"Hi vọng đến lúc đó, ngươi có thể tuân thủ lời hứa hẹn."
Nói xong, âm thanh lạnh như băng kia lập tức im bặt, không còn phản hồi lại nữa, hiển nhiên, để chấp nhận yêu cầu này của hắn, thần giáo Cơ Giới bên kia đã làm ra thỏa hiệp và nhượng bộ rất lớn rồi.
Mà mãi cho đến giờ phút này, Lâm Ân bên dưới lớp mặt nạ mới khẽ thở ra một hơi.
Người khác chỉ nhìn thấy dáng vẻ bình tĩnh của hắn, nhưng chỉ một mình hắn biết, rốt cuộc trong sáu mươi giây vừa rồi, hắn đã phải thừa nhận áp lực lớn tới mức nào.
Có thể nói, vào giờ phút này toàn thân hắn đều đã bị mồ hôi lạnh thấm ướt nhẹp cả rồi.
Bởi vì nếu thần giáo Cơ Giới bên kia kiên quyết không chịu thỏa hiệp, ngược lại còn ngang nhiên ra tay, thì nói thật, hắn cũng không dám chắc, liệu mình có thể khởi động truyền thống quay về Ngôi Nhà Hạnh Phúc vào đúng thời điểm hay không.
Bởi vậy mới nói, đây tuyệt đối là một lần đánh cược, là liếm máu trên đầu mũi đao. Nhưng rất may, hắn đã đánh cuộc thắng rồi.
Hơn nữa, qua chuyện này hắn cũng hiểu được rằng, địa vị của tù binh tiểu thư Trí Giới trong tay hắn, ở bên trong thần giáo Cơ Giới, tuyệt đối không đơn giản như những gì hắn từng suy đoán.
Trái Trái run rẩy nói: "Đầu, hiện tại chúng ta nên làm cái gì bây giờ?"
Lâm Ân híp mắt, nói: "Chờ, năm phút đồng hồ sau, chúng ta lại nhìn kết quả rồi tính tiếp."
Nói xong, Lâm Ân khẽ giật giật ngón út, kéo sợi tơ liên kết giữa mình và tiểu thư con rối, sau đó cất lời trong ý thức: "Tiểu thư con rối, trạng thái hiện giờ của cô sao rồi?"
Rất nhanh, thông qua sợi tơ liên kết, trong đầu hắn đã vang lên giọng nói không có một chút dao động cảm xúc nào của Hắc Huyền Nguyệt: "Đã khôi phục."
Đúng là hiện giờ cô ấy đã khôi phục, nhưng nguyên nhân nằm tại quá trình phát tán năng lượng cuồng bạo lúc trước, khiến cho điện năng trong người cô ấy gần như đã cạn đáy thêm một lần nữa rồi, và đương nhiên, trong trạng thái này, cô ấy không thể tiến hành chiến đấu kịch liệt được nữa.
Lâm Ân: "Vậy là tốt rồi, tiểu thư con rối, thế cục hiện giờ rất phức tạp, cô có nhớ chiếc máy khoan điện tôi từng đưa cho cô lúc trước không? Tự mình giải quyết một chút đi, chờ khi nào có thời gian, tôi lại tự mình bổ sung năng lượng cho cô."
"..."
Lâm Ân nghiêm túc nói: "Kế tiếp, tuy khả năng phát sinh chuyện ngoài ý không lớn, nhưng để phòng ngừa, tiểu thư con rối, tốt nhất là cô cùng với Tiểu Bảo Bối nên đi trước, chờ tôi bắt chẹt thần giáo Cơ Giới xong, chúng ta lại tìm một điểm tập hợp."
Đây cũng là quyết định đưa ra sau khi Lâm Ân đã cân nhắc thật kỹ tình huống trước mắt rồi.
Tuy tính khả năng kia không lớn, nhưng một khi kế hoạch xuất hiện sự cố ngoài ý muốn, chỉ sợ hắn hoàn toàn không đủ khả năng để dẫn theo Tiểu Bảo Bối và tiểu thư con rối cùng tiến hành bước nhảy hư không và truyền tống.
Đúng là hắn có thể bỏ tiểu thư con rối vào trong chiếc vali xách tay mà mang đi, nhưng Tiểu Bảo Bối lại không tiện lợi như vậy.
Lại nói, nếu Búp Bê Chết Thay của hắn bị phát động, hắn còn có đường sống, nhưng Tiểu Bảo Bối dù nó không chết cũng sẽ rơi vào nguy cơ thật lớn.
