Mà những âm thanh kêu to vô cùng đặc thù đã lên đến cả chục ngàn tiếng phát ra trong này, lại khiến cho những sinh vật cách xa mấy chục km bên ngoài thành nguyền rủa đều nghe được vô cùng rành mạch.
Và những sinh vật có phản ứng lớn nhất với chuyện này lại chính là đám tín đồ của Dục Vọng Mẫu Thụ.
Một thể tụ hợp huyết nhục đột nhiên ngẩng đầu lên, khẽ lắng tai nghe chuỗi âm thanh cuồng loạn từ xa xa truyền tới, tâm thần chợt run rẩy, hưng phấn nói: "Tiếng kêu thật mãnh liệt! Nghe cường độ âm thanh này, nếu không được hai mươi ngàn, chắc cũng phải có tới mười ngàn người cùng kêu lên mất! Đây là vị đại lão nào thuộc giáo phái chúng ta ra tay đây? Lại hung mãnh như thế?"
"Nghe cung bậc cảm xúc trong tiếng keey này, tôi có chút suy đoán, nếu không phải Mẫu Thần vĩ đại tự mình xuất chiến, cũng tuyệt đối là một vị thân thích nào đó của Mẫu Thần rồi! Quá cường hãn!"
"Tôi đã nói rồi mà! Lần này Mẫu Thần còn tự mình tới đấy tham chiến, nhóm thân thích của Mẫu Thần sao có thể không tới góp vui? Giáo ta vô địch! Giáo ta vô địch!"
【 đinh! Ngươi làm cho sĩ khí của trận doanh Dục Vọng Mẫu Thụ được đề cao, danh vọng của ngươi ở trận doanh Dục Vọng Mẫu Thụ +1】
【 đinh! Ngươi làm cho sĩ khí của trận doanh Dục Vọng Mẫu Thụ được đề cao, danh vọng của ngươi ở trận doanh Dục Vọng Mẫu Thụ +3】
【 đinh! Ngươi làm cho sĩ khí của trận doanh Dục Vọng Mẫu Thụ được đề cao, danh vọng của ngươi ở trận doanh Dục Vọng Mẫu Thụ +1】
Cùng với âm thanh nhắc nhở của hệ thống truyền đến bên tai, Lâm Ân cũng nhanh chóng ngẩng đầu lên từ giữa đám đông. Hắn vươn tay “Răng rắc” một tiếng, tực tiếp đóng trang bị tản khí độc trên mặt nạ của mình xuống, rồi có chút cảnh giác chuyển động thấu kính, nhanh chóng quan sát thế cục xung quanh.
"god... god? ..."
"Không được rồi... Ai tới cứu, cứu ta đi..."
"Thận của ta... Thận của ta..."
Vào giờ phút này, toàn bộ những sinh vật đang ở bên trong sơn cốc đều mở miệng kêu rên rồi tê liệt ngã xuống đất, hai chân run rẩy, ánh mắt ngây dại, ngay cả sức lực cũng mất đi.
Tất cả đều phun đến hỏng rồi!
Ngay cả Trái Trái cũng uể oải phun đầu lưỡi ra ngoài, sau đó gian nan mà (x﹏x) nâng tay trái lên, đứt quãng nói: "Người kia, ngươi... Trái Trái... Trái Trái giết..."
Ba —— Nói tới đây, tay trái lại rủ xuống dưới, ùng ục ùng ục mà lắc lắc lư lư.
Đã không còn bất cứ sức lực nào nữa.
Ngay cả sức lực để giết hắn cũng không còn!
Đã... Hỏng mất rồi!
Dưới khả năng khống chế mạnh mẽ của làn sóng vô cùng đáng sợ này, tất cả những Dịch Y vẫn gian nan chống đỡ còn chưa ngã xuống cùng đám huyết nhục hình người đều dùng ánh mắt đầy tê liệt mà trống rỗng nhìn về phía hắn.
Hai chân Thánh Đồ run rẩy, lão loạng chà loạng choạng dùng tay chống liêm đao, chỉ thẳng về phía hắn, nói: "Giết... Giết hắn... Ai có thể giết hắn... sẽ được liên tục thăng lên hai cấp ngay tại chỗ, tiền khô lâu... 50 vạn..."
Bạch Dạ cũng gian nan đứng lên, cầm song kiếm, dùng sức va chạm một cú nặng nề lên cây liêm đao của lão, rồi vừa uể oải vừa thở hổn hển, gian nan nói: "Tôi sẽ không để ông... Thực hiện được chuyện này... Nếu ông muốn giết cậu... Ông phải bước lên xác của tôi trước... Bước lên đi..."
