Dị Giới Dược Tề Sư (Bản Dịch)

Chương 2 - Chương 2: Người Nhặt Rác!!!

Chương 2: Người Nhặt Rác!!! Chương 2: Người Nhặt Rác!!!

【 Đinh! Kẻ nhặt rác da người vừa tuyên bố nhiệm vụ có thể lựa chọn cho ngươi: Mang【 rác rưởi vô dụng 】 cho người nhặt rác, khen thưởng sau khi hoàn thành nhiệm vụ có thể lựa chọn: độ hảo cảm của người nhặt rác +10, tiền khô lâu +20, thù lao của người nhặt rác x1】

Lâm Ân vẫn duy trì vẻ trấn định.

"Có thể, bà chờ một chút nhé."

Lâm Ân nói xong đã nhanh chóng xoay người, trở về tiệm dược tề, cầm lấy hai cái gói to màu đen ở ngay cạnh cửa.

Trong mơ hồ, có thể ngửi được mùi máu tanh và hôi thối phát ra từ bên trong gói to nọ, dường như ở bên trong gói to này vẫn còn thứ gì đó đang giãy giụa, nó không ngừng bật ra từng chuỗi những âm thanh rên rỉ khàn khàn.

Lâm Ân trấn tĩnh đặt hai gói【 rác rưởi vô dụng 】lên cái xe của lão thái bà kia.

"Cám ơn cháu, chàng trai, cháu đúng là người tốt." Nụ cười vẫn nở rộ trên gương mặt lão thái bà nọ. Chỉ thấy bà ta chậm rãi vươn bàn tay khô héo của mình, móc lấy hai con ngươi đầm đìa máu tươi từ bên trong chính hốc mắt của mình ra.

"Chàng trai, đây là thù lao mà lão thái bà ta đưa cho cháu."

【 đinh! Ngươi đạt được khen thưởng nhiệm vụ: độ hảo cảm của người nhặt rác +10, tiền khô lâu +20! 】

【 đinh! Ngươi có thể lựa chọn nhận lấy thù lao mà người nhặt rác cho ngươi, cũng có thể lựa chọn từ chối, nếu từ chối độ hảo cảm của người nhặt rác -50】

Lâm Ân nhìn hai cái tròng mắt vẫn còn bốc lên hơi nóng kia, trấn tĩnh mà vươn tay tiếp nhận, nói: "Cháu nhận, cám ơn."

Hành động này làm nụ cười trên gương mặt lão thái bà nọ trở nên rạng rỡ vô cùng, nhưng hai hốc mắt trống rỗng cũng dọa người đến lạ.

"Tốt, tốt!"

Sau đó dưới cái nhìn chăm chú của Lâm Ân, lão thái bà lại lôi kéo chiếc xe, chậm rãi biến mất bên trong bóng tối.

【 đinh! Ngươi đạt được thù lao của người nhặt rác: Nhãn cầu của ông chủ tiệm may x1, nhãn cầu của ông chủ tiệm thịt heo x1, hảo cảm của người nhặt rác +20】

Lâm Ân vẫn duy trì vẻ mặt bình tĩnh, nhưng lại âm thầm thở nhẹ một hơi, rồi không chút do dự, hắn lập tức trở lại tiệm dược tề.

Từ trong miệng của thầy mình, hắn được biết, nguyên liệu của tiệm may chính là da người, còn thứ mà tiệm thịt heo bán chính là thịt người, mà hai cửa hàng ấy lại nằm ngay trên con đường này, phía đối diện với tiệm dược tề của bọn họ.

Và ở trong tay người nhặt rác lại có nhãn cầu của ông chủ hai nhà nọ.

Đây là một nguyên tắc khác mà hắn tổng kết được sau khi bước đến thế giới này.

【 vĩnh viễn đừng có ý đồ đắc tội với kẻ hành tẩu trong bóng đêm. 】

Lâm Ân xoay người, cố gắng giữ cho vẻ mặt của mình trở nên bình tĩnh.

