Nguồn tại truyenyy.com
Tiểu Bảo Bối có chút ủ rũ không ngừng thò ra thụt vào cái lưỡi nhỏ, sau đó hét lên: "Tê tê..."
Lâm Ân nghiêm túc nói: "Ngươi đừng có ngụy biện, tự ta cũng có phương pháp nghiệm chứng, có phải hay không ta chỉ cần liếc mắt nhìn một cái là có thể biết được rồi."
Trái Trái ngạc nhiên hỏi: "Đầu ngươi muốn làm gì?"
Lâm Ân không hề lên tiếng nữa, thay vào đó, hắn trực tiếp vươn tay tới, nghiến chặt răng, ngón tay hung hăng đâm vào lồng ngực của chính mình.
Trái Trái: "!!!"
Ken két —— ken két ——
Trong nháy mắt sau đó, cùng với từng chuỗi âm thanh huyết nhục bị xé rách vang lên, Lâm Ân vừa cứng rắn dùng chính ngón tay của mình, chọc ra một lỗ thủng ngay trên lồng ngực, sau đó từng chút từng chút một mà tách ra một khe hở thật lớn phía trên dải huyết nhục giữa xương sườn.
【 đinh! Giá trị tinh thần của Trái Trái -5】
【 đinh! Giá trị tinh thần của Tiểu Bảo Bối -6】
【 đinh! Giá trị sinh mệnh của ngươi đang nhanh chóng giảm xuống! Giá trị sinh mệnh của ngươi đang nhanh chóng giảm xuống! 】
Âm thanh nhắc nhở của hệ thống đã vang lên, Lâm Ân đổ mồ hôi như tắm, nhìn thẳng vào lỗ hổng vừa bị mình tự tay xé mở trên lồng ngực kia, ở bên trong lượng lớn niêm mạc huyết nhục nối liền cùng một chỗ kia, hắn đã trông thấy trái tim đang đập mạnh trong lồng ngực của chính mình, vô cùng rõ ràng, chi tiết.
Đó là một trái tim tròn trịa, hoa lệ, đang miệt mài nở ra co vào.
Mà cũng chính trong khoảnh khắc đó, trước mắt Lâm Ân lập tức xuất hiện giao diện của trái tim mình.
【 trái tim Cự Tượng (không trọn vẹn)】
【 cấp bậc 】: ???
【 phẩm chất 】: ???
【 giới thiệu 】: là một trong những bộ phận máy móc của Cự Tượng được nhóm nguyên lão của hiệp hội Ma Nhân phát hiện bên trong một di tích đã vỡ nát tan tành nào đó. Qua quá trình nghiên cứu cho thấy, trước khi Cự Tượng ngã xuống, trái tim này từng bị thương nặng bởi một tồn tại không biết. Phần lớn những tổ chức bên trong trái tim đều mất đi toàn bộ hoạt tính, phần tổ chức trái tim còn thừa lại đã được hiệp hội Ma Nhân bí mật bảo tồn. Về sau này, khi hiệp hội Ma Nhân bỏ dở kế hoạch nghiên cứu Cự Tượng, nó lại được một vị nguyên lão trong đó bí mật bảo tồn...
Quả nhiên!
Lâm Ân vừa nghiệm chứng được suy đoán của mình.
Hóa ra trái tim "Không tầm thường" mà thầy từng nói kia chính là trái tim Cự Tượng!
Nếu đây là sự thật, thì hết thảy những tình huống kỳ lạ lúc trước đã thông suốt rồi!
Vì sao mục tiêu cần được ưu tiên của bộ Khôi Lỗi Huyết Nhục kia không phải là Tiểu Bảo Bối?
Vì sao mỗi lần thân thể hắn bị thương nặng, thậm chí còn vỡ thành từng mảnh nhỏ, hắn đều không sinh ra cảm xúc quá mãnh liệt, không quá mức lo ngại chính mình sẽ chết đi?
Và vì sao vừa rồi hắn lại sinh ra mối liên hệ rõ ràng như vậy đối với Tiểu Bảo Bối?
Đó là vì hắn đã được cấy ghép một trái tim từng thuộc về Cự Tượng!
“Ca ca ca” —— Lâm Ân dùng sức để khép lại lồng ngực của chính mình, sau đó đưa ánh mắt phức tạp nhìn về phía Tiểu Bảo Bối nói: "Tiểu Bảo Bối, đây là nguyên nhân vì sao rõ ràng ngay từ đầu, ngươi vẫn không có hảo cảm với ta, nhưng lại chưa bao giờ động thủ đánh ta?"
