"Anh trai!" Chỉ trong nháy mắt, khuôn mặt Alice đã trở nên vô cùng dữ tợn.
Tại khoảnh khắc cô bé bị nguyền rủa trấn áp trở về kia, chỉ trong phút chốc, hận ý ngập trời trên thân thể đã tản ra khắp nơi.
Cô ấy lại lao lên một lần nữa, muốn mạnh mẽ đột phá nguyền rủa trói buộc.
“Ca ca ca” —— Vô số những đường chỉ đen tử chú vừa xuất hiện trên thân thể Alice trực tiếp căng ra, điên cuồng lôi kéo cô ấy quay trở về Ngôi Nhà Hạnh Phúc.
Nhưng vẻ mặt cô ấy lại càng trở nên dữ tợn.
Gần như tại thời điểm này, trong mắt cô ấy chỉ còn lại bóng dáng vừa chợt lóe lên rồi biến mất bên trong đoạn đường hầm không gian kia thôi, cô ấy chỉ biết là anh trai đang gặp nguy hiểm, anh ấy cần trợ giúp.
Và không cần biết như thế nào cô ấy cũng tuyệt đối không cho phép anh trai phải chịu bất cứ thương tổn gì!
Không cho phép!
Không cho phép!
Bởi vì anh ấy chính là người nhà cuối cùng của Alice trên thế giới này!
"Anh trai!!!" Cô ấy hét to, âm thanh đầy sắc nhọn.
Cũng bởi vì cô ấy mạnh mẽ đột phá giới hạn mà năng lượng nguyền rủa đang bao phủ khắp Ngôi Nhà Hạnh Phúc đã bị kích hoạt rồi.
Khí tức ác linh cấp tử triệu vô cùng khủng bố trực tiếp lan tràn khắp bầu trời phố Ly Hồn và hẻm Du Hồn.
Thậm chí nó còn làm cho tất cả những sinh vật hắc ám đang ở bên trong khu vực này phải kinh ngạc và sợ hãi ngẩng đầu lên, trong lòng khiếp đảm, hoảng hốt và run rẩy chưa từng có từ trước tới nay.
...
Mà cùng lúc đó, dưới lòng đất thuộc thành nguyền rủa.
Lâm Ân vừa bị vô số chuỗi gông xiềng tin tức kéo về từ bên trong đường hầm không gian đã tan vỡ kia, thân thể trực tiếp bị khóa chết, chỉ có thể thống khổ mà phun ra một ngụm máu tươi xen lẫn với vụn thịt.
【 cảnh báo! Truyền tống quay về Ngôi Nhà Hạnh Phúc đã bị gián đoạn bởi công kích cấp căn nguyên! 】
【 đinh! Ngươi phát động nhiệm vụ khẩn cấp: Sống sót, giới thiệu nhiệm vụ: nỗ lực hết sức để bảo vệ sinh mệnh của mình trong cuộc hỗn chiến giữa Vạn Cơ Chi Thần và Dục Vọng Mẫu Thụ, khen thưởng nhiệm vụ: Kinh nghiệm cơ sở 2 vạn, tiền hắc lâu x10, khen thưởng truyền kỳ đặc thù x1】
Ngay tại khoảnh khắc âm thanh nhắc nhở của hệ thống vang lên kia, thân thể Lâm Ân đã bị ném thẳng về phía vách tường xa xa, nặng nề va đập vào đó, khiến cho xương cốt toàn thân vang lên những tiếng “Ca ca ca” gần như đã gãy đi một nửa.
"Đầu!" Trái Trái kêu to, cô ấy vội vàng bành trướng, hóa thành một cái kén thịt khổng lồ, bao lấy của thân thể Lâm Ân, thay hắn thừa nhận cú va đập khủng khiếp đó.
Oanh —— Lâm Ân nặng nề đập vào vách tường, sau đó xụi lơ chảy xuống dưới.
Nhưng hắn còn chưa chết.
Hắn vươn tay lau đi vết máu trên khóe miệng, chiếc mặt nạ con quạ đã vỡ, để lộ ra nửa khuôn mặt đang nhếch mép, nặn ra một nụ cười lạnh bên dưới.
Hắn trong tình trạng thân thể huyết nhục mơ hồ, đang kịch liệt thở dốc vẫn chăm chú nhìn vào hình người trước mắt kia.
"Quả nhiên … không hổ là chúa tể máy móc, tuyệt đối không cho người khác có bất cứ cơ hội gì. Tôi thừa nhận, lần này là tôi tính sai rồi."
