Lâm Ân cẩn thận suy nghĩ một lát, rồi vừa suy tư vừa nói: "Nếu con không biết trong lòng hắn có ác ý với con, khẳng định là con sẽ đi lên hỗ trợ, dù sao con cũng là thiên sứ áo trắng, tuyệt đối không thể ngồi xem người khác chết trước mặt mình..."
Cưa Máu lại sâu kín nói: "Nếu trong quá trình chữa trị, con phát hiện đối phương có ác ý với mình?"
Lâm Ân không chút do dự lại nghiêm túc nói: "Cứ chữa khỏi trước đã, sau đó con sẽ khuyên hắn nên sống thiện lương, nếu đã khuyên mà hắn còn không thiện lương, con sẽ giết hắn."
Cưa Máu: "..."
Cưa Máu có chút run rẩy, khẽ đưa tay lau mồ hôi lạnh trên đầu.
Lão thoáng suy nghĩ một lát rồi đứng lên đi vào hậu viện, nhanh chóng tìm ra một cuốn sách tâm lý học thật dày và một chiếc kính lão từ trong phòng sách của mình, nói: "Tốt lắm, câu hỏi thứ ba, con là một bác sĩ, hiện tại, có một người bệnh tới tìm con, nhưng trước mặt bày một vấn đề khó khăn không nhỏ, con có năng lực chữa khỏi cho hắn, nhưng trong quá trình trị liệu, sẽ làm hắn sinh ra thống khổ thật lớn, thậm chí còn có khả năng bởi vì quá mức thống khổ mà chết đi, như vậy con sẽ lựa chọn như thế nào?"
Lâm Ân nghe vậy, cẩn thận suy tư trong chốc lát mới hỏi: "Hắn có muốn sống hay không?"
Cưa Máu gật đầu nói: "Muốn!"
"Có phải hắn thuê con tới chữa khỏi cho hắn hay không?"
Cưa Máu dừng lại một chút mới nói: "Đúng vậy."
Lâm Ân lập tức ngẩng đầu, mỉm cười đưa ra đáp án: "Rất đơn giản, nếu mục đích hắn thuê con tới là muốn con cứu sống hắn, thì đương nhiên là con sẽ không tiếc hết thảy mọi giá cũng phải hoàn thành mục tiêu này rồi, về phần quá trình... con cho rằng quá trình không phải quá quan trọng!"
Cưa Máu do dự một chút lại nói: "Nhưng nếu trong quá trình ấy, đối phương vì quá đau đớn mà chết mất thì sao?"
Lâm Ân nghiêm túc nói: "Tử linh chú thuật, khâu lại thuật, máy móc cải tạo, huyết nhục cải tạo, khôi lỗi cải tạo, vong linh ma pháp, nguyền rủa, trong những loại này, kiểu gì cũng có một loại đủ khả năng làm hắn sống lại."
Cưa Máu ngạc nhiên nói: "Nhưng...nếu hắn không sống lại được thì sao..."
Lâm Ân nhíu mày thật sâu, tự hỏi thật lâu, cuối cùng mới ngập ngừng nói: "Thầy muốn nghe lời nói thật hay giả..."
Cưa Máu do dự một chút mới đáp: "Nói thật, hãy nói cho ta nghe suy nghĩ chân thật nhất trong lòng con đi."
Lâm Ân nhíu chặt mày, do dự hồi lâu mới quyết định nói: "Đầu tiên con sẽ không để loại chuyện này xảy ra, nhưng nếu nó thực sự xảy ra, chắc chắn là con sẽ tự trách, sẽ ảo não, có điều, một khi chuyện này có liên quan tới thuê mướn..."
Hắn ngẩng đầu, nâng chiếc kính một mắt lên, bên trong thấu kính phản xạ một mảnh quang mang nhàn nhạt, vẻ mặt của hắn bình tĩnh tới dị thường, sau đó mỉm cười nói: "Con sẽ dùng hết thảy mọi biện pháp để bảo tồn thi thể của hắn, mãi cho đến khi ta làm hắn sống lại mới thôi. Con tuyệt đối không tùy tùy tiện tiện từ bỏ hành động đó chỉ vì bất cứ nguyên nhân khách quan và chủ quan nào khác."
Cưa Máu kinh ngạc nhìn đồ nhi của mình, trong lúc này ông ấy thực sự không biết nên nói gì.
