Dị Giới Chi Quang Não Uy Long

Chương 331

Rất nhanh, đại lục thứ hai cũng được bán ra với một giá khác. Tiếu Ân âm thầm chú ý một chút, giá cả quả nhiên đều ở khoảng trên dưới một vạn thần lực kết tinh.

Lão tinh linh hét to mấy câu, cổ tay vừa lật, ảo ảnh trước mặt lại biến đổi lần nữa, đại lục âm u kia lập tức xuất hiện.

Có thể vận dụng ảo thuật tới trình độ này, lĩnh vực của vị lão tinh linh kia không hỏi cũng biết là cái gì.

Tâm tư đám người Dick lúc này mới thả lỏng xuống, người sáng suốt vừa thấy đã biết, đại lục này thuộc loại tộc đàn của sinh vật có trí tuệ đặc thù. Xem như Tiếu Ân, thế nào cũng sẽ không lựa chọn đại lục này.

Nhưng, lúc này, Tiếu Ân lại làm ra một hành động khiến Dick và Roosevelt sợ tới mức suýt nữa cắn đứt đầu lưỡi của mình.

Hắn ngồi dậy, vô cùng ung dung viết lên quả cầu thủy tinh hai chữ: một vạn.

-Bốn ngàn... Không, một vạn, một vạn thần lực kết tinh.

Lão tinh linh vậy mà cũng không cuống, rất có phong độ của một đại tướng, đột nhiên lại cao giọng hô lại.

Tuy có thêm phòng cách trở, nhưng một tiếng ồ lên rất to nhanh chóng vang lên.

Có thể tăng thêm một ngàn đã là rất rất giỏi, nhưng không biết ở đâu ra một vị tuyệt thế hung nhân, không ngờ lập tức nhấc tay một cái nâng giá lên tới một vạn. Khí phách này đủ để khiến mọi người xúc động.

Dick chỉ thấy trong lòng run rẩy, còn Roosevelt cũng đã sớm khẽ run toàn thân.

-Tiếu Ân, ngươi muốn mua đại lục này?

Roosevelt nao nao hỏi.

Nhún hai vai, hắn nói:

-Vì sao ta muốn mua đại lục này? Nhân loại chúng ta không thể sống trên đó.

Hai mắt Roosevelt mơ hồ đen thui, hắn hỏi nhỏ:

-Nếu ngươi không muốn mua, vì sao lại muốn viết giá lên đây, hơn nữa còn cao như thế?

Tiếu Ân như thế vừa mới thấy bảng giá, vỗ trán, hồ đồ nói:

-Viết bậy rồi.

Dick và Roosevelt cùng cười ngất, tuy nhiên từ trong đáy lòng bọn họ không tin lời Tiếu Ân nói. Một vạn thần lực kết tinh đó, thứ này có thể nói đùa sao?

Có điều Tiếu Ân cũng không giải thích. Hắn vẫn không biến sắc ngả ra ghế, dường như đã định liệu trước. Nhưng trong lòng lại đang cầu nguyện, Vô Danh ngươi ngàn vạn lần đừng để cho ta thất vọng.

Hiển nhiên lão tinh linh cũng chưa từng trải qua chuyện như vậy, cơ bản là giống như mọi người, đang đoán đến tột cùng là vị nào ra tay lớn như vậy.

Những người này cũng không phải ngu ngốc. Mà ở cấp bậc bọn họ, cho tới giờ vốn cũng chưa thấy qua có người sẽ lấy hơn vạn thần lực kết tinh ra nói đùa. Cho nên tuyệt đối không tưởng được người này không ngờ có ý định quấy rối.

Một lát sau, lão tinh linh báo lại giá lần thứ ba, ngay phút cuối cùng, có người bắt đầu tăng giá.

-Một vạn... lẻ một viên thần lực kết tinh.

Lão tinh linh dở khóc dở cười.

Nhất thời, tinh huống cổ quái bắt đầu xuất hiện, trong không gian vô tình như có hiệu quả của hài kịch, khiến tất cả mọi người đều ôm bụng cười không ngừng.

Sau đó lại khôi phục lại bình thường, tuy nhiên mỗi người ra giá đều cực kỳ e dè, dù sao giá lúc này cũng đã vượt rất xa hai đại lục đầu tiên, có rất nhiều người có hứng thú cũng phải bất đắc dĩ buông tay.

Tiếu Ân thầm than, đại lục như vậy không ngờ còn có người muốn cướp. Hơn nữa, so với hai đại lục kia còn mãnh liệt hơn. Do vậy, có thể thấy, ngoại trừ nhân loại, thú nhân, tinh linh các chủng tộc có trí tuệ thường thấy, số lượng các chủng tộc khác tuyệt đối cũng không ít.

