Nhưng đại quân máy móc đang ẩn mình trong chỗ tối vẫn lựa chọn án binh bất động, lặng yên chờ đợi. Bởi vì thông qua chức năng giám sát quét hình mạnh mẽ của tổ ong, chúng nó đã xác định được, mục tiêu cần kích sát lần này vẫn đang trốn bên dưới tiết điểm.
Thật hiển nhiên, đối phương rất cẩn thận, vẫn muốn dùng loại phương pháp này để dẫn bọn chúng rời đi.
Nhưng không cần phải nghi ngờ, hành động của hắn là vô ích, là dùng giỏ trúc múc nước, là công dã tràng rồi.
"Bác sĩ, xem ra là chúng ta suy nghĩ quá nhiều rồi, có lẽ thần giáo Cơ Giới thật sự không rảnh để bận tâm đến chúng ta đâu. Bên ngoài rất an toàn, ít nhất là hiện tại chúng ta còn chưa chạm mặt với bất cứ đơn vị máy móc nào." Quan chỉ huy vừa từ tiết điểm bên dưới đi lên mặt đất, đã dùng ánh mắt cảnh giác thoáng liếc nhìn xung quanh một cái, sau đó nhanh chóng chạy thẳng về phía xa xa, đồng thời cũng dùng ý thức vội vàng gửi tin tức liên hệ cùng Lâm Ân bên dưới lòng đất.
Trong đường hầm, Lâm Ân đang dùng xúc tu nâng đỡ thân thể, khẽ mỉm cười ngẩng đầu, ngắm nhìn lối ra bên trên, nói: "Không nóng nảy, cứ để cho viên đạn bay thêm một lát nữa đi."
Ngay sau đó, hắn nói tin tức do quan chỉ huy chuyển lại cho đám quái vật xúc tu và huyết nhục hình người đang lo lắng không yên bên dưới. Tám – chín bộ huyết nhục hình người ban đầu đi theo quan chỉ huy kia đã rời khỏi nơi này rồi mà không gặp phải bất cứ nguy hiểm gì.
Đối với những con quái vật xúc tu này, tin tức vừa nhận được tuyệt đối là một liều thuốc an thần.
"Mọi người chuẩn bị xuất phát đi. Hãy nhớ kỹ, tiến lên từng người từng người một, sau khi đi lên, đừng có tụ tập, cứ tự mình lựa chọn một phương hướng rồi chạy đi, đừng quay đầu lại. Đã nhớ chưa?"
Lâm Ân nói xong, mới nhẹ nhàng nhường đường cho nhóm quái vật xúc tu phía dưới.
"Bác sĩ, sau khi chúng ta ra ngoài, sẽ đến nơi nào tập hợp?"
Lâm Ân mỉm cười nói: "Không nóng nảy, cứ ra ngoài trước lại nói sau."
Giờ khắc này, hắn đã trăm phần trăm xác định được ở bên ngoài có thần giáo Cơ Giới mai phục rồi.
Bởi vì kể cả khi bọn chúng không rảnh để bận tâm đến nơi này, cũng không thể xảy ra trường hợp những người vừa rồi không gặp được bất cứ một đơn vị máy móc nào.
Nếu tình huống như vậy xảy ra, có nghĩa là trên thực tế ở khắp nơi bên ngoài đều là đơn vị máy móc. Và bọn chúng không xuất hiện chỉ vì muốn câu con cá lớn là hắn thôi.
Một khi đã như vậy, đương nhiên là có thể chạy được người nào hay người nấy ~
Trong nhóm huyết nhục hình người này, chỉ cần có một tên còn sống sót tới tập hợp cùng đại bộ đội của bọn họ, thì danh vọng của hắn sẽ được lan truyền rộng khắp bên trong giáo phái Dục Vọng rồi, cớ sao lại không làm?
Mà nếu không một người nào sống sót...
Ừm… thì chẳng liên quan gì đến hắn.
Dù sao hiện tại hắn cũng là một tên Dịch Y vô cùng tà ác nha. Hơn nữa, hết thảy những gì có thể làm, hắn đều làm hết cả rồi!
Sau đó, ngay dưới cái nhìn chăm chú cùng với nụ cười khe khẽ của Lâm Ân, nhóm huyết nhục hình người và quái vật xúc tu nhanh chóng đi dọc theo thông đạo tiết điểm trước mắt, từng người từng người một chui lên mặt đất, nhanh chóng tản ra bốn phía chạy đi.
