Đến đây, ánh mắt Lâm Ân bắt đầu xoay chuyển không ngừng, hắn đang nghĩ kế hoạch cho mình, phải làm sao để vừa lao ra ngoài đã trực tiếp đánh ngất toàn bộ nhóm người hầu kia.
Không chỉ có hắn đang nín thở suy tư, ngay cả cô bé vẫn bị hắn kiềm chế phải nằm sấp trên người, lại bị hắn bịt kín miệng, không thể phát ra một chút âm thanh nào kia, cũng đang nín thở, trong lòng kinh hoảng nhưng một cử động nhỏ cũng không dám làm.
Trong khoảnh khắc hồi hộp này, nương theo thứ ánh sáng ảm đạm truyền từ bên ngoài giường tới, cô bé ấy mới có dịp đưa mắt nhìn thật rõ gương mặt với những góc cạnh rõ ràng của thiếu niên đang gần mình trong gang tấc kia.
Chỉ thấy đôi mắt nọ vẫn một mực mở lớn, cả người lại vì hồi hộp mà chuyển thành đỏ bừng, nhưng… cô bé vẫn có thể nhìn ra tên biến thái thích khoe hàng vừa xông vào nhà mình... lại là một thiếu niên cực kỳ đẹp trai...
Vẻ đẹp này, chẳng những đám nam sinh đẹp trai nhất trong trường vẫn luôn theo đuổi cô bé không thể so sánh được, mà ngay cả anh trai cô bé cũng không cùng một cấp bậc với đối phương, thậm chí giá trị nhan sắc của tên biến thái này còn cao hơn những minh tinh idol trong phim truyền hình trên TV nữa.
Hơn nữa, hắn không chỉ có giá trị nhan sắc, còn mang theo một loại cảm giác làm người khác ngất ngây.
Nói sao nhỉ? Là trên gương mặt kia có mang theo một chút tà khí, còn trộn lẫn với khí chất quỷ dị, hoàn toàn không thể gặp được trên người một nhân loại bình thường.
Càng nghĩ, cô bé càng có cảm giác đầu óc mình bắt đầu trở nên ong ong.
Ngay sau đó, cô bé một mực nói cho chính mình biết rằng, hiện giờ bản thân đang bị một tên biến thái thứ quả nam [1] bắt cóc, xâm phạm, thế nhưng, ý thức vẫn không thể nhịn nổi tò mò, lại bắt đầu đưa mắt quan sát.
Bởi vì tên biến thái trước mắt không chỉ có giá trị nhan sắc vượt trội, hắn còn có dáng người gần như hoàn mỹ nữa.
Thoạt nhìn, có vẻ độ tuổi của hắn cũng tương đương với anh trai Bạch Dật, nhưng so sánh với bộ xương cốt cao cao gầy yếu, mỏng như sợi đay của anh trai, dáng người của thiếu niên này lại cân xứng mà hoàn mỹ dị thường.
Thân thể của hắn hoàn toàn không mang đến cho người ta cảm giác ghét bỏ hoặc sợ hãi như những người đàn ông quá mức cường tráng ngoài kia, cũng không quá mức gầy yếu khiến người khác hoài nghi là dinh dưỡng không đầy đủ.
Nó là... Nó là... một loại hoàn mỹ cân đối mà khó có thể miêu tả rõ ràng được.
Cô bé vốn cho rằng, chỉ có đám con trai mới có thể nhìn chằm chằm vào dáng người xinh đẹp của con gái, tới mức không thể rời mắt đi được, nhưng vào thời khắc này, đột nhiên cô bé lại phát hiện, khi đứng trước mặt những anh trai với dáng người hoàn mỹ, các cô gái cũng sẽ cảm nhận được trái tim mình đập liên hồi, thậm chí còn không nhịn được, cứ muốn đưa mắt ngắm nhìn mãi thôi.
Chẳng… Chẳng lẽ cô bé cũng là một đứa con gái dâm đãng?
Ngay sau khi loại ý tưởng kinh khủng này lóe lên trong đầu, cô bé lập tức trở nên hoảng sợ.
Không! Không phải!
Cô bé lập tức phủ nhận suy nghĩ vớ vẩn này.
