Dị Giới Chi Quang Não Uy Long

Chương 320

Tiếu Ân khẽ mỉm cười, nói:

-Không tồi. Quả thực rất không tồi.

Trên mặt Ruisi có một tia đắc ý, nói:

-Tiếu Ân các hạ. Ở trên Hoàng Kim đai lục có Dược phẩm sư cường đại như vậy không?

Tiếu Ân không chút thay đổi, nói:

-Có hay không Dược phẩm sư như vậy thì ta không biết. Nhưng Dược phẩm ta sử dụng có thể ngay lập tức khôi phục một nửa ma lực của ma đạo sĩ cửu tinh.

Vẻ đắc ý trên mặt Ruisi lập tức cứng lại. Ma đạo sĩ trong lời nói của hắn chỉ là ma đạo sĩ thất tinh, nhưng Tiếu Ân lại nói lập tức khôi phục một nửa ma lực của ma đạo sĩ cửu tinh. Chênh lệch to lớn như vậy đã không có khả năng bù lại.

Hắn xấu hổ tự giễu hai tiếng, cũng không dám khoe khoang khoác lác nữa.

Tuy nhiên trong lòng Tiếu Ân cũng âm thầm bội phục, vị ma đạo sĩ này quả nhiên là danh bất hư truyền.

Nếu không phải trong tay mình có nước bọt của Hoàng Toàn Phong, vậy căn bản đừng nghĩ luyện ra loại dược phẩm khôi phục cường đại như vậy. Mà hắn có thể khẳng định, trên người đối phương chắc chắn không có ma pháp nguyên liệu cấp bậc này.

Ma pháp trận tương thông đại lục phía Nam và Hoàng Kim đại lục được thành lập trên một hải đảo. Nếu muốn đi sâu vào bên trong đại lục phía Nam còn phải truyền tống một lần nữa ở một nơi khác trên hải đảo.

Điểm này chỉ cần xem người của Hoàng Kim đại lục trực tiếp bố trí truyền tống trận ở trên đảo của ma pháp Tổng công hội là có thể biết.

Người hai đại lục vừa hợp tác, vừa phòng bị lẫn nhau.

Tiếu Ân cũng không có hứng thú đối với sự lục đục của hai đại lục, hoặc nói là ba đại lục. Hắn chỉ muốn tìm mục tiêu của mình, sau đó mang người này về luyện chế Dược phẩm cao cấp dùng để kéo dài tuổi thọ của lão Bond và những người thân quen.

Có Ruisi làm bạn, bọn họ rất nhanh đi tới quốc gia Greg sinh sống. Là một ma đạo sĩ cửu tinh nổi tiếng, đặc biệt là ở cấp bậc ma đạo sĩ, thực lực và danh vọng của hắn đều là đứng đầu. Lúc này muốn tìm hắn cũng không phải quá khó khăn.

Ở một nơi trống trải trong một vùng núi cao trùng điệp, một tòa ma pháp tháp thật lớn cao trăm mét.

Cũng chỉ có lực lượng của ma pháp mới có thể xây dựng được một tòa ma pháp tháp cao như thế trên thế giới này.

Ruisi dẫn đầu đi tới trước ma pháp tháp, hướng về bên trong nói vài câu, lập tức tạo nên một mảnh hỗn loạn.

Tiếu Ân biết rõ trong lòng, Ruisi đã để lộ tên của mình. Khi những người này biết không ngờ có một vị Ngàn năm Truyền kỳ đến chơi, tự nhiên là có chút rối loạn.

Chỉ trong chốc lát, Greg lập tức đi ra đón tiếp, trên mặt hắn có một tia cười khổ không che dấu được. Đặc biệt khi hắn nhìn vào hai mắt Tiếu Ân, liền có vẻ không yên lòng.

Tiếu Ân trong lòng phát lạnh, cũng không cùng hắn chuyện trò, trực tiếp hỏi:

-Greg. Ngươi đồng ý cho một đệ tử luyện kim thuật sư ma đạo sĩ làm người tùy tùng của ta. Không biết là vị nào vậy?

