Độ Nha cũng lập tức cảm nhận được hàn ý lạnh băng bốc lên trong lòng, vẻ mặt kinh hãi.
Cùng lúc ấy, tòa pháp trận đang trói buộc Lâm Ân cũng lập tức bị hòa tan suy sụp, lung lay sắp đổ.
Đó là nguyền rủa!
Là nguyền rủa mang tính sát diệt!
Rốt cuộc là thiếu niên này đã nắm giữ được bao nhiêu phương thức công kích nguyền rủa rồi?
Nhưng vào thời điểm này, Độ Nha hoàn toàn không có thời gian để suy nghĩ, bởi vì ngay sau đó, gã lại cảm nhận được ánh mắt phẫn nộ kia của Lâm Ân đã rơi xuống người mình.
"Độ Nha! Anh đã chọc giận tôi rồi!"
Lâm Ân lập tức nổi giận mà thi triển thủ đoạn hòa tan xiềng xích, nhưng đó không phải toàn bộ mục đích của hắn, bởi vì vừa thoát khỏi trói buộc, nhãn cầu hội tụ gắn trên nhánh xúc tu kia lại trực tiếp hướng thẳng về phía Độ Nha.
Nhưng chính tại thời khắc nguy cơ này, Trái Trái lại dùng sức vươn tới, (〃> 皿 <) cắn thẳng lên nhánh xúc tu kia của Lâm Ân, khiến cho tấm mắt của nhãn cầu hội tụ trực tiếp thay đổi phương hướng.
Dưới cái nhìn của nhãn cầu hội tụ, mười mấy gian phòng ốc ở phía xa xa, đều phát ra những tiếng “Ầm vang” long trời lở đất, rồi nhanh chóng hóa thành một đống dịch nhầy sôi ùng ục.
Trái Trái hét lớn:
"Mau! Không cần biết ngươi dùng loại thủ đoạn gì, hãy khống chế hắn đi! Hắn đã uống dược tề tăng phúc tinh thần và dược tề tăng phúc thể chất biên độ lớn, hắn vẫn còn thủ đoạn khác càng mạnh hơn! Mau ngăn cản hắn, đừng để hắn có cơ hội làm loạn thêm nữa!"
Cô muốn giúp đỡ người kia khống chế Lâm Ân…
Bởi vì cô biết, tinh thần của hắn cũng không hoàn toàn rơi vào hỗn loạn.
Bởi vì ngay vừa rồi, cô đã nhìn thấy rõ ràng, ở thời điểm sử dụng Cánh Tay Long Tức, hắn đã tỉnh táo lại một chút.
Nói cách khác, đầu vẫn còn cơ hội khôi phục lại!
"Ngươi đúng là thứ ăn cây táo, rào cây sung!"
Lâm Ân dữ tợn quơ tay tóm được cổ tay Trái Trái, sau đó từng sợi xúc tu "Hoa lạp lạp" từ trên người hắn, chui thẳng vào hòm thuốc, lấy ra một bình bình thuốc trừ sâu, rồi dùng sức mà đổ thẳng vào miệng của Trái Trái.
Trái Trái (x﹏x) phải hứng chịu độc chiêu trí mạng, càng lúc càng trở nên suy yếu, khiến cho hàm răng đang cắn chặt vào nhánh xúc tu kia cũng càng ngày càng hời hợt, lỏng lẻo.
Độ Nha đứng xa xa kia, thấy vậy, thân hình lập tức lao thẳng về phía Lâm Ân, ánh mắt sắc bén. Ngay sau đó, trên tay gã trực tiếp xuất hiện một con dao giải phẫu, một đao liền chặt đứt nhánh xúc tu đang gắn liền với viên nhãn cầu hội tụ kia.
"Di vật của Thánh!" Vừa chém đứt thứ vũ khí kinh khủng của Lâm Ân, Độ Nhan lập tức xoay người, rống lớn một tiếng về phía giáo đường.
Rồi đột nhiên, gã vươn tay tới, trong tay chợt huyễn hóa ra một thanh chú thuật trường mâu, hung hăng đóng đinh tay phải của Lâm Ân xuống mặt đất, nhanh chóng khống chế hắn lại.
Chưa hết, đầu gối cũng dùng sức, nặng nề đánh một đòn vào ngực hắn, đánh ngã hắn xuống đất.
Ngay sau khi giáng những đòn tấn công liên tiếp về phía Lâm Ân, đánh cho hắn tối tăm mặt mũi, Độ Nha lại lấy ra sợi dây chuyền có gắn vị thiên sứ mười hai cánh treo ngược mình ở trong ngực, rồi dùng ngón cái ấn thẳng bức tượng nọ lên mi tâm Lâm Ân.
