Dị Giới Dược Tề Sư (Bản Dịch)

Chương 775 - Chương 775: Con Bài Chưa Lật Cuối Cùng!

Chương 775: Con Bài Chưa Lật Cuối Cùng! Chương 775: Con Bài Chưa Lật Cuối Cùng!

-TruyenGG . pro-

"Chuyện này..." Dục Vọng Mẫu Thụ nghiến chặt hàm răng.

Đến đây, rốt cuộc bà ta cũng hiểu được hàm ý của những câu hắn vừa nói kia.

"Vẫn có một vài thứ, ngay cả mấy người cũng phải sợ hãi. Và chuyện mấy người đã làm hôm nay, cũng tạo nên cho mấy người thêm một địch nhân mạnh mẽ, mà lẽ ra mấy người không nên chọc phải."

Đúng vậy!

Nếu sau lưng hắn đang có nhiều căn nguyên như vậy!

Thì bọn họ còn đánh cái gì nữa đây?

Chưa nói đến thực lực chân chính của tổ chức não của Cự Tượng và Thiên Sứ Mười Hai Cánh Treo Ngược Mình, chỉ dựa vào vị Thái Thản Chiến Thần mang theo lửa giận vô biên của ba ngàn năm trước thôi, cũng là tồn tại bọn họ cần phải ngưỡng vọng