Bởi vì nếu đây chính là ý nghĩa chân thực trong lòng hắn, thì rất có khả năng, trong tương lai, hắn sẽ trở thành một tồn tại càng đáng sợ hơn những kẻ hỗn loạn tà ác kia....
Bởi vì hắn có đủ cố chấp.
Thử dùng một phép chuyển đổi đơn giản nhé, nếu đổi vấn đề trong câu hỏi này thành giết người, nhưng câu trả lời vẫn được giữ nguyên thì sao?
Loại tình huống này thực sự khiến người ta sợ đến dựng tóc gáy.
Cưa Máu hít sâu một hơi, nghiêm túc nói: "Cứ tạm dừng câu hỏi thứ ba tại đây đi, tới câu hỏi thứ tư. Giả thiết, nếu người thân cận nhất của con làm điều gì đó sai trái, mà lỗi sai của hắn đã vi phạm tới luật pháp, con sẽ làm như thế nào?"
Lâm Ân cười ha hả nói: "Đương nhiên là đứng bên phía người thân cận nhất của con rồi."
Cưa Máu nhìn hắn một cái thật sâu, hỏi: "Vì sao?"
Lâm Ân nghiêm túc nói: "Luật pháp là cái trứng gì?"
"..."
"Thế nếu hắn lạm sát người vô tội thì sao?"
"Ở thế giới nào ạ?"
"Ở thế giới của con đó."
Lâm Ân suy nghĩ một lát, mới nói: "Con không thích lạm sát kẻ vô tội, nhưng nếu lời giải thích của hắn làm con tin phục, con sẽ cân nhắc đến chuyện đứng bên phía hắn, nhưng nếu hắn giết người chỉ vì tìm niềm vui, hẳn là con sẽ giết hắn."
"Thế nếu ở bên trong thế giới hắc ám thì sao?"
Lâm Ân nghi hoặc hỏi lại: "Thế giới hắc ám có người vô tội ư?"
"..."
Cưa Máu hít sâu một hơi, có chút nghiêm túc nói: "Một câu hỏi cuối cùng, nếu ta bảo con đi giết một người mà con không muốn giết, con có đi hay không?"
Lâm Ân ngẩn ra, lập tức hỏi lại: "Thầy sẽ cho con loại mệnh lệnh này ư?"
Cưa Máu hung hăng vỗ đùi “Ba ba” hai cái, bực bội nói: "Giả thiết! Ta đã nói là giả thiết rồi cơ mà!"
Lâm Ân suy nghĩ một lát mới đáp lời: "Câu hỏi này rất khó trả lời, bởi vì con vốn không biết thầy sẽ bảo con đi giết ai."
"Nếu là người thương và cha mẹ của con thì sao?"
Lâm Ân chẳng cần suy nghĩ gì đã ngẩng đầu, lộ ra hàm răng trắng nõn, nghiêm túc nói: "Con sẽ giết thầy trước."
"..."
"..."
Ba ——
Một cái tát thật mạnh vang lên.
Trên đầu Lâm Ân lập tức mọc lên một cục u, “Vù vù” bốc lên khói nhẹ.
...
Vài phút sau, Lâm Ân nghi hoặc ngồi trước mặt Cưa Máu, hỏi: "Thầy, người có thử nghiệm ra thiên hướng trận doanh của con hay không? Có phải trận doanh thiện lương hay không? Cái loại đặc biệt thiện lương đó?"
Cưa Máu nhắm mắt lại, hít sâu một hơi.
Đánh rắm!
Ngươi chẳng có một chút xíu liên quan gì tới trận doanh thiện lương cả!
Hơn nữa, từ sau khi chính miệng hắn không chút do dự miệt thị luật pháp và dựa vào cách xử lý những vấn đề nêu trên, có thể nhận thấy rõ ràng là hắn không thể bước vào trận doanh thủ tự rồi.
Bởi vì nếu cho hắn gia nhập vào một tổ chức nào đó, và tổ chức kia thật sự ra lệnh cho hắn làm một chút chuyện mà hắn không thích, chỉ sợ hắn sẽ lật đổ cả tổ chức kia mất!
Nhưng đồng thời, hắn cũng không thuộc về trận doanh hỗn loạn tà ác.
Bởi vì rõ ràng là trong lòng hắn có đạo đức quan và giá trị quan của riêng mình, hoàn toàn khác những kẻ điên chỉ biết giết giết giết kia.