Chậm rãi…
Lâm Ân vốn đang ở bên trong khu vực khổng lồ mới bị đầu đạn hạt nhân xé mở ra dưới lòng đất kia, lại không chú ý tới, một sợi dây leo huyết nhục tinh tế vừa chậm rãi phá vỡ tầng đất đá, lộ ra một cái mầm nhỏ ở bên trong vùng hắc ám trống rỗng kia.
Nhưng ngay trong nháy mắt khi cái mầm nhỏ ấy vừa mới nghi hoặc ngoi lên.
Oanh —— Một luồng khí kình màu đỏ đã nhanh chóng lan tràn từ khu vực trung ương nhất của khoảng trống này đi tới, trực tiếp đánh thẳng vào ý chí của bà ta như điện giật, loại kích thích mãnh liệt lại quá mức bất ngờ khiến người ta không kịp đề phòng kia lập tức làn cho thân cây khổng lồ ở bên trên, vốn đang kết nối với mầm cây nhỏ bên dưới cũng khe khẽ run lên.
"Y ——! !" Nó càng khiến cho Dục Vọng Mẫu Thần sướng thêm một lần nữa.
Không thích hợp!
Quá không thích hợp!
Bởi vì lần này, khi xuất hiện ở nơi đây, bà ta đã có sự chuẩn bị rồi, theo lý mà nói, nếu đó là công kích dục vọng thuộc giáo phái Dục Vọng của bà ta, Dục Vọng Mẫu Thần tuyệt đối không thể bị ảnh hưởng mới đúng.
Nhưng trong nháy mắt khi tiếp xúc với nó, loại dao động kia lại trực tiếp đánh tới, giống như nó hoàn toàn không thèm để tâm đến tầng phòng ngự của bà ta, trực tiếp tác dụng vào ý thức, khiến cho Dục Vọng Mẫu Thần lại một lần nữa sinh ra thứ cảm nhận như bị điện giật kia.
Mà càng khủng bố hơn, luồng dao động ấy lại có thể ảnh hưởng đến ý thức khổng lồ như Dục Vọng Mẫu Thần.
Đến hiện tại, bà ta đã nhìn thấy toàn bộ khung cảnh bên trong khu vực kia rồi. Giữa ý thức lập tức hiện ra một thiếu niên mặc trang phục của Dạ Y đang đứng ở nơi trung tâm nhất trong này, cùng với một cô gái máy móc bị trói chặt thân mình.
"Dạ Y... Không là Dịch Y?" Lực chú ý của Dục Vọng Mẫu Thần lập tức rơi xuống trên người Lâm Ân, âm thanh do dự vang lên.
Thật hiển nhiên, từ dấu vết chiến đấu còn lưu lại ở nơi này, hoàn toàn có thể nhận ra nơi đây từng xảy ra một hồi chiến tranh khốc liệt giữa hai người bọn họ.
Chẳng lẽ mấy quả đầu đạn hạt nhân lúc trước đánh xuống nơi này là để đối phó với Dịch Y trước mặt?
Ngay lập tức, giọng nói của Dục Vọng Mẫu Thần lại một lần nữa truyền đến bên trong thân thể của Leviathan.
"Dưới lòng đất có người của các ngươi?"
Dịch Y cầm đầu kia thoáng ngừng lại một chút, nhưng rất nhanh đã khàn khàn cất giọng nói: "Thế cục hỗn loạn, tạm thời chúng ta đang bị ngăn cách, không thể liên hệ cùng với những Dịch Y khác, nhưng đúng là cả trong lẫn ngoài thành đều có người của chúng ta hoạt động. Mẫu Thần, làm sao vậy?"
Nhưng ý thức của Dục Vọng Mẫu Thụ không còn tiếp tục trả lời gã nữa.
Bởi vì toàn bộ lực chú ý của bà ta đều đã rơi xuống dưới trên người đôi nam nữ đang ở khu vực trống rỗng dưới lòng đất kia rồi.
Bởi vì bà ta chú ý thấy đống xiềng xích đang quấn quanh trên người cô gái máy móc kia, còn cảm nhận được một chút khí tức cấp căn nguyên rất mỏng nhẹ, tản ra từ trên đó.
Hình như đây là một loại nguyền rủa cực kỳ đáng sợ, mà nguyền rủa kia lại đang quấn quanh trên người thể máy móc ấy...
