Dị Giới Chi Quang Não Uy Long

Chương 328

Hắn vươn một ngón tay, nắn nắn mi tâm vài cái, dường như muốn đè bẹp cái viên động sâu không lường được kia đi. Nhưng thực sự, Tiếu Ân căn bản là không làm được điều này.

Trong lòng hắn tiếc nuối không thôi, thì ra muốn chế tạo mảnh vỡ thần cách cũng không phải một việc dễ dàng như vậy.

Đầu tiên là phải nhồi đầy tín ngưỡng lực vào huyệt mi tâm, sau đó còn không ngừng hút tín ngưỡng lực vào nữa, thẳng cho tới khi tiêu hao một số lượng xấp xỉ gấp năm trăm lần, mới có thể có được một mảnh vỡ thần cách to bằng móng tay.

Nhưng chỉ một mảnh vỡ thần cách nhỏ xíu như thế cũng đủ khiến cho Hắc Long Vương điên cuồng.

Theo như dự tính trước đó, để nhét vào cái huyệt đó cần khoảng mười viên thần lực kết tinh, còn muốn tiếp tục nén ép được, đại khái phải dùng một ngàn viên thần lực kết tinh mới có thể ngưng ra một mảnh vỡ thần cách nhỏ như thế. Có lẽ sẽ phải tiêu hao nhiều thần lực kết tinh hơn một chút, nhưng đại khái số lượng cũng sẽ không vượt qua nhiều lắm.

Nhưng sau thực nghiệm hôm nay, Tiếu Ân nhận ra, mình đã tính sai nghiêm trọng.

Nếu muốn nhồi vào cái huyệt như hắc động kia, sợ là cần từ trăm viên thần lực kết tinh trở lên, mà gấp trăm lần số đó để ép lại, lại là một con số trên trời.

Như vậy tính ra, không có được trên vạn viên thần lực kết tinh, căn bản không thể ngưng tụ mảnh vỡ thần cách một lần nữa.

Cười khổ một tiếng, Tiếu Ân rất muốn tìm Vô Danh hỏi một chút, đến tột cùng là có chuyện gì xảy ra. Tuy nhiên, sau khi suy xét thật lâu, cuối cùng hắn bỏ đi ý nghĩ này.

Nếu Vô Danh đã tỏ ra thái độ không muốn nói chuyện thì chính mình cũng sẽ không chắc chắn hỏi được cái gì đó.

Cắn chặt răng, cuối cùng Tiếu Ân cũng quyết định, nếu đã ra tay, vậy tốt nhất cũng phải ngưng ra một mảnh vỡ thần cách. Còn về phần có muốn đưa tới phòng đấu giá kia không, lại là hai chuyện khác nhau.

Một lần nữa hắn ngồi xuống, ngón tay tiếp tục di động trên điểm ngưng kết thần lực kết tinh. Theo động tác của hắn, một đám thần lực kết tinh được phá nát, một lượng lớn tín ngưỡng lực điên cuồng trào ra, nhưng trong lĩnh vực vây khốn của Tiếu Ân cũng không cách nào chảy ra ngoài.

Ngay từ đầu Tiếu Ân cũng không thể chắc chắn lĩnh vực của mình có thể vây khốn hoàn toàn tín ngưỡng lực không, nhưng sau khi tiến nhập cảnh giới đỉnh chỉ thời gian, hắn đã khẳng định trăm phần trăm, lĩnh vực của mình quả nhiên có thêm hiệu quả rõ rệt với tín ngưỡng lực.

Một khi đã như vậy, Tiếu Ân tất nhiên phải vận dụng năng lực này tối đa.

Dù sao, Tiếu Ân tiến vào cảnh giới đình chỉ thời gian cũng phải trả giá thật lớn. Tuy hiện tại có thể hợp nhất với Nhất Hào, có thể khống chế được hao tổn trong phạm vi nhất định, nhưng có thể tiết kiệm thì phải tiết kiệm. Nếu không đợi tới khi hắn luyện chế ra được một mảnh vỡ thần cách nữa, hội đấu giá cũng đã xong từ lâu.