Hắn nhanh chóng dọn dẹp từng lọ dược tề hắc hồng đã quá hạn ở trên quầy, rồi đặt chúng vào bên trong hòm dược tề tùy thân của mình, cuối cùng mới xoay người đi về phía hậu viện.

Tại thời điểm hắn đi ngang qua phòng giải phẫu, bên trong vẫn còn vang lên âm thanh dùng kim loại cắt xoẹt xoẹt của cuộc giải phẫu nọ.

Lâm Ân biết, vào thời điểm này, tốt nhất là hắn đừng đi quấy rầy thầy của mình.

Nếu hắn dám đi, chẳng biết thứ kế tiếp sẽ nằm lên bàn giải phẫu kia là ai đâu.

Lâm Ân đi vào hậu viện, mở cửa hầm ra. Chỉ trong nháy mắt, một mùi tanh tưởi nồng nặc đập thẳng vào mặt hắn, giống như hương vị của thịt thối đã để thật lâu hòa trộn cùng cặn bã bài tiết tỏa ra vô cùng gay mũi.

"Tê —— tê —— "

Bên trong hầm truyền đến từng chuỗi những âm thanh quỷ dị.

Lâm Ân biết, thứ được nuôi trong căn hầm này, chính là Tiểu Bảo Bối trong miệng thầy của hắn.

Và rốt cuộc nó là thứ gì thì ngoại trừ thầy của hắn, không một ai biết nữa.

Lâm Ân vươn tay, trút toàn bộ những bình dược tề trong cái hòm trên tay xuống hầm.

【 đinh! Ngươi vừa đạt được tiền khô lâu x10, độ hảo cảm của Tiểu Bảo Bối -10, độ thuần thục đồ vật trong nhà +1】

Rống ——

Rống ——

Rất nhanh, từ bên trong hầm đã truyền đến một tiếng rít gào đầy thê lương và nổi giận, đồng thời từng luồng khí tức máu tanh ập vào mặt.

Lâm Ân lập tức đóng cửa hầm lại, khẽ thở phào một hơi.

Đây là nhiệm vụ mà hắn cần phải hoàn thành vào mỗi buổi sáng từ sau khi trở thành người phục vụ của tiệm dược tề này.

Hơn nữa, điều quan trọng nhất cũng là điều cực kỳ, cực kỳ quan trọng giúp hắn có thể sống sót đến ngày hôm nay, chính là hắn luôn nghe theo lời nói của thầy, và chỉ làm mà không hỏi. Trong khi những người phục vụ không nghe lời trước đó, đã sớm đã bị thầy của hắn tách rời ra, và mang đi nuôi nấng Tiểu Bảo Bối này rồi.

Lâm Ân bình tĩnh trở lại, thử nói một câu: "Hệ thống?"

Mà cũng chính tại một khắc này, đột nhiên trước mắt Lâm Ân xuất hiện một cái giao diện.

【 Lâm Ân 】

【17 tuổi 】

【 cấp bậc 】: 2

【 chủng tộc: Nhân tộc 】

【 lực lượng 】: 3

【 nhanh nhẹn 】: 4

【 trí lực 】: 7

【 thể chất 】: 3

【 kỹ năng cơ sở 】

【 độ thuần thục việc nhà trung cấp: 901/1000】

【 chế tạo dược tề sơ cấp: 90/100】

【 năng lực giải phẫu sơ cấp: 20/100】

【 tiền khô lâu 】:100

【 nổi tiếng 】: không

【 giới thiệu 】: một người phục vụ vô danh bên trong Tiệm Dược Tề Cưa Máu vắng vẻ, một thiếu niên Nhân tộc yếu ớt nhưng khôn khéo, hắn đã sống hai năm tại thế giới này rồi, nhưng nói không chừng, đến một lúc nào đó, hắn sẽ chết đi...

Bình Luận (0)
Comment