Dị Giới Chi Quang Não Uy Long

Chương 452

Khi Tiếu Ân trục xuất tất cả thần linh ra khỏi thời không hồng lưu, chỉ lưu lại một phân thân thần linh, đó chính là German Sa ngay từ đầu đã tiến hành truy đuổi hắn.

Chính là bởi vì chuvện này, cho nên Tiếu Ân mới có thể gấp không thể chờ để bốn thần quốc tiến vào trong thời không hồng lưu.

Trong ý tưởng của hắn, chỉ cần bản thể của German Sa cảm ứng được mình nhốt phân thân của hắn, như vậy sẽ lập tức phái phần đông thủ hạ tiến đến, thậm chí ngay cả hắn cũng tự mình đến, cũng là một việc vô cùng bình thường.

German Sa chính là một vị thần linh cấp bậc chủ thần hàng thật giá thật, Tiếu Ân mặc dù chiếm được tán thành của thời không hồng lưu, nhưng cũng chỉ có thể so sánh với hắn ở trong thời không hồng lưu, về phần ra khỏi thời không hồng lưu, như vậy Tiếu Ân sẽ không có chút nắm chắc nào.

Chẳng qua, chờ một khoảng thời gian sau, Tiếu Ân cũng không phát hiện tình huống khác thường gì ở trong thời không hồng lưu, đừng nói là thần linh bậc cao gì, cho dù là thần linh bậc trung cũng không xuất hiện người nào.

Mà hắn lo lắng nhất là thần quốc của German Sa bệ hạ lại càng không có chút dấu hiệu tới.

Biến hóa kỳ dị như vậy cũng khiến Tiếu Ân không khỏi có chút bất an trong lòng.

Điều này giống như một người, hắn biết mình đã gây ra đại họa ngập trời, nếu như báo ứng lập tức tới, như vậy sẽ không có cái gì, nhưng sau khi báo ứng chậm chạp không đến, đã vượt qua dự đoán của hắn, ngược lại không tránh được có chút lo được lo mất.

Trong khoảng thời gian này, Tiếu Ân sử dụng Nhất Hào không ngừng tiến hành hành động phân chia đoàn khí lưu, đồng thời sử dụng lượng lớn thần lực kết tinh tiến hành bồi dưỡng những đoàn khí lưu phân chia ra, cuối cùng đã hình thành càng nhiều vũ khí hùng mạnh.

Quả thật, ở trong thời không hồng lưu, đoàn khí lưu chính là vũ khí hùng mạnh nhất trong tay Tiếu Ân.

Khi số lượng của những vũ khí này đã tăng lên gấp bội Tiếu Ân mới ngừng lại, mà trong khu vực hơn mười thước xung quanh bốn thần quốc cũng đã bị đoàn khí lưu vây giống như thùng sắt, phòng thủ kiên cố.

Thực ra Tiếu Ân còn muốn càng nhiêu đoàn khí lưu hơn. Dù sao vũ khí hữu dụng như vậy, bất cứ kẻ nào cũng không ngại nhiều, nhưng đến mức độ này, Tiếu Ân lại bi ai phát hiện, thần lực kết tinh của hắn đã không đủ rồi.

Không chỉ có thần lực kết tinh trong thần quốc của hắn sản sinh ra bị hắn tiêu hao không còn, ngay cả thần lực kết tinh của Cự Ma Thần và Day Ville cùng bị hắn cướp đoạt hết.

Về phần chút hàng dự trữ của Hắc Long Vương sao, Tiếu Ân thật sự là không đành lòng lấy dùng. Hơn nữa số lượng một chút đó, cho dù là sử dụng toàn bộ, cũng không thêm được mấy đoàn khí lưu.

Chẳng qua, sau khi làm xong tất cả nhưng việc này, Tiếu Ân cũng hoàn toàn yên tâm, cho nên mới tạm thời bác bỏ khả năng trả thù của bản thể German Sa bệ hạ, đưa phân thân bị giam cầm của hắn ra.

