Dị Giới Dược Tề Sư (Bản Dịch)

Chương 59 - Chương 59: Kẻ Hô Người Đáp!!!

Chương 59: Kẻ Hô Người Đáp!!! Chương 59: Kẻ Hô Người Đáp!!!

Nhìn thấy vẻ mặt ngây dại của Thợ Săn Ma kia, Lâm Ân vỗ vỗ bờ vai gã, mở miệng an ủi nói: "Quý khách à, kỳ thật đây chính chuyện tốt nha. Anh hãy suy nghĩ rộng thêm một chút đi, có phải về sau khi ra ngoài, anh chẳng cần bất cứ dụng cụ chiếu sáng gì, bởi vì đã tự mình mang theo nguồn sáng rồi? Thứ này còn tiết kiệm giùm anh một khoản phí chiếu sáng xa xỉ đó, không phải thế sao?"

Hắn nói rất có đạo lý.

Nhưng cũng không biết vì sao, trong lòng Thợ Săn Ma vẫn có một loại xúc động rất muốn xử lý thằng nhóc nhân loại này tại chỗ.

Hơn mười phút sau, trong bóng đêm hắc ám bên ngoài hẻm Du Hồn.

Mơ hồ có thể nhìn thấy ở chỗ sâu nhất trong vùng hắc ám, có một thứ nguồn sáng không ngừng lấp lóe, giống hệt đèn tín hiệu đang nhanh chóng tiếp cận nơi này.

Ánh sáng kia giống như con đom đóm giữa vùng hắc ám vậy.

Chớp lóe, chớp lóe không ngừng!

Mà cũng chính tại một khắc này, cùng với tiếng hí của một đám chiến mã, Hắc Kỵ Sĩ với vẻ mặt âm trầm cùng đỉnh đầu trọc lóc, bóng loáng cũng nhanh chóng vọt tới.

Có thể thấy một đống thiêu thân đang hối hả bay chung quanh đầu gã.

Ánh mắt Hắc Kỵ Sĩ vô cùng âm trầm, gã đã chạy khắp nơi tìm kiếm tung tích tay Thợ Săn Ma kia rồi.

Hơn nửa giờ trước đó, gã vừa đánh trọng thương Thợ Săn Ma, nhưng cuối cùng vẫn sơ sảy đề cho đối phương trốn thoát ngay tại khoảng thời gian dược hiệu kết thúc.

Nhưng gã tin tưởng, tay Thợ Săn Ma kia tuyệt đối không chạy được quá xa.

Là kẻ thù cũ mấy trăm năm nay, chỉ cần có thể giết chết đối phương, khẳng định là thứ tự xếp hạng chiến lực của gã tại thế giới hắc ám này lại có thể đề cao thêm một cấp bậc.

Lần này thật vất vả mới bắt lấy cơ hội, gã tuyệt đối sẽ không dễ dàng từ bỏ!

Ngay vào lúc này, ánh mắt gã chợt lóe.

Vì trong nháy mắt, gã đã cảm nhận được một luồng khí tức quen thuộc truyền đến từ phương hướng hẻm Du Hồn.

"Tìm được mày rồi!" Gã cười lạnh, đột nhiên quay đầu, nhìn về phía sương mù màu đen mênh mông xa xa kia.

Đinh ——

Một luồng ánh sáng vừa lóe lên trong sương mù màu đen.

Gã lập tức ngẩn người.

"Đây là..." Hắc Kỵ Sĩ do dự một chút, gã vừa nhận ra một loại cảm giác quen thuộc khó có thể nói ra thành lời.

Gã vừa mơ hồ trông thấy một vầng sáng lóe lên ở chỗ sâu trong sương mù tối đen quay cuồng, đang từ từ tới gần mình. Tần suất lóe sáng nọ khá thường xuyên, khoảng một, hai giây một lần lóe sáng, hào quang khá là chói mắt.

Không biết vì sao, gã lại cảm thấy thứ này có chút quen thuộc.

Tựa như...

Giống như...

Mà cũng chính tại một khắc này, một bóng dáng để trần cánh tay, hai mắt ẩn tàng trong bóng đêm chậm rãi xuất hiện trước mắt gã.

Hắc Kỵ Sĩ lập tức chấn động.

Bởi vì gã đã nhận ra bóng dáng kia. Đối phương chính là tay Thợ Săn Ma vừa đại chiến cùng mình trước đó!

"Kia... Đó là..." Gã khiếp sợ lui về phía sau một bước.

Thợ Săn Ma cầm theo trường đao, vẻ mặt âm trầm lạnh lùng, hai mắt ẩn bên trong bóng tối, từng bước một tiến về phía Hắc Kỵ Sĩ.

Đinh ——

Cái đầu của đối phương cũng giống gã y như đúng, nó không ngừng lóe lên từng vầng sáng mang theo ký hiệu "+".