Lúc này, Tiếu Ân một hơn đập nát hơn trăm viên thần lực kết tinh, cho toàn bộ tín ngưỡng lực xuất hiện, sự nồng đậm mãnh liệt này khiến cho ngay cả lĩnh vực của Tiếu Ân cũng hơi khó kiên trì.

May mắn, Tiếu Ân quyết định thật nhanh, lập tức hợp thể với Nhất Hào, tiến vào cảnh giới thần bí này.

Có lẽ vì tín ngưỡng lực bên ngoài quá sung mãn, áp lực quá nặng, lúc này hấp thu tín ngưỡng lực, không ngờ còn nhanh hơn lần thứ nhất chừng hai giây.

Gần như Tiếu Ân vừa mới tiến nhập vào cảnh giới này, tín ngưỡng lực cũng đã không thể chờ được nữa, sóng sau dồn sóng trước dũng mãnh tiến vào mi tâm hắn. Tốc độ cực nhanh này khiến Tiếu Ân hơi không kịp phản ứng lại.

May mắn được Nhất Hào nhắc nhở, sau khi hấp thu xong, hắn lập tức rời khỏi cảnh giới cực đoan hao phí tinh lực này.

Một lần hấp thu cả trăm viên thần lực kết tinh tín ngưỡng lực, quả nhiên đã có hiệu quả rất lớn. Ít nhất trong huyệt mi tâm cũng đã đầy được bảy tám phần, không kém nhiều lắm. Nếu lại một lần nữa như vậy, Tiếu Ân có thể khẳng định, chẳng những có thể nhét hết, hơn nữa còn có thể bắt đầu dồn nén cô đọng.

Chỉ có điều, lần thứ hai tiến vào cảnh giới đình chỉ thời gian, khiến Tiếu Ân cảm thấy mỏi mệt. Tuy mỗi lần đều không cố gắng đến cực hạn, nhưng loại gánh nặng này vượt xa người bình thường có thể hình dung.

Hắn ngáp một cái thật to, lấy tấm bịt mắt ra, tiến nhập vào không gian Nhất Hào mà ngủ.

Sức mạnh tinh thần mặc dù có rất nhiều cách khôi phục, bất kể là hấp thu năng lượng trong tử kim thạch hay nuốt dược phẩm đặc biệt tìm được ở thành bang Narnia, đều có thể trong thời gian ngắn nhất khôi phục sức mạnh tinh thần cho hắn.

Nhưng, sức mạnh tinh thần và tinh lực là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau.

Các phương pháp dùng ngoại lực để khôi phục đó chỉ có thể khôi phục ma lực, nhưng không thể khôi phục tinh lực, cho dù có cường đại trở lại được, có thể giơ tay nhấc chân phát ra cấm chú có uy lực không kém, cũng khó tránh hai mí mắt nhớ nhau.

Cho nên, đối với ma pháp sư mà nói, phương pháp khôi phục ma lực tốt nhất là đi ngủ.

Sau khi ngủ dậy, chẳng những có thể khôi phục tinh lực, ngay cả ma lực cũng có thể trở lại tới đỉnh điểm. Đây mới là trạng thái tốt nhất để tiến vào cảnh giới đình chỉ thời gian.

Nếu chỉ cần dựa vào ngoại lực bù lại thì còn chưa ngưng luyện ra được mảnh vỡ thần cách, sợ là Tiếu Ân còn không chịu ngừng lại.

Rời khỏi không gian Nhất Hào, Tiếu Ân lại nghỉ ngơi thêm gần một giờ nữa. Lúc này hắn mới một lần nữa bắt đầu lôi ra thần lực kết tinh, tiếp tục hút vào tín ngưỡng lực khổng lồ.

Suốt một ngày, Tiếu Ân không ngừng làm việc này.