Dưới ảnh hưởng thần niệm của Tiếu Ân, đoàn khí lưu kia chậm rãi khuếch tán ra, cuối cùng không ngờ bao phủ cả thần thể của Tiếu Ân vào trong.

Dường như cảm thấy không khí xung quanh khác thường, phân thân của German Sa ngẩng đầu lên, sau khi hắn nhìn thấy khuôn mặt của Tiếu Ân cùng không có phản ứng kích động gì, chỉ thản nhiên nói:

- Cường giả thần bí, ngài cuối cùng chịu lộ mặt rồi.

Tiếu Ân nhìn bộ dáng tức giận của German Sa, chậm rãi nói:

- German Sa bệ hạ vĩ đại, thuộc tính của đoàn khí lưu này chính là phong thần, có đặc tính phong ấn thần lực. Nếu là bản thể của ngài tự mình đến đây, có lẽ có thể thoát ra, nhưng ngài lúc này, đó là quyết không có khả năng.

German Sa bất đắc dĩ cười, nói:

- Thật sao, tuy nhiên ta cuối cùng muốn thử một chút.

Một lát sau, hắn thất vọng nói:

- Thuộc tính phong thần thật là hùng mạnh, thật không biết ngài làm như thế nào mới có thể khống chế những đoàn khí lưu đó?

Trên mặt của Tiếu Ân cuối cùng lộ ra một chút ấm áp, nói:

- Nơi này, là nhà của ta, là thần quốc của ta, ta tự nhiên có thể khống chế bất cứ thứ gì trong thần quốc.

Trên mặt German Sa nổi lên một tia cười khổ, đáp án này và không trả lời thì có gì khác nhau, chẳng qua hắn cũng chưa từng hy vọng xa vời có thể đạt được đáp án hắn muốn biết từ miệng của Tiếu Ân.

Nhìn Tiếu Ân thật sâu, German Sa đột nhiên thở dài, nói:

- Các hạ tôn kính. Thì ra ngài cũng không phải một vị chủ thần, chỉ là một vị thần linh bậc cao đỉnh phong.

Tiếu Ân thầm nghĩ trong lòng, khi lần đầu tiên ta gặp được ngươi, chẳng qua chỉ là một thần linh bậc trung mà thôi.

German Sa lại một lần nữa lắc đầu, trên mặt tràn đầy vẻ tiếc nuối. Nếu như sớm biết đối phương cũng không phải phân thân chủ thần, như vậy khi lần đầu tiên tập kích tiến vào trung tâm đoàn khí lưu, nên liều mạng mới đúng, khi đó nếu như đắc thủ, chỉ sợ cục diện hiện giờ cũng đã sửa lại hoàn toàn.

Nhưng đáng tiếc chính là, lúc này hối hận thì đã quá muộn.

Tiếu Ân trầm ngâm một chút, cuối cùng quyết định đi thẳng vào vấn đề của mình đề ra.

- German Sa bệ hạ vĩ đại, ta có một vấn đề muốn thỉnh giáo ngài, hy vọng có thể đạt được giải thích nghi hoặc từ nơi ngài.

Thái độ của Tiếu Ân vô cùng thành khẩn, không có một chút thất lễ bởi vì đối phương là tù nhân của mình.

German Sa hơi gật đầu, nói:

- Các hạ tôn kính, ngài cứ việc nói chỉ cần ta biết, nhất định sẽ không giấu diếm ngài.

Trong lòng Tiếu Ân âm thầm cảm thấy kỳ lạ. Với thân phận phân thân chủ thần, German Sa không ngờ lại phối hợp như vậy, thái độ này thật sự là quá tốt, hơn nữa German Sa vô cùng thức thời không hỏi tính danh của mình, lại càng khiến hắn hài lòng, chỉ là hài lòng, đồng thời trong lòng hắn không ngờ sinh ra một tia hàn ý mơ hồ.

Thực ra những chủ thần này người nào không phải đã trải qua vô số năm rèn luyện mới có thể tiến giai chủ thần cấp bậc, đối với những người này mà nói hàm ý của câu thức thời là tuấn kiệt, đã lý giải sâu sắc.

