Là tồn tại cấp quân vương, hiển nhiên là gã cũng từng nghe nói đến loại người đưa tin Quy Vương có tính an toàn cực cao này.
"Sao vậy ——?"
Cái đầu nữ tính dữ tợn kia lập tức quay qua, ánh mắt dừng ở trên người Độc Giác Quỷ Vương.
Độc Giác Quỷ Vương lập tức nói: "Là một người đưa tin hư không, hẳn là đối phương chuyển thư cho ta, ta lập tức đi xử lý."
Không nói hai lời, gã đã vươn tay, muốn nhận lấy tờ giấy trong tay Quy Vương nọ.
Nếu đã có người dùng Quy Vương truyền tin tới đây, hẳn là đối phương phải gửi từ ít nhất là mấy trăm hoặc một ngàn năm trước. (Do Quy Vương đi chậm quá mà)
Là một cố nhân của ta sao?
Độc Giác Quỷ Vương có chút nghi hoặc nghĩ thầm.
Nhưng ngay sau đó, khi đã nhận được một tờ giấy từ trong tay Quy Vương, gã lập tức ngẩn ra, nói: "Không phải ta?"
Lại đột nhiên nhíu mày, quay đầu đưa mắt nhìn một đám Độc Giác Ác Quỷ dưới đài, gã quát lớn: "Ai tên là Tiểu Tiểu? Móa nó lăn ra đây cho ta!"
Nhưng gã vừa mới nói xong, trên đài cao phía sau lưng lại truyền đến một giọng nói: "Ta tên là —— Tiểu Tiểu —— "
Xoẹt xoẹt ——
Độc Giác Quỷ Vương khẽ rùng mình một cái, rồi theo bản năng quay đầu, ngạc nhiên nhìn về phía Kẻ Săn Đầu vừa nhếch miệng nói kia.
Rất nhanh, gã lại chuyển ánh mắt nhìn về phía cái đầu nữ tính bên cạnh, vẻ mặt ngơ ngác, hiển nhiên gã còn chưa tiếp nhận được sự thật rằng đại tẩu nhà mình lại lấy cho nữ nhi nhà bà ấy cái tên kỳ quái như vậy.
Hơn nữa nó không hề giống một cái tên đứng đắn, ngược lại, rất giống một cái tên thân mật mà người ta thường dùng để gọi chó nhỏ, mèo con nhà mình.
"Ách..." Vẻ mặt gã có chút hít thở không thông.
Cái đầu nữ tính kia, "Ca ca" quay đầu lại, tia tỉnh táo chiếm cứ toàn bộ ánh mắt, nói:
"Con gái—— có —— tên?"
Tiểu Tiểu quay đầu, nhếch môi.
Đinh —— hàm răng lóe sáng, phát ra một chút ánh hào quang.
Ánh mắt của cái đầu nữ tính kia lập tức mềm mại như thể bị hòa tan, chỉ thấy nó vươn đầu lưỡi, sàn sạt sàn sạt mà liếm liếm khuôn mặt con gái nhà mình, hiển nhiên là bà ta cực kỳ cưng chiều cô con gái này.
Độc Giác Quỷ Vương có chút ngạc nhiên, chợt dừng lại một chút, nếu đối phương không đưa ra câu trả lời, chẳng khác nào đã ngầm thừa nhận.
Cùm cụp ——
Sau lưng gã, Quy Vương chậm rãi mở ra một cánh cửa nhỏ, bức thư kia đang ở trong đó.
Độc Giác Quỷ Vương suy nghĩ một lát, chợt vươn tay cầm lấy bức thư được dùng sáp nung chảy đóng kín lại kia, trong lòng cảm nhận được từng tia quái dị.
Bởi vì lại có một kẻ nào đó trên thế giới này sẽ viết thư cho sinh vật cấp căn nguyên? !
Phải biết rằng phần lớn những sinh vật căn nguyên đều là tồn tại cực kỳ hỗn loạn, có được một chút tỉnh táo ngắn ngủi đã không phải chuyện dễ dàng rồi.
"Chất nữ, thư của ngươi."
"Không biết—— chữ." Tiểu Tiểu tiếp tục thưởng thức hàm răng lóe sáng của mình.
"Là ai —— viết?" Cái đầu nữ tính kia nhắm mắt lại, hỏi.
Độc Giác Quỷ Vương suy nghĩ một lát, lập tức xem xét nội dung bên ngoài bức thư kia, và rất nhanh, gã đã nhìn thấy một cái tên.
"Lâm Ân?" Gã ngẩn ra.
Chỉ trong nháy mắt, Tiểu Tiểu vốn đang ngắm nghía hàm răng của mình, lập tức chuyển ánh mắt qua, (✪ω✪) xoay người, nói: "Đọc đi!"
