Hắn nhanh chóng nhảy xuống từ trên cây thang, sau đó để cây thang qua một bên, lập tức lộ ra vẻ mặt hoan nghênh. "Tiểu Tiểu, tôi thật không ngờ buổi tối vừa viết thư cho cô, bây giờ cô đã đến rồi. Chuyện này làm tôi có chút thụ sủng nhược kinh!"
Tiểu Tiểu (✪ω✪) nói: "Bởi vì tôi thấy——anh đang nhớ nhung tôi —— cho nên mới nhanh chóng tới đây đó——!"
【 đinh! Độ hảo cảm của Tiểu Tiểu đối với ngươi +1】
Lâm Ân cảm động cực kỳ.
Cô bé này thật nể mặt mình nha!
Có một vị khách đáng yêu mà khéo hiểu lòng người như vậy đúng là một chuyện vô cùng sung sướng mà!
Xem ra việc hôm nay đã ổn thỏa rồi!
Nếu đám chó săn của hiệp hội Ma Nhân kia dám tới đây, hắn cam đoan sẽ đánh cho bọn chúng tơi bời hoa lá, đến một tên giết một tên, đến một cặp giết cả đôi!
"Xem —— hàm răng —— của tôi này" Tiểu Tiểu nhếch miệng, khoe khoang hàm răng trắng nõn, bóng sáng của mình.
Đinh ——
Hàm răng hung hăng lóe sáng làm Lâm Ân chói mắt một phen.
"Thấy sáng không?"
Lâm Ân lập tức giơ ngón tay cái lên, nghiêm túc nói: "Đúng là hàm răng được bảo dưỡng vô cùng tốt! Vẫn sáng lấp lánh giống như trước kia! Xem ra Tiểu Tiểu cô rất chú ý giữ gìn hàm răng của mình đó!"
"Đúng vậy —— ba ngày nay ——tôi không ăn cái gì đâu—— "
"Ách... Tuy cô bảo dưỡng hàm răng như vậy rất tốt, nhưng nếu không ăn bất cứ món gì, lại không được đâu."
"Ai —— "
"Nếu không, cứ như vậy đi, cô bước vào hậu viện với tôi, tôi nấu một món gì đó làm đồ khai vị, sau đó sẽ chăm sóc toàn thân cho cô một lần. Tôi cam đoan ngoại trừ hàm răng, những bộ phận khác trên thân thể Tiểu Tiểu cô cũng sẽ lóe sáng mê người! Ý cô thế nào?"
"Ồ (✪ω✪)—— được!"
...
Cùng lúc đó, tại một ngọn núi nhỏ cách hẻm Du Hồn khoảng mấy chục km.
Mơ hồ có thể nhìn thấy một cái đầu khổng lồ giấu một nửa ở đằng sau sườn núi, nhánh xúc tu cuốn lấy một chiếc kính viễn vọng thật to, từ phía xa xa nhìn trộm về phía hẻm Du Hồn.
Mà đằng sau sườn núi nọ, Độc Giác Quỷ Vương mang theo mấy trăm vệ sĩ tinh anh (. ;゚;: 益:;゚;. ) đang một mực canh giữ tại nơi này, một cử động nhỏ cũng không dám phát ra.
Đúng vậy!
Từ sau khi Tiểu Tiểu rời khỏi, bọn họ lại một đường bám theo phía sau cô bé, cũng lặng lẽ đi đến nơi này rồi.
Đây là ý tưởng do Độc Giác Quỷ Vương bày ra, bởi vì nếu gã không nói như vậy, chỉ cần vị đại ca đang trong trạng thái nổi giận của gã tùy tiện phát tiết một cái thôi, rất có thể toàn bộ đại bản doanh của gã sẽ bị tiêu diệt.
"Đại ca? Thế nào rồi? Đã nhìn thấy thằng khốn nạn kia chưa?" Độc Giác Quỷ Vương mở to mắt hỏi.
Cái đầu nữ tính ở ngay bên cạnh, cũng dùng xúc tu cuốn lấy một chiếc kính viễn vọng to tướng khác, lập tức nhếch khóe miệng, nói: "Ừm ~—— là đứa bé trai tuấn tú nha——chỉ hơi—— nhỏ —— một chút thôi."
Nhưng bà ấy vừa dứt lời, thì...
Ba ——
Cái đầu Thái Thản kia đã hung hăng ném chiếc kính viễn vọng nọ xuống sườn núi, trong mắt đầy cuồng loạn, há miệng rít gào, lại “Ba ba ba” vung xúc tu, trực tiếp phá hủy địa thế xung quanh, nói: "Dcmnn —— lão tử nhất định phải đi giết hắn! ! Thứ chủng tộc nhỏ xíu như thế! ! Còn học người lái xe lớn [1] —— ta (beep ——), ta cho ngươi lái xe lớn! ! Ta (beep ——)!"