Khi tính mạng đều nằm trong tay người ta, bày ra bộ dạng thúi tha chỉ có thể tự tìm đường chết, hợp tác cùng đối phương, mặc dù chưa chắc có thể đi ra ngoài thấy ánh mặt trời, nhưng ít nhất tính mạng vẫn có thể được bảo toàn, chỉ cần có thể bảo vệ tính mạng, như vậy hết thảy đều có khả năng.

Tiếu Ân tiến lên một bước, giơ tay vung lên, giữa hai người bọn họ lập tức xuất hiện một đạo hào quang, đạo hào quang này cũng không cố định, mà là không ngừng lay động và lóe ra, hơn nữa màu của đạo hào quang này, lại là giao thoa của chín loại màu sắc khác nhau.

Sau khi German Sa nhìn thấy vật phẩm trong hình ảnh này, thần thể của hắn đột nhiên càng thẳng, mặc dù rất nhanh đã thả lỏng, nhưng hô hấp của hắn vẫn không tránh khỏi có chút dồn dập.

Trong lòng Tiếu Ân rùng mình, đồ vật này không ngờ có thể khiến phân thân của cấp bậc chủ thần cũng thất thố như thế, như vậy trong đó khẳng định có tác dụng mình không thể tưởng tượng được.

- German Sa bệ hạ, ta biết đây là Thất Thải Lưu Ly Vụ, cũng biết đây là thứ mà các vị thần vương bệ hạ đều từng bày thần dụ muốn tìm kiếm, nhưng ta muốn biết thứ này rốt cuộc có tác dụng gì, không ngờ có thể khiến ngài và nhiều phân thân chủ thần như vậy đều cam tâm tình nguyện ở trong này hơn trăm năm.

Tiếu Ân nhẹ giọng hỏi.

German Sa nhìn hắn một cái, nói:

- Các hạ, ngài cũng biết, thứ này là các thần vương bệ hạ cần.

Tiếu Ân bật cười, nói:

- Ta đương nhiên biết, nhưng ta cũng không nghĩ đến ý chỉ của các thần vương bệ hạ, có thể làm cho các ngươi những chủ thần để ý như vậy.

Quả thật, ở trong thần giới, thần linh cấp bậc chủ thần đã là cực kỳ hùng mạnh, mặc dù còn không bằng thần vương, nhưng cho dù là khi yết kiến thần vương, thần vương cũng đều khách khách khí khí với bọn họ.

Phần đông chủ thần nắm giữ thực lực hùng mạnh như vậy, nếu chỉ có mấy người tìm kiếm ở trong thời không hồng lưu trăm năm thì còn không tính là gì, nhưng gần như tất cả chủ thần đều làm như vậy, thì có vẻ vô cùng kì quái.

Ánh mắt của German Sa lập tức lóe lên một chút, thật lâu sau, hắn cuối cùng chậm rãi hỏi:

- Các hạ, chẳng lẽ ngài còn chưa sử dụng qua Thất Thải Lưu Ly Vụ sao?

- Đương nhiên.

Tiếu Ân mỉm cười nói:

- Trước khi ta biết rõ ràng sử dụng thứ này, ta không thể tùy tiện sử dụng, dù sao, vì thứ này, thần linh mà ta đắc tội cũng không ít.

Trên mặt của German Sa lập tức lộ vẻ kỳ quái hỏi:

- Các hạ, ngài cầm tù tất cả phân thân thần linh sao?

Tiếu Ân lắc đầu, bình tĩnh nói:

- Ta còn không có ngu ngốc đến mức đối địch với đại bộ phận thần linh trong thần giới, cho nên ngoại trừ ngài, ta chỉ đuổi tất cả thần linh còn lại đi cho xong chuyện.

Trong mắt của German Sa hiện lên vẻ thất vọng, hắn thở dài một tiếng, cuối cùng nói:

- Được rồi, các hạ tôn kính, tác dụng lớn nhất của Thất Thải Lưu Ly Vụ, chính là dung hợp, nâng cao và đột phá.

Tiếu Ân ngẩn người, đây xem như là tác dụng sao?