Sử dụng lĩnh vực, bóp ra tín ngưỡng lực, tiến vào trạng thái đình chỉ thời gian, hấp thu tín ngưỡng lực, sau đó là đi ngủ và tĩnh tọa nghỉ ngơi.

Khi hắn hấp thu tín ngưỡng lực lần thứ mười, hấp thu toàn bộ đặt trước mặt một ngàn viên thần lực kết tinh, sẽ thấy cũng không duy trì được nữa.

Tiếu Ân cũng không dám cậy mạnh, ở trong phòng lẳng lặng tĩnh dưỡng một ngày, mới bắt đầu tiếp tục quá trình hấp thu tín ngưỡng lực. Tuy đã trải qua một ngày tu dưỡng, nhưng trạng thái tinh thần của hắn so với ngày đầu cũng kém hơn một chút.

Sau khi hấp thu tín ngưỡng lực trong hơn một ngàn viên một lần nữa, Tiếu Ân nằm trên giường, gần như ngay cả sức đứng lên cũng không có nữa.

Tuy nhiên, cố gắng đến cực hạn như thế tuy khiến hắn mệt mỏi nhưng lại cảm nhận được thực lưc của mình nhanh chóng được đề cao.

Đặc biệt đối với việc nắm giữ lĩnh vực cũng đã thuần thục hơn, tuy chưa đạt được tới trình độ tiến giai, nhưng cũng là tiến bộ rất lớn so với ngày đầu tiên.

Chẳng những vậy, mỗi lần sức cùng lực kiết, hắn đều có một cảm giác thần kỳ, là lĩnh vực của mình dường như lại mạnh hơn một chút.

Sau khi thực lực đạt tới trình độ như vậy, còn muốn đề cao hơn nữa, thì phải cố gắng gấp trăm lần.

Nhưng dùng cách hấp thu tín ngưỡng lực này, lại có thể khiến sức mạnh lĩnh vực được đề cao không ngừng, đây là một phát hiện ngoài chủ kiến, khiến Tiếu Ân vui mừng vô cùng.

Cứ như vậy, một tháng trôi qua, cuối cùng Tiếu Ân cũng đã hấp thu được tín ngưỡng lực trong hơn một vạn hai ngàn viên thần lực kết tinh, mà giữa mi tâm hắn cuối cùng cũng đã kết tinh ngưng tụ, biến thành một tinh thể có hình.

Lòng bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve cái trán, hắn đắc ý niệm, một mảnh tinh thể cuối cùng cũng thuận lợi rơi xuống tay Tiếu Ân.

Thứ này dù sao cũng là Tiếu Ân tự mình ngưng luyện ra, thông qua một phương pháp mà nghe thôi đã thấy rợn người, nhưng cũng không có thương tổn gì với hắn.

Hắn xoay cổ tay, lập tức tinh thể xuất hiện trong lòng bàn tay.

Khi hắn nhìn thấy tinh thể này, không khỏi ngẩn ra.

Mảnh tinh thể này so với lần trước không ngờ có sự khác nhau rất lớn. Mảnh tinh thể lần trước chỉ nhỏ bằng một cái mòng tay, nhưng mảnh tinh thể này lại lớn chừng gấp mười hai, mười ba lần, hơn nữa màu sắc dường như cũng sáng hơn một chút màu ngọc lưu ly.

Tuy là vẫn một màu tinh thể trong suốt, nhưng cảm giác mang đến cho hắn cũng khác nhau.

Hai mắt Tiếu Ân dường như sáng lên, lo lắng suốt một tháng đã được đánh tan toàn bộ. Tín ngưỡng lực hắn tiêu hao tuy lớn hơn mười lần, nhưng mảnh vỡ thần cách ngưng tụ ra được dường như cũng có thay đổi nào đó.

Nhìn tinh thể trong suốt sáng long lanh, lại như bị che bởi một tầng ánh sáng thần bí trong tay, trong lòng Tiếu Ân thật là có chút yêu thích không nỡ buông tay.