Tiểu thư con rối cũng gian nan bám vào vách đá đứng lên, hàm răng nghiến chặt, bàn tay vươn tới, từng sợi tơ không ngừng rung động, nhanh chóng hình thành nên từng cái vách ngăn ở xung quanh.
Nhưng hiển nhiên, cô ấy cũng không mất đi sức lực rồi.
Cứ như vậy, Lâm Ân vừa dựa vào lực lượng của bản thân mình mà thành công tháo gỡ toàn bộ võ trang của những tất cả sinh vật đang có mặt trong này.
Và không một ngoại lệ.
Ánh mắt của toàn bộ nhóm Dịch Y cùng với huyết nhục hình người đều chuyển thành màu huyết hồng.
Bọn họ gian nan mà leo lên, gần như trong đáy mắt bọn họ chỉ có một bóng hình, cũng là tồn tại duy nhất không bị lấy m chi lực ảnh hưởng, vẫn còn có thể đứng thẳng ngay giữa trung tâm chiến trường. Đó là Lâm Ân.
Thậm chí cả nhóm Dạ Y đang thở hổn hển bên kia cũng bắt đầu hành động. Bọn họ vừa run rẩy đi tới vừa cầm dao giải phẫu, nhìn về phía quân đội bạn của mình.
Ừm!
Quân đội bạn!
Lúc bình thường, bọn họ có thể dễ dàng nói ra cụm từ này, nhưng vào thời khắc ấy, vào thời khắc mà quân đội bạn trực tiếp đánh ra một đòn khủng bố không phân biệt địch – ta ấy, bọn họ lại phải dùng khí lực rất lớn mới có thể bật ra ba từ này.
Tại thời điểm cả hai bên đều nhìn chằm chằm vào Lâm Ân, bên tai hắn lại một lần nữa vang lên những âm thanh nhắc nhở tràn tới như nước lũ của hệ thống.
【 đinh! Oán khí của huyết nhục hình người Giáp đối với ngươi +30】
【 đinh! Oán khí của huyết nhục hình người Ất đối với ngươi +40】
【 đinh! Oán khí của Dịch Y Bính đối với ngươi +40】
【 đinh! Oán khí của Dạ Y Đinh đối với ngươi +50】
Thậm chí trong đó còn trộn lẫn không ít oán khí của nhóm người thuộc trận doanh nhà mình.
Lâm Ân nhanh chóng vọt tới bên cạnh tiểu thư con rối, lưng tựa lưng cùng cô ấy, nghiêm túc mà cảnh giác đưa mắt nhìn quét xung quanh, nói: "Tình huống có chút không ổn nha, tiểu thư con rối, cô còn có thể bảo vệ được tôi không? Tôi có cảm giác mình đã rơi vào tình thế nguy hiểm rồi!"
Hắc Huyền Nguyệt siết chặt hai nắm tay, thở dốc nói: "Ta có thể giải trừ khế ước mới cùng ngươi không?"
"Vì sao?"
"Bởi vì ta cũng rất muốn giết ngươi."
"..."
"Chạy đi." Hắc Huyền Nguyệt thấp giọng nói: "Cái gì cũng không cần lo lắng nữa, chỉ cần ngươi có thể chạy thoát ra ngoài, thì nguy cơ lần này sẽ được hóa giải."
Lâm Ân cảnh giác nói: "Vì sao cô lại nói như vậy?"
Hắc Huyền Nguyệt không nói gì.
Lâm Ân lại thoáng nhìn qua hàng loạt những ánh mắt mang đầy sát ý, muốn trực tiếp giết người đang từ bốn phương tám hướng chĩa thẳng về phía mình.
"Đã hiểu."
Có thể nói là hiện tại, cừu hận mà hắn kéo đã trở nên vững chắc không gì lay chuyển được rồi.
"Vậy còn cô thì sao?”
Hắc Huyền Nguyệt mở to đôi con ngươi đen nhánh, lạnh như băng mà bình tĩnh nói: "Nhiệm vụ của ta là bảo vệ sự an toàn cho ngươi, ngươi không cần..."
Đinh ~
Lâm Ân trực tiếp ấn xuống cái nút yên lặng thứ hai, quyết đoán mà cắt ngang cơ hội lập flag [1] của tiểu thư con rối.
[1] : có thể hiểu là rào trước đón sau, dùng loại lời nói này để tạo tiền đề cho mục đích thực sự ở đằng sau.