Từ sau khi tấn thăng thành thần linh, có thể nói là thuận buồm xuôi gió, đặc biệt lúc này chiếm được trợ giúp của thời không hồng lưu, đã tấn thăng tới cảnh giới thần linh bậc cao đỉnh phong, đối với hắn mà nói không có nếm thử bao nhiêu khổ não của phương diện này.

Chẳng qua sau khi hơi trầm tư một chút, sắc mặt của Tiếu Ân liền không kìm nổi trở nên cực kỳ thú vị.

- German Sa bệ hạ, Thất Thải Lưu Ly Vụ chẳng lẽ có thể trợ giúp chủ thần tấn thăng đến thần vương sao?

Ánh mắt của German Sa lộ vẻ phức tạp, nói:

- Đúng vậy, nếu Thất Thải Lưu Ly Vụ chỉ có bảy loại màu sắc, như vậy chỉ có thể trợ giúp thần linh bậc cao tấn thăng thành chủ thần, nhưng giống như loại Thất Thải Lưu Ly Vụ có thể tản ra chín loại màu sắc này, quả thực có thể trợ giúp chủ thần tấn thăng đến cảnh giới thần vương.

Tiếu Ân vẻ mặt vô cùng ngưng trọng gật đầu, đến lúc này, hắn cuối cùng hiểu được, những chủ thần bệ hạ này vì sao lại kiên nhẫn chịu đựng vô cùng tịch mịch, cũng muốn ở trong này không ngừng đi loạn thử vận may.

Trong đầu nhanh chóng chuyển qua vô số ý niệm, Tiếu Ân trầm giọng hỏi:

- German Sa bệ hạ, chẳng lẽ với thực lực của ngài, vẫn không thể bằng vào năng lực của mình tấn thăng thành thần vương sao?

Sắc mặt của German Sa hơi có chút khó coi, chẳng qua đã tới tình trạng này, giữa hắn và Tiếu Ân, quả thật đã đạt tới mức độ không có chuyện gì không thể nói.

- Các hạ, ngài nếu đã là một vị thần linh bậc cao, chẳng lẽ chưa từng nghe qua đạo lý này sao?

German Sa dò hỏi.

Tiếu Ân nghiêm mặt lắc đầu, nói:

- German Sa bệ hạ, trước khi ta tấn thăng đến bậc cao đỉnh phong, thủy chung đều ở một ngõ ngách hẻo lánh nhất của thần giới, nếu gặp phải quốc gia của thần linh khác, trên cơ bản ta đều đã tránh đi, cho nên thực sự không rõ nguyên nhân trong đó.

German Sa nghiêm túc nhìn Tiếu Ân, cuối cùng rốt cuộc tin tưởng, chẳng qua trong miệng hắn chậc chậc lấy làm kỳ. Hiển nhiên hắn cũng không nghĩ đến, ở trong thần giới này, không ngờ còn có loại thần linh điên chỉ biết tu luyện như vậy.

- Tiếu Ân các hạ, thực ra các thần vương chính thống trong thần giới hiện nay, cũng chỉ có đại biểu của các tộc trong thần linh đời thứ nhất mà thôi.

German Sa than nhỏ một tiếng, lòng đầy cảm khái nói:

- Ngoại trừ những thần linh này, thì không còn có vị thần linh nào có thể có cơ hội bình thường trở thành thần vương.

Sắc mặt của Tiếu Ân hơi biến đổi vài lần.

- Vì sao?

- Rất đơn giản, bởi vì bản thân thần giới không cho phép.

German Sa liên tục cười khổ, nói:

- Lực lượng của thần vương thực sự là quá lớn, hơn nữa còn nắm giữ năng lực có thể sắc phong thần linh. Hơn nữa, thần vương không giống với thần linh chúng ta, bọn họ đã tích lũy đủ nhiều thiên địa lực (lực lượng của thiên địa), cho dù là mất đi toàn bộ tín đồ cũng sẽ vĩnh viễn không ngã xuống.

Hai mắt của Tiếu Ân gắt gao nhìn chằm chằm đối phương, chậm rãi nói:

- Thiên địa lực, đó là cái gì?

