Lâm Ân vẫn duy trì nụ cười tươi trên mặt, nhưng một giọt mồ hôi lạnh đã chạy dọc theo trán, một đường xuống dưới từ lâu rồi.
Hắn hiểu những gì hệ thống vừa cảnh báo. Nhưng hắn thực sự không hiểu, vì sao hệ thống lại đặc biệt phát cho hắn một lời cảnh báo như vậy.
Chẳng lẽ nó thật sự cho rằng hắn sẽ sinh ra một loại quái niệm nào đó đối với sinh vật hắc ám thiên về dạng xúc tu này?
Má nó! Ý tưởng quá mức tà ác rồi!
Có điều … Lâm Ân cũng phải thừa nhận rằng, đến thời điểm này, rốt cuộc hắn cũng hiểu được sự nguy hiểm của giáo phái Dục Vọng rồi. Bởi vì những sinh vật lúc trước hắn gặp được đều là đồng tính, bởi vậy sự nguy hiểm của bọn họ cũng không có thể hiện ra ngoài, ai ngờ sự nguy hiểm ấy vốn luôn rình rập, ẩn nấp ở nơi đây, chờ hắn nhảy vào.
"Mời vào, quý cô đáng kính, xin hỏi tôi có thể giúp được gì cho cô?"
Tuy trong lòng đang điên cuồng run rẩy, nhưng ngoài mặt, Lâm Ân vẫn duy trì nụ cười tươi đầy tao nhã mà mời vị quý cô đầy dục vọng này tiến vào.
Ngả Đạt Lâm có chút ngại ngùng, lập tức nhúc nhích đống xúc tu trên người mình để tiến vào bên trong, sau đó nhẹ nhàng dùng xúc tu đóng cánh cửa lại, kéo theo một quỹ tích ướt át thật dài ở sau người.
"Là như vậy, bác sĩ tiên sinh, anh trai tôi đặc biệt muốn tôi mang đến cho ngài ba món quà. Anh ấy nói nếu ngài là bác sĩ, nhất định có thể sử dụng được." Cô ấy vừa nhúc nhích tới vừa đặt hai cái rương mình đang ôm trong lòng đến trước mặt Lâm Ân, cũng không quên làm ra vẻ tựa như vô tình mà thực sự là cố ý, triển lãm dáng người đáng kiêu ngạo và đống xúc tu thon dài của mình về phía Lâm Ân, đồng thời lại thẹn thùng mà tim đập thình thịch, lén lút quan sát vẻ mặt của Lâm Ân.
Nhưng đương nhiên, hắn đang đeo mặt nạ mỏ chim, cho nên dù muốn tới đâu, cô ấy cũng không thể nhìn được điều gì.
Hẳn là đối phương đã chú ý tới vẻ ngoài xinh đẹp của mình rồi – Ngả Lâm Na thầm nghĩ - Dù sao khi đi tới, mình cũng chẳng mặc bất cứ món đồ gì mà.
Với tạo hình như vậy, hẳn là vị bác sĩ trước mắt cũng đã hiểu được ý tứ của cô ấy rối, thậm chí có lẽ đối phương đã sinh ra dục vọng với cô ấy rồi cũng nên.
Nói cho cùng, trong số mấy trăm sinh vật đang ở lại tòa thành lũy này, xúc tu của cô ấy chính là thứ mềm mại nhất, thân thể cũng là đầy đặn, no đủ nhất đó!
Cô ấy ngại ngùng đứng trước mặt Lâm Ân, còn vô ý thức lắc lư từng sợi xúc tu trong suốt, giống như những cuộn sóng, phản chiếu nên một mảnh quang mang đặc sệt, dấp dính mà ướt sũng.
Phải biết rằng, ở trong tộc quần của các cô ấy, đây chính là hành động thổ lộ vô cùng chủ động của các cô gái.
【 đinh! Giá trị tinh thần của Lâm Ân -10】
Lâm Ân vẫn duy trì nụ cười mỉm khá là cứng ngắc của mình. Hắn vừa nghe âm thanh nhắc nhở của hệ thống không ngừng vang lên bên tai vừa mở miệng nói: "Chuyện này không tốt lắm đâu, nó khiến mọi người tiêu tốn nhiều quá. Mối quan hệ giữa hai bên chúng ta vốn là đồng minh của nhau mà, cho nên ta trợ giúp các cô là chuyện nên làm. Nó xuất phát từ lập trường cộng đồng giữa chúng ta, không cần báo đáp đâu."
