Trên cánh cửa đầy những dấu vết nổi gồ lên, từng phù văn màu máu vốn được khắc trên đó cũng không ngừng chớp động.
Nếu xuyên qua cánh cửa thủy tinh, nhìn ra bên ngoài, còn có thể mơ hồ trông thấy thân thể của một lão giả lưng còng mang theo nụ cười lạnh trên môi.
Người này đúng là vị lãnh đạo cấp cao của bọn họ, người lúc trước từng bị ác linh phụ thân kia.
Oanh —— Lão giả kia cười lạnh một tiếng rồi nặng nề đập thẳng lên cánh cửa. Chỉ trong nháy mắt, cánh cửa vốn đã thê thảm lại vặn vẹo biến hình, khiến cho mảng phù văn được khắc lên vách tường lập tức vỡ tan thêm mười mấy chỗ.
"Các ngươi vẫn tiếp tục giãy giụa vô ích sao?” Đột nhiên, giọng nói ác độc mà dữ tợn của phụ nữ lập tức truyền đến từ bên trong thân thể của lão giả kia, làm cho người ta muốn dựng tóc gáy vì sợ hãi.
"Vô dụng, các ngươi đều sẽ trở thành tế phẩm hiến cho thần linh vĩ đại của chúng ta thôi."
Oanh —— Lại một lần va chạm nặng nề nữa ập đến, mảng phù văn vốn đã bị phá thành từng mảnh nhỏ trên vách tường lại một lần nữa bị đụng tới nát hơn phân nửa.
Sắc mặt cả đám người bên trong lập tức chuyển thành tái nhợt.
"Các ngươi." Giọng nói ác độc làm da đầu người ta không khỏi run lên kia, lại một lần nữa truyền đến: "Đều phải chết!"
Oa—— Cùng với một tiếng rít gào bén nhọn vang lên, cánh cửa bên ngoài, tấm lá chắn cuối cùng của nhóm người Bạch Dật… cuối cùng cũng bị phá hủy. Từng mảng phù văn màu máu phía trên vách tường giống như những ngọn nến loe loét trước gió, rồi "Phụt phụt phụt" mà tắt ngấm đi.
Vô số ác linh, quái vật đang bị ngăn chặn ở bên ngoài, đều mở ra cái miệng khổng lồ hư thối mà tanh hôi, tựa như vỡ đê, xông qua khe hở trên cánh cửa kia, ùn ùn tiến vào.
"Mau lui lại!" Dương Kha rống to một tiếng, trực tiếp giơ cây quyền trượng thập tự phía sau lưng lên, nặng nề đâm xuống đất.
Quầng sáng thần thánh đột ngột bùng lên, nhưng chỉ trong khoảnh khắc, nó lại bị cơn thủy triều hắc ám màu đỏ tươi kia cắn nuốt.
Nhóm bộ đội đặc chủng cũng mở miệng rít gào, điên cuồng bóp cò súng, nhưng vô tác dụng, bởi vì ngay sau đó, bọn họ đã bị làn sóng thủy triều kia bao phủ, nhấn chìm rồi.
Bọn họ hét lớn, không chút do dự đã điên cuồng xoay người, chay vào chỗ sâu nhất trong hành lang, nơi Bạch Dật và vị linh môi kia đang bận rộn bày pháp trận.
Tiếng kêu thảm thiết, những bước chân kịch liệt, không ngừng vang vọng cả đại sảnh.
"Mau! Mau! Mau lên đi!" Nữ linh môi đưa ánh mắt kinh hoảng nhìn xuống tòa pháp trận màu máu vẫn một mực im lìm, không có lấy một chút động tĩnh nào bên dưới.
Thủy triều hắc ám kia --- đã gần trong gang tấc!
Nỗi kinh hoàng lạnh băng và sợ hãi đang ù ù tiến tới.
Thậm chí khi nhìn vào bên trong con ngươi đã nở to vì hoảng loạn của Bạch Dật, người ta hoàn toàn có thể trông thấy những cánh tay thối rữa đầy dữ tợn đang vươn về phía gã.
Trong khoảnh khắc kia, dường như trái tim cũng ngừng đập.
Tử vong đã tới gần, gần hơn bất cứ thời điểm nào khác trong quá khứ...
Yên tĩnh đến vô biên vô hạn... yên tĩnh muốn nuốt chửng con người!