- Đó là một loại năng lượng tràn ngập trong thần giới, dường như hiện tại đã càng ngày càng ít, mà chủ thần muốn càng tiến thêm một bước, liền cần lượng lớn khó có thể tưởng tượng năng lượng trong thiên địa để chống đỡ. Trước kia, khi các chủ thần tấn thăng thành công, hấp thu và phá hư đối với lực lượng trong thiên địa nhiều lắm, cho nên trước mắt thiên địa lực ngưng tụ trong thần giới căn bản là không đủ để chống đỡ một vị thần vương mới xuất hiện.

German Sa sau khi giải thích, cũng không biết có phải xuất phát từ khẩn trương hay không, hắn tiếp tục nói:

- Nghe nói ngày xưa ở thời thượng cổ, thiên địa lực tràn đầy, mà những thần linh thượng cổ cũng không thu thập tín ngưỡng lực giống như chúng ta, bọn họ chỉ cần hấp thu thiên địa lực trong không gian là được, cho nên tu vi của bọn họ mới có thể cao hơn chúng ta hiện tại một bậc.

Thần thái trong mắt Tiếu Ân hơi động dung, tất cả nghe được từ miệng của German Sa đều mang đến cho hắn chấn động thật lớn.

Thì ra muốn trở thành thần vương vô thượng chân chính cao nhất, chỉ bằng vào thần cách vẫn là không đủ.

Rất nhiều thiên địa lực rốt cuộc là thứ gì, hắn cũng không biết được, nhưng có một điểm hắn lại có thể khẳng định, đó chính là thiên địa lực trong lời nói của German Sa quả thật sẽ không có bao nhiêu, nếu không vì sao ngoại trừ thần vương đời thứ nhất, chiếu theo thủ đoạn chính quy sẽ thấy không có ai có thể tiến giai đến tiêu chuẩn của thần vương.

Tròng mắt khẽ chuyển, Tiếu Ân tận lực giữ bình tĩnh hỏi:

- Như vậy Thất Thải Lưu Ly Vụ thì sao? Các ngươi làm sao biết thứ này xuất hiện, nó vì sao có thể trợ giúp chủ thần tấn thăng?

German Sa nếu đã nói, tự nhiên cũng chính là thao thao bất tuyệt nói tiếp, mà không che dấu bất cứ điều gì.

- Thất Thải Lưu Ly Vụ thực ra chính là ngưng kết của thiên địa lực, sự sản sinh của thứ này có thể nói là khó càng thêm khó, cũng chỉ có ở trong các đại cấm địa của thần giới, về phần thứ này xuất hiện như thế nào chúng ta cũng không biết, nhưng nếu đa phần thần vương nhất trí treo giải thưởng, như vậy tin tức này khẳng định là vô cùng tin cậy.

Tiếu Ân khẽ nhăn mày, ý tứ trong lời nói của German Sa, không ngờ là để hắn đi hỏi thần vương.

Ở trong thần giới, các thần vương bệ hạ của ba hệ cũng không có bao nhiêu, nhưng nếu như Tiếu Ân dám đến hỏi bọn họ việc này, chỉ sợ lập tức sẽ bị người ta giết chết.

Khẽ hừ một tiếng, Tiếu Ân hỏi:

- Được rồi, như vậy ta còn có một vấn đề, vì sao các ngươi từ chủ thần đến thần linh bậc trung đều ở chỗ này, mà các thần vương bệ hạ bày ra thông báo lại một mực án binh bất động.

German Sa cười khổ một tiếng, thì ra vị thần linh trước mặt này thật sự là kiến thức nông cạn, cái gì cũng không biết.

- Vị các hạ này, không phải là các vị thần vương bệ hạ không muốn đến, mà chính là bởi vì họ đều không hề muốn vi phạm ước định với một nhóm các thần vương đã sử dụng thủ đoạn không chính quy để đột phá sau trận chúng thần đại chiến vào mấy trăm vạn năm trước!

