Mà du đãng giả cũng không biết vì sao, trong đầu cứ có cảm giác mình vừa nằm mơ một cơn ác mộng kinh khủng.
Dường như ở trong mộng, gã đã bị một tên sát nhân cuồng biến thái không ngừng cắt xẻ thân xác thành hơn trăm bộ phận máy móc to to nhỏ nhỏ, sau đó lại bị đối phương cứng rắn mà chắp vá vào.
Hơn nữa, cũng không biết vì sao, rõ ràng đã rất lâu rồi, gã không còn cảm nhận được những cơn đau đớn nữa, nhưng ở bên trong cơn ác mộng vừa rồi, gã lại đau như sắp chết, đau đến mức không thể không há miệng hét lên.
Nhưng... hẳn là những điều đó không phải là sự thật...
Du đãng giả nỉ non một tiếng.
Trong lúc đôi mắt đang khép hờ, gã còn mơ hồ trông thấy gương mặt của một thiếu niên đeo chiếc kính một mắt, đang mỉm cười nhìn mình.
"Chào anh, ca phẫu thuật rất thành công, hiện giờ anh đã là một người đàn ông bình thường rồi.”
Du đãng giả mơ hồ nghe được âm thanh này, sau đó gã mở miệng, lẩm bẩm nói: "Đây là đâu vậy..."
Ngay lập tức, chất giọng mang theo âm hưởng ngọt ngào, nhỏ nhẹ của một cô bé trực tiếp rơi vào lỗ tai gã.
Toàn thân du đãng giả lập tức chấn động.
Không thích hợp.
Vô cùng không thích hợp.
Đúng là ở thời điểm hiện tại, trong đầu gã đang có một chút mơ hồ, nhưng ít nhất… gã vẫn biết được giới tính của mình.
Ừm… tuy làm một người máy, gã cũng chẳng quá chú trọng đến vấn đề giới tính, nhưng nói cho cùng, gã cũng từng trải qua quá trình cải tạo huyết nhục, tới cuối cùng LJBAgẦ trở thành thể máy móc. Và nam chính là nam, nữ chính là nữ, điều này không thể lẫn lộn được.
Nhưng vừa rồi… gã lại trực tiếp phát ra âm thành kỳ quái như vậy?
Đây… rốt cuộc đây là có chuyện gì xảy ra chứ?
Gã nỉ non một tiếng, lại thử nói: "A a a —— "
Giọng Loli - ing.
"..."
"..."
【 đinh! Giá trị tinh thần của du đãng giả -20】
【 đinh! Giá trị tinh thần của du đãng giả -20】
Ngay sau đó, du đãng giả lập tức ôm theo nỗi khiếp sợ vô vàn mà ngồi dậy, ôm chặt lấy yết hầu của chính mình, hoảng sợ nói:
"Tôi làm sao vậy? Tôi đây là làm sao vậy? Là chuyện gì đã xảy ra với giọng nói của tôi? Vì sao giọng nói của tôi lại thay đổi rồi..."
Giọng Loli - ing.
Du đãng giả càng thêm hoảng sợ, gã sợ hãi ôm lấy đầu mình, nói: "Không đúng! Đây không phải sự thật!"
Giọng Loli - ing.
Nhìn thấy đối phương tỉnh dậy, Lâm Ân lập tức vươn tay vỗ vỗ bờ vai của gã, cố gắng an ủi: "Thả lỏng đi thả lỏng đi, không sao đâu, anh cứ an tâm một chút chớ nóng vội. Chẳng lẽ anh đã quên mất rồi? Là lúc trước, khi mà anh lộn xộn không chịu nằm yên, tôi đã không cẩn thận mà bẻ gãy thiết bị truyền phát âm thanh của anh rồi. Về sau đó, để anh có thể nói chuyện như bình thường, tôi đành phải đặc biệt làm cho anh một cái khác."
"Có phải giọng nói này càng có nhiều mị lực hơn giọng nói ban đầu của anh hay không?"
Lâm Ân nghiêm túc giơ ngón tay cái lên trước mặt du đãng giả.
Hiển nhiên hắn cảm thấy khá là vui vẻ và tự hào vì mình đã thành công giúp cho đối phương lấy lại được tiếng nói như bình thường.
