Dị Giới Dược Tề Sư (Bản Dịch)

Chương 26 - Chương 26: Cậu Cảm Thấy Tôi Đang Khen Cậu Sao?

Chương 26: Cậu Cảm Thấy Tôi Đang Khen Cậu Sao? Chương 26: Cậu Cảm Thấy Tôi Đang Khen Cậu Sao?

"Bình tĩnh! Xin quý khách bình tĩnh! Quên những ký ức không thoải mái kia đi, yên tâm, tôi đã chữa trị xong vết thương trên người quý khách rồi!" Lâm Ân duỗi hai tay, nghiêm túc mà quyền uy nói.

Đồng thời, hắn cũng dùng chân mà không chút dấu vết mà đẩy cái cưa điện bên chân sang chỗ khác, phòng ngừa vị khách này lại liên tưởng đến một vài ký ức không mấy tốt đẹp vừa rồi.

Thợ Săn Ma thở hào hển, cố gắng giữ cho hơi thở cũng như tâm trạng của mình bình tĩnh lại, sau đó quay đầu, nhìn về phía bả vai.

Chỉ thấy ở nơi đó đang được quấn quanh bởi một tầng băng gạc thật dày, ngoại trừ lúc hoạt động bả vai vẫn còn lại một chút cứng ngắc, không mấy tự nhiên, thì trên đó đã không còn cảm giác trống rỗng như lúc bị cạo hết thịt, càng không còn cảm giác đau đớn như bị xé toạc ra như lúc độc tố Hắc Hồ Điệp vẫn còn xâm thực nữa rồi.

Như thế hết thảy những khung cảnh khủng bố mà gã từng trải qua trước kia, đều là một giấc mộng.

Thợ Săn Ma ngạc nhiên hỏi: "Nhanh như vậy sao?"

Lâm Ân nghiêm túc nói: "Đã khôi phục gần như hoàn hảo rồi. Sau khi tôi loại trừ toàn bộ độc tố lây nhiễm gây ảnh hưởng tới tổ chức cơ bắp và ở tầng nông trong xương cốt trên vai anh, công đoạn còn lại chỉ là nên làm như thế nào để làm cho huyết nhục của anh một lần nữa mọc lại nhanh chóng hơn thôi."

Lâm Ân cầm trong tay một bình dược tề trống rỗng, nói tiếp: "Tôi đã cho anh dùng loại dược tề tái sinh huyết nhục tốt nhất trong tiệm, hơn nữa thể chất của anh vốn đã khác hẳn với người bình thường, sinh mệnh lực vô cùng dũng mãnh, cho nên phần lớn huyết nhục đã mất đi kia cũng sinh trưởng ra rồi."

"Chỉ có một bộ phận nhỏ ở khu vực trung ương nhất, bởi vì nó cách phần huyết nhục chung quanh quá xa, tôi mới bổ sung cho anh một chút thịt thích hợp khác. Nhưng anh cứ yên tâm, tính bài xích đã bị tôi xử lý xong rồi!"

Thợ Săn Ma ngẩn ra, gã lập tức kéo mảnh băng gạc trên vai mình xuống.

Chỉ thấy đúng là hiện giờ trên vai gã đã thật sự khôi phục lại như lúc ban đầu rồi, còn có màu hồng hồng, mềm mại, mà tại vị trí trung tâm nhất của miệng vết thương lúc trước, lại mơ hồ có thể nhìn thấy một bộ phận cơ bắp mang màu khác biệt với làn xa xung quanh.

Nó trắng nõn nà, mềm mại, bên trên còn có một sợi lông cứng dựng thẳng lên.

【 thịt heo! 】

Chỉ trong nháy mắt Thợ Săn Ma đã tức muốn xù lông. Gã quơ tay một cái, lập tức tóm lấy cổ áo Lâm Ân, xách hắn lên, trừng lớn con mắt, nghiến răng kèn kẹt.

Lâm Ân nhanh chóng giơ hai tay lên, tỏ vẻ vô tội: "Quý khách, tuy trong quá trình chữa bệnh có khả năng phát sinh một chút không thoải mái, nhưng chẳng phải kết quả vô cùng hoàn mỹ đó sao?"