Nhưng đó không phải điều quan trọng. Quan trọng là, thiếu niên Dịch Y kia cơ, hình như hắn đang tiến hành ... Dạy dỗ huấn luyện thiếu nữ máy móc nọ?
Trong đầu bà ta lập tức xuất hiện một từ cực kỳ bất thường như vậy.
Bởi vì không cần biết nhìn cảnh tượng trước mắt như thế nào, thì hai nhân vật chính trong khung hình, một là thiếu nữ bị xiềng xích trói chặt, đang khuất nhục cúi đầu, và hai là một thiếu niên với nụ cười tươi đầy quỷ dị trên môi, khung cảnh xung quanh lại là một nơi cực kỳ bí mật riêng tư như vậy… kiểu gì cũng mang đến cho người ta một loại cảm giác hưng phấn kỳ lạ...
Loại khung cảnh như này, làm sao người khác có thể không liên tưởng đến một vài tình huống cực kỳ tà ác được?
Và điều quan trọng nhất, rõ ràng là bên trên đang tiến hành chiến tranh kịch liệt, nhưng tên Dịch Y trước mắt lại một mực ở bên dưới thiết kế một cuộc chơi ác liệt dạng trói buộc con gái nhà người ta như vậy, tim hắn lớn đến thế sao?
Ý thức của Dục Vọng Mẫu Thụ có chút do dự, tới cuối cùng, bà ta quyết định mình chỉ đứng một bên quan sát thôi, không lên tiếng quấy nhiễu tình huống bên kia.
Bởi vì bên trong giáo phái của bà ta, cũng tồn tại những chuyện tương tự như thế, thậm chí là ngày nào cũng xảy ra loại chuyện thế này.
Hơn nữa, bản thân là chủ mẫu của dục vọng, bà ta cũng không còn cảm thấy ngạc nhiên về chuyện này từ lâu rồi.
Nhưng làm loại chuyện này với một thể máy móc… nói thật, đây là lần đầu tiên Dục Vọng Mẫu Thụ gặp phải loại chuyện này.
Chẳng lẽ máy móc vẫn có thể bị dạy dỗ huấn luyện?
Bà ta lại bí mật và âm thầm quan sát tình cảnh bên kia, đồng thời ánh mắt cũng không ngừng quét qua Lâm Ân.
Bởi vì ý thức chủ thể của Dục Vọng Mẫu Thụ ở cách nơi này quá xa, khiến hệ thống không thông báo cho Lâm Ân chuyện này, dù lấy m chi quyền của hắn đã thông qua bộ rễ bên dưới, trực tiếp gây ảnh hưởng đến Dục Vọng Mẫu Thụ rồi.
Lúc ấy, lực chú ý của hắn đang tập trung vào Huyễn Tưởng Màu Bạc vẫn bị trói chặt trước mặt mình.
Sau khi trải qua hơn một trăm lần lễ rửa tội của lấy m chi lực, gần như ý chí của Huyễn Tưởng Màu Bạc đã đi đến biên giới tan vỡ rồi.
Những sợi xiềng xích mọc đầy gai ngược thô cứng vẫn gắt gao mà trói chặt thân thể máy móc của cô ấy, đôi bàn tay bị treo lên trong tư thế cực kỳ nhục nhã.
Phía trên mái tóc ngắn màu bạc buông xuống tới cầu vai vẫn còn lưu lại mấy vũng độc dịch đặc sệt, dấp dính bị Tiểu Bảo Bối phun lên lúc trước.
Luồng lưu quang màu xanh da trời vẫn một mực quanh quẩn trên người, nhưng dưới ảnh hưởng của lấy m chi lực, nó đang dần trở nên ảm đạm, sắp sửa tắt ngấm đi.
"Tiểu thư máy móc có trí tuệ, hẳn là cô sắp không kiên trì được rồi?" Lâm Ân giống như một con ác ma, trực tiếp nâng cằm thiếu nữ máy móc lên, dùng ánh mắt quỷ dị chăm chú soi vào đôi mắt đã suy yếu không chịu nổi của đối phương, khẽ mỉm cười nói: "Nhưng xin lỗi không có chút tác dụng nào đâu, tôi vẫn nhắc lại câu nói vừa nãy, cô nói cho tôi biết mục đích và bố cục của thần giáo Cơ Giới các cô, cùng với tình báo về tổ chức não của Cự Tượng, là tôi sẽ thả người, cô không định cân nhắc một chút thật sao?"