Cuối cùng, sau vài lần tăng giá, đại lục này đã được bán vào tay một người ở đây với giá một vạn lẻ tám trăm.

Hai mắt đang khép hờ của Tiếu Ân cuối cùng cũng mở ra, hắn lẳng lặng cùng đợi.

Quả nhiên, vị lão tinh linh kia lại một lần nữa xuất ra đại lục thần tạo, sắc mặt vô cùng nghiêm túc.

-Các vị, lúc này bắt đầu đấu giá hai thứ cuối cùng. Thần tạo đại lục giá khởi điểm là ba vạn thần lực kết tinh. Mời báo giá.

Tiếu Ân vươn tay, Dick và Roosevelt đồng thời nghĩ bụng: "Quả nhiên hắn muốn đại lục này."

Nhưng ngay sau khi Tiếu Ân vừa viết lên quả cầu thủy tinh hai chữ bốn vạn, chợt nghe tiếng lão tinh linh

-Bốn vạn năm nghìn thần lực kết tinh.

Sau đó, hai chữ bốn vạn này nhanh chóng biến mất trên quả cầu.

Sắc mặt Tiếu Ân hơi đổi, xem ra sức hấp dẫn của đại lục thần tạo này không phải lớn bình thường, ngay lần báo giá đầu tiên không ngờ đã có người ra giá cao như thế. Như vậy nếu không có gì phát sinh, chỉ sợ có trả hết tám vạn tinh thạch năng lượng trong tay mình cũng đừng mơ có được đại lục thần tạo.

-Năm vạn...

-Năm vạn rưỡi...

-Sáu vạn...

......

-Bảy vạn rưỡi...

Các cơ trên mặt Tiếu Ân khẽ run lên, trong lòng thầm điên cuồng gầm rú "Vô Danh...."

Dường như nghe được lời cầu nguyện của hắn, trên đài cao lập tức tỏa ra ánh sáng, ánh sáng bất ngờ hấp dẫn sự chú ý của mọi người. Đặc biệt là ở trong các phòng, ánh mắt của mọi người đều bị hút vào ánh sáng này.

Các đại nhân vật đều mặt nhăn mày nhó, trong lòng thầm mắng, người gia tộc Phong Linh đến tột cùng là đang làm cái quỷ gì?

Nhưng vừa mới xuất hiện ý nghĩ này, chợt bọn họ nghe tiếng lão tinh linh quen thuộc rống lên long trời lở đất.

-Người nào quấy rối, mau bắt hắn...

Ngay sau đó, lập tức có vô số tiếng vang lên.

-Không tốt, đại lục thần tạo...

-Sư phụ, cẩn thận, có người đến...

Mọi người ngơ ngác nhìn nhau, giờ mới hiểu thì ra không phải mánh lới gì của gia tộc Phong Linh, mà là thật sự có người xâm nhập vào đài cao thần thánh không thể xâm phạm.

Nhất thời trong lòng mọi người đều tràn đầy tò mò.

Hội đấu giá này tuy quy mô không phải là lớn nhất trong nhánh thứ mười ba, nhưng tuyệt đối không nhỏ. Lần này cả gia tộc Phong Linh dốc hết túi, cao thủ nhiều như mây e còn là lược đi nhiều.

Trên đài cao tuy có một truyền kỳ, nhưng một khi đã xảy ra chuyện, hơn hai mươi thân ảnh lập tức xuất hiện, nắm tay vây quanh đại lục thần tạo.

Tinh thần ý thức của Tiếu Ân hơi đảo qua, lập tức biết những người này không ngờ đều là cao thủ truyền kỳ, hơn nữa, hắn còn mơ hồ cảm ứng được, bên dưới còn vô số năng lượng dao động cường đại, trong đó lại có vài đặc biệt dũng mãnh, hẳn là Ngụy thần đi.

Làm hắn cảm thấy kỳ quái chính là, hắn cũng không phát hiện có khí tức cường đại của ma thần cùng loại, hay là quy mô đấu già này, không ngờ còn không thể hấp dẫn thần linh sao?

Cho dù là mất mặt, ít nhất cũng muốn có một chút ảo ảnh phân thân và vân vân đi chứ. Có các thần linh đó cổ động, thứ tốt trong tay Vô Danh mới có thể bán ra được giá cao. Nhưng lúc này xem ra, ý tưởng này đã muốn chết non.