Tiếu Ân khẽ nhướng mày, hắn lập tức hiểu được lời thề trong lời nói của đối phương.

Có thể sử dụng thủ đoạn không theo quy tắc thông thường, không cần hấp thu thiên địa lực, đã có thể tấn thăng đến cảnh giới thần vương, sợ là cũng chỉ có những người ở cùng với tử linh pháp sư ngày xưa. Chỉ có điều những người đó đều chỉ lo cho bản thân, ngay cả thần quốc mà tất cả thần linh trong thần giới đều cần, cũng chưa từng xây dựng.

- Hai nhóm thần vương này đã ký kết hiệp ước gì?

- Khi đó hai bên ước định, những tên gia hỏa chưa trở thành thần vương ẩn cư bế quan, nhưng các đại cấm địa trong thần giới nơi bọn họ chọn làm chỗ bế quan, không được cho bất cứ thần linh cấp bậc thần vương nào tiến vào.

German Sa liếc mắt nhìn Tiếu Ân một cái, cũng không biết là hâm mộ hay là đố kỵ, nói:

- Mặc dù trong thời không hồng lưu cũng không sản sinh ra cái gì đặc thù, nhưng khối địa phương này cũng là một trong những nơi ước định khi đó. Hiện giờ những thần linh có được thần cách thần kỳ kia hẳn là đều đã thành công tấn thăng thành thần vương, cho nên ngay cả là tam đại cổ lão thần vương bệ hạ cũng không dám vi phạm lời hứa, do đó khơi mào một lần đại chiến nữa giữa hai bên.

Tiếu Ân nhìn thần sắc trong mắt đối phương, đột nhiên hiểu ra, nói:

- Ngài nói là, người bên ngoài đã nhận định, ta chính là một trong những thần linh khi đó sao?

- Đúng vậy.

German Sa không chút do dự nói:

- Nếu không phải nhìn thấy ngài chỉ có cảnh giới bậc cao đỉnh phong, ta cũng sẽ nghĩ như vậy.

Tiếu Ân ung dung cười, nói:

- German Sa bệ hạ vĩ đại, xem ra ngay cả bản thể của ngài cũng hiểu lầm như vậy, nếu không chỉ sợ hắn đã sớm tiến vào tìm ngài rồi.

Thần thái trong mắt German Sa nhanh chóng trở nên ảm đạm. Chính là hiểu lầm chết tiệt này, mới khiến bản thể của hắn làm như không thấy đối với cảnh ngộ của hắn, nếu không như thế, chỉ sợ sớm đã là đại quân áp sát.

Tiếu Ân hướng về phía hắn khẽ gật đầu, nói:

- German Sa bệ hạ, thật sự cảm ơn sự phối hợp của ngài, hy vọng lần sau chúng ta gặp mặt, có thể nói chuyện càng tốt hơn.

Dứt lời, hắn bước về phía trước mấy bước, cảm giác giống như dung nhập vào trong nước, chậm rãi thông qua đoàn khí lưu, đi tới phía trước thần điện Thiên Không.

Sau đó, hắn nhẹ nhàng vung tay lên, khí lưu sôi trào xung quanh lập tức gia tăng tốc độ, hơn nữa càng lúc càng nhanh. Không lâu sau, những khí lưu này lại một lần nữa khôi phục thành một đoàn khí lưu cao gần ba thước.

Tiếu Ân chụp tới, lập tức hấp thu đoàn khí lưu này vào trong thần thể.

Với thủ đoạn khống chế của hắn hiện giờ, hấp thu một đoàn khí lưu nho nhỏ cũng đã không có bất cứ vấn đề gì.

Phân thân chủ thần German Sa này thực sự là quá mức quan trọng, cho nên chỉ có đặt ở bên cạnh mình hắn mới có thể yên tâm.

Nếu không cẩn thận để tên này trốn thoát, đồng thời để cho ngoại giới biết, chủ nhân ở trong thời không hồng lưu chỉ là một thần linh bậc cao đỉnh phong, hơn nữa vật phẩm quan trọng nhất của thần vương Thất Thải Lưu Ly Vụ cũng ở trong tay hắn, như vậy Tiếu Ân gần như có thể khẳng định, toàn bộ thời không hồng lưu đã không còn ngày yên bình nữa.