Yết hầu Greg lên xuống vài lần, mặt mày nhăn nhó nói:

-Tiếu Ân các hạ. Trong đám môn hạ đệ tử của ta quả thực có một vị Dược phẩm sư cấp bậc ma đạo sĩ thất tinh. Nhưng cực kỳ không khéo chính là, vào hai tháng trước hắn đã trở thành người tùy tùng của người khác. Khi ta trở về tìm hắn mới biết được tin tức này.

Tiếu Ân thấy vẻ mặt khổ sở của hắn, hơi hơi trầm ngâm liền tin lời hắn. Cường giả cửu tinh tuyệt đối không dám lừa gạt mình về chuyện này. Nếu không ngay cả là mình không tìm hắn tính sổ thì danh dự nhiều năm trong thế giới ma pháp của hắn cũng sẽ bị hủy. Chỉ cần không phải ngu ngốc thì tuyệt đối không làm ra chuyện như vậy.

-Được rồi. Xin hỏi vị đệ tử kia của ngài hiện tại trở thành tùy tùng của ai?

Tiếu Ân bất đắc dĩ hỏi han.

Tên Dược phẩm sư này bất kể thế nào hắn cũng phải chiếm được. Cho dù Thiên Vương lão tử ngăn cản hắn cũng không ngại đánh một trận.

Vẻ mặt Greg càng khó coi, khổ sở nói:

-Là Thiago Motta (1) đại nhân.

1. Thiago Motta (sinh ngày 28 tháng 8 năm 1982) là một cầu thủ bóng đá người Brazil và hiện đang đầu quân cho câu lạc bộ Inter Milan tại giải Serie A của Ý. Anh thi đấu tại vị trí tiền vệ.

Năm 2009, anh được huấn luyện viên Massimo Moratti mua về từ câu lạc bộ Genoa cùng với Diego Milito. Anh mang chiếc áo số 8 mà Zlatan Ibrahimovic để lại.

-A!

Ruisi lập tức biến sắc, đồng dạng lộ ra vẻ mặt khó coi đến cực điểm giống như Greg.

Tiếu Ân hơi nhăn mày, trong lòng dâng lên một trận dự cảm không tốt. Người này khẳng định là một đại nhân vật tương đối khó chơi, nếu không lấy thân phận của hai người này không có khả năng sẽ có biểu tình như vậy. Mà vị ma đạo sĩ Dược phẩm sư kia cũng không có khả năng tùy tiện đồng ý trở thành tùy tùng của người khác.

Đột nhiên, trong lòng Tiếu Ân khẽ nhảy, sắc mặt lập tức cổ quái:

-Hai vị. Các vị nói không phải là Long Quy đại nhân trên đại lục này chứ?

hết sức không may, hai người này sau một chút chần chờ lần lượt gật đầu, âm thầm cảm thán không ngừng. Hắn vừa mới đánh một trận với đệ nhất cao thủ đại lục người da đen, chẳng lẽ lại muốn giao chiến với đệ nhất cao thủ đại lục phía Nam sao?

Theo Rui Deshen và Urey kể lại, bọn họ có ấn tượng cực sâu với đệ nhất cao thủ của đại lục phía Nam - Long Quy.

Vị Long Quy đại nhân này hưởng thọ đã hơn nam nghìn năm tuổi, nhưng thăng tiến Ngàn năm Truyền kỳ cũng chỉ hơn một ngàn năm.

Nếu mà dùng thực lực mà nói, Long Quy chưa chắc so được với vị Ngàn năm Truyền kỳ thần bí nhất là Hội tưởng đại nhân của ma pháp công hội, cũng không nhất định có thể chiến thắng được vị cường giả hoành hành ngạo nghễ trong biển rộng, nhưng sinh mạng dài lâu khiến cho hắn có tri thức uyên bác và lực nhẫn nại, lực phòng ngự đặc biệt của Quy tộc.

Cho dù Rui Deshen am hiểu lội điện cũng từng nói, hắn duy nhất không nắm chắc đánh tan chính là cái mai rùa cứng rắn trên người Long Quy đại nhân.