[1] : nguyên văn 开大车 – khai đại xa: ám chỉ hành động vượt quá sức của bản thân, tự đánh giá chính mình quá cao mà làm việc quá sức, có thể hiểu là trẻ con chơi dao, dễ bị dao cắt trúng.
"Bình tĩnh! (〃> 皿 <), ngươi đừng có xông qua bên đó—— phá hư chuyện tốt của khuê nữ —— hơn nữa, người ta nhỏ một chút thì đã sao—— ngươi cũng đâu có lớn —— "
Vất vả lắm cái đầu nữ tính nọ mới ngăn cản được cái đầu Thái Thản đang nổi giận.
Cái đầu Thái Thản đùng đùng phẫn nộ, lại ném xúc tu qua, quơ lấy chiếc kính viễn vọng, không ngừng “Hô thứ hô thứ” thở hổn hển, tiếp tục cầm kính viễn vọng nhìn trộm qua bên kia.
"Bị chắn rồi! Bị căn phòng nát kia chắn lại! Không nhìn thấy nữa!"
"Hắn dám dẫn khuê nữ của ta vào nhà —— ta (beep ——) sao hắn dám! !" Gã vừa quát vừa nổi giận mà “Ba ba ba” dùng xúc tu vỗ xuống ngọn núi nhỏ bên cạnh.
"(〃> 皿 <) ngươi đừng kích động ——nghe cũng được mà—— chúng ta đến đây không phải để động võ —— có biết hay không —— chúng ta tới tìm hiểu tình báo —— không thể ra tay!"
Sau đó, cái đầu Thái Thản đã bớt giận nhưng vẫn hung ác nghiến răng “Ken két”, trực tiếp cầm lấy máy trợ thính đặc chế do đám Độc Giác Quỷ tộc đưa cho, rồi nhanh chóng tiếp nhận âm thanh từ phía bên kia truyền đến.
Mà rất nhanh, bọn họ đã nhận được tín hiệu âm thanh phát ra từ bên trong Tiệm Dược Tề Cưa Máu, tại hẻm Du Hồn.
"Thật sự —— phải làm như vậy sao?" Âm thanh có chút nghi hoặc và mâu thuẫn của Tiểu Tiểu vang lên.
"Yên tâm, nếu cô đã dùng gói dịch vụ toàn thân của chúng tôi, thì đương nhiên là bao gồm toàn bộ rồi! Tôi là bác sĩ của cô, đừng lo lắng sẽ xuất hiện tình huống không tốt."
"Nhưng mà nơi đó —— rất sâu ——nếu chọc vào như vậy—— sẽ rất kỳ quái ——"
"Cô cứ yên tâm, sẽ không quá đau, kỹ thuật của tôi tốt lắm, hơn nữa, có phải một lần trước cũng không quá đau không?"
Phía sau sườn núi, nhánh xúc tu cuốn lấy chiếc máy trợ thính của cái đầu Thái Thản đã bắt đầu run rẩy không ngừng.
Mà đám người Độc Giác Quỷ Vương cũng dùng thủ đoạn đặc thù để tiếp nhận tín hiệu âm thanh từ phía bên kia truyền đến, lại đang mở to hai mắt nhìn qua, tất cả đều nín thở, một câu cũng nói không nên lời.
Không thích hợp!
Tuyệt đối không thích hợp nha!
Vì sao tình huống trước mắt cứ càng ngày càng phát triển theo hướng quái dị như vậy?
Chẳng lẽ sự thật cũng đúng như những gì bọn họ từng nghĩ? !
Không thể nào đâu!
Mà cũng chính tại một khắc này, rốt cuộc tín hiệu âm thanh bên kia cũng truyền đến giọng nói của Tiểu Tiểu.
"Vậy —— bắt đầu đi —— nếu nhất định phải làm như vậy—— "
"Được! Ta chuẩn bị bắt đầu rồi nha, đừng khẩn trương, hãy hít sâu vào, mỗi người đều có lần đầu tiên mà!"
"Ừm ừm —— "
"Chuẩn bị..."
Lại đúng vào khoảnh khắc gây cấn đó, đột nhiên bên tai bọn họ lại truyền đến tiếng kêu to của Tiểu Tiểu.
"A —— bác sĩ gạt người —— đau quá —— tới tận cùng bên trong rồi —— "
Cái đầu Thái Thản: "!!!"
Cái đầu nữ tính: "!!!"
Độc Giác Quỷ Vương: "(ΩДΩ)! !"