Hắn nhẹ nhàng thở dài một hơi, cổ tay khẽ lật, một đoàn khí lưu nho nhỏ lập tức xuất hiện trong tay hắn. Hình ảnh của đoàn khí lưu này không khác gì vừa rồi chín loại màu sắc khác nhau tản ra kia dường như có được ma lực vô cùng, làm cho người ta không kìm nổi có một loại dục vọng chiếm hữu từ nội tâm.

Tiếu Ân cực kỳ hào phóng đối với Hắc Long Vương, nhưng chuyện có liên quan tới Thất Thải Lưu Ly Vụ và German Sa lại chưa từng tiết lộ mảy may.

Nhìn Thất Thải Lưu Ly Vụ trong tay, Tiếu Ân yên lặng cảm ứng thứ thần kì này.

Mặc dù năng lượng trên bề mặt của nó còn xa mới có thể xưng được với hai chữ hùng mạnh, nhưng Tiếu Ân lại có một loại dự cảm, thứ này tuyệt đối sẽ không đơn giản như vậy. Đặc biệt German Sa từng nói qua, Thất Thải Lưu Ly Vụ là thiên địa lực ngưng tụ mà thành, tự nhiên càng không có khả năng đơn giản như thế.

Trầm ngâm một chút, Tiếu Ân hạ giọng nói:

- Nhắt Hào, đi ra kiểm trắc (kiểm tra đo lường) một chút.

Hắn vừa dứt lời, một đạo hình ảnh hư ảo xuất hiện phía sau Tiếu Ân. Hình ảnh này giống như hình chiếu của thần linh, mang đến cho người la một loại cảm giác chân thật, hơn nữa hình ảnh này so với dáng người và khuôn mặt của Tiếu Ân thì giống như từ một khuôn mẫu đúc ra, không khác nhau chút nào.

Nếu người khác nhìn thấy, khẳng định sẽ cho rằng hình ảnh này chính là hình chiếu của Tiếu Ân, nhưng trên thực tế, hình ảnh này chẳng qua chỉ là Nhất Hào mà thôi.

Tiếu Ân tấn thăng thành thần linh bậc cao đỉnh phong, Nhất Hào tự nhiên cũng thu được chỗ tốt cực lớn, thậm chí đã có thể thoát khỏi thần thể của Tiếu Ân, độc lập hiện hình ra.

Hơn nữa càng khiến Tiếu Ân kinh ngạc chính là, sau khi Nhất Hào đi ra, không ngờ đã nắm giữ uy năng cực kỳ hùng mạnh, mặc dù còn không khoa trương như phân thân Tiếu Ân, nhưng nếu so sánh với hình chiếu của một thần linh bậc cao, vậy cũng không thua kém chút nào.

Sau khi Nhất Hào xuất hiện, đầu tiên hướng về phía Tiếu Ân thi lễ, sau đó từ trong ánh mắt của hắn dường như bắn ra hai đạo ánh sáng. Hai đạo ánh sáng này cũng không phải là ma pháp hoặc là thần lực gì, mà là lực lượng khoa học thuần túy, về phần Nhất Hào làm như thế nào đem lực lượng của khoa học kỹ thuật vận dụng tới mặt này, vậy chính là một việc ngay cả Tiếu Ân cũng không rõ.

Thân thể của Thất Thải Lưu Ly Vụ cũng không quá dài nhưng theo tiến hành phân hình của Nhất Hào, một thanh âm cảnh báo thê lương vang lên trong thân thể của Nhất Hào.

Càng tiếp cận đoạn giữa của Thất Thải Lưu Ly Vụ, thanh âm này lại càng dồn dập và vang dội.

Loại tình huống không hiểu này lập tức dẫn tới sự chú ý của phân thân và Người cá sấu ở bên trong thần điện Thiên Không. Hai người bọn họ cũng đã đi tới trước mặt Tiếu Ân, lẳng lặng nhìn hành động của Nhất Hào.