Lúc này, luồng sáng trắng dịu đi, cảnh tượng trong quả cầu thủy tinh cũng đã khôi phục lại bình thường.

Toàn bộ trên đài cao chia làm hai đội nhân mã đứng đối nhau.

Một đội trong đó đương nhiên là hơn hai mươi cao thủ tinh linh các tộc cấp bậc truyền kỳ. Bọn họ đang vây chặt lấy quanh đại lục thần tạo, đang nghi ngờ đánh giá không ngừng Vô Danh đột nhiên xuất hiện trên đài cao kia.

Vừa thấy bóng Vô Danh, Tiếu Ân không kìm được giật giật khóe môi. Nếu lúc này lực chú ý của Dick và Roosevelt không bị quả cầu thủy tinh hấp dẫn hoàn toàn, khẳng định sẽ nhận ra sắc mặt của hắn khá cổ quái.

Theo phân phó của Tiếu Ân, Vô Danh quả thực thay đổi hình dạng, nhưng không hiểu hắn nghĩ thế nào không ngờ lại biến thành khuôn mặt lão tinh linh duy nhất trên đài cao kia.

Nếu không phải trong tay hắn trống không không có hộp đại lục thần tạo, thì hai người này sóng vai đứng cạnh nhau, thật đúng là khiến người ngoài khó mà căn cứ theo bề ngoài mà phân biệt được. Hơn nữa, xem khí tức trên người bọn họ dường như cũng không khác nhau mấy, thật là có vài phần giống huynh đệ sinh đôi.

-Ngươi... Ngươi là ai?

Lão tinh linh lớn tiếng hỏi, tuy nhiên trong giọng nói của ông ta đã có nhiều kiêng kỵ.

Vô Danh lẳng lặng nhìn ông ta một cái, nếu nói song phương có gì đó khác nhau, có lẽ ánh mắt là sơ hở duy nhất.

Trong mắt Vô Danh gần như không có nửa điểm cảm xúc, gần như giống mặt trời, khiến cho người ta không rét mà run.

Tiếu Ân thầm khen, Vô Danh quả nhiên cao tay. Chẳng những thay đổi bộ dáng, ngay cả ánh mắt và khí tức trên người cũng khác hoàn toàn.

Phải biết rằng trên người Vô Danh có đặc điểm cực kỳ rõ, nếu không giấu được đặc điểm này đi, cho dù hắn có thay đổi hình dạng, ngày sau gặp lại người ta, cũng rất dễ dàng bị nhận ra.

Nhưng lúc này sau khi biến hóa, cho dù là Tiếu Ân đem Bạch Toàn Phong đến, sợ là cũng không thể nhận ra thân phận của Vô Danh.

Vô Danh lạnh lùng nhìn, chậm rãi hỏi:

-Đây là hội đấu giá sao?

Tất cả mọi người kể cả lão tinh linh đều nản. Đây không phải câu hỏi vô nghĩa sao? Nếu không phải Vô Danh đột nhiên xuất hiện, mà lại không ai phát hiện nơi bạch quang phát ra, khiến cho mọi người không dám hành động thiếu suy nghĩ, chỉ sợ vô số cao thủ gia tộc Phong Linh kia đã sớm lao lên động thủ.

Đột nhiên lão tinh linh nghĩ ở đây không chỉ có gia tộc Phong Linh nhất mạch, mà còn có thêm hơn một ngàn vạn người mua.

Hít sâu một hơi, ông ta cất cao giọng đáp:

-Không sai, nơi này là hội đấu giá.

-Tốt. Ta muốn bán đấu giá một thứ.

Lão tinh linh hừ lạnh:

-Các hạ, tuy ta không biết lai lịch của ngươi, nhưng phải có một câu phụng cáo: Nơi này chúng ta bán đấu giá, trước hết phải được an bài tốt. Còn về thứ ngươi mang đến, không có tư cách đấu giá ở đây.

Vô Danh vẫn không đổi sắc mặt:

-Thật không?

-Không sai.

Lão tinh linh vung tay lên

-Các hạ, ngươi đột nhiên vừa xuất hiện đã gây ra hoang mang thật lớn cho chúng ta. Giờ thì mời ngươi cũng các trưởng lão bản tộc đi xuống.

Ông ta âm u bồi thêm một câu

-Không cần có ý đồ phản kháng. Ngươi tuyệt đối không thể trốn thoát.

Ông ta còn chưa nói xong, năm người bên cạnh đã chậm rãi bước tới chỗ Vô Danh, xem bộ dáng của bọn họ cũng biết, các tinh linh này tuy thực lực cường đại nhưng cũng không hy vọng đánh nhau lúc này.