Thợ Săn Ma chậm rãi ngừng lại, sâu kín mà mở hai mắt, bàn tay nắm chặt thanh đao, nói: "Hiện tại, chúng ta có thể tiếp tục hồi chiến đấu vẫn chưa hoàn thành."

Đinh ——

Trên đầu gã lại lóe lên một tia sáng.

Đinh ——

Hệt như kẻ hô người đáp, cái đầu bóng loáng mượt mà của Hắc Kỵ Sĩ cũng lóe lên một cái.

"..."

"..."

Bầu không khí yên tĩnh quỷ dị không sao hiểu nổi lại lan tràn ra xung quanh.

Hắc Kỵ Sĩ vừa kinh ngạc vừa hoảng hốt đưa mắt nhìn đối thủ của mình, ánh mắt lập tức dừng lại phía trên bình dược tề trong tay Thợ Săn Ma, cắn răng nói: "Chẳng lẽ..."

"Đúng vậy!"

“Hô” một tiếng, khí thế cuồn cuộn từ trên người Thợ Săn Ma nhanh chóng tỏa ra bên ngoài, gã ngẩng đầu lên, lạnh nhạt nhìn xuống Hắc Kỵ Sĩ, nói: “Tao trọc, nhưng cũng biến cường."

Đinh ——

Trên cái đầu trọc lạnh lùng, lại xuất hiện một luồng ánh sáng với độ chói lòa càng cao hơn.

"Mày đừng tưởng chỉ có một mình mày là trọc được, nếu tao mà trọc, thì mày, tuyệt đối phải đứng thẳng sang một bên [1]!" Ánh mắt Thợ Săn Ma trở nên âm trầm, hai mắt mở lớn, chiến ý và sát ý ngút trời.

[1] : nguyên văn 靠边站 – kháo biên trạm, từ này còn có nghĩa là đi chỗ khác chơi, nhường đường, tránh ra…

Gương mặt Hắc Kỵ Sĩ tối sầm xuống, gã sâu kín đáp lời: "Xem ra! Chúng ta đã trở lại cùng một khởi điểm."

Đinh ——

Hào quang chợt lóe trên đầu gã.

"Đúng vậy." Thợ Săn Ma lạnh nhạt nhìn về phía đối thủ của mình.

Đinh đinh——

Cái đầu gã lập tức lóe lên hai cái.

"Hơn nữa, tần suất lóe sáng của tao còn cao hơn mày, điều này có nghĩa là..."

Gã "Ca ca" hoạt động cần cổ một cái, rồi “sàn sạt” một tiếng khẽ vuốt cái đầu bóng loáng của mình, trong tiếng cuồng phong thét gào, âm trầm nói: "Tao càng mạnh hơn mày!"

Đinh đinh đinh ——

Cái đầu gã lóe sáng liền ba lần, như thể đang phô trương thanh thế.

"..."

Cuồng phong vù vù cuộn trào dưới chân bọn họ, sinh ra từng luồng khí xoáy.

Chiến ý hung hãn ù ù bốc lên khỏi người bọn họ, phát ra áp lực lan tràn.

Hai người vẫn không nhúc nhích, tất cả đều nheo mắt, theo dõi đối phương.

Giống như đang yên lặng đứng trên đỉnh Tử Cấm, khí thế toàn thân hai người đều điên cuồng cất cao.

Thậm chí ngay cả ánh sáng phát ra từ trên đầu bọn họ, cũng muốn phân cao thấp, tựa như ngươi “đinh” một cái, ta cũng phải “đinh” một cái, không thể chịu thua ngươi được.

Mà cũng ngay sau đó, không hề nhiều lời, ngay giữa vùng hắc ám, có hai điểm sáng nhanh chóng tiếp cận nhau.

“Leng keng” một tiếng.

Trong nháy mắt, khi đao kiếm va chạm, hai người cùng nổi giận mà “Ca ca” hung hăng đối chọi với nhau.

Vô số hoa lửa từ chỗ tiếp xúc giữa hai thanh đao kiếm kia điên cuồng bắn tung ra ngoài.

Hai người gắt gao áp trán vào nhau, lại cắn răng không muốn nhường nhịn đối thủ.

"Mày, tên đầu trọc chết tiệt, tao đã sớm nhìn mày không vừa mắt rồi! Mày đừng tưởng mày trọc rồi thì có thể đánh bại được tao, (〝 ▼ 皿 ▼) thực sự nghĩ rằng không ai trọc được như mày hả?"

"(▼ 皿 ▼#) Kể cả mày có trọc, cũng không phải đối thủ của tao! ! Tao cho mày lóe sáng! Tao cho mày ăn cắp bản quyền của tao này! Tao cm mày—— "

Bình Luận (0)
Comment