường như là nhìn thấy sự lo lắng của Tiếu Ân, không khỏi cười nói:

- Tiếu Ân các hạ, ngươi yên tâm đi, khi chưa tiến giai thành ma đạo sĩ, ta sẽ không chết đâu. Hơn nữa ta còn hy vọng ngươi có thể cho ta mấy viên long hạch, khiến ta có thể chế tác mấy cây ma pháp trượng.

Tiếu Ân lập tức là cảm thấy đau đầu. Khi xử lý các tình huống bình thường, Linnuo cực kỳ lãnh đạm, nhưng một khi đề cập đến ma pháp trượng, thái độ của hắn khác hẳn so với những việc khác. Tiếu Ân thậm chí còn nhiều lần nhìn thấy trong mắt Linnuo sự cuồng nhiệt như thế nào, đó là một sự si mê, cảm giác như đạt tới cực điểm.

Có lẽ, đối với Linnuo mà nói, cả đời này ham thích lớn nhất của hắn là chế tác ma pháp trượng.

Tiếu Ân thậm chí còn có một chút phỏng đoán. Linnuo cố gắng tu luyện như vậy, có lẽ chính là vì có thể chế tác ra ma pháp trượng tốt hơn nữa mà thôi.

- Tiếu Ân các hạ, cây ma pháp trượng này là thành tựu lớn nhất của ta. Pháp sư Mary một khi thăng tiến lên đại ma pháp sư là có thể sử dụng, hơn nữa cho dù là nàng trở thành ma đạo sĩ, thậm chí là ma pháp sư truyền kỳ, chỉ cần thay thế ma hạch trên ma pháp trượng này đổi thành ma hạch cao cấp hơn là có thể tiếp tục sử dụng được.

Trong giọng nói của Linnuokhông che dấu được sự tự hào. Có thể chế tác ma pháp trượng sử dụng từ khi là đại ma pháp sư cho đến khi trở thành ma pháp sư truyền kỳ vẫn có thể sử dụng, đều là một loại thành tựu vô cùng lớn đối với người chế tác.

Tiếu Ân hơi hơi gật đầu, trong lòng quả thật là vô cùng bội phục đối với tay nghề của lão già này.

Linnuo cảm thán nửa ngày, đột nhiên hỏi:

- Tiếu Ân các hạ, ngài dùng ma pháp trượng gì?

Tiếu Ân do dự một chút, trấn áp một vài ý niệm trong đầu, tuy nhiên cuối cùng hắn đem cây ma pháp trượng lấy được ở khe nứt thời không ra.

Ma pháp trượng này hơi dài hơn so với cây ma pháp trương mà Linnuo tỉ mỉ chế tác từ sừng của độc giác thú, tuy nhiên nếu để so sánh hai cây ma pháp trượng từ vẻ bề ngoài thì khác biệt nhau xa.

Linnuo nhận lấy cây ma pháp trượng, yên lặng quan sát.

Nhưng sắc mặt hắn thay đổi rất nhanh, hắn ngẩng đầu nhìn về Tiếu Ân, trong ánh mắt có ý hỏi.

Tiếu Ân khẽ gật đầu, nói:

- Ngài tùy ý.

Linnuo không hề chần chừ, đưa lực lượng tinh thần vào ma pháp trượng sau đó kích phát, dung nhập vào bên trong ma pháp trượng.

Trên người Linnuo có chút run rẩy, trong ánh mắt của hắn để lộ ra nửa mừng nửa lo hắn nói rõ ràng từng chữ một:

- Bán thần chi trượng (ma pháp trượng cấp bán thần)...

Tiếu Ân hơi động trong lòng, ánh mắt của hắn trong nháy mắt trở lên linh hoạt, sắc bén hẳn lên.

Tuy rằng không rõ vì sao Linnuonhận ra ma pháp trượng này là bán thần chi trượng, nhưng chỉ nghe ý tứ này cũng biết cái cây ma pháp trượng này khẳng định không phải là vật bình thường.

Linnuo do dự một chút, hỏi:

- Tiếu Ân các hạ, Tiêu Dung Thuật trên ma pháp trượng này quả thật còn tồn tại không?

- Đúng vậy, còn tồn tại, nhưng xác xuất thành công không cao.

Tiếu Ân sảng khoái hồi đáp.