Nếu thật sự đánh tới không thể vãn hồi, thì thật sự ảnh hưởng rất lớn đến gia tộc Phong Linh.

Lúc này tất cả mọi người đều tin Vô Danh là kẻ thù của gia tộc Phong Linh đến quấy rối, không có bất cứ kẻ nào tin hắn tới đây quả thực có đồ vật muốn đấu giá.

Ngay khi năm người kia tới trước Vô Danh bảy bước, hắn đột nhiên giơ cao tay phải lên.

Bước chân năm người kia lập tức hơi khựng lại, toàn thân đề phòng.

Nhưng Vô Danh cũng chẳng phát động công kích gì, mà ở trước mặt bao người chầm chậm mở ra bàn tay phải đang nắm chặt.

Một vầng hào quang trong suốt lập tức sáng lên, như là thứ thuần khiết nhất thế gian này, như thể trực tiếp in sâu vào nội tâm mỗi người.

Trầm mặc, yên tĩnh như cái chết.

Tất cả thanh âm đều hoàn toàn biến mất, ánh mắt mỗi người đều bị vầng hào quang thuần khiết không chút tỳ vế hấp dẫn.

Đây là một thứ ánh sáng có thể rọi vào tận trong lòng người, cũng là một thứ ánh sáng có thể khai phá hết thảy.

Bất kể là người ở dãy phòng phía trước có thể trực tiếp nhìn, hay ở dãy giữa sử dụng ưng nhãn thuật thêm vào, hay người ở phía sau nhìn vào qua quả cầu thủy tinh, đều bị vầng sáng thần bí nhất thiên địa này hấp dẫn thật sâu, không thể có nổi một ý niệm gì khác trong đầu.

So sánh với nó, đại lục thần tạo, tinh cầu, tuy đã dấy lên một sự chấn động, nhưng so với ảnh hưởng của vầng hào quang này, cực kỳ bé nhỏ, không đáng nhắc đến.

-Cái này... đây là cái gì?

Thật lâu sau, không biết từ đâu có một tiếng nói phá vỡ sự yên tĩnh.

Mấy luồng sáng đột nhiên phiêu phiêu xuất hiện giữa không gian, mỗi luồng hào quang đại diện cho một người, gần như chỉ trong chốc lát, quanh thần Vô Danh đã có bốn người.

Năm cảo thủ truyền kỳ Tinh linh tộc kia vừa thấy những người này đến lập tức biến sắc, một đám câm như hến, cho dù là Ngàn năm Truyền kỳ cũng không dám có chút dị động.

Bốn người này, không ngờ có hai người có tai nhọn thật dài, cũng là tinh linh đến từ Phong Linh gia tộc nhất mạch.

Trong đó, một tinh linh khẽ cau mày, vung tay lên, năm người kia lập tức như vừa được đại xá, vội vàng quay về bên cạnh lão tinh linh.

Biến cố này lập tức khiến cho sóng to gió lớn nổi lên, vô số tiếng chất vấn truyền ra, mà trong đó, hỏi nhiều nhất, tất nhiên là thứ nhỏ như móng tay có thể tản mát ra hào quang như thế trong tay Vô Danh đến tột cùng là thứ gì.

-Vị... tiên sinh này...

Một trong bốn người vây quanh Vô Danh hỏi:

-Vật trong tay ngài, thực sự ngài muốn bán sao?

-Phải.

Vô Danh đáp không chút do dự.

-Tốt. Ta mua!

Người nọ lập tức nói.

-Chờ một chút.

Sắc mặt tinh linh kia cực kỳ ngưng trọng, lạnh lùng lên tiếng:

-Nơi này là thành thị của Phong Linh gia tộc chúng ta. Đồ vật này tất nhiên là của chúng ta.

-Gia tộc Phong Linh?

Người nọ hừ lạnh.

-Đồ vật này chỉ sợ các ngươi nuốt không trôi.

-Hỏa Thứu (kền kền lửa), ở trong này, không có vật gì gia tộc Phong Linh chúng ta nuốt không trôi.

-Thật không?

Nam tử tên Hỏa Thứu ngẩng đầu cười ha hả, cố ý nhìn một vòng tứ phía, chậm rãi nói:

-Thật khá cho thành thị rừng rậm này, đáng tiếc từ nay về sau, tòa thành này sẽ vĩnh viễn biến mất.

Hai tinh linh trong sân kia lập tức tái mét, nhưng bọn họ cũng hiểu được, một khi bốn người kia đấu võ ở đây, thì tòa thành thị rừng rậm này căn bản đừng nghĩ đến chuyển bảo toàn. Trong thời gian ngắn, bọn họ cung do dự.