Greg lén nhìn Tiếu Ân vài lần, nói:

-Tiếu Ân các hạ. Ở trong đại lục chúng ta còn có nhiều Dược phẩm sư cực kỳ cao minh. Lấy thân phận của ngài, chỉ cần lên tiếng bọn họ khẳng định đồng ý trở thành người tùy tùng của ngài.

Tiếu Ân do dự một chút, hỏi:

-Có dược phẩm sư cấp bậc ma đạo sĩ không?

Greg xấu hổ lắc đầu. Cấp bậc ma đạo sĩ, không phải rau cải trắng ở chợ, chạy đâu tìm người thứ hai như vậy.

Tiếu Ân hừ nhẹ một tiếng, nhớ tới vẻ già cả của lão Bond trong hai mươi năm này, trong lòng hắn lập tức làm ra quyết định.

-Greg. Mời ngài dẫn ta đi gặp Thiago Motta đại nhân.

Tiếu Ân bình tĩnh nói.

Greg và Ruisi nhìn nhau đầy vẻ khó xử.

Danh tiếng Thiago Motta đứng đầu toàn bộ đại lục phía Nam này, đặc biệt là mấy Á Long cửu tinh có thể nói đều là đồ tử đồ tôn của hắn. Đám nhân loại như Greg ở đại lục phía Nam này có địa vị thấp hơn, như thế nào dám dễ dàng mạo phạm vị Long Quy này.

Sắc mặt Tiếu Ân hơi trầm xuống nói:

-Greg. Ta chỉ cần ngươi dẫn đường thôi, chẳng lẽ một chút sự tình này ngươi cũng không chịu sao?

Greg thở dài một tiếng, trong lòng cực kỳ u sầu, thầm nghĩ trong lòng: Quên đi. Tranh đấu giữa cấp bậc Ngàn năm Truyền kỳ, lão tử không hầu tiếp.

-Tiếu Ân các hạ, xin ngài chờ ta nửa ngày.

Greg bất đắc dĩ nói:

-Sau khi ta đưa ngài đến nơi của đại nhân, lập tức sẽ lên đường đi tới đại lục người da đen.

Tiếu Ân khẽ mỉm cười. Với thân phận của Greg, nếu là lựa chọn đi xa hải ngoại, phỏng chừng cũng không có người làm đến khó xử địa vị Ruisi. Hắn cùng Tiếu Ân bay về phía một hồ nước thật lớn ở trung tâm đại lục.

Về phần Ruisi, sau khi chiếm được mấy khối Tử Kim thạch Tiếu Ân lấy ra, cao hứng phấn chấn rời đi.

Đối với ma đạo sĩ mà nói, Tử Kim thạch là bảo bối cực kỳ hiếm lạ, giá trị to lớn quyết không thấp hơn ma pháp đạo cụ.

Greg kinh ngạc vạn phần thấy Tiếu Ân ra tay hào phóng. Nhưng hắn lại không biết, đối với Tiếu Ân giờ phút này, cho dù là Tử Kim thạch hắn đã không để trong mắt.

Mảnh đất trung tâm đại lục phía Nam có một hồ nước thật lớn khoảng vạn mẫu.

Ở bên ngoài hồ nước này, trong vòng phạm vi trăm dặm không có bất kỳ dấu vết nào của nhân loại.

Mặc dù trên mảnh đất xung quanh hồ nước này có các loại tài nguyên cực kỳ phong phú, khiến tất cả các quốc gia xung quanh đỏ mắt không ngừng.

Nhưng mấy ngàn năm qua, nơi này lại là cấm địa của nhân loại. Trừ ma pháp sư ra, bất kỳ người thường nào tới gần nơi này đều không có kết cục tốt.

Cho nên dần dà, phạm vi trăm dặm này thành cấm địa của tất cả các quốc gia, không có người dám tùy tiện bước vào đây.

Greg bay cao cao trong không trung, giới thiệu:

-Nơi này chính là địa phương Thiago Motta đại nhân sinh sống. Đã hơn một ngàn năm qua không có bất kỳ nhân loại bình thường nào dám tới gần nơi này.

