"Kế tiếp, chúng ta sẽ tiến vào hạng mục khảo hạch thứ hai!" Quan chủ khảo cất giọng khàn khàn, không ngừng đi qua đi lại, nhìn tám thành viên còn lại kia, nói:
"Đương nhiên, năng lực ứng biến xuất sắc chính là yếu tố không thể thiếu trong quá trình mấy người làm nghề y, nhưng đồng thời, tố chất tâm lý mạnh mẽ lại trở thành ưu tiên hàng đầu đối với một Dạ Y đủ tư cách!"
"Ở thời điểm, mấy người tự mình trị liệu cho bệnh nhân, tôi đã phát hiện rất nhiều đệ tử đều không tiêm thuốc tê cho bệnh nhân, vậy hẳn là mấy người các cậu cũng biết hai chữ 【 đau đớn 】này viết như thế nào rồi?"
"Đúng vậy!" Nói đến đây, đột nhiên gã hét lớn một tiếng, giọng nói trực tiếp cất cao lên: "Không trải qua nỗi khổ của người khác, chớ khuyên đối phương hướng thiện! Cùng mục tiêu này, nếu bản thân mấy người còn không thể chịu đựng được đau đớn, thì đừng có mong chờ bệnh nhân của mình có thể chịu được!"
"Đau đớn là thuốc hay giúp người tỉnh táo, là một Dạ Y đủ tư cách, mấy người cũng phải có được năng lực chống cự với đau đớn ở trình độ cao nhất!"
"Đây chính là khảo nghiệm tiếp theo! Chúng tôi muốn khảo nghiệm khả năng chịu đựng đau đớn của mấy người!"
Lời này vừa nói ra, ngoại trừ máy móc khôi lỗi số 1, Lâm Ân số 4, vong linh số 2 và số 9, thân thể bốn đệ tử khác đều run rẩy.
Hiển nhiên, loại trạng thái đau đớn này là sản phẩm chỉ có trên người những sinh vật máu thịt. Mà đối với máy móc và vong linh, bọn họ vốn chẳng cảm nhận được gì.
Lúc này, ánh mắt của đám đệ tử đang run sợ kia, lập tức đổ dồn về phía máy móc khôi lỗi số một, tất cả đều lộ ra vẻ mặt khó chịu như nhức trứng.
"Trưởng quan! Tôi muốn nói ra suy nghĩ của mình!" Quỷ hút máu số ba nhấc tay.
"Nói đi!"
Quỷ hút máu số ba chỉ vào hai thí sinh vong linh và bộ máy móc khôi lỗi kia, lập tức lớn tiếng hét lên: "Giáo quan! Ba người bọn họ vốn không cảm nhận được đau đớn. Bởi vì chủng tộc và cấu tạo thân thể không giống nhau khiến cho mỗi sinh vật đều có sự khác biệt rất lớn. Tôi cho rằng khảo hạch lần này là không hợp lý!"
Quan chủ khảo cười lạnh một tiếng, nói: "Anh không cần lo lắng về điểm này đâu!"
Tạch tạch —— gã vừa dứt lời, lập tức búng tay một cái.
Gần như ngay lập tức, cánh cửa chính phía sau lưng gã đã mở ra, chỉ thấy tám bộ máy móc tạo vật được nhân viên đẩy từ bên trong ra ngoài.
Bên trong mỗi bộ máy móc tạo vật này đều có sẵn một chỗ ngồi, phía trên chỗ ngồi có treo một cái mũ giáp, thấp thoáng trông thấy bên trong mũi giáp có dòng điện chạy qua.
Quan chủ khảo cười lạnh nói: "Đây là một loại dụng cụ được đại sư cơ giới giỏi nhất thành Hắc Dạ chúng ta chuyên môn nghiên cứu chế tạo, nhằm phục vụ cho giai đoạn khảo nghiệm này. Vừa rồi anh cũng nói, bởi vì chủng tộc và cấu tạo thân thể khác biệt, khiến cho khả năng thừa nhận đau đớn của thân thể mỗi người sẽ khác nhau, cấp bậc không đồng đều."
"Nhưng tôi đâu có nói là sẽ trực tiếp gây đau đớn trên thân thể của mấy người các cậu?"
"Bộ máy móc này có thể trực tiếp mô phỏng cảm thụ đau đớn rồi truyền vào bên trong ý thức cho mấy người, chỉ cần cậu là một sinh vật có đủ năng lực suy nghĩ và ý thức tự ngã, nó có thể trăm phần trăm tiến hành mô phỏng đau đớn!"