Tuy nhiên, hắn có thể khẳng định là: hắn tuyệt đối không thể đem toàn bộ thứ này đến hội đấu giá.

Nhiều nhất là bỏ ra một phần mười thôi, có thể lớn hơn một chút so với mảnh vỡ thần cách đưa cho Hắc Long Vương là được.

Chỉ có điều, nhìn tấm tinh thể hoàn hảo không chút vẩn đục này, Tiếu Ân thật sự không nỡ lấy ra một mẩu..

Khi đang do dự, đột nhiên hắn cảm giác có gì đó khác thường bên cảnh, ngẩng đầu lên vừa thấy, không biết từ khi nào Vô Danh đã đứng trước mặt mình.

-Vô Danh tiên sinh, làm thế nào ngài tiến vào được?

Tiếu Ân king ngạc.

Hắn nhớ rõ, trong phòng này, chính mình đã cố ý không trang bị trận đồ ma pháp gì.

Nếu trong tình huống không có trận đồ, Vô Danh cũng có thể vô thanh vô tức xuất hiện, thực sự rất đáng sợ.

Vô Danh thản nhiên nhìn hắn một cái, cũng không trả lời câu hỏi của hắn, chỉ nói:

-Ngươi đã có thể cô đọng ra thần cách, tiến bộ nhanh hơn dự đoán của ta nhiều lắm.

Tiếu Ân ngẩn ra, giơ lên tinh thể xinh đẹp kia, kinh ngạc hỏi:

-Đây là thần cách?

Hắn vốn nghĩ mình chỉ có thể ngưng ra mảnh vỡ thần cách, tuyệt đối không nghĩ tới có thể ngưng ra thần cách. Nhất thời, ngay cả bản thân hắn cũng hơi thất thần.

-Đúng. Đây là thần cách.

Vô Danh lên tiếng:

-Tuy nhiên, chỉ có điều, mới chỉ có thể đạt được cấp thấp nhất của trung cấp thần cách mà thôi, sẽ không có trợ giúp quá lớn với ngươi.

Thần sắc Tiếu Ân từ chỗ đang yêu thích trở nên dở khóc dở cười. Mảnh vỡ thần cách có thể đủ cho một Ngụy thần từng trải muốn giết ta, cái gọi là thần cách kém cỏi này, không biết sẽ gây ra bao nhiêu tranh chấp đây?

Nhưng trong miệng Vô Danh, không ngờ căn bản là không tính đây là một chuyện. Quả nhiên, người và trận đồ là không thể so sánh được.

Khẽ thở dài một hơi, Tiếu Ân ném lời nói của Vô Danh ra sau đầu, loại này, đối với hắn mà nói, thật sự là giá trị tham khảo không lớn lắm.

Trầm ngâm nửa ngày, đấu tranh nội tâm, năng lượng trên tay Tiếu Ân lưu động, hung hăng vận vào tinh thể, lập tức cắt nó ra làm mười phần.

Mảnh vỡ thần cách tuy quả thật quý báu vô cùng, nhưng không hòa hợp với thần vực làm một thể, dường như cũng vô cùng yếu ớt. Chẳng qua Tiếu Ân chỉ lướt qua một chút đã rất dễ dàng lấy được cả khối.

Sau khi Tiếu Ân gỡ xuống tinh thể kia, dị biến xuất hiện.

Một khối tinh thể lớn trong tay giống như một lần nữa ngưng kết, liền cả vết nứt, cuối cùng nhìn không ra dấu vết đã bị Tiếu Ân phá hư. Tuy nhiên, cùng lức đó, toàn bộ cảm giác mông lung trên tinh thể này cũng lập tức biến mất, dường như thiếu mất một tầng sáng, khiến cho người ta cảm thấy như thiếu mất một cái gì.