Lực lượng tinh thần của Tiếu Ân đã sớm quét nơi xung quanh một lần, hỏi:

-Long Quy đại nhân vô cùng căm ghét nhân loại sao?

Greg ngẩn ra, nói:

-Không có khả năng. Long Quy đại nhân cho tới bây giờ chưa từng có thành kiến với bất kỳ chủng tộc nào.

Tiếu Ân hừ lạnh một tiếng, nói:

-Nếu hắn đối xử bình đẳng vậy trong khu vực khổng lồ này vì sao không có nhân loại mà ngược lại ma thú xuất hiện rất nhiều, coi nơi này như là nhà.

Greg do dự một chút, rốt cục nói:

-Tiếu Ân các hạ. Thiago Motta các hạ từng nói qua. Nhân loại là sinh vật trí tuệ, nhưng có được thiên tính kém nhất trong các sinh vật trí tuệ là: được voi đòi tiên, và rất dễ dàng bị lạc bản tính. Nếu để nhân loại sống ở nơi đây, bọn họ khẳng định không hiểu đạo lý khắc chế, chỉ biết đối với thiên nhiên ta cần ta cứ lấy, cuối cùng sẽ có một ngày cảnh sắc xinh đẹp nơi này sẽ bị hủy bởi bàn tay nhân loại. Cho nên lão nhân gia ấy mới có thể hạ lệnh đuổi mọi nhân loại trong phạm vi này.

Tiếu Ân im lặng không nói. Sau khi nghe được lời này, trong lòng hắn quả thực cũng mất hứng. Nhưng không thể phủ nhận là Tiếu Ân biết đây quả thực là thói hư tật xấu của nhân loại. Bọn họ chỉ biết lo nghĩ cho chính mình, cho tới bây giờ chưa từng suy nghĩ cho sinh mạng khác.

Nếu vùng hồ nước này không có gần ngàn năm tu dưỡng, chỉ sợ khó hình thành quy một trước mắt.

Đột nhiên, một tiếng rồng gầm từ phía dưới truyền đến. Mắt hồ bắt đầu sôi trào, từ giữa mở ra, một con Á Long không kém Hắc Toàn Phong từ trong hồ lộ ra.

Ở trên người hắn tản ra uy nghiêm vô tận, phát huy khí thế ma thú cấp chín vô cùng nhuần nhuyễn.

Greg khẽ cau mày, lên tới gần, thật cẩn thận nói:

-Tiếu Ân các hạ. Đây là Hackerman (2) các hạ, một Á Long cấp chín nổi danh nhất trong số những người tùy tùng bên cạnh Thiago Motta đại nhân.

2. Norman Hackerman: một nhà hóa học nổi tiếng người Mỹ, đã từng làm hiệu trưởng cả hai trường đai học Texas và Rice tại Mỹ.

http://en.wikipedia.org/wiki/Norman_Hackerman

Tiếu Ân khẽ gật đầu. Tuy nhiên đối với hắn giờ phút này mà nói, ma thú cấp chín cũng không thể làm hắn có kiêng kị.

Một đạo hào quang từ trên người Á Long nổi lên, sau một lát, một người đàn ông râu quai nón đầy mặt xuất hiện trước mặt bọn họ. Hackerman tuy rằng giống Tyrese, đều là ma thú cấp chín, nhưng sau khi biến thành nhân loại, tướng mạo lại rất khác nhau. Hackerman bộc lộ bộ mặt hung ác, toàn thân lộ ra một cỗ khí thế bưu hãn. Nếu có người ở trước mặt hắn rất dễ dàng bị khí thế của hắn áp chế mà trở nên luống cuống chân tay.

Tuy nhiên, lúc này hai người trước mặt Hackerman là nổi bật trong nhân loại, tự nhiên không bị khí thế của hắn áp đảo.

Ánh mắt Hackerman nhanh chóng lướt qua trên người Tiếu Ân, trong mắt lập tức nổi lên vẻ hồ nghi.

Greg thì không cần phải nói. Vị cao thủ cửu tinh tiếng tăm lẫy lừng trên đại lục phía Nam này hắn tự nhiên nhận biết, nhưng người đi bên cạnh Greg hắn không nhìn ra sâu cạn.