"..." Độc Giác Quỷ Vương trố mắt nhìn cô bé, cái loại cảm giác quái dị này càng trở nên rõ ràng.
Bởi vì gã thật sự chưa từng nhìn thấy ánh mắt như vậy, lộ ra trên gương mặt của cô cháu gái là Kẻ Săn Đầu hung tàn này.
Không thích hợp!
Có chút không thích hợp à nha!
Rốt cuộc tên Lâm Ân kia là ai chứ? Chỉ dựa vào ánh mắt này thôi, bỗng nhiên gã lại có cảm giác tên Lâm Ân kia là một tồn tại có kinh khủng!
Độc Giác Quỷ Vương mơ mơ hồ hồ mở bức thư nọ ra, nhanh chóng đọc một lần từ trên xuống dưới.
Mà sau khi xem xong, vẻ mặt của gã lập tức trở nên ngơ ngác (((;꒪ ꈊ ꒪;))).
Cái này... Cái này...
Thật sự muốn ta đọc cái này sao? !
Cứ có cảm giác nội dung và cách dùng từ ngữ bên trong này… thực sự không tiện để đọc công khai tại một nơi đông đúc như vậy.
"Đọc đi!" Tiểu Tiểu (✪ω✪) nói.
Độc Giác Quỷ Vương có chút bất đắc dĩ (. ;゚;: 益:;゚;. ) nói: "Ách, để ta đọc..."
"Tiểu Tiểu… thân mến."
Ông ——
Cái đầu nữ tính vốn đang liếm gương mặt con gái nhà mình, lập tức ngừng lại.
Vẻ hỗn loạn trong mắt cái đầu Thái Thản cũng đột nhiên ngừng lại một chút.
Bầu không khí xung quanh lập tức chìm vào sự yêu tĩnh quỷ dị.
Tiểu Tiểu (✪ω✪) rung rung xúc tu, nói: "À—— tiếp tục đi—— "
Độc Giác Quỷ Vương run run cầm lấy lá thư, trên trán đổ mồ hôi đầm đìa, nhỏ giọng đọc tiếp: " Tôi là nha sĩ Lâm Ân của cô đây, cô có nhớ tôi không? Không lâu trước đó, cô đã trở thành hội viên vĩnh viễn đầu tiên của bản tiệm. Chuyện này làm lòng tôi vô cùng vinh hạnh và vui sướng..."
Hai cái đầu khổng lồ bên kia lập tức dựng thẳng lỗ tai lên.
Tiểu Tiểu (✪ω✪) nói: "Còn nhớ —— "
Độc Giác Quỷ Vương thầm run rẩy, len lén đưa mắt nhìn thoáng qua hai vị đại ca đại tẩu vẫn một mực im lặng không nói đang ngồi trên chủ vị bên kia, khẽ nuốt một ngụm nước miếng, sau đó run rẩy run rẩy nói: "Cô là một cô bé vô cùng thân thiện và... Đáng yêu..."
" Bởi vậy từ sau khi cô rời đi, tôi thực sự là ngày ngày đêm đêm đều nhớ đến cô, ngóng trông cô, thậm chí còn trằn trọc, khó ngủ, gầy đi không biết bao nhiêu cân..."
Chỉ trong nháy mắt, cả thần miếu đều im phăng phắc.
"..."
"..."
Thậm chí cả chúng Độc Giác Ác Quỷ dưới đài cũng rơi vào trạng thái ngây dại.
Có mấy con Độc Giác Ác Quỷ vốn đang rót rượu cho mình cũng quên luôn, để rượu chảy tràn ra ngoài mà không hề hay biết.
Tiểu Tiểu (✪‸✪) gật gật đầu, nói: "Ta cũng —— gầy đi hai cân —— "
Không!
Trong lòng Ác linh Quỷ Vương có chút run run rẩy rẩy.
Hai loại ý tứ này khác nhau nha, chất nữ à, cháu là tiếc hàm răng trắng sáng kia nên mới nhịn đói không muốn ăn, còn người ta đang tán tỉnh, ve vãn cháu mà?
Hắn đang đùa bỡn cháu đó!
Càng nghĩ, bàn tay cầm lá thư của Độc Giác Quỷ Vương càng thêm run rẩy, gã thật sự không dám tiếp tục đọc nữa!
Bởi vì nội dung đằng sau càng buồn nôn hơn!
"Đọc——" Tiểu Tiểu lộ ra gương mặt đầy vẻ chờ mong nói.
"Đọc ——!" Hai giọng nói vô cùng âm trầm khủng bố cùng lúc vang lên.