Vô Danh vẫn bình tĩnh nhìn, không nói gì, ngược lại Tiếu Ân hơi sửng sốt:

-Vô Danh, có chuyện gì vậy?

-Thần cách trong tay ngươi là một thần cách kém nhất, sau khi bị tổn hại tư nhiên sẽ bị hạ bậc, trở thành một tổ hợp mảnh vỡ thần cách.

-Có thể khôi phục không?

-Có thể. Đem tất cả tinh thể trong tay ngươi giao cho chân thần. Bọn họ sẽ dùng thần lực kết tinh dung hợp lại làm một.

-A. Cần bao nhiêu thần lực kết tinh?

-Một vạn.

-Một vạn? Ta chế ra thần cách thấp kém cũng phải dùng một vạn ba thần lực kết tinh, dung hợp chúng một chút sao lại cần nhiều như thế?

Hai mắt Vô Danh sáng rực như bầu trời:

-Ta nói rồi, ngươi không giống bọn chúng.

Tiếu Ân há hốc miệng thở dốc, đang định hỏi lại tỉ mỉ đã thấy hào quang lóe lên, Vô Danh đã biến mất ngay trước mắt. Đối với tên đến vô tung đi vô ảnh này, hắn thật sự không có cách nào hiểu nổi.

Lúc này, sau khi bế quan một tháng, tình hình trong tháp ma pháp dường như có chút thay đổi.

Hắc, Hoàng Toàn Phong hai đứa đã vào giai đoạn quan trọng. Theo như Cửu cấp á long Tyrese nói, bọn nó lúc này đang có hy vọng đột phá cực hạn, trở thành ma thú cửu cấp.

Tuy nhiên, đến cuối cùng có thành công không, ít nhất còn cần một, hai tháng nữa mới biết được.

Chỉ có điều, sau khi Tyrese ngửi mùi hương dược phẩm ma pháp thơm ngát trong phòng chúng, không khỏi cảm thán: nếu năm đó hắn cũng có điều kiện tốt như thế, có lẽ có thể trước mười năm đã tiến giai được tới cửu cấp.

Kim và đám Juliana vẫn đang bế quan, lúc này Tiếu Ân cũng không có ý định đưa họ theo mình tới hội đấu giá.

Hắn đi tới phòng Liệt Duy và Thi Thụy Đức.

Trong này còn có một William đại mập mạp.

Tiếu Ân mang hắn về từ Narnia, đưa cho Liệt Duy và Thi Thụy Đức, chỉ nói một câu, dặn hai người này đi theo William mà học một chút kinh nghiệm thương nhân ma pháp.

Liệt Duy thông minh, vừa nghe đã hiểu được ý tứ Tiếu Ân, là hắn muốn để cho bọn họ trở thành người như William, đi tới trung tâm giao dịch vũ trụ tham dự mua bán dược phẩm.

Một khi đã nhận ra, hai người này lập tức hứng trí tưng bừng. Dù sao có thể đại diện cho Tiếu Ân mua bán ở các khu giao dịch vũ trụ, còn đã hơn ở đây nhiều lắm.

Hơn nữa họ theo Tiếu Ân cũng được vài năm, biết hắn rất biết đối nhân xử thế với bạn bè. Tuy nhiên, vì đoạn ân oán khi mới gặp lần đầu kia nên cũng không được hắn yêu thích cho lắm. May mắn, theo thời gian, quan hệ giữa bọn họ cũng dần dần được cải thiện.

Mà ý tứ Tiếu Ân thể hiện ra bây giờ, đúng là đã xem họ như người nhà.

Chỉ cần có được sự tin tưởng của Tiếu Ân, còn sợ ngày sau không nổi bật được sao?

Hơn một tháng này, hai người Liệt Duy và William thân cận, đã biết hết những gì một thương nhân ma pháp cần phải chú ý, chỉ thiếu kinh nghiệm thực tế, cho nên tất cả cũng chỉ dừng lại ở lý thuyết suông.