Ở trên người Tiếu Ân cũng không có dao động năng lượng gì. Nếu là bình thường, hắn sẽ nghĩ đây là người bình thường. Nhưng người có thể ở cùng một chỗ với Greg, xem ra còn khiến cho Greg có chút tôn kính, thế nào cũng không có khả năng là một người bình thường.

Đương nhiên sự khác nhau lớn nhất giữa Tiếu Ân và người bình thường chính là: nhân loại bình thường không biết bay, mà Tiếu Ân lại dễ dàng bay bên cạnh Greg và dường như không thi triển ma pháp gì. Đây mới là nguyên nhân chân chính khiến tim của Hackerman đập nhanh.

-Greg. Đại nhân từng nói qua, ở đây không chào đón nhân loại. Ngươi tới làm gì?

Hackerman trầm giọng nói.

-Hackerman các hạ. Đại nhân từng nói qua là không chào đón nhân loại bình thường tới đây định cư mà không phải là không chào đón chúng ta đến thăm hỏi lão nhân gia.

Greg bình tĩnh giải thích.

Hackerman nói:

-Đại nhân gần đây bận rất nhiều việc, không rảnh gặp ngươi.

Greg giống như nhớ tới cái gì, bất đắc dĩ nói:

-Đại nhân khi nào mới rảnh?

Hackerman kiêu căng nói:

-Ngươi chờ ba tháng nữa, có lẽ khi đó đại nhân sẽ tỉnh.

Tiếu Ân ngẩn ra, lãnh đạm nói:

-Thiago Motta đang bận làm gì?

Hackerman lập tức giận tím mặt. Trong cảm nhận của hắn, Long Quy đại nhân là cao nhất, có thể so sánh với Thần linh. Nhưng hiện tại không ngờ có người trước mặt hắn gọi thẳng tên đại nhân, và thái độ cũng không cung kính, đương nhiên khiến cho hắn tức giận ngút trời.

Trong mắt hắn chợt lóe hung quang, sát khí trên người đột nhiên tăng lên, ma pháp nguyên tố chung quanh dựng lên như nước chảy. Hắn đã hạ quyết tâm, bất kể người trước mặt này có lai lịch gì đều phải cho hắn ăn chút đau khổ. Tuy nhiên nể mặt Greg, nhiều nhất lưu lại tính mạng cho hắn là được. Bỗng thấy ánh mắt Tiếu Ân lạnh lùng nhìn lại, mọi động tác của Hackerman đều tạm dừng.

Chỉ một cái liếc mắt, Hackerman lập tức liền cảm nhận được một cỗ khí thế thật lớn như thái sơn áp đỉnh từ trên trời giáng xuống. Chỉ tiếp xúc một giây cũng đã hoàn toàn gạt bỏ tin tưởng hắn tích tụ nên.

Giờ phút này, cảm giác duy nhất của hắn chính là, người ta là đao thớt, ta là thịt cá. Người đàn ông trẻ tuổi này trong lòng hắn dường như biến thành một nhân vật ma thần có uy năng khai thiên lập địa, hắn không bao giờ có thể đuổi kịp.

Trong nháy mắt Hackerman liền cảm thấy trong lòng một mảnh lạnh lẽo. Mồ hôi lạnh trên người hắn không chịu khống chế tuôn ra, ngay cả sắc mặt hắn cũng trở nên tái nhợt vô cùng.

Theo sau, Tiếu Ân thu hồi ánh mắt, ánh mắt hắn bình tĩnh dường như không chút dao động.

Thân thể Hackerman lay động vài cái giữa không trung, rốt cục đứng vững. Tuy nhiên lúc này cho dù cho hắn mượn thêm một lá gan cũng không dám có gan ra tay giáo huấn người này.

Một khi hồi tưởng lại cảm thụ vừa rồi, hắn liền nhớ tới Thiago Motta đại nhân.

Hơn mười năm trước, đại nhân từng vì một việc mà giận. Cảm giác khi đó không khác gì vừa rồi. Trong đầu hắn đột nhiên toát ra một ý nhiệm khổng lồ, chẳng lẽ người này lại là một vị Truyền kỳ hay sao?

