Ngay tại khoảnh khắc thời gian đếm ngược chấm dứt, cũng là giây phút cánh cửa kia xuất hiện, vô số những cô bé ở thế giới hai chiều hắn từng trông thấy bên trong những bộ phim hoạt hình dài tập của Nhật Bản trước khi xuyên qua đến thế giới này, lại giống như ném sủi cảo, trực tiếp xuất hiện trong phòng.
"Nhã đạt! Lâm Ân - san, ở lại đây đi, ở lại cùng sống với chúng em đi!"
"Ni-san! Ni-san! Đừng đi mà! Chúng em cần ni-san sủng ái đó!"
"Onii-chan, thân thể em trở nên kỳ cục quá đi! Thực sự kỳ cục quá đi à!"
Lâm Ân dữ tợn mà cắn chặt răng, dưới lực kéo vô cùng lớn của những cô bé và tiểu Loli bản thân quen thuộc, hắn vẫn gian nan nhích từng tấc từng tấc một về phía cánh cửa kia.
Giống như mặc kệ trên lưng đeo gánh nặng ngàn quân, hắn vẫn muốn thông qua khảo hạch lần này, giống như ở thời điểm hiện tại, hắn đã bất lực, chỉ thuần túy dựa vào lực lượng ý chí đến chống đỡ hành động của chính mình mà thôi.
(Một quân = 30 cân Trung Quốc = 15kg)
Gần!
Càng ngày càng gần rồi!
Không cần biết bên trong như thế nào, hắn cùng phải vượt qua, tuyệt không thể cám dỗ quật ngã mình được.
Phía sau là địa ngục Loli, mà phía trước chính là Niết Bàn cứu chuộc.
Tuyệt đối... Tuyệt đối...
Tuyệt đối không thể!
...
Mà ở bên ngoài, quan chủ khảo nhìn thoáng qua thời gian, lập tức khàn khàn nói:
"Nửa giờ đã tới, hiện tại, chúng ta có thể nhìn xem tình huống của đệ tử số bốn, nhìn xem rốt cuộc cậu ấy có vượt qua khảo nghiệm hay không, cũng nhìn xem cậu ấy có thể dùng chiếc chìa khóa trên tay mình, mở ra cánh cửa tiếp theo hay không."
Nói xong, gã lập tức búng tay một cái. Hình ảnh vốn bị cắt ngang lúc trước, lại một lần nữa xuất hiện trước mặt chúng đệ tử.
Chúng đệ tử vội vàng ngẩng đầu, quan sát tình huống diễn ra trong căn phòng trước mặt kia, nhưng ngay trong nháy mắt, hình ảnh xuất hiện, toàn bộ đám đệ tử đều trở nên khiếp sợ.
"Đó... Đó là..."
Quan chủ khảo cũng thoáng liếc mắt nhìn về phía màn hình bên kia, rồi ngay lập tức, bàn tay trở nên run rẩy, chén trà đang cầm trong tay cũng rơi thẳng xuống đất.
"Đây... Đây là..."
Chỉ trong nháy mắt, bọn họ đã bị cảnh tượng phát sinh trong gian phòng ấy dọa sợ đến ngây người.
Giống như địa ngục!
Chỉ thấy trong căn phòng trước mặt kia, cả đám đông toàn những cô bé có giá trị nhan sắc cực cao đang nghiến răng nghiến lợi, (〃> 皿 <) gắt gao mà túm lấy Lâm Ân, dùng sức mà kéo hắn về phía sau, liều mạng mà quyết tâm giữ hắn ở lại.
Một cô đứng sát một cô, thậm chí cả căn phòng ấy đều bị những cô bé xinh đẹp chiếm cứ.
"Lâm Ân-san! Ở lại! Ở lại đi! Để chúng ta làm mấy chuyện cực kỳ high nhé!"
"Không thể đi được! Lâm Ân ca ca à, không phải anh thích chúng em nhất sao? Muốn ôm ôm! Muốn yêu yêu!"
"Da mei! Da mei!"
(〃> 皿 <).
Cả đám đệ tử đều bị khung cảnh khủng bố trước mặt dọa sợ.
Nhưng Lâm Ân vẫn gắt gao cắn chặt răng, không rên một tiếng, mặc cho cả đám đông kia đang liều mạng lôi kéo, hắn cũng không khuất phục.
Hắn vẫn đang đi!
Hắn không hề ngã xuống!