"Thánh tử thánh phụ thánh linh!"
Trong miệng gã khe khẽ khàn khàn, bắt đầu ngâm xướng một khúc ca, ngón tay lại nhanh chóng điểm lên trán và bả vai.
"A-men!"
Ông ——
Vị thiên sứ treo ngược mình được gắn lên chiếc dây chuyền trong tay gã chợt tản ra một luồng kim quang chói mắt.
Trên gương mặt dữ tợn của Lâm Ân lập tức nổi lên vô số những mạch máu màu đen nhỏ li ti, còn trên thân thể hắn lại xuất hiện hình ảnh chồng chéo lên nhau, hệt như hình ảnh xuất hiện trên một chiếc TV cũ kỹ, thi thoảng lại giật giật một cái.
Cùng lúc ấy, trong miệng Lâm Ân chợt phát ra một tiếng thét chói tai quỷ dị đến tột cùng. Để rồi ngay sau đó, một mảnh sương mù màu đen không biết từ nơi nào xuất hiện, đột nhiên “Vù vù” phun ra từ trên người hắn.
"Đáng ghét! Đáng ghét! Đáng ghét!"
Lâm Ân dữ tợn mà cắn răng hét lớn. Trên thân thể lập tức mọc ra mấy chục nhánh xúc tu. Chúng nó trực tiếp lao thẳng về phía Độ Nha, quấn quanh lấy gã.
【 đinh! Ngươi phát hiện bệnh tật của mục tiêu: Làn da thối rữa! 】
【 đinh! Ngươi phát hiện bệnh tật của mục tiêu: Khung xương hoại tử! 】
【 đinh! Ngươi phát hiện bệnh tật của mục tiêu: Cơ bắp héo rút! 】
Hàng đống những bệnh tật khủng bố vô cùng, lại lập tức quét qua thân thể Độ Nha, khiến cho hai mắt gã hoa lên, đầu óc choáng váng.
Chớp lấy cơ hội này, mớ xúc tu của Lâm Ân nhanh chóng kéo hắn bay ra ngoài.
Ngay khi thoát khỏi vòng vây, hắn lại cuồng loạn mà đứng lên, khung xương toàn thân không ngừng phát ra những tiếng "Ca ca" vặn vẹo.
Nhưng đúng vào thời điểm hắn chuẩn bị di chuyển, vị thiên sứ mười hai cánh treo ngược mình trên chiếc dây chuyền đã rơi xuống đất kia, lại đột nhiên bộc phát ra từng luồng quang mang chói mắt.
"Hoa lạp lạp" ——
Cùng lúc đó, một tòa pháp trận thần thánh màu vàng từ bên trong sợi dây chuyền kia cũng nhanh chóng khuếch tán ra ngoài.
Bên trong pháp trận xuất hiện vô số những sợi xiềng xích, ầm ầm lao thẳng ra ngoài, hung hăng quấn lấy cổ tay và cổ chân của Lâm Ân, trực tiếp áp chế thân thể hắn xuống mặt đất.
"Thánh tử thánh phụ thánh linh!"
"Thánh tử thánh phụ thánh linh!"
Độ Nha bị một đống bệnh tật quấn thân, không ngừng thở hổn hển, gian nan bò dậy từ dưới mặt đất, nhưng trong miệng vẫn không ngừng tụng niệm chú văn thần thánh.
"Đúng là khinh người quá đáng!" Lâm Ân lại cuồng loạn mà dữ tợn, hung hăng dùng sức muốn xé rách từng chuỗi xiềng xích đang một mực áp chế mình.
"Tôi chỉ muốn chữa trị cho mọi người, vì sao hết lần này đến lần khác anh cứ tới ngăn cản tôi? Anh đã chọc giận tôi rồi đó!"
"Hoa lạp lạp" ——
Trong nháy mắt, một nhánh xúc tu trên người Lâm Ân đã nhanh chóng lấy ra những dược tề có màu giống hệt máu tươi, từ bên trong không gian hệ thống.
Mà ngay khi nhìn thấy những bình dược tề kia, Trái Trái lập tức sợ hãi hét lên: "Không tốt!"
Có điều... hết thảy đã quá muộn.
Trong nháy mắt, khi xúc tu của Lâm Ân bao vây lấy những bình dược tề kia, chúng lập tức “Răng rắc” một tiếng bóp nát, khiến cho thứ nước thuốc màu đỏ tươi bên trong, lập tức tưới đầy lên thân thể hắn.
Dược tề tăng sinh huyết nhục!
Cũng là con bài chưa lật lớn nhất trong tay Lâm Ân!