Bởi vì nếu dựa theo âm thanh nhắc nhở của hệ thống thì e rằng độ hảo cảm lũy kế của Tiểu Bảo Bối đối với hắn đã sớm là âm 10.086 rồi.
Nhưng dưới loại tình huống này, phản ứng mãnh liệt nhất mà Tiểu Bảo Bối dành cho hắn, cũng chỉ là phẫn nộ rít lên tê tê vài cái thôi, nó chưa từng ra tay đánh hắn.
Đây tuyệt đối là một điều khác thường.
Thậm chí có một lần Lâm Ân còn cho rằng, Tiểu Bảo Bối trời sinh đã có tính cách hèn nhát, sợ sệt, không tim không phổi nên nó mới biểu hiện ra như vậy.
Nhưng từ sau khi hắn rời khỏi tiệm dược tề, gần như Tiểu Bảo Bối đã biến nơi ấy trở thành một cái lò sát sinh. Chỉ dựa vào điểm này thôi, hắn hoàn toàn có thể khẳng định được, Tiểu Bảo Bối nhà mình có đủ hung tính, nó là một con quái vật trời sinh.
Mà sở dĩ nó có biểu hiện như vậy khi đối mặt với hắn vốn không phải do nó hèn nhát... chỉ vì hắn là trái tim của nó mà thôi!
Tiểu Bảo Bối uể oải rũ đầu lưỡi xuống, có chút hữu khí vô lực nói: "Tê tê tê..."
Lâm Ân (??? ) nói: "Tiểu Bảo Bối..."
Ở thời điểm Tiểu Bảo Bối còn chưa phản ứng lại, Lâm Ân đã lập tức (;′? ? Д? ? `) mở rộng hai tay ra, giống như ôm một cây lạp xưởng, trực tiếp ôm gọn cái đầu lưỡi lớn nọ vào lòng.
Dưới cái ôm mạnh mẽ ấy, chỉ trong nháy mắt, thân hình bên ngoài của Tiểu Bảo Bối đã bị siết thành ba khối nhấp nhấp nhô nhô, đầu lưỡi trong đầu lưỡi (ヾ? ) cũng bị siết đến lòi cả ra ngoài.
"Quá cảm động! Quá cảm động rồi! Rất xin lỗi! Thật sự rất xin lỗi! Trước kia ta vẫn một mực đối xử với ngươi như Vượng Tài (con chó), còn sai khiến ngươi như một con thú cưng có thể bắt nạt được, ta thật sự không ngờ, hóa ra chúng ta lại là anh em ruột khác cha khác mẹ, máu đặc hơn nước [1] nha! Hu hu!"
[1] : máu đặc hơn nước có nghĩa là người cùng huyết thống sẽ gần gũi hơn người không cùng huyết thống
Tiểu Bảo Bối điên tiết hét lớn lên, lại không ngừng vặn vẹo, giống như một con lươn uốn éo điên cuồng khi bị người ta hung hăng ôm lấy. Nó còn bực bội rít lên vài tràng “Tê tê tê” với Lâm Ân, muốn thoát khỏi vòng ôm của hắn, nhưng chả có tác dụng gì.
"Tê tê tê! Tê tê tê!"
【 đinh! Độ hảo cảm của Tiểu Bảo Bối đối với ngươi -1】
【 đinh! Độ hảo cảm của Tiểu Bảo Bối đối với ngươi -1】
Lâm Ân ngơ ngác nói: “Xin lỗi mà! Đại ca có thể thề với ngươi, về sau đại ca không bao giờ cho ngươi ăn (beep) nữa, không bao giờ quịt nợ nữa, cũng không bao giờ cho ngươi ăn mấy loại dược tề hàng nhái kém chất lượng, mà giả vờ nói đó là dược tề chất lượng tốt mình phải dùng giá cao mới mua được nữa! Hu hu!"
Bởi vì máu đặc hơn nước!
Phụ tử tình thâm nha!
Tiểu Bảo Bối nổi giận đến nhe răng với hắn, nói: "Tê tê (buông ra)! Tê tê tê! (mau buông ra! ) "
Thứ khốn nạn này, đừng có vẩy loạn nước mũi tùm lum như thế!
Đừng có bôi nó lên người ta!
Cả đống nước mũi của ngươi đều vẩy hết lên người ta rồi!
-----------------
Nguồn tại truyenyy.com