Thông qua quả cầu thủy tinh, Tiếu Ân cũng thấy hết sự biến hóa sắc mặt của những người này, lập tức hiểu được bọn họ đã nhìn ra lại lịch mảnh vỡ thần cách này.

-Dick tiên sinh, bốn người bọn họ là ai?

Tiếu Ân vội hỏi.

Khi bọn họ vừa xuất hiện, sắc mặt của Dick đã sớm trở nên cổ quái, do dự một chút, trả lời:

-Bọn họ đều là các cao thủ cấp Ngụy thần nổi tiếng nhất của các nơi giao dịch lớn. Thực không thể tưởng tượng được, ở đây lại xuất hiện thứ này.

Tiếu Ân chuyển tròng mắt:

-Là cái gì?

Môi Dick khẽ run nhẹ:

-Nếu ta không nhìn lầm, đây chính là mảnh vỡ thần cách trong truyền thuyết.

Tiếu Ân và Roosevelt hít một hơi, hai mắt chăm chăm gắt gao nhìn quả cầu thủy tinh, trong mắt muốn lồi ra.

chẳng qua, hai người bọn họ, một người là giả bộ, một người là thật thôi.

-Mảnh vỡ thần cách. Thì ra đây là mảnh vỡ thần cách.

Tiếu Ân lẩm bẩm.

Còn Roosevelt đã sớm khẩn trương không nói nên lời. Tuy thực lực của hắn còn xa xa không bằng Tiếu Ân, nhưng hắn cũng là sinh trong thế gia, hiểu biết về mảnh vỡ thần cách tuyệt đối không ít hơn Tiếu Ân, tất nhiên hiểu được công dụng của thứ này.

Dường như Dick sực nhớ tới cái gì:

-Tiếu Ân tiên sinh, cho tới bây giờ, ta vẫn chưa thấy qua mảnh vỡ thần cách thực sự, cho nên cũng không dám khẳng định.

Hắn khẽ gật đầu:

-Xem thái độ mấy Ngụy thần kia, khẳng định là không sai.

Xem vẻ mặt hắn dường như đúng là đang thèm mảnh vỡ thần cách này đến nước dãi nhỏ dài ba thước, nhưng trong lòng hắn cũng đang cười to, tranh đi, cướp đi, càng nhiều người cướp ta càng cao hứng.

Lúc này, bốn người vây quanh Vô Danh trên đài kia vẫn đang giằng co, hai vị tinh linh trong đó rõ ràng đều đến từ gia tộc Phong Linh, còn hai vị khác đến từ nơi khác, nhưng trong lúc này cũng đừng chung một thuyền, một bộ dáng liên thủ, khiến hai tinh linh kia không dám khởi chiến.

Cuối cùng, tên tinh linh lúc nãy nói nhìn Vô Danh, đột nhiên dịu dàng hỏi:

-Ngươi là tinh linh nhất mạch?

Mọi người giờ mới tỉnh ngộ, nhìn cái lỗ tai dài nhọn trên đầu Vô Danh, hai cao thủ Ngụy thần kia cùng nhướn mày.

Chỉ có Tiếu Ân ở dưới cười đến rụng răng, Vô Danh chẳng qua chỉ là thuận tiện biến thành bộ dạng lão tinh linh kia, có điều nơi này không có ai nhìn ra thôi.

Nhưng câu trả lời của hắn khiến Tiếu Ân thiếu chút nữa thì hô lên kinh ngạc.

Bởi vì, thật không ngờ hắn thong thả đáp:

-Nguyệt Tinh linh nhất mạch.

Tiếu Ân thầm cười khổ không ngừng. Vô Danh này, thật sự khiến cho người ta không nói nổi gì nữa!

-Nguyệt Tinh linh?

Ngụy thần tinh linh kia nhíu mày, lập tức cười nói:

-Tốt. Nếu tất cả đều là tinh linh nhất mạch, thì tinh linh chúng ta nên trao đổi trong nội bộ với nhau thôi, không cần khiến cho dư luận xôn xao. Ngươi thấy thế nào?

-Peaceful đại trưởng lão tôn kính.

Hỏa Thứu cười lạnh:

-Chẳng lẽ ngài đã quên? Đây là hội đấu giá, mà vị tiên sinh này là đến tham gia bán đấu giá. Ta có thể khẳng định, giá cả bán đấu giá được tuyệt đối phải cao hơn so với trao đổi với các ngươi nhiều lắm.