Trong mắt Greg hiện lên vẻ vui mừng. Hackerman này được Thiago Motta sủng ái, từ trước đến giờ rất coi thường nhân loại, hiện giờ coi như nếm đến đau khổ.

Ho nhẹ một tiếng, Greg nói:

-Tiếu Ân các hạ. Thiago Motta có thói quen cách một đoạn thời gian thì ngủ lâu một lần. Mà vận khí chúng ta không tốt, vừa đúng vào ngày lão nhân gia ngủ. Nói như vậy, đại khái cần chờ mấy tháng hoặc là mấy năm, lão nhân gia sẽ tự động tỉnh lại.

-Tiếu Ân? Ngươi chính là Tiếu Ân?

Hackerman chợt hô kinh hãi.

Greg mỉm cười, nói:

-Đúng vậy. Vị này chính là Tiếu Ân các hạ đến từ Hoàng Kim đại lục.

Vẻ mặt Hackerman kinh ngạc nhìn Tiếu Ân, hơi khom người cung kính:

-Ngài, ngài thật sự chiến thắng Rui Deshen các hạ của đại lục người da đen sao?

Tiếu Ân nhìn thái độ trước sau của hắn, trong lòng cảm thán. Kỳ thật tất cả sinh vật đều giống nhau, bắt nạt kẻ yếu cũng không chỉ là thiên tính của nhân loại.

-Đúng vậy. Ta chính là Tiếu Ân. về phần thắng hay không thắng Rui Deshen dường như không có quan hệ nhiều với ngươi.

Mặt Hackerman ửng đỏ, lập tức nói:

-Dạ. Đó là sự lỗ mãng của ta, xin ngài thứ lỗi.

Tiếu Ân khẽ gật đầu, nói:

-Ta có việc muốn gặp Thiago Motta, ngươi đi thông báo một tiếng.

Hackerman do dự một chút, muốn nói lại thôi, rốt cục nói:

-Xin ngài chờ một chút, ta đi báo với đại nhân.

Dứt lời, hắn bay nhanh vào trong hồ nước, động tác sạch sẽ lưu loát không chút dông dài.

Tiếu Ân và Greg tự nhiên sẽ không ngốc đến mức chờ trên bầu trời. Bọn họ đi tới bên hồ, chọn một nơi phong cảnh u nhã lẳng lặng chờ đợi.

Greg thi thoảng nhìn Tiếu Ân vài cái, trong lòng thật sự là cảm khái muôn vàn.

Nhớ rõ lần đầu gặp mặt, tuy mới chỉ là bốn, năm năm trước. Khi đó Tiếu Ân dường như chỉ mới là một vị vừa tiến vào ma đạo. Ma sủng của hắn Hắc Toán Phong chiến đấu với con vượn sáu tay của La Beouf. Vậy mà chỉ chớp mắt người ta đã vượt qua cực hạn của ma đạo sĩ, trở thành cường giả có thể sánh vai với Thiago Motta đại nhân. Nghĩ lại mọi chuyện thật sự như mộng ảo, làm người ta khó có thể tin.

Trong đầu hắn đột nhiên có một ý niệm: Tiếu Ân có tiến bộ nhanh như vậy, chẳng lẽ sau lưng hắn có ẩn nấp một vị Thần linh hay sao?

Ngay khi hắn miên man suy nghĩ, mặt nước ở xa xa lại một lần nữa nứt ra.

Từng tầng sóng gợn tản ra hai bên, giống như có một bàn tay to vô hình rẽ nước hồ ra, lộ ra đường thông xuống đáy hồ.

Một chiếc xe ngựa to dài đến hơn mười mét, hoa lệ xa xỉ xuất hiện ở đáy hồ và chậm rãi đi lên mặt hồ. Chỉ có điều kéo xe cũng không phải ngựa mà là một con rùa thật lớn dài gần năm mươi mét.

Tiếu Ân nao nao. Chẳng lẽ đây là Long Quy, hắn đội một chiếc xe ngựa làm gì?