Còn du đãng giả, gã lại một lần nữa chìm trong ngây dại, rồi nhanh chóng cúi đầu, hốt hoảng đánh giá thân thể của chính mình.
Rất nhanh, gã chợt phát hiện ra rằng, ít nhất là nhìn từ bề ngoài thì thân thể của hắn đã hoàn toàn được chữa trị. Ngay cả làn da cũng thay đổi, trở nên trơn nhẵn tinh tế và bóng loáng rồi.
Nhưng… gã lại rõ ràng cảm nhận được, thân thể của mình hiện tại vô cùng không thích hợp! Vô cùng không thích hợp!
"Chẳng lẽ cậu lại tốt bụng như vậy?" Gã run rẩy, dùng giọng Loli nói.
Lâm Ân mỉm cười, trực tiếp dựng thẳng ngón tay cái lên, nói: "Bởi vì cứu tử phù thương vốn là thiên chức của bác sĩ mà. Hơn nữa, tôi không chỉ tốt bụng với một mình anh đâu, ngay cả một con mèo con chó nào đó gặp nạn ven đường, tôi cũng sẽ ra tay trợ giúp chúng nó. Nói cho cùng, trong lòng một người bác sĩ luôn cất giấu một trái tim thiện lương như thánh mẫu mà! Ha hả ha hả —— "
【 đinh! Độ sợ hãi của du đãng giả đối với ngươi +5】
【 đinh! Độ sợ hãi của du đãng giả đối với ngươi +5】
Du đãng giả cũng không biết vì sao mình lại cảm thấy cực kỳ khó chịu khi nghe được những lời này.
Đúng là giọng nói của đối phương rất nhẹ nhàng, rất mang tính chữa lành, an ủi, nhưng nụ cười tươi đầy biến thái kia, lại khiến trong lòng gã không rét mà run.
Chỉ là ở thời điểm hiện tại, du đãng giả cũng không quan tâm được nhiều như vậy.
Bởi vì lúc trước, gã từng bị đám Dạ Y kia điên cuồng đánh đập, khiến cho nguồn năng lượng trong thân thể trực tiếp cạn tới đáy, tới hiện giờ, gã nhất định phải lập tức tìm được nguồn năng lượng cung cấp.
Hơn nữa cũng không biết vì sao, gã cứ có cảm giác thân thể của mình đã trở nên nhẹ nhàng hơn lúc trước rất nhiều rồi.
"Dầu nhiên liệu, lập phương năng lượng, điện điện điện đâu?" Du đãng giả cố gắng chịu đựng cảm giác khó ở trong người, để vội vàng lật mình, rời khỏi bàn phẫu thuật, sau đó sờ soạng khắp nơi.
Lâm Ân chỉ một ngón tay về phía bức tường cạnh đó, thiện lương nói: "Bên kia có ổ điện, thu phí dựa trên số điện đã dùng, một số điện 30 tiền khô lâu ~ "
Được rồi, vào thời khắc này, du đãng giả cũng không quản được nhiều như vậy, gã khẩn cấp tiến lên, nhìn thấy cái lỗ cắm được thiết kế vô cùng kỳ quái kia, đã lập tức đưa bàn tay về phía gáy, muốn nhổ phích cắm trên đầu mình ra.
Nhưng gã sờ một hồi, lại sờ một hồi... Không có!
"???"
"Phích cắm trên đầu tôi đâu?"
Du đãng giả vô cùng khiếp sợ, hai bàn tay vội vàng sờ soạng khắp nơi, nhưng phần gáy vô cùng san bằng, lấy đâu ra chỗ chứa phích cắm?
Gã lập tức quay đầu, run rẩy nhìn về phía Lâm Ân, hỏi: "Phích cắm trên đầu tôi đâu?"
Lâm Ân nâng chiếc kính một mắt lên, có vẻ hài lòng nói: "Là như vậy, bởi vì thân thể anh đã hư hại quá mức nghiêm trọng, toàn bộ dây cáp điện và bộ phận sạc điện đều vỡ nát hết rồi, cho nên tôi đã tính toán một chút, sau đó trang bị cho anh một cái mới tinh rồi!”
"Cái mới kia ở đâu?" Gã run rẩy hỏi.
Lâm Ân chỉ vào khoảng giữa hai chân gã, thản nhiên nói: "Ở nơi đó."