Vô Danh dường như cũng có chút thiếu bình tĩnh. Hắn khẽ gật đầu:

-Được rồi, vậy bán đấu giá đi.

Khuôn mặt Peaceful hơi giật giật, ánh mắt nhìn Vô Danh nhanh chóng có một tia sát khí.

Trong cả gia tộc Phong Linh, hắn tuy cũng không phải cao thủ đệ nhất, nhưng so với kẻ khác, thân phận Ngụy thần tinh linh này cũng có thể khiến hắn được đưa lên vị trí đứng đầu gia tộc.

Nhưng tinh linh Vô Danh này không ngờ một chút mặt mũi cũng không bán, hơn nữa vật quý như thế còn đem ra đấu giá. Đúng là đối với khắp gia tộc Phong Linh là một sự sỉ nhục không thể rửa sạch.

Tuy nhiên, lúc này, hai người kia cũng như hổ rình mồi, nếu ngang ngạnh động thủ, chỉ sợ cuối cùng cũng rất khó có được lợi lộc gì. Trời mới biết trong hơn một vạn phòng này có bao nhiêu cao thủ. Nếu đồng loạt đứng lên…

Peaceful hơi lắc lắc đầu, xóa đi ý niệm đáng sợ đó trong đầu, cắn răng nói:

-Tốt. Bắt đầu đấu giá. Tuy nhiên chúng ta cũng muốn tham gia.

Hỏa Thứu hừ lạnh:

-Quy củ đấu giá truyền lại, chủ nhà không thể tham gia đấu giá từ một vẫn Thần lực kết tinh trở lên. Chẳng lẽ các ngươi muốn vi phạm sao?

-Hỏa Thứu, ngươi nói rất đúng. Tuy nhiên xin ngươi đừng quên, thứ đồ này không phải chúng ta lấy ra, đây là một đồ vật bất ngờ xuất hiện. Nếu ngươi có gì dị nghị với việc ta tham gia đấu giá, như vậy chúng ta có thể tạm thời giữ lại vật ấy, để lần sau đấu giá.

Hỏa Thứu cười to mấy tiếng:

-Quên đi, giao thứ này vào tay các ngươi, ta mới lo lắng. Hay là đấu giá luôn đi.

Peaceful có chút tiếc nuối trong lòng. Đúng như lời Hỏa Thứu nói, nếu thứ này đã rơi vào tay hắn làm gì có chuyện nhổ ra.

Peaceful thấy Hỏa Thứu hai người vẫn đứng cạnh nhau như thế, không ai có ý muốn đi xuống, lập tức hiểu được là bọn họ lo ngại chính mình, nên mới mặt dày mày dạn đứng ngốc ở đây. Tuy nhiên lúc này cũng không phải là tranh khí phách, nên hắn cũng làm như không thấy.

-Các vị, đồ vật chúng ta sắp đấu giá có thay đồi một chút. Chúng ta sắp đấu giá...

Peaceful do dự một chút, trong đầu chuyển vô số lần, cuối cùng vẫn phải thở dài một tiếng

-Chúng ta sắp đấu giá mảnh vỡ thần cách đầu tiên kể từ khi thành lập liên minh thành thị giao dịch đến nay.

Hắn vốn là muốn giấu lại lich thứ này, nhưng lại nghĩ đến, đây đều là các nhận vật đứng đầu đỉnh đỉnh, mảnh vỡ Thần cách tuy rất hiếm thấy, nhưng muốn nói là không có ai nhận ra, tuyệt đối không thể. Nếu che giấu đã vô dụng, không bằng thoải mái nói thẳng ra.

Nhưng khi hắn còn chưa dứt lời, lập tức vang lên những tiếng xôn xao lớn đủ để ném bay phòng ốc đi.

Tuy một số người đã nhận ra mảnh vỡ thần cách, nhưng tuyệt đại đa số vẫn tỉnh tỉnh mê mê. Tuy nhiên, sau khi được đám người Peaceful cùng giám định, thứ đồ này tuyệt đối không phải thứ bình thường, nhưng khi biết được đây có thể là mảnh vỡ Thần cách mấu chốt, tất cả mọi người đều rung động.

Peaceful đè tay xuống, thân phận Ngụy thần quả nhiên phi thường, vô số âm thanh dần dần lắng xuống.

-Lúc này, đấu giá chính thức khai...

-Chờ một chút.

Có tiếng xa xôi của Vô Danh vang lên.

Peaceful ngẩn ra, hỏi ngược lại:

-Cái gì?