Tuy rằng hắn chợt phát hiện, dao động năng lượng trên con rùa này cho dù cường đại nhưng đừng nói là cấp bậc Ngàn năm Truyền kỳ, ngay cả Greg và Hackerman đều có thể dễ dàng áp chế nó. Có thể nói con rùa thật lớn này hẳn là sủng vật của Long Quy đại nhân.

Còn rùa lớn đội xe ngựa đi tới bên bờ hồ, trên mai rùa trừ Hackerman ra còn có hơn mười người. Mười người này thân phận cực kỳ pha tạp: có nhân loại, có thú nhân, cũng có tinh linh; thậm chí còn có người lùn và người khổng lồ. Greg khẽ nói:

-Tiếu Ân các hạ. Những người này, đều là tuy tùng của Long Quy đại nhân. Thực lực của bọn họ có lẽ không cao lắm nhưng đều tinh thông một nghề, rất được đại nhân coi trọng.

Tiếu Ân hơi gật đầu. Kỳ thật khi thực lực hắn đạt tới tình trạng này, đối với người có kỹ năng đặc thù ngược lại có nhiều lòng hiếu kỳ. Về phần vũ lực, ngay cả cường giả cấp chín, đối mặt với Truyền kỳ cũng không chịu nổi một kích.

Chỉ cần thương thế của hắn không ảnh hưởng đến việc phóng thích lĩnh vưc, trên cơ bản không kiêng kị cường giả cửu tinh.

Một người khổng lồ tiến lên, vén rèm che trước xe ngựa, một lão già chầm chậm đi ra.

Khi Tiếu Ân nhìn rõ khuôn mặt vị đệ nhất đại lục phía Nam này, biểu tình trên mặt trong nháy mắt dại ra.

Người này có vài phần tương tự như lão rùa thần danh tiếng lẫy lừng trong tranh châm biếm. Đặc biệt mai rùa trên người hắn lại khiến hắn có một tia buồn cười bất ngờ.

Hai vị Ngàn năm Truyền kỳ lúc trước hắn chứng kiến, Urey tự nhiên, Rui Deshen thâm trầm, nhưng đều có khí độ tông sư một phái. Nhưng vị lão nhân trước mắt này, ngược lại giống như một diễn viên hài, thật sự vượt qua ý liệu của Tiếu Ân rất nhiều.

Tuy nhiên khi vị lão nhân này đi ra xe ngựa, tất cả mọi người cung kính thi lễ với lão, ngay cả Greg bên cảnh Tiếu Ân cũng không ngoại lệ.

Lão nhân nhẹ nhàng vung tay lên, nói:

-Các ngươi đi xuống đi..

Theo những lời này của lão, trừ Tiếu Ân ra, tất cả mọi người đều rời đi xa. Greg cũng gia nhập cùng với những người đó, thấp giọng thì thầm với một nhân loại trong đó.

Lão nhân hơi nhấc chân, nhưng khi một cước này của hắn chạm đất, không ngờ đã vượt qua khoảng cách trăm thước, cứ thế đi tới trước mặt Tiếu Ân.

Đôi mắt Tiếu Ân chợt ngưng. Đây là không gian ma pháp, tuy nhiên ở trong tay lão nhân này đã được vận dụng tới cực hạn. Năng lượng dao động được áp chế trong một phạm vi nhỏ nhất. Nếu không phải là cao thủ cùng bậc, chỉ sợ còn chưa nhất định nhìn ra sự huyền diệu trong đó.

-Tiếu Ân...

Lão nhân nhìn Tiếu Ân hồi lâu, rốt cục cảm thán nói:

-Hoàng Kim đại lục các ngươi vì sao thiên tài xuất hiện liên tục? Ngày xưa Urey đã rất giỏi rồi, hiện giờ ngươi lại xa xa trên hắn. Ôi...

Nghe ra vẻ tang thương trong lời lão nhân, trong lòng Tiếu Ân cũng dâng lên một trân thương cảm không hiểu.

