Mà ngay khi toàn bộ những nhân viên công tác bên trong căn cứ nghe được âm thanh nhân tạo trên đỉnh đầu mình truyền đến tin tức bạo tạc kinh khủng kia, cả đám đều lộ ra vẻ mặt hoảng sợ và hãi hùng.
"Tự hủy?"
"Nói đùa gì vậy! Chúng ta còn chưa rút lui mà! Chúng ta còn chưa rút lui nha!"
"Mau! Nhanh tới đại sảnh chiết dược! Mau lên!"
Rất nhiều thành viên đều kinh hãi rít gào.
Ở loại thời điểm này, bọn họ đã không thể quan tâm đến những điều gì khác nữa, kể cả có cãi lại mệnh lệnh của cấp trên hay không.
Bởi vì nếu tự hủy đã khởi động, thì một khi không rút lui kịp thời, khẳng định là bọn họ sẽ cùng với cái căn cứ này táng thân trong biển lửa.
Lúc này, ở bên trong đại sảnh chiết dược. Phệ Tâm Ma dẫn theo mấy chục tên cao tầng của hiệp hội Ma Nhân, nhanh chóng đẩy cửa chính ra, ánh mắt âm trầm nhanh chóng đi về phía trang bị chiết dược.
"Đã thiết lập vị trí chiết dược chưa?"
"Đã xác lập tọa độ, phần lớn những số liệu trân quý cũng được chuyển qua cả rồi, bất cứ lúc nào chúng ta cũng có thể xuất phát!"
"Tốt! Khởi động trang bị chiết dược!"
"Rõ!"
Ông ——
Đống máy móc thật lớn trong đại sảnh lập tức “Ù ù” vận chuyển, lam quang chói mắt đột nhiên tụ tập tại khu vực trung tâm của đại sảnh, rồi chậm rãi hội tụ nên một quầng sáng màu lam.
"Đã khởi động trang bị chiết dược... đã xác lập tọa độ...đang thiết lập cánh cửa chiết dược... Bắt đầu đếm ngược 10, 9, 8..."
Phệ Tâm Ma cắn răng một cái, rồi quay đầu gắt gao nhìn chằm chằm về phía sau.
"Mọi chuyện sẽ không kết thúc nhanh như vậy đâu, chúng ta cùng chờ xem! Chờ đến một ngày kia, Cự Tượng có thể sản sinh trong tay tao, khi ấy, tất cả chúng này nên vì chuyện hôm nay mà trả giá thật đắt!"
Nhưng ngay khoảnh khắc lời nói này của gã rơi xuống, đột nhiên quang mang trong đại sảnh không ngừng chớp lóe liên tục. Rồi “Ca” một tiếng, toàn bộ khung cảnh xung quanh chìm vào một mảnh tối tăm, ánh hồng quang khẩn cấp lại một lần nữa sáng lên.
"Cảnh báo... nguồn sinh lực hạch tâm của căn cứ bị hao tổn... hiệu suất nguồn sinh lực giảm xuống tới 3%... khởi động chiết dược thất bại..."
Ông ——
Chỉ trong nháy mắt, quầng sáng màu lam vốn sắp hình thành kia đã ảm đạm xuống rồi ầm ầm tàn lụi.
"Chuyện gì vậy?"
Sắc mặt của mấy chục tên cao tầng bên người Phệ Tâm Ma kia chợt thay đổi thành một mảnh tái nhợt.
Cả người Phệ Tâm Ma run rẩy, đột nhiên gã ý thức được điều gì, rồi run rẩy mà đưa mắt nhìn về phía hồng quang khẩn cấp đang chớp lóe không ngừng, biểu hiện nguồn sinh lực cung cấp cho bộ máy đã mất đi hiệu lực.
"Chẳng lẽ..."
Gã chợt hiểu ra điều gì đó, và dùng tốc độ nhanh nhất, kết nối ý thức của chính mình với hạch tâm cung cấp nguồn sinh lực đang đặt ở chỗ sâu trong căn cứ.
Bởi vì nguồn sinh lực bị chặt đứt khiến cho hình ảnh của camera giám sát được gắn tại vị trí của nguồn sinh lực hạch tâm không ngừng "Ca ca" nhiễu loạn.
Chỉ trong nháy mắt, Phệ Tâm Ma đã trông thấy một hình ảnh khiến cho cả người suýt chút nữa thì sụp đổ.
"Chuyện này... Đây là..." Gã run rẩy lui về phía sau.