Trong lòng hắn đột nhiên có một tia hy vọng mong manh, nếu Vô Danh nguyện ý để mảnh vỡ thần cách lại trong gia tộc Phong Linh giải quyết thì thật tốt quá.

Nhưng lời nói tiếp theo của Vô Danh lại dìm hắn ngập đầu trong thất vọng hoàn toàn.

-Ta vừa mới tới, dường như còn có thứ gì đang được bán đấu giá. Ta không muốn phá vỡ quy củ, để cho thứ kia bán trước đi.

Peaceful dở khóc dở cười nhìn Vô Danh. Không muốn phá vỡ quy củ ư? Chẳng lẽ ngươi không biết từ sau khi ngươi xuất hiện, quy củ của chúng ta đã bị ngươi phá hầu như không còn?

Chỉ có điều, lúc này, hắn bất kể thế nào cũng sẽ không đắc tội với Vô Danh đang nắm mảnh vỡ thần cách trong tay kia. Hắn đành phải giơ tay phải, tiếp nhận cái hộp nhỏ chứa đại lục thần tạo kia, cất cao giọng:

-Vừa rồi báo giá cao nhất là bảy vạn năm nghìn thần lực kết tinh. Có còn giá cao hơn không?

Không ai đáp lại, trên quả cầu thủy tinh lơ lửng giữa đài cao cũng không có biến hóa gì.

Nhưng ngay lúc này, một căn phòng phía trước mở ra, một vị thú nhân trẻ tuổi bước ra, cung kính vái Peaceful một cái:

-Trưởng giả gia tộc Phong Linh tôn kính, giá vừa rồi là ta ra. Tuy nhiên lúc này ta tuyên bố, rút lại giá này.

Sắc mặt Peaceful trầm xuống:

-Trong các kỳ đại hội đấu giá, một khi ra giá sẽ không được rút lại. Chẳng lẽ trước khi tham gia ngươi cũng không biết quy củ này?

Thú nhân trẻ tuổi kia nhìn Peaceful không chút sợ hãi. Thực lực của bọn họ tuy kém khá xa, nhưng khí độ thú nhân gan dạ sáng suốt này biểu hiện khiến người ta khó có thể tin nổi.

-Chúng ta biết quy củ này, nhưng xin hỏi ngài, vì sao không nói đến việc đấu giá mảnh vỡ thần cách ngay từ đầu? Nếu ngài che giấu sự thật, ta hoàn toàn có quyền rút.

Peaceful không khỏi ngẩn ra. Thú nhân này nói rất có đạo lý. Nhưng vấn đề là ngay mười phút trước hắn cũng không biết có sự tình long trời lở đất này phát sinh!

Khi mọi người đang chìm trong tĩnh lặng, một tiếng nói đanh thép vang lên:

-Bảy vạn rưỡi. Giá này ta tiếp.

Mọi người nhìn theo hướng âm thanh kia, nhưng cái gì cũng không thấy. Chỉ có vô số phòng óc dựng trên cây.

Peaceful và thú nhân trẻ tuổi kia cùng thở phào nhẹ nhõm.

-Tốt. Bảy vạn rưỡi, còn có giá cao hơn không?

Căn bản là không có ai trả lời. Sau khi mảnh vỡ thần cách xuất hiện, ánh mắt mọi người đều bị Vô Danh hấp dẫn.

So với nó, đại lục thần tạo như một thứ vô dụng, không ai thèm quan tâm nữa.

Ngay cả Peaceful dường như cũng thế, hắn nhắc lại ba lần báo giá với tốc độ nhanh như súng máy, căn bản là không để cho người khác cơ hội để suy xét đưa ra quyết định cuối cùng.

Vậy là có một đại lục thần tạo rộng trăm vạn thước vuông, với giá cả thấp nhất từ trước tới nay, bảy vạn rưỡi được bán tống đi.

Trong căn phòng này, sắc mặt Tiếu Ân ẩn hiện một tia đắc ý.

Dick và Roosevelt vừa hâm mộ vừa tiếc nuối nhìn Tiếu Ân.

Vừa rồi Tiếu Ân đột nhiên mở miệng khiến cho bọn họ cũng bất ngờ. Nhưng không ai nghĩ đến, Tiếu Ân thực sự mua được với giá này. Nhìn Tiếu Ân chiếm được tiện nghi như thế, trong lòng bọn họ kinh ngạc bội lần. Chỉ là bọn họ biết, nếu Tiếu Ân đã có được đại lục thần tạo, tức là khẳng định đã từ bỏ mãnh vỡ thần cách sắp được đấu giá, khiến cho bọn họ cảm thấy tiếc nuối.