Trái Trái có chút run rẩy, chăm chú nhìn thân thể tan vỡ của hắn, hốt hoảng nói: "Ngươi không nên cử động! Cũng đừng nói nữa, ngươi sẽ chết đó! Đã đến lúc nào rồi mà ngươi vẫn còn cười được hả?"
Lâm Ân không để ý đến Trái Trái, hắn vẫn gắt gao nhìn chằm chằm vào hình chiếu lạnh lùng kia, rồi gian nan chống lên vách tường đứng dậy, từ hai chân và thân thể không ngừng phát ra những tiếng xương vỡ.
"Nhưng tôi sẽ không chết như vậy."
"Còn mấy người, rất nhanh thôi, mấy người sẽ biết, trên thế giới này, không phải chỉ có thần giáo Cơ Giới của mấy người mới đáng làm người ta kiêng kị."
"Vẫn có một vài thứ, ngay cả mấy người cũng phải sợ hãi. Và chuyện mấy người đã làm hôm nay, cũng tạo nên cho mấy người thêm một địch nhân mạnh mẽ, mà lẽ ra mấy người không nên chọc phải."
Ngay cả khi thân thể đã vỡ tan, nụ cười tươi trên mặt hắn không hề thay đổi.
Theo quá trình sinh mệnh nhanh chóng bị xói mòn, trái tim trong lồng ngực hắn lại một lần nữa nặng nề nhảy lên.
Thịch——
Thịch ——
Giống như một tiếng trống trận vang lên trong hắc ám, ở thời điểm kề cận cái chết, loại liên hệ mơ hồ này cũng bắt đầu thay đổi, trở nên vô cùng rõ ràng.
Tựa như vừa cảm nhận được điều gì đó, hình chiếu của Vạn Cơ Chi Thần khẽ động, ánh mắt chợt nhìn về phía chỗ sâu nhất bên trong thành nguyền rủa.
Cùng thời điểm này, phân thân của Dục Vọng Mẫu Thụ vốn đang đứng ở nơi đây, gắt gao nhìn chằm chằm vào Vạn Cơ Chi Thần cũng thoáng run rẩy cả người.
Bởi vì lúc này, phần lớn thân cây của bà ta đều đang quấn quanh phía trên Tháp Cự Tượng, và hơn ai hết, bà ta chính là người cảm nhận được tình huống bất ngờ kia rõ ràng nhất.
Ngay khoảnh khắc kia, dường như có một thứ gì đó ở bên trong Tháp Cự Tượng, đã hình thành nên một loại cộng hưởng ý thức nào đó, không thể hiểu được rõ ràng, cùng với khu vực này.
Bởi vì khoảng cách đủ gần, khiến cho tần suất của loại cộng hưởng kia cũng càng thêm rõ ràng hơn.
Giống như đó là một lời kêu gọi, hay một dạng tín hiệu triệu hồi mãnh liệt do một con sói lạc đàn phát ra, hướng tới thủ lĩnh của bầy sói.
Giờ khắc này, ánh mắt của Vạn Cơ Chi Thần và Dục Vọng Mẫu Thụ lại lập tức rơi xuống trên người Lâm Ân, bởi vì tất cả bọn họ đều cảm ứng được, ngọn nguồn của loại tín hiệu kêu gọi cộng hưởng kia được phát ra từ trên người hắn.
Đó là...
"Liên kết siêu duy!" (Liên kết vượt không gian, hoặc là vượt chiều không gian)
Gần như tại nháy mắt sau đó, bên trong ý thức của Vạn Cơ Chi Thần và Dục Vọng Mẫu Thụ đều xuất hiện bốn chữ kia.
Đó là cảm ứng nội bộ đến từ những khối huyết nhục của Cự Tượng!
Là thủ đoạn trao đổi tin tức đỉnh cao nhất, không thể bị phá giải của nền văn minh Cự Tượng.
Là mối liên tiếp đặc thù chỉ có những khối huyết nhục đã bị tách rời của Cự Tượng, mới có thể sản sinh ra!
Nhưng... Làm sao có thể...
Giờ phút này, kể cả Dục Vọng Mẫu Thụ cũng không nhịn được mà run rẩy. Bởi vì chỉ có một loại khả năng đủ sức giải thích cho loại chuyện này.
Hắn... Hắn là...
"Trái tim Cự Tượng..."