Nhưng cũng chính tại khoảnh khắc này, tòa pháp trận màu máu vốn không có bất cứ động tĩnh gì lại đột nhiên bừng sáng, một luồng dao động tà ác mạnh mẽ khủng bố tới đỉnh điểm, nhanh chóng bùng nổ từ bên trong huyết trận kia.
Răng rắc —— Âm thanh nứt vỡ thật lớn vang lên.
Ngay bên trên tòa pháp trận màu máu vừa nứt ra một cái khe tối đen.
Khí tức lạnh băng tàn nhẫn từ bên trong thế giới hắc ám lập tức bao phủ toàn bộ hành lang. Mà sự xuất hiện của luồng khí này lại trực tiếp chặn đứng cơn thủy triều hắc ám vẫn một mực dâng lên kia.
Toàn thân nữ linh môi không ngừng run rẩy, cô ấy liên tục lui về phía sau, ánh mắt đầy rẫy sợ hãi, kinh hoàng.
Cõi Chết...
Đây là... cánh cửa đi thông tới Cõi Chết!
Cánh cửa đi thông tới Cõi Chết bị mở ra rồi!
Ngay tại khoảnh khắc này, con ác quỷ vốn đang sống ký sinh trong cơ thể cô gái ấy cũng đang liều mạng mà run rẩy, không ngừng lên tiếng nhắc nhớ, muốn cô ấy mau chóng lui về phía sau.
Bởi vì đối với đám yêu ma quỷ quái của thế giới này, Cõi Chết cũng tương đương với địa ngục!
Bọn họ đã mở ra cánh cửa địa ngục rồi!
Đúng vào giây phút đó, những nhánh xúc tu màu huyết hồng từ bên trong cánh cửa kia, lập tức “Ào ào ào” nhanh chóng tuôn trào ra ngoài, trực tiếp túm lấy đường viền trên cái khe không gian nọ, giống như đằng sau kia, đang có một con quái vật mang theo sát ý tung hoành, muốn cưỡng chế bước vào thế giới này.
Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt —— Từ bên trong khe hở nọ không ngừng vang lên những âm thanh kỳ quái, nghe cực kỳ tương tự với tiếng động phát ra do máu thịt điên cuồng sinh trưởng và tiếng máy móc bắt đầu khởi động.
【 đinh! Giá trị tinh thần của Bạch Dật -10】
【 đinh! Giá trị tinh thần của Dương Kha -20】
【 đinh! Giá trị tinh thần của nữ linh môi -20】
Sắc mặt cả đám người đều chuyển thành tái nhợt, bàn chân run rẩy, vội vàng lui về phía sau, toàn thân từ trên xuống dưới đều lạnh như băng.
Nỗi sợ hãi giống như một cái mạng nhện khổng lồ, một mực bủa vây thân thể bọn họ.
"Bạch —— Dật!" Một giọng nói tràn đầy sát ý và dữ tợn truyền đến từ bên trong cái khe không gian kia.
Đám ác quỷ và quái vật vốn đang ào ào xông đến từ phía cánh cửa sắt bên ngoài, cũng nghe được âm thanh này, cả đám lập tức ngừng lại, trên mặt lộ vẻ hoảng sợ hãi hùng, tựa như tồn tại bên trong khe không gian kia chính là một con quái vật khủng bố với vị cách còn cao hơn bọn chúng.
Toàn thân Bạch Dật cũng run rẩy không ngừng, theo bản năng, gã vội vàng nuốt xuống một ngụm nước miếng, mở miệng lắp bắp nói: "Đại... Đại ca, là anh sao? Anh đừng làm em sợ mà! Trái tim em yếu ớt lắm, không chịu đựng được đâu!"
Ngay sau khi gã nói xong câu này, đột nhiên “Rầm” một tiếng —— dưới cái nhìn đầy sợ hãi của mọi người, một bàn tay dính đầy máu đen, lập tức thò ra từ bên trong vô số nhánh xúc tu rậm rạp kia.
Theo sau đó là gương mặt đầy rẫy sát ý của Lâm Ân. Hắn đang từng chút từng chút một chui ra từ bên trong khe hở không gian nọ, cả người dính đầy máu đen ô uế khiến cho tạo hình hiện tại của hắn, giống hệt như là một con ác quỷ vừa chui ra từ bên trong địa ngục.