Nhưng bọn họ cũng không biết, Tiếu Ân cũng đang thầm kinh ngạc.

Khi hắn cho Vô Danh xuất trận lúc này thực ra cũng chỉ đề phòng vạn nhất, nếu có người vượt giá tám vạn, thì Vô Danh sẽ dùng mảnh vỡ thần cách trong tay đem ra trao đổi lấy đại lục thần tạo. Tiếu Ân có đến tám phần mười chắc chắn gia tộc Phong Linh khẳng định sẽ phải xúc tiến việc này.

Nhưng hắn không tin nổi, là khi mảnh vỡ thần cách vừa xuất hiện, dường như lập tức không có ai hứng thú với đại lục thần tạo nữa. Mà hắn lại dùng cái giá thập tuyệt đối bảy vạn rưỡi để mua đại lục thần tạo. Điều này khiến hắn cũng nghi ngờ.

Chẳng lẽ giá trị của mãnh vỡ thần cách thực sự khủng bố đến như thế sao?

Trong lòng hắn lập tức có chút chờ mong, không biết thứ này đến tột cùng có giá trị bao nhiêu thần lực kết tinh.

Thực ra, Peaceful làm vậy cũng là bất đắc dĩ. Cái tin mảnh vỡ thần cách xuất hiện lập tức sẽ truyền ra ngoài với tốc độ truyền tống trận, một lúc sau, khó tránh khỏi sẽ có rắc rối. Hiện giờ thần lực kết tinh trong địa bàn gia tộc Phong Linh họ khẳng định là nhiều nhất. Lấy tiền đè người là đạo lý. Cho nên phải dao sắc chặt đứt tay. Nếu đợi cho người ta thu thập được thần lực kết tinh tới đây, gia tộc Phong Linh chưa chắc có được kết quả cuối cùng.

Còn về đại lục thần tạo kia, chẳng qua chỉ là thần lực kết tinh chế tạo ra, so với mảnh vỡ thần cách căn bản là không tính.

-Đại lục thần tạo đã đấu giá xong, sau đó là đấu giá mảnh vỡ thần cách.

Sau những lời này, Peaceful cũng không thèm nghỉ lấy hơi

-Gia tộc Phong Linh chúng ta ra giá một triệu thần lực kết tinh.

Tiếu Ân đang ở trong phòng cười trộm uống một ly rượu trái cây, đang lắc lắc thứ nước sóng sánh kia trong khoang miệng, tận hưởng hương vị tự nhiên rất nồng này.

Nhưng vừa nghe Peaceful vội vàng ra giá một triệu thần lực kết tinh, ngụm rượu này Tiếu Ân không ngậm được.

Phì một tiếng, hắn phun hết rượu trái cây trong miệng ra, tròn mắt cứng lưỡi nhìn thật sát vào quả cầu thủy tinh, gần như không thể tin được cái lỗ tai của mình.

Xem sắc mặt Dick và Roosevelt cũng khẩn trương, nhưng xem bộ dáng của họ, dường như cũng không ngờ.

-Một triệu một trăm ngàn!

Hỏa Thứu cũng không chút do dự lên tiếng.

-Một triệu hai trăm ngàn!

Thú nhân trẻ tuổi kia lập tức đuổi kịp.

-Một triệu ba trăm ngàn!

Một giọng nói không chút yếu thế vang lên từ một gian phòng.

Những người này ra giá không ngờ lấy con số trăm ngàn làm quy chuẩn mà tăng lên không ngừng. Tuy nhiên sắc mặt mỗi người đều rất ngưng trọng, xem chừng không ai muốn từ bỏ.

Tiếu Ân nắm chén rượu, cuối cùng cũng tỉnh lại từ trong mù mờ. Trên đầu hắn có tám vạn thần lực kết tinh, vốn tưởng đã thuộc vào nhóm hào phú, nhưng giờ mới biết, với của cải của hắn, căn bản không đủ tư cách so với cái số lẻ của người ta.

Hít sâu một hơi, Tiếu Ân chậm rãi hỏi:

-Dick tiên sinh, mảnh vỡ thần cách đến tột cùng có giá bao nhiêu thần lực kết tinh?

-Không biết.

Dick vuốt vuốt yết hầu

-Đây là thần lực kết tinh đầu tiên được đấu giá, cũng có thể là cuối cùng. Cho dù là bán ra với giá cao bao nhiêu cũng la điều đương nhiên.

Cơ mặt Tiếu Ân hơi giật giật, lẩm bẩm hỏi:

-Thứ này, có giá trị lắm sao?
Bình Luận (0)
Comment