Bên trên vẫn không có động tĩnh gì khác lạ.
Thậm chí tình trạng này còn kéo dài mãi, cho đến khi đại bộ phận sinh vật huyết nhục đã rời khỏi nơi này, ở bên dưới chỉ còn lại không đến một phần mười quân số cuối cùng, thần giáo Cơ Giới vẫn không hành động.
Nếu là người bình thường, có vẻ như ở thời điểm này, bọn họ sẽ thật sự cảm thấy bên ngoài đã an toàn rồi, nhưng Lâm Ân lại không để bản thân dễ dàng trúng kế như vậy.
"Mấy người còn chưa đi sao?" Lâm Ân mỉm cười cúi đầu, nhìn sáu - bảy bộ huyết nhục hình người cuối cùng phía dưới, khẽ vươn tay ấn ấn huyệt Thái Dương.
Một bộ huyết nhục hình người trong đó khẽ nuốt nước miếng, nói: "Đánh cược... Bác sĩ, chúng tôi vẫn cảm thấy đi theo ngài sẽ an toàn hơn một chút..."
"Ừm… là vậy sao?" Lâm Ân ý cười càng thêm xán lạn.
Bởi vì đối phương đã nói như vậy rồi, hắn thật sự không còn cách nào cả.
Sinh vật không có dũng khí, cũng không có tư cách sống sót trên chiến trường.
"Một khi đã như vậy, ta cũng chỉ có thể chúc các ngươi may mắn mà thôi." Lâm Ân mỉm cười, nhẹ nhàng lấy chiếc mũ phớt trên đỉnh đầu xuống, hướng về phía mấy sinh vật huyết nhục kia, biểu đạt lời chúc phúc cuối cùng của mình: "Chúng ta có duyên gặp lại."
Mà ngay trong nháy mắt đó, dưới cái nhìn chăm chú cùng với vẻ mặt ngơ ngác của bọn họ, thân thể Lâm Ân đột nhiên hóa thành một luồng sương máu, trực tiếp biến mất tại chỗ.
Cũng chính tại khoảnh khắc này, bên trong đôi mắt của cô gái tóc bạc vẫn một mực ôm cây đợi thỏ bên ngoài, chợt xuất hiện tin tức đến từ tổ ong.
"Cảnh báo —— nghi ngờ mục tiêu đã sử dụng một loại thủ đoạn nhảy vọt không gian nào đó để rời khỏi vị trí trước mắt —— cập nhật tin tức—— mục tiêu đang nhanh chóng rời đi từ tiết điểm số 4524 —— "
"Cảnh báo —— tốc độ của mục tiêu đang gia tăng nhanh chóng —— khoảng cách trước mắt giữa mục tiêu với ngài là 1 km ——1.5 km ——2 km —— "
Trong nháy mắt kia, tất cả những ý thức máy móc đang điều khiển đại quân máy móc đều chấn động.
"Không tốt!"
Tới thời điểm này rồi rốt cuộc bọn họ cũng hiểu được, là bọn họ đã trúng kế tên kia, rất có khả năng tên kia đã nhận ra bọn họ từ trước rồi.
Hóa ra ngay từ đầu, hắn đã không định rời đi từ nơi này. Sở dĩ hắn vẫn một mực ở lại nơi đó, chỉ vì mê hoặc bọn họ, chỉ vì yểm trợ cho những bộ huyết nhục hình người kia rút lui mà thôi.
"Quét sạch!" Vẻ mặt cô gái tóc bạc vẫn không thay đổi, chỉ mở miệng truyền một mệnh lệnh lạnh như băng đối với tiết điểm dưới lòng đất kia.
Cô ấy đứng thẳng người lên. Cùng thời điểm đó, động cơ nhảy vọt không gian trong cơ thể cũng nhanh chóng được khởi động, chỉ thấy thân thể cô ấy giống như quỷ mị, xoát xoát xoát vài cái đã liên tiếp bước đi được vài trăm mét rồi.
Mà ở khu vực tiết điểm kia, lượng lớn đơn vị máy móc nhận được tin tức, cũng nhanh chóng giải trừ trạng thái ẩn nấp ban đầu, rồi không chút do dự dũng mãnh tràn về phía thông đạo tiết điểm, xả lượng lớn hỏa lực xuống dưới.
Những tiếng kêu thê lương thảm thiết lập tức vang vọng khắp khu vực.