Mọi người đều rung động không thôi.
Đây đúng là một bộ máy móc khốn nạn.
Sinh vật phát minh ra loại đồ chơi này nhất định phải chết!
"Mấy lời vô nghĩa không nói nhiều!" Ánh mắt quan chủ khảo lập tức trở nên sắc bén, gã cười lạnh nói: "Bây giờ tự mình đi lựa chọn một bộ máy móc mà ngồi vào trong đi, chúng tôi chia cường độ đau đớn ra làm 200 cấp bậc, chỉ khi các cậu chịu đựng được cường độ đau đớn đạt tới mức 50, mới được tính là đạt tiêu chuẩn! Cuối cùng, chúng tôi sẽ tiến hành một lần xếp hạng cho các cậu. Thứ tự xếp hạng càng cao, điểm nhận được càng lớn. Rốt cuộc, các cậu sẽ nhận được bao nhiêu điểm, đều phải dựa vào bản thân các cậu!"
Nói đến đây, gã cười lạnh một tiếng, rồi ném ánh mắt tàn nhẫn nhìn thẳng vào đám đệ tử trước mặt kia: "Đương nhiên, các cậu phải nhớ kỹ, điều kiện tiên quyết để đủ tư cách là ý thức trong đầu các cậu vẫn được duy trì tỉnh táo, nếu trong quá trình khảo nghiệm bị hôn mê, trực tiếp tử vong, đều bị coi là thất bại, đào thải!"
"Thời hạn là 30 phút! Bắt đầu!"
Ngay khi quan chủ khảo hét lớn một tiếng, toàn bộ đám đệ tử đều lo sợ bất an mà chia nhau ra, ngồi xuống chỗ ngồi bên trong những bộ máy móc trước mặt.
Khóa sắt ở hai tay và hai chân lập tức đóng chặt lại, mũ giáp trên đỉnh đầu cùng với từng âm thanh máu móc “Ong ong” hạ xuống, trực tiếp chụp lên đầu bọn họ.
Quỷ hút máu số ba ngồi bên cạnh Lâm Ân, có chút bất an quay đầu lại, nói: "Này! Lương y, chắc cậu là nhân loại nhỉ? Có vẻ như khả năng chịu đựng đau đớn của nhân loại các cậu là thấp nhất trong chúng ta, vậy mà cậu không sợ hãi sao?"
Lâm Ân thở nhẹ một hơi, có chút nhíu mày, lắc đầu nói: "Sợ! Đương nhiên là sợ rồi! Từ nhỏ đến lớn, thứ tôi sợ nhất chính là đau!"
Nghe được lời này, cuối cùng quỷ hút máu cũng thoáng buông lỏng tâm trạng một chút, cô ấy lại âm thầm liếc mắt nhìn Lâm Ân một cái, cảm giác căng thẳng nãy giờ đã chậm rãi thả lỏng hơn rồi.
Dù sao hắn cũng là nhân loại, tuy tài nghệ khá là xuất sắc, nhưng khẳng định là phương diện tố chất tâm lý này, sẽ kém hơn đám quái vật bên trong thế giới hắc ám như bọn họ.
Phỏng chừng thí sinh có khả năng thừa nhận đau đớn kém cỏi nhất ở nơi này, chính là hắn và hai Ám Tinh Linh kia.
Nếu như vậy, dù thành tích của cô ấy có kém tới mức nào chăng nữa, cũng có ba đứa lót đáy là bọn họ rồi, cô ấy hoàn toàn có thể an tâm hơn.
Sau đó...
"Máy móc khởi động! 3! 2! 1! Bắt đầu!"
Cùng với một tiếng hét lớn của quan chủ khảo, bộ máy móc của bọn họ lập tức phát ra những tiếng “Ù ù”, nhanh chóng vận chuyển, thậm chí bọn họ còn có thể rõ ràng cảm nhận được từng chấn động do bộ máy móc kia phát ra.
Mà cũng chính tại một khắc này, trên đỉnh đầu của toàn bộ những đệ tử này đều xuất hiện một chữ to.
【1】
Nó tượng trưng cho cảm giác đau cơ bản nhất.
Gần như bất cứ một sinh vật nào cũng có thể chịu đựng được cảm giác đau ở giai đoạn này.
Mà theo thời gian trôi qua, con số ấy sẽ từng bước tăng lên, coi như cho nhóm đệ tử một quá trình để thích ứng, cũng tương đương với dùng nước ấm nấu ếch, con ếch sẽ từ từ quen dần với đau đớn cho đến khi nó không thể nào chịu nổi nữa…
Là xong!!!