Thanh âm dồn dập vang lên, sắc mặt của đám người Tiếu Ân theo đó mà càng ngưng trọng.

Quan hệ của bọn họ và Nhất Hào không phải tầm thường, vô cùng dễ dàng biết được hàm ý đại biểu trong những thanh âm này.

Mặc dù mấy người Tiếu Ân vẫn không cảm ứng được năng lượng ẩn chứa bên trong Thất Thải Lưu Ly Vụ hùng mạnh cỡ nào, nhưng Nhất Hào lại đã sử dụng một loại phương pháp khác tra ra năng lượng ẩn chứa bên trong đạt tới mức độ như thế nào.

Chậm rãi, khi đạo ánh sáng phân hình kia đi tới đoạn giữa của Thất Thải Lưu Ly Vụ, thanh âm vang dội kia thậm chí còn trở nên chói tai.

Tiếu Ân cuối cùng đã biến sắc, trong nhiều năm hắn ở chung với Nhất Hào như vậy, Nhất Hào cũng đã từng cảnh báo nhiều lần, nhưng cho tới bây giờ cũng chưa nghe thấy thanh âm gần như thê lương này.

Hơn nữa Nhất Hào lúc này so với trước kia, cũng không biết đã đề cao bao nhiêu, năng lượng có thể khiến Nhất Hào hoảng sợ đạt tới mức độ này, khẳng định là không thể khinh thường.

Một lát sau, ánh sáng phân hình đã rời khỏi chỗ trung tâm nhất, thanh âm cũng theo đó mà hạ thấp, chậm rãi trở về trạng thái không tiếng động.

Ở trong thần quốc, gần như tất cả mọi người đều phủ phục trên mặt đất, đang hướng về phía thần điện Thiên Không cầu nguyện.

Đột nhiên, Tiếu Ân ngẩng đầu, ánh mắt nhìn về phương xa lộ vẻ ngạc nhiên. Thần niệm của hắn nháy mắt buông ra, bao phủ toàn bộ thần quốc, sau đó để hắn nhìn thấy một tình cảnh dở khóc dở cười.

Tiếu Ân chỉ thoáng trầm ngâm một chút, lập tức hiểu được những tín đồ này đều là bị thanh âm vừa rồi của Nhất Hào tạo ra dọa sợ. Bởi vậy có thể thấy được, thanh âm mà Nhất Hào vừa tạo ra rốt cuộc lớn đến mức nào. Thậm chí đã truyền ra khỏi thần điện Thiên Không, truyền khắp trong toàn bộ thần quốc.

Thân ảnh của Nhất Hào lay động một trận, sau một lát mới ổn định lại.

- Nhất Hào, ngươi thế nào rồi?

- Hoàn hảo.

Thân ảnh hư ảo lộ ra một tia cười khổ, nói:

- Không nghĩ đến năng lượng ẩn chứa trong Thất Thải Lưu Ly Vụ không ngờ lại hùng mạnh như vậy. Chuẩn bị của ta có chút không đủ,sau khi thăm dò đã xuất hiện một chút vấn đề nhỏ.

Tiếu Ân khẽ gật đầu, hỏi:

- Năng lượng ẩn chứa trong Thất Thải Lưu Ly Vụ rốt cuộc lớn cỡ nào?

- Rất lớn.

Nhất Hào thực sự nói:

- Năng lượng ẩn chứa bên trong nó đã vượt qua phạm vi cực hạn mà ta có thể thăm dò, cho nên ta cũng không thể cho ngài một đáp án chuẩn xác.

Sau khi nói những lời này, Nhất Hào đã lộ ra biểu tình ngượng ngùng phi thường nhân tính hóa. Thậm chí còn có chút xấu hổ xoa xoa tay.

Nhưng vấn đề là, Nhất Hào lúc này ảo hóa ra cũng là thân ảnh của Tiếu Ân. Bất kể là ai, khi tận mắt nhìn thấy một người giống hệt mình nhăn nhó, chỉ sợ cũng sẽ không cảm thấy cao hứng.
Bình Luận (0)
Comment