Linnuo lập tức vẻ mặt hâm mộ, nói:

- Nghe nói ở mấy vạn năm trước, thời điểm chúng thần cường thịnh, không gian hệ thần linh ban cho nhân loại một bộ trang bị không gian, mỗi một vật phẩm trong bộ trang bị này đều có được một ma pháp không gian hệ, mà nhân loại chúng ta gọi bộ trang bị này là bán thần trang.

Hắn dài thở dài một hơi, nói:

- Trong truyền thuyết, nếu có thể tập hợp toàn bộ trang bị không gian này, như vậy ngay cả gặp ngàn năm truyền kỳ cũng không cần phải sợ hãi

Tiếu Ân ánh mắt sáng ngời, sự tình này thật sự làm cho người ta kinh ngạc

- Linnuo các hạ, bộ trang bị này đến tột cùng có bao nhiêu chi tiết?

Tiếu Ân hưng trí bừng bừng hỏi tiếp:

- Chúng nó hiện ở trong tay người nào?

Linnuo chần chừ một lát. nói:

- Bộ trang bị này đến tột cùng có bao nhiêu chi tiết, cũng không ai có thể khẳng định, bởi vì chúng nó đã sớm trải qua thời gian trên vạn năm trước đến này cũng đã thất lạc rồi. Căn bản là không ai biết chúng nó rơi xuống nơi nào.

Dứt lời, đại ma pháp sư lắc lắc ma pháp trượng trong tay, cảm thán nói:

- Không thể tưởng được cây bán thần chi trượng này không ngờ lại rơi vào tay của ngài

Tiếu Ân khẽ cau mày, nói:

- Ngài xác định đây là bán thần chi trượng sao? Nếu ta không nhớ lầm, trên mặt nó phong ấn ba ma pháp lục cấp.

Linnuo bật cười nói:

- Tiếu Ân các hạ. Ngài cũng không biết, trang bị này kỳ thật là chủ yếu sử dụng khi được tập hợp đầy đủ. Nếu nó chỉ có một cây ma pháp trượng cũng chỉ có thể sử dụng ba ma pháp lục cấp mà thôi, nếu có hai, hoặc là càng nhiều trang bị hơn nữa, như vậy nó nhất định có thể phát huy công hiệu lớn hơn nữa

Lão ma pháp sư nhìn Tiếu Ân, trong ánh mắt tràn đầy cảm khái.

Trên mặt Tiếu Ân hiện ra một tia cười khổ, nói:

- Các hạ, như vậy đồ vật này có thể được một kiện cũng đã là phi thường khó khăn rồi, ngài chẳng lẽ còn trông cậy vào ta có thể thu hồi thêm vài món nữa ư?

Linnuo xấu hổ, nói:

- Tiếu Ân các hạ, ngài có được cây ma pháp trượng này là từ đâu đến? Ngài nếu đi được đến địa phương có cây ma pháp trượng này tỉ mỉ sưu tầm một lần, có lẽ còn có thể tìm được một ít thứ tốt.

Tiếu Ân cười khổ, hắn không có cách nào khác nhún vai, nói:

- Thật đáng tiếc. Linnuo các hạ, nơi ta tìm được cái cây này ma pháp trượng này chỉ sợ không còn ai có thể đi vào.

- Vì sao?

Vẻ mặt Linnuo đột nhiên hơi kích động, hắn chần chừ hỏi:

- Ngài nhặt nó ở nơi nào?

Tiếu Ân lắc lắc đầu.

Linnuo thở phào nhẹ nhõm một hơi, vênh váo nói

- Tiếu Ân các hạ, mời ngài hãy kể lại nơi mà ngài đã tìm được cây ma pháp trượng này ở đâu cho ta biết đi, sau đó chúng ta cùng nhau đi tìm. Nếu có thu hoạch, hết thảy vật phẩm đều về ngài, ta chỉ cần nghiên cứu ma pháp trượng này một đoạn thời gian thôi.

Tiếu Ân hơi nhếch mép, trong mắt mang theo một tia quái dị, rốt cục nói:

- Được rồi, địa phương mà ta nhặt được ma pháp trượng này là...

Linnuo lập tức vểnh tai lên, nếu vành tai hắn đủ độ nhọn, Tiếu Ân nhất định cho rằng lão là tinh linh.

- Là khe nứt thời không.