Rốt cuộc là loại nghị lực như thế nào, mới trợ giúp được hắn, mới thúc đẩy hắn, vẫn miệt mài tiến về phía trước dưới tình huống ngặt nghèo như vậy?
Gần!
Càng ngày càng gần rồi!
Trên người hắn đã bị những dấu môi son phủ kín, bàn tay hắn vươn ra, sẽ có mười mấy bàn tay nhỏ bé, mảnh khảnh khác vươn tới, kéo về phía sau.
Nhưng rốt cuộc hắn vẫn đi đến phía trước cánh cửa hy vọng vừa xuất hiện kia, rồi cắn răng, dùng sức đút chiếc chìa khóa trên tay mình, vào ổ khóa cửa.
Cùm cụp ——
Dùng sức vặn một cái.
Cả đám con gái trong phòng lập tức đứng hình tại đó, như thể thời gian nơi này vừa đóng băng.
Lâm Ân đã thông qua cửa khảo nghiệm thứ nhất.
Mà ở bên ngoài, mọi người đều đưa ánh mắt vừa khiếp sợ vừa kinh hãi, chăm chú nhìn một màn khủng bố này, tất cả bọn họ đều bị tinh thần bất khuất của Lâm Ân làm rung động.
Bọn họ thực sự không thể tưởng tượng nổi, rốt cuộc là trong vài phút thời gian kia, hắn đã phải trải qua cảnh tượng ướt át khủng bố tới cỡ nào…
Và rốt cuộc, trong lòng hắn ẩn chứa loại lực lượng ý chí vô địch đến mức nào, mới có thể kiên định, bất khuất hoàn thành được cửa khảo nghiệm thứ nhất này, trong khi bản thân phải hứng chịu đủ loại, đủ cấp cám dỗ như thế?
"Quá... Mạnh mẽ..." Con quỷ hút máu kia ngơ ngác nói.
Quan chủ khảo dùng sức xoa huyệt Thái Dương của mình, sau đó hít sâu một hơi, bày ra vẻ mặt khó chịu như nhức trứng nói: "Rốt cuộc là cậu ta yêu thích Loli tới cỡ nào? Lại khiến cho【 căn phòng ảo tưởng 】trực tiếp huyễn hóa ra nhiều cô bé đến đối phó với cậu ấy như vậy, còn tập hợp thành một đòn sát thủ trí mạng nữa, chuyện này... Chuyện này thực sự là..."
Đúng vậy, là quan chủ khảo, gã hiểu cực rõ về điểm đặc dị của căn phòng kia.
Trên thực tế, gian phòng ấy quỷ dị ở điểm, nó có thể phản chiếu ra các loại nhược điểm và khát khao trong lòng một người, sau đó trực tiếp huyễn hóa nó, sử dụng nó đến đối phó với mục tiêu.
Mà hiển nhiên, căn phòng ảo tưởng dùng sắc dục làm nội dung khảo nghiệm đầu tiên dành cho hắn, tuyệt đối không phải không có lý do.
Nhưng mặc kệ nói như thế nào, có thể hoàn mỹ nhìn thẳng vào nhược điểm và thứ cám dỗ mình như vậy, mà vẫn như cũ không quên đi mục đích của bản thân… Chỉ cần điểm này thôi, đã đủ để thí sinh số 4 lấy được điểm tuyệt đối rồi.
...
Ngay sau đó, trong căn phòng trước mặt, tầm nhìn vừa trở nên mơ hồ, chờ đến thời điểm Lâm Ân lại một lần nữa mở to mắt, hắn chợt phát hiện bản thân đã xuất hiện bên trong một căn phòng mới rồi.
Cũng giống như ở căn phòng trước đó, hắn vẫn bị một loại lực lượng kỳ dị nào đó trấn áp, phải ngồi trên ghế dựa, không thể rời khỏi vị trí này.
Lâm Ân nhanh chóng bình tĩnh lại, khiến cho tâm trí của bản thân rời khỏi căn phòng đầy cám dỗ vừa rồi, để nhìn quanh bốn phía.
Ngay sau đó, hắn phát hiện, căn phòng hiện tại giống hệt một phòng học ở địa cầu, thế giới hắn từng sinh sống trước khi xuyên qua.
Phía trước là bục giảng và bảng đen, là từng dãy bàn dài được sắp đặt chỉnh tề khắp nơi trong phòng. Nhưng ngoài cửa sổ lại là một mảnh tối đen, không thể nhìn thấy tình huống bên ngoài.