【 đinh! Dục xúc mẫu thể đang tỏ tình với ngươi. 】
【 đinh! Dục xúc mẫu thể đang tỏ tình với ngươi. 】
【 đinh! Xin đáp lại! 】
"Câm miệng!" Lâm Ân vừa cứng ngắc mỉm cười vừa rít từ kẽ răng ra hai từ ngữ vô cùng súc tích mà đầy đủ ý nghĩa đó, đương nhiên hắn muốn nói cho hệ thống chó má của mình nghe.
"Bác sĩ ngài không cần phải nói như vậy, ngài đã giúp chúng ta thoát khỏi mối uy hiếp đến từ thần giáo Cơ Giới. Bởi vậy mọi người đều rất muốn báo đáp ngài đó." Ngả Đạt Lâm nhìn hắn vẫn đứng yên không có lấy một hành động nào khác, lại ngại ngùng nhúc nhích thêm vài bước, đến gần hắn.
Một sợi xúc tu trong suốt giống như là không cẩn thận, khẽ vươn tới, rồi lại giống như không cẩn thận liền quấn lấy đoạn cuối cùng của một nhánh xúc tu được dùng để ngụy trang thân phận, thò ra bên ngoài chiếc áo choàng của Lâm Ân.
Nhẹ nhàng vuốt ve.
Giống như ngươi và người anh em của ngươi đi ra ngoài ăn cơm. Sau đó, bạn gái của người anh em này, vốn đang ngồi phía đối diện, lại thản nhiên dùng mũi chân nhẹ nhàng mà vuốt ve mắt cá chân của ngươi vậy.
Tóc gáy cũng bị vuốt cho dựng thẳng đứng lên lên.
Ngả Lâm Na tiếp tục tiến thêm vài bước, có chút ngại ngùng kèm theo chờ mong khát vọng, khẽ nhúc nhích chân tay và xúc tu nói: "Bác sĩ, có thể lắng nghe Tiểu Ngả giới thiệu với ngài một chút hay không? Hoặc là nếu bác sĩ thật sự chướng mắt với những thứ này, chúng tôi có thể..."
Lâm Ân nháy mắt cười nói: "Khụ khụ khụ, ta cảm thấy quý cô vẫn nên giới thiệu cho ta nghe một chút đi. Đột nhiên ta lại có một chút hứng thú đối với những thứ này, ha hả."
【 giá trị tinh thần của Lâm Ân -1】
"Được." Ngả Đạt Lâm có chút tiếc nuối nói, nhưng tới cuối cùng, cô ấy vẫn phải nhịn xuống mớ dục niệm sáp sáp và chút cảm xúc rục rịch, ngo ngoe trong lòng, để vươn xúc tu của mình tới, “Cùm cụp” một tiếng mở hai cái rương trước mặt cô ấy ra.
"Bác sĩ tiên sinh, để tôi giới thiệu hai loại thực trang này cho ngài. Trong chiếc rương trước mặt chính là một loại huyết nhục thực trang kiểu mới do chúng tôi ‘Lấy’ được từ bên phía giáo phái Chi Phối Giả. Sau khi liên kết cùng thân thể, nó có thể phát ra một loại dao động chú thuật đặc thù nhằm vào thể máy móc, dùng để ngăn chặn thế công của thể máy móc tương đối hữu hiệu."
"Mà trong chiếc rương này lại là một bộ máy móc có trang bị vỏ xương bên ngoài, là thứ chúng tôi thu được từ thần giáo Cơ Giới bên kia. Nhưng chúng tôi lại không có nghiên cứu quá nhiều đối với máy móc. Nếu bác sĩ thích, ngài cũng có thể coi nó là một dạng đồ sưu tầm cũng được."
Sau khi nghe Ngả Đạt Lâm dùng giọng điệu đặc sệt, dấp dính mà ướt sũng giới thiệu, ánh mắt Lâm Ân lập tức rơi xuống hai món đồ vật được đặt bên trong hai chiếc rương nọ, trước mắt hắn nhanh chóng hiện ra giao diện của chúng.