Linnuo sửng sốt, sau đó chớp mắt, thiếu chút nữa không nén được tức giận, nói:

- Tiếu Ân các hạ, ngài không phải nói, ma pháp trượng này ngài nhặt được tại vùng đất tử vong đó chứ?

- Đúng vậy, cái này quả thật là nhặt được tại vùng đất tử vong ở trong khe nứt thời không.

Tiếu Ân cười tủm tỉm nói.

Linnuo không làm sao được trừng mắt nhìn hắn, nói:

- Tiếu Ân các hạ, ngài cũng thật hay nói giỡn nhỉ.

Nói cũng kỳ quái, nếu là những người khác trêu đùa chính mình như thế, Linnuo đã sớm cho một ma pháp trực tiếp oanh tạc rồi. Nhưng là Tiếu Ân thì vị lục tinh đại ma pháp sư này lại không khỏi phải suy nghĩ thật kỹ.

Nụ cười trên mặt Tiếu Ân chậm rãi thu liễm lại, hắn suy nghĩ một lát, nói:

- Linnuo các hạ, cây ma pháp trượng này nếu là thần linh ban ân, như vậy đối với ngài có tác dụng hay không?

Linnuo lắc lắc đầu, buồn rầu nói:

- Nếu là trọn bộ Bán Thần Trang, có lẽ có thể khiến ta lĩnh ngộ ra cái gì đó, nhưng chỉ là một kiện này...

Nhìn đến bộ dáng của hắn, trong lòng Tiếu Ân cũng có chút tiếc nuối

Không thể tưởng được ở sân chơi của thần, không ngờ lại tìm được một kiện bảo bối, còn là bảo bối trong truyền thuyết bán thần chi trượng. Nhưng đáng tiếc là, pháp trượng này không ngờ chỉ là một phần trong toàn bộ trang bị Bán Thần Trang, căn bản là không thể phát huy ra được hết uy lực hùng mạnh của nó.

Hơn nữa Linnuo là ma pháp trượng chế tác đại sư đều không thể nhìn ra ảo diệu trong đó, không khỏi khiến Tiếu Ân vừa vui mừng lại có chút thất vọng.

Bộ trang bị này đã biến mất mấy vạn năm, như vậy Tiếu Ân không thể trông cậy vào vận may có thể một lần nữa sưu tập chúng nó lại.

Có lẽ, khiến vị thần linh kia trang bị cho một bộ mới, ngược lại còn dễ dàng một ít so với sưu tầm đủ bộ.

Trầm ngâm nửa ngày, Tiếu Ân thu bán thần chi trượng vào, nói:

- Linnuo các hạ, ngài có nghiên cứu đối với ma thú không?

- Ma thú? Ngươi hỏi cái này để làm gì?

Linnuo kinh ngạc hỏi:

- Chẳng lẽ là ma sủng của ngươi xảy ra vấn đề gì?

- Đương nhiên không phải.

Tiếu Ân lắc đầu nói:

- Hắc Toàn Phong hết thảy tốt lắm, chỉ là gần đây ta thu được ma thú biến dị, cho nên muốn hỏi một chút. Có ai biết lai lịch ma thú này không?

Linnuo lo lắng một chút, nói:

- Thế giới ma pháp thật sự là uyên bác khôn cùng, không ai có thể hoàn toàn nắm giữ tất cả các tri thức.

Tiếu Ân liên tục gật đầu. Đối với những lời này, hắn vạn phân tin tưởng.

Ở trong Nhất Hào không gian, thời gian hắn dùng để học tập ma pháp cũng không thiếu, cho dù là trừ đi thời gian rèn luyện lực lượng tinh thần, thời gian đọc và thí nghiệm ma pháp tuyệt đối cũng không hề kém hơn những ma pháp sư chính thức khác.

Nhưng nói thật, hắn mới chỉ nắm giữ được một vài thứ, ở trong thế giới ma pháp cũng chỉ như chín trâu mất một sợi lông - không đáng kể gì.

Ma pháp ở thế giới này tương đương với khoa học của thế kỷ hai mươi mốt.

Khoa học được phân loại đủ loại, gần như mỗi một loại khoa học là có thể làm cho người ta đầu tư tinh lực, thời gian suốt cả cuộc đời để nghiên cứu.