Nhưng chỉ trong nháy mắt, hắn liền bừng tỉnh. Tuy nhiên hắn biết đây cũng không phải lão nhân trước mắt này phóng thích ma pháp gì mà là một loại sức hấp dẫn đặc thù được hình thành mấy ngàn năm qua của lão nhân này, có thể vô hình ảnh hưởng thật sâu đến tâm tình của người xung quanh.

Hướng về lão nhân cúi người thật sâu, Tiếu Ân nói:

-Hoàng Kim đại lục Tiếu Ân gặp qua Thiago Motta đại nhân.

Lão nhân khoát tay áo, nói:

-Đừng khách khí như vậy. Nếu đều là Ngàn năm Truyền kỳ, như vậy hết thảy đều dựa theo quy củ.

Tiếu Ân hơi trầm ngâm, gật đầu đồng ý. Tới trình độ bọn họ, xưng hô cũng có vẻ hết xức tùy ý.

-Thiago Motta. Ta lần này đến là có một chuyện muốn nhờ.

-Ngươi nói.

-Ta muốn một người của ngươi.

-Ai?

-Nội Đức Lâm.

Thiago Motta không trả lời ngay mà chỉ hơi chút nhíu mày. Trên khuôn mặt già nua dường như nổi lên một tia u sầu và buồn rầu.

Không trung đột nhiên thổi tới một làn gió nhẹ mang đến cho người ta một cảm giác mát mẻ.

Bất kể là Tiếu Ân hay là Thiago Motta đều không nói vòng quanh, mấy câu cũng đã biểu đạt ý đồ của mình.

Là một Dược sư, lại đạt cảnh giới ma đạo sĩ như vậy, ngay cả ma đạo sĩ cửu tinh đối với người này cũng có vài phần kính trọng. Nhưng trong miệng của Tiếu Ân và Thiago Motta, vận mệnh của hắn lại có thể quyết định bởi một lời nói.

Sau một lát, Thiago Motta thở dài một tiếng, nói:

-Tiếu Ân. Hắn từng đắc tội với ngươi sao?

-Không.

Tiếu Ân sảng khoái nói:

-Ta chỉ muốn mời hắn giúp ta luyện chế một ít dược phẩm.

Sắc mặt Thiago Motta lúc này mới chuyển biến tốt hơn một chút, nói:

-Ngươi cần dược phẩm gì cứ nói đừng ngại. Ta để hắn trực tiếp đưa cho người là được.

Tiếu Ân đột nhiên dứt cười, nói:

-Dược phẩm ta cần cũng không phải bình thường, trong tay Nội Đức Lâm chưa chắc đã có tồn trữ.

Thiago Motta cười ngạo nghễ, nói:

-Có lẽ hắn không có nhưng trong tay lão nhân ta chưa chắc không có.

Tiếu Ân sửng sốt, nghĩ tới số tuổi của lão nhân này. Có lẽ torng tay lão thực sự có được dược phẩm như vậy. Tuy nhiên chỉ là lần đầu gặp mặt, thế nào cũng không xấu hổ đến mức muốn thứ quý báu như vậy.

Ngẫm nghĩ một chút, Tiếu Ân nói:

-Ta cần mấy phần dược phẩm có thể kéo dài tuổi thọ nhân loại.

Lông mày Thiago Motta vừa giãn ra lập tức lại nhăn lên:

-Tiếu Ân. Ngươi hẳn là biết, phàm là những thứ có thể kéo dài tuổi thọ đều là thật sự quý báu.

Thiago Motta ngưng một chút, nói:

-Ta có thể cam đoan với ngươi, loại dược phẩm này căn bản Nội Đức Lâm không thể luyện chế ra.

Tiếu Ân khẽ mỉm cười, nói:

-Nếu là tình huống bình thường tất nhiên là không thể luyện chế được. Nhưng ta có phương thuốc, cũng có tài liệu. Chẳng qua chỉ thiếu một vị Dược phẩm sư cấp bậc ma đạo sĩ mà thôi.

Lúc này Thiago Motta có chút động lòng. Lão đương nhiên biết giá trị của loại phương thuốc và tài liệu này. Chỉ có điều không biết rốt cục Tiếu Ân làm thế nào chiếm được.
Bình Luận (0)
Comment