Bởi vì hình ảnh xuất hiện trong ý thức của gã chính là một lỗ thủng to tướng đã xuất hiện phía trên vùng hoạt [1] của tâm lò phản ứng hạt nhân cao tới mấy trăm mét, khu vực chuyên môn cung cấp nguồn sinh lực cho cả căn cứ.
Cùng với ánh lửa nổ tung, mơ hồ có thể phân biệt ra tình huống. Hình như không lâu trước đây, có một thứ gì đó đã đâm xuyên qua phương tiện hạch tâm cung cấp nguồn sinh lực này rồi.
Phía trên vùng hoạt có thể rõ ràng nhận ra hình dáng của một cái đầu người thật lớn, mà bên trên cái đầu người thật lớn nọ, lại có thêm một hình người theo dạng chữ thái (太).
Muốn bao nhiêu gai mắt có bấy nhiêu gai mắt!
"..."
"..."
Xoẹt xoẹt ——
Khu hạch tâm nguồn sinh lực bị đâm thủng kia đang phun ra hai chùm lửa lớn.
Phệ Tâm Ma lại ngây dại đứng yên tại chỗ, đại não trống rỗng, không ngừng vang lên “Ong ong”, một câu cũng nói không nên lời.
Hình dáng hiện lên trên lỗ thủng nọ còn mang đến cảm giác sỉ nhục người hơn cả tình huống mười mấy tên tráng hán, vây xung quanh Phệ Tâm Ma, không ngừng “Ba ba ba” điên cuồng đạp vào mệnh căn của gã.
Nó giống như có một kẻ “Ba ba ba” tát cho ngươi mười mấy cái bạt tai, rồi trước khi rời đi, đối phương còn không quên quay lại, cười một cái vô cùng nham hiểm với ngươi.
Cái loại cảm giác này...
Cái loại cảm giác này...
"A!!!”
Phệ Tâm Ma mở rộng hai tay, ngửa mặt lên trời thét dài một tiếng, loại cảm giác sỉ nhục đến cùng cực này, đã khiến gã không thể thừa nhận nổi mà rơi nước mắt.
Chuyện gì có thể làm cho người ta tuyệt vọng?
Là ba con Kẻ Săn Đầu cấp căn nguyên kia?
Hay là Tháp Treo Ngược bị sụp đổ?
Không!
Chuyện làm người ta tuyệt vọng nhất là, ngay khi ngươi vừa khởi động chế độ tự hủy của căn cứ, thì hệ thống chiết dược lại mất đi tác dụng. Sau đó, ngươi bị kẹt lại bên trong một khu căn cứ sắp sửa nổ tung…
Cái loại cảm xúc này...
"Giết mày! Tao cmn muốn giết hết chúng mày!" Phệ Tâm Ma mở miệng gầm lên, nhưng trong giọng nói lại mang theo tiếng khóc nức nở.
Bởi vì một khi chế độ tự hủy đã khởi động thì không một ai có đủ quyền hạn để ngừng nó lại.
Bởi vì phòng ngừa địch nhân đột phá tiến vào phá hư nguồn sinh lực cung cấp cho cả căn cứ, cho nên lúc trước, ở thời điểm thiết kế thứ này, bọn họ đã lên phương án xây dựng cho chế độ tự hủy một bộ phận cung cấp năng lượng riêng ...
Xong đời rồi!
Thật sự xong đời rồi!
Đúng vào khoảnh khắc này, một tiếng nổ vang lên.
Phía Đông Nam của đại sảnh chiết dược, một tên căn nguyên kỵ sĩ đang cưỡi Tiểu Tiểu không ngừng “Ba ba” bắn loạn xạ, chợt “Oanh” một tiếng đụng xuyên qua cánh cửa sắt thép cứng rắn. Rồi ngay sau đó, khi kẻ này lướt đi một cái, đống hoa lửa vốn đang bắn tung tóe khắp nơi bên trong đại sảnh chiết dược lập tức ngừng lại.
"Tìm được mày rồi, ha hả ha hả ——" (tiếng cười dần dần trở nên biến thái - ing)
-----------------
[1] : Vùng hoạt của lò phản ứng hạt nhân hay chính là tâm lò phản ứng là nơi diễn ra phản ứng phân hạch dây chuyền có kiểm soát của hạt nhân urani hay plutoni. Phản ứng phân hạch dây chuyền sinh ra năng lượng thông qua các dòng gamma và neutron, phân rã beta và động năng của các hạt nhân con.