Ma pháp cũng giống như thế, cho dù là Linnuo có tri thức uyên bác như vậy, nói đến việc nghiên cứu ma thú, cũng không chắc đã hơn so với Tiếu Ân

- Ma thú là bộ phận trọng yếu tạo thành thế giới ma pháp, có rất nhiều người đều muốn dùng tinh lực cả đời nghiên cứu đối với ma thú.

Linnuo nói tiếp:

- Tuy nhiên trên thế giới này, nghiên cứu ma thú nhiều nhất kỳ thật cũng không phải là nhân loại.

Tiếu Ân kinh ngạc ngẩng đầu lên, hỏi:

- Nghiên cứu ma thú nhiều nhất, không phải nhân loại. Chẳng lẽ là thú nhân tát mãn sao?

- Thú nhân tát mãn?

Linnuo vẻ mặt đầy kinh ngạc. nói:

- Ta cũng không biết thú nhân có trí tuệ như vậy, tuy nhiên ta có thể khẳng định: nghiên cứu về ma thú của bọn họ kém nhân loại rất xa.

Khóe miệng Tiếu Ân hơi hơi giật giật, lại có thêm cái nhìn khác nữa đối với những gì Linnuo vừa nói.

Khi thú nhân tát mãn cao cấp hợp thể với linh vật, căn bản là biến thành bản thể ma thú.

Tát mãn có thể làm được điều này, tự nhiên là có nghiên cứu thật sự rất sâu đối với ma thú, cho dù là không bằng nhân loại nhưng tuyệt đối sẽ không kém quá lớn.

Nhưng đánh giá của Linnuo đối với tát mãn cũng là cực kỳ khinh thường, có thể nói là cảm xúc kiêu ngạo.

Nếu để cho bọn họ tiến nhập vào đại thảo nguyên, cảm nhận được tát mãn hùng mạnh, cảm nhận được đại tát mãn Dida kia có thực lực hơn xa người bình thường có khả năng với tới, có lẽ mới có thể chân chính cải thiện được loại tâm lý phổ biến này.

Linnuo cũng không chú ý đến biểu tình của Tiếu Ân, hắn nói thẳng:

- Đối với nghiên cứu về ma thú thì bộ tộc tinh linh là có thu hoạch lớn nhất, và bọn họ có được ma sủng mạnh nhất.

- Tinh linh?

Trên mặt Tiếu Ân hiện lên một tia kinh ngạc. Những tinh linh nhu nhược, nhìn qua không chịu nổi một kích, không ngờ là chuyên gia về ma thú, nếu không phải Linnuo cam đoan, Tiếu Ân tuyệt đối không thể tin được.

Sau khi chia tay với Linnuo, Tiếu Ân cầm cây ma pháp trượng đưa cho Mary.

Khi nhận được cây ma pháp trượng tinh xảo, khiến cho Mary rất vui mừng, mà Tiếu Ân lại phong ấn một đạo ma pháp không gian giam cầm ở trên mặt ma hạch không gian hệ.

Cứ như vậy, chỉ cần Mary đưa năng lượng hoàng kim vào là có thể làm theo ý mình, biến đổi thành tia chớp chớp năng lượng hoặc là ma pháp không gian giam cầm.

Cầm giữ cây ma pháp trượng này, Mary không còn là ma pháp sư có thực lực yếu nhược nhất trong mọi người nữa.

Cho dù là giao đấu với cao thủ cấp bậc đại ma pháp sư như Đức Lỗ Phu, nàng cũng có thể sử dụng không gian giam cầm này tạm thời trói buộc Đức Lỗ Phu.

Đương nhiên, bởi vì song phương thực lực chênh lệch, cho nên Mary cũng không có cách nào khác đối với Đức Lỗ Phu, tuy nhiên dùng để tự bảo vệ mình và chạy trốn cũng là dư dả.

Đám người Kim gặp được ma pháp trượng này, sau khi chứng kiến uy lực chân chính của nó, cũng nhìn cây ma pháp trượng này mà thèm nhỏ dãi

Tuy nhiên, không ai đố kỵ với Mary, chỉ là bọn họ trở nên cung kính hơn rất nhiều đối với vị lục tinh đại ma pháp sư Linnuo có dung mạo xấu xí này.

Tiếu Ân tự nhiên sẽ không để ý tới những biến hóa này, hắn đem cây ma pháp trượng cho Mary, sau đó đi tới ma pháp tháp của Tiffany.
Bình Luận (0)
Comment