Lâm Ân không ngừng nháy mắt, dục vọng cầu sinh lập tức kéo đầy.

"Hơn nữa tôi có thể cam đoan với anh, nếu ngày sau, vết thương trên vai anh còn tái phát, bất cứ lúc nào anh cũng có thể đến nơi này, tôi miễn phí cho anh. Hơn nữa, ở lần thứ hai phục vụ, tuyệt đối sẽ làm cho anh vừa lòng!"

Thợ Săn Ma run rẩy nói: "Phục vụ lần thứ hai? ! Mày còn muốn phục vụ lần thứ hai cho tao ư?"

【 Cảm xúc của Thợ Săn Ma cực kỳ không ổn định. 】

【 độ nguy cơ +30%】

【 độ nguy cơ +50%】

【 độ nguy cơ +99%】

"Quý khách!" Lâm Ân nghiêm túc nói: "Tôi là một bác sĩ, tuy trong quá trình vừa nãy, đã xảy ra một chút thăng trầm nho nhỏ, nhưng anh suy nghĩ lại một chút đi!"

"So với mặc kệ cho Hắc Hồ Điệp lan tràn khắp toàn thân, cuối cùng hư thối mà chết, thì quá trình cạo xương chữa thương mang đến một chút đau đớn nho nhỏ kia, có đáng là gì đâu?"

"Còn sống mới quan trọng hơn hết thảy!"

【 kinh nghiệm trấn an +1】

【 kinh nghiệm trấn an +1】

【 đinh! Độ nguy hiểm của mục tiêu đang giảm xuống... 】

Cuối cùng, sau khi được Lâm Ân rưới cho một bát súp gà có độc [1], Thợ Săn Ma vẫn nghiến răng kèn kẹt nhưng đã chịu hạ cánh tay đang nắm cổ áo của Lâm Ân xuống dưới.

[1] : Thoạt nghe cứ tưởng là súp gà cho tâm hồn, kỳ thực bên trong ngầm chứa những nội dung lừa gạt và giả dối, thật giả trộn lẫn vào nhau, dễ làm người ta nhầm lẫn.

Thợ Săn Ma hít sâu một hơi, từ từ buông Lâm Ân ra rồi nghiến răng nghiến lợi nói: "Quả không hổ là đồng tộc của ta. Cậu có thể sống sót bên trong thế giới hắc ám đến tận bây giờ, đúng là có bản lĩnh lợi hại! Ít nhất là thủ đoạn tra tấn người đã đạt tới hàng nhất lưu rồi!"

Lâm Ân sờ sờ đầu, cười ha hả nói: "Quá khen! Quá khen!"

"Cậu cảm thấy tôi đang khen cậu sao? !" Thợ Săn Ma lập tức túm lấy cổ áo Lâm Ân, lần thứ hai xách nó lên, đôi mắt trừng to như muốn nứt ra, nghiến răng nghiến lợi nói: "Có phải từ trước đến nay cậu chưa từng làm giải phẫu cho người ta hay không? Nói!"

Lâm Ân nhanh chóng lắc đầu, lại kiên định dựng ba ngón tay lên, nghiêm túc nói: "Tôi thề là tôi đã làm rồi, tôi hoàn tất một lần sinh mổ cho người ta! Hơn nữa cả cha lẫn con đều bình an vô sự! Người ta còn like cho tôi một cái cơ mà!"

Thợ Săn Ma cứng người.

Ngươi mới giải phẫu sinh mổ cho người ra có một lần, lại dám cạo xương chữa thương cho ta?

Ngay lúc này, Thợ Săn Ma chỉ hận không thể trực tiếp ăn sống nuốt tươi thằng nhóc con trước mắt.

Nhưng tới cuối cùng, gã vẫn nhịn xuống.

Bởi vì… nói đi cũng phải nói lại, tuy cả quá trình vừa rồi không quá mức êm đềm, thoải mái, nhưng đúng là con hàng này đã chữa khỏi thương tích trên người gã.

Bình Luận (0)
Comment