Bởi vậy, đây là quyết định khả thi nhất trong thời điểm này.
Tại biên giới của không gian trống rỗng, Hắc Huyền Nguyệt quay đầu, bên trong con ngươi bình tĩnh phản chiếu bóng dáng của Lâm Ân đang đứng ngay tại vị trí trung tâm.
Cô ấy biết, Lâm Ân không có nói đùa, dù nhìn qua, ai cũng nghĩ rằng thế cục hiện tại đang có lợi cho bọn họ, nhưng trên thực tế, bọn họ vẫn đang đặt mình vào giữa nguy cơ trầm trọng.
"Được." Cô ấy thấp giọng nói: "Chờ an toàn rồi, nhớ dùng hồn tuyến của ta, liên hệ với ta."
Cô ấy không cố ý làm trái lời hắn, cũng không lo lắng Lâm Ân thật sự sẽ gặp phải bất trắc. Bởi vì tuy các phương diện khác của hắn đều rất yếu, nhưng năng lực bảo mệnh lại trực tiếp bị kéo đầy rồi.
Lâm Ân nhắm mắt nói: "Ừm, cứ yên tâm đi, tôi không sao đâu, chờ chiến tranh chấm dứt, tôi còn muốn về quê kết hôn mà."
"..."
Hắc Huyền Nguyệt: "Ngươi đừng có tùy tiện cắm cờ tử vong [1] như vậy?"
Lâm Ân: "Xin lỗi, tôi chỉ muốn thử một chút xem cái này có linh nghiệm hay không thôi."
"..."
Trong bầu không khí quỷ dị này, Lâm Ân lập tức tiễn đưa Tiểu Bảo Bối và tiểu thư con rối rời đi.
Thời gian nhanh chóng trôi qua. Gần như chỉ trong chớp mắt, đã hết năm phút rồi.
Bên trong khoảng không trống rỗng đầy hắc ám dưới lòng đất, Lâm Ân mỉm cười mà ngẩng đầu, nhẹ nhàng day day huyệt Thái Dương một cái, bình thản nói: "Các vị, đã đến giờ rồi, những thứ tôi muốn đã được chuẩn bị xong chưa? Có phải chúng ta cũng nên bắt đầu giao dịch hay không?"
Giọng nói của Lâm Ân vang lên giữa không gian trống trải này, khiến cho âm vọng quanh quẩn, truyền đến từ khắp mọi nơi.
Âm thanh lạnh như băng kia cũng vang lên: "Chúng ta đã chuẩn bị xong số kết tinh tử tinh ngươi muốn, nhưng thiết bị tinh luyện kim loại và chế tạo có thể tích quá lớn, một bộ thiết bị duy nhất kia lại không ở bên trong nội bộ của tổ ong chúng ta, nhưng nếu ngươi cần, chúng ta có thể giao bản vẽ kỹ thuật và một chút nguyên liệu hạch tâm cho ngươi."
Hai mắt Lâm Ân khẽ nheo lại, hắn mỉm cười nói: "Được, thành giao."
Lâm Ân biết, khẳng định là bọn họ đang giấu nghề.
Phải biết rằng, loại nguyên liệu có thể chế tạo ra một bộ máy móc chí cao như Huyễn Tưởng Màu Bạc tuyệt đối không đơn giản, và quá trình tiến hành tinh luyện cùng với tạo hình cho thứ kim loại ấy, cũng tuyệt đối không phải một chuyện đơn giản.
E rằng, đây mới là kỹ thuật hạch tâm của bọn họ.
Nhưng chỉ cần có bản kế hoạch, hết thảy đều có thể rồi.
Đến đây, âm thanh lạnh như băng không còn xuất hiện nữa.
Ngay dưới cái nhìn chăm chú của Lâm Ân, có một chùm sáng màu lam trực tiếp xuyên qua tầng đất đá dày tới mấy chục km, giống như phản xạ từ giữa hư vô, trực tiếp xuất hiện phía trên khu đất trống cách vài trăm mét trước mặt hắn.
Hiển nhiên, thần giáo Cơ Giới đang tiến hành bước nhảy không gian, để nhanh chóng đi đến nơi này.
-nguồn tại apptruyen-
-----------------
[1] : Cờ tử vong đề cập đến một dấu hiệu hoặc điềm báo, báo trước về chuyện cái chết sắp xảy ra đối với một nhân vật trong các tác phẩm của ACG. Nó thường được biểu hiện dưới dạng một số lời kịch, cốt truyện, motif quen thuộc hoặc các yếu tố khác dưới dạng một hình thức đặc biệt.