Rõ ràng là cô bé đang bị bắt cóc, thậm chí còn bị đối phương hung hăng mà ôm chặt vào người tới mức không thể động đậy được, bởi vậy cô bé mới theo bản năng mà sinh ra một vài suy nghĩ vớ vẩn đó thôi.
Không có dâm đãng! Không có dâm đãng!
Xung quanh chợt trở nên im lặng, cô bé cũng dần dần cảm nhận được nhịp tim mạnh mẽ có lực của cậu thiếu niên đang nằm bên dưới mình kia, thậm chí tiếng tim đập ấy còn có thể lây lan nữa, nó làm cho trái tim cô bé cũng bắt đầu đập nhanh hơn.
Đông đông đông gì đó...
Hơn nữa, cánh môi của cả hai còn đang chập vào cùng một chỗ. Dường như… dường như cô bé có thể cảm nhận được một chút mùi hương thơm ngát của cam và chanh truyền đến từ khoang miệng của người đối diện kia.
Hắn... Hình như hắn không hề vươn đầu lưỡi ra.
Hơn nữa, lực chú ý của hắn cũng hoàn toàn không đặt ở nơi này, cho nên … ngay cả khi hắn đang ôm chặt lấy thân thể cô bé, cũng không hề sinh ra phản ứng mãnh liệt hay suy nghĩ muốn tiến tới, đột phá ngăn cách để xâm phạm cơ thể này?
Là ta không đủ thành thục sao?
Cô bé cũng không biết mình đang suy nghĩ cái gì, chỉ có cảm giác đầu óc mình đang trở nên ong ong, cực kỳ trống rỗng, lại có cảm giác mình như một cái bánh bao nhỏ bị đặt vào trong lồng hấp đến chín rục ra, không có mặt đất lạnh lẽo, ở bên trong không gian nhỏ hẹp này, toàn thân đều bị nhiệt độ cơ thể của cậu thiếu niên kia bủa vây lấy.
Nhưng không phải ta đang bị người khác xúc phạm sao?
Vậy thì vì sao trong lòng lại không có cảm giác chán ghét đến mãnh liệt chứ?
Hơn nữa, loại tư thế kỳ quái này … thực sự không giống đối phương đang xúc phạm cô bé, mà là chính cô bé đã ấn đối phương té xuống mặt đất, sau đó lại hung hăng leo lên, chà đạp đối phương...
Kỳ quái... Kỳ quái thật!
Mà này, hắn thực sự không định vươn đầu lưỡi tới hả? Nhưng... trong những cảnh tương tự thuộc các bộ phim thần tượng được chiếu trên truyền hình... mỗi khi rơi vào hoàn cảnh này, không phải nhà trai đều sẽ vươn đầu lưỡi tới để tỏ ra một chút kính trọng đối phương ư?
Đáng... Đáng giận! Rốt cuộc là ta đang chờ mong cái gì chứ?
Hay... Hay là...
Càng nghĩ, sắc mặt cô bé càng trở nên đỏ bừng, hai mắt mở càng lớn hơn, đỏ tới mức, gần như có thể nhỏ ra máu.
Mơ hồ còn có thể nhìn thấy cổ họng nhỏ nhắn của cô bé đang run run rẩy rẩy mà nuốt một ngụm nước miếng xuống, thân thể cũng gần như đã trở nên mềm nhũn, hoàn toàn không có một chút sức lực nào.
-----------------
[1] : nguyên văn 刺果 – thứ quả, nó chỉ một loại quả giả hoặc là quả giả có rất nhiều móc câu, những cái móc câu này cho phép quả nọ bám lên người mấy con chim hoặc da lông động vật, rồi được chúng nó chở đi thật xa.
Trong hình thái học thực vật hay quả học (carpology), thì quả giả (pseudocarp), quả sung (syconium) là một loại quả trong đó phần cùi thịt không phải phát triển lên từ bầu nhụy mà là từ một số mô cận kề.
Các ví dụ về quả giả như: quả của táo tây, đào lộn hột và sung.
Quả giả cũng bao gồm cả các dạng quả mọng giả như quả của dâu tây.
Như vậy, từ thứ quả nam trong này có thể hiểu là một kẻ có cái móc câu, để bám vào thân thể người khác… Chắc vậy đó!