Mà William cũng hiểu được ý định của bọn Tiếu Ân, nên cực kỳ phối hợp, đối với bọn Liệt Duy, có hỏi tất sẽ đáp, cho dù là có một số phần họ không thể ngờ được, cũng chuyên môn nhắc nhở, và còn nói ra tất cả những gì chính mình nhìn được nghe được, không giấu diếm nửa điểm.

Hơn nữa, điểm thông minh nhất của hắn, là với lai lịch của Tiếu Ân và nơi này một mực không hỏi. Trong một tháng đến đây, cũng là không ra ngoài, ngay cả khi Liệt Duy mời hắn đi thăm một vòng tháp ma pháp cũng một mực xin miễn.

Khi Tiếu Ân cô đọng hoàn thành mảnh vỡ thần cách, vừa đi tới nơi này, chuyện ba người bọn họ cơ bản cũng đã hiểu rõ.

Đẩy cửa mà vào, ba người vẫn không nói một câu chuyện phiếm, sau khi thấy Tiếu Ân, lập tức đứng lên, thái độ cung kính không thể cung kính hơn nữa.

Tiếu Ân khẽ mỉm cười, vung tay:

-Ngồi cả đi.

Ba người dạ một tiếng, đợi cho Tiếu Ân ngồi rồi mới ghé mông ngồi xuống.

Vốn William bất kể thế nào cũng không dám ngồi, nhưng Liệt Duy đã từng nói, không nên làm trái lời Tiếu Ân trước mặt hắn, nên mới nơm nớp lo sợ mà ngồi, như đứng trên đống lửa, như ngồi trên đống than.

-Liệt Duy, Thi Thụy Đức, các ngươi đã trao đổi với William đến đâu rồi?

Tiếu Ân tùy ý hỏi.

-Tiếu Ân các hạ, chúng ta đã nắm giữ được phần lớn năng lực của ma pháp thương nhân, tuy nhiên hiệu quả thực tế thế nào thì còn cần thực hành kiểm chứng.

Liệt Duy hơi cúi đầu, nghiêm túc trả lời.

Trước mặt Tiếu Ân, hắn cho dù có nắm chắc mười phần cũng không dám khoe khoang bao nhiêu.

William vội nói:

-Các hạ, Liệt Duy và Thi Thụy Đức hai vị ma pháp sư đều là người tốt nhất của ma pháp thương nhân, tốc độ học tập của bọn họ cực nhanh, hoàn toàn có thể độc lập làm ở các khu giao dịch rồi.

Tiếu Ân khẽ gật đầu, trầm ngâm:

-William, ta biết lúc này cưỡng ép kéo ngươi lại đây thật là ủy khuất cho ngươi.

William biến sắc, vội vàng nói:

-Ngài ngàn vạn lần đừng nói vậy. Có thể đi theo ngài một chuyến đã là vinh hạnh lớn nhất của William rồi. Hơn nữa, ta và Liệt Duy và Thi Thụy Đức tuy mới quen đã thân, đều là bằng hữu tốt.

Trong lòng lão cũng vạn phần không yên, không biết Tiếu Ân sẽ xử trí thế nào. Nếu sau khi lợi dụng mình, hắn cho lôi đình đánh chết, thì căn bản là đừng nghĩ trông cậy vào có người ra mặt thay cho lão.

Tiếu Ân chỉ cần liếc mắt một cái cũng đã nhìn ra suy nghĩ của lão, không khỏi âm thầm buồn cười:

-William, ta và ngươi làm một giao dịch nữa, thế nào?

TÂm tình của William đột nhiên thả lỏng:

-Xin ngài phần phó.

Tiếu Ân duỗi tay, trên đó có một viên thần lực kết tinh.

Đây là lần đầu tiên William được tận mắt nhìn thấy thứ này, càng biết thứ này lại càng được giá hơn tử kim thạch, nhất thời tim đập như sấm.
Bình Luận (0)
Comment