Nói đến đây, gã chợt nhắm mắt lại, giống như đang kể một câu chuyện xưa cũ, đã bị phủ đầy tro bụi từ lâu.
"Cũng bởi vì lý niệm khác biệt không thể điều hòa, cho nên bắt đầu từ khi phân tách, bọn họ luôn dùng hết mọi biện pháp và âm mưu nhằm hủy diệt tòa thành Hắc Dạ này, cũng có ý đồ diệt trừ tận gốc chủ mẫu và quần thể Dạ Y khỏi thế giới hắc ám."
"Về sau đó, bọn họ luôn muốn thẩm thấu vào bên trong thành Hắc Dạ, và không từ một thủ đoạn tồi tệ nào để thực hiện được ý đồ. Trong vòng mấy trăm năm bắt đầu từ thười điểm đó, không biết đã có bao nhiêu Dạ Y bị bọn họ tiêm nhiễm, cuối cùng là mục nát đọa lạc, và trở thành một phần tử trong nhóm bọn họ rồi."
Lâm Ân lặng lẽ nghe xong, chợt nhíu mày dò hỏi: "Chẳng lẽ chủ mẫu chưa từng dọn dẹp đám người này?"
Ngả Văn tước sĩ lắc lắc đầu, nhắm mắt nói: "Có dọn cũng không hết, có quét cũng không xong. Theo lịch sử, chủ mẫu đã từng phát động không chỉ một lần đại thanh tẩy tổ chức Dạ Y, nhưng kết quả cuối cùng gần như đều giống nhau như đúc. Vào thời điểm cậu tưởng rằng mình đã hoàn toàn diệt trừ bọn họ rồi, bọn họ sẽ lại lặng yên không một tiếng động, sinh ra từ bên trong cơ thể của cậu."
"Bọn họ giống như những tế bào ung thư, có cắt bỏ cũng không tiêu diệt được, chỉ có thể ngăn chặn, rất khó diệt trừ tận gốc."
Nghe xong, Lâm Ân lại một lần nữa nhíu mày.
Rốt cuộc hắn cũng nắm rõ tình hình rồi. Tòa thành Hắc Dạ này nhìn như bình tĩnh hài hòa, nhưng trên thực tế, mạch nước ngầm lại không ngừng phun ra, và mọi chuyện vốn không êm ả như những gì người ta trông thấy.
"Vậy anh cho rằng, vì sao bọn họ lại ra tay với tôi? Chẳng lẽ tôi đã làm ra chuyện gì đáng để bọn họ chú ý tới rồi?" Tới cuối cùng, Lâm Ân cũng dứt khoát hỏi ra vấn đề mình đang quan tâm.
Hắn biết, tin tức này hoàn toàn không thể giấu giếm được.
Khẳng định là rất nhanh thôi, đám người kia sẽ nhận được thông tin về cái chết của Sâm Nhất cùng với báo cáo nhiệm vụ lần này thất bại.
Sau lần này, nếu bọn họ còn muốn ra tay với hắn, chỉ sợ địch nhân được phái đến sẽ mạnh mẽ hơn, không chỉ đơn giản là một tên Sâm Nhất như trước nữa.
Ngả Văn tước sĩ mở mắt, chăm chú nhìn thật sâu vào hắn, dường như bên trong ánh mắt của gã còn ẩn chứa thêm rất nhiều thứ thâm thúy, khiến người ta nhìn vào mà không thể hiểu hết được. Sau đó, gã vỗ vỗ bả vai Lâm Ân, chậm rãi nói: "Nguyên nhân cụ thể là gì còn cần tiến hành thêm một bước kiểm tra nữa, nhưng nếu muốn nói, cậu có điểm nào khác với người bình thường..."
Gã mỉm cười nhìn Lâm Ân: "Thì hẳn là bản thân cậu cũng hiểu rất rõ rồi. Cậu chính là một người duy nhất mà chúng ta gặp được, từ trước tới nay, có thể ngăn chặn nguyền rủa trong cơ thể chủ mẫu."
Gã lại vỗ vỗ vai Lâm Ân, sau đó thân thể nhẹ nhàng bay lên. Mà dưới sự khống chế của gã, thi thể Sâm Nhất cũng từ từ lơ lửng theo.
"Không cần phải nghĩ nhiều như vậy, chuyện về Dịch Y sẽ có người chuyên môn tiến hành điều tra, chờ đến khi có kết quả, tôi lại thông báo với cậu sau, nhưng trong khoảng thời gian này, tôi sẽ để ý đến tình hình của cậu, nếu bọn họ còn dám ra tay, tôi sẽ bắt bọn họ trả giá thảm trọng."
Gã cười cười với Lâm Ân, sau đó búng tay một cái. Gần như ngay tức khắc, cả khách sạn đã trở nên vặn vẹo như hình ảnh bên trong kính vạn hoa, chỉ vẻn vẹn là vài giây, toàn bộ nơi này đều trở về trạng thái ban đầu, tựa như chưa từng có chuyện gì xảy ra vậy.
Mà Ngả Văn tước sĩ và thi thể của Sâm Nhất, cũng chậm rãi tan biến đi.
Mạnh mẽ.
Quỷ dị.
Đây là ấn tượng đầu tiên của Lâm Ân về đối phương.
Có thể nói, bên trong thành Hắc Dạ này, ngoại trừ chủ mẫu, Ngả Văn tước sĩ tuyệt đối là tồn tại mạnh mẽ nhất mà hắn từng được gặp.
Và mặc dù có lời cam đoan của Ngả Văn tước sĩ, nhưng trái tim đang treo cao vì lo âu thấp thỏm của Lâm Ân vẫn không buông lỏng xuống.
Bởi vì rất nhiều chứng cớ đã cho thấy, giữa Dịch Y và huyết nhục chi phối giả có rất nhiều loại hợp tác và liên hệ không lộ ra ngoài ánh sáng.
Và rất có khả năng, bọn họ sẽ trở thành vật cản lớn nhất của hắn trong tương lai.
Nhưng không cần biết nói như thế nào, ít nhất là trong khoảng thời gian này, có Ngả Văn tước sĩ theo dõi, hẳn là bọn họ sẽ không dám phát động lần tập kích thứ hai đối với hắn đâu.
Lâm Ân lập tức mỉm cười xoay người, nhìn về phía khoảng không trống rỗng bên cạnh, nói: "Tiểu thư con rối, không cần biết nói như thế nào, lần này cũng vô cùng cảm tạ vì cô đã chấp nhận yêu cầu thuê mướn của tôi. Tôi nghĩ trong một tháng kế tiếp, chúng ta nhất định có thể trở thành bạn bè và người đồng hành thân mật khăng khít với nhau, cô thấy sao?"
Không có bất cứ âm thanh gì truyền đến, nhưng Lâm Ân biết, hiện giờ tiểu thư con rối đang ở ngay bên cạnh hắn.
Trong đầu hắn lại một lần nữa hiện ra cảnh tượng vừa phát sinh khoảng nửa tiếng trước đây.
Hắn biết, ngay tại khoảnh khắc tiểu thư con rối tiếp nhận yêu cầu thuê mướn của hắn, thì hình tượng của hắn ở trong lòng cô ấy đã có sự thay đổi vô cùng lớn lao rồi.
Tuy còn chưa đến mức yêu thương, nhưng cũng coi như hắn đã tiến lên một bước cực kỳ vững vàng và quan trọng nhất trong quá trình thành lập nên một mối quan hệ hữu nghị bền chắc với cô ấy rồi.
Ý nghĩa của một bước này cực kỳ lớn.
Nghĩ đến đây, Lâm Ân lại vui mừng mà xoay người, đi nhanh về phía căn phòng của mình. Theo đạo lý mà nói, sau khi trải qua vụ ám sát của Dịch Y, hắn nên đổi một căn phòng khác mới đúng. Nhưng với hắn, có đổi chỗ hay không, vốn không quá quan trọng, cho nên không đổi cũng chẳng sao.
Sự kiện lần này không gây nên một hồi phong ba quá lớn, bởi vì hết thảy mọi tình huống đều phát sinh bên trong kết giới, những nơi khác bên trong thành Hắc Dạ vẫn tiến hành hoạt động như bình thường.
...
Cùng lúc đó, bên trong gian đại sảnh dưới lòng đất, nơi có vô số xiềng xích đan xen vào nhau.
Ngả Văn tước sĩ mang theo thi thể của Sâm Nhất, đi vào bên trong đại điện hắc ám, sau đó quì một gối xuống trước mặt Thiên Sứ Treo Ngược Mình, một tay đỡ ngực, thấp giọng nói: "Chủ mẫu, đã có kết quả về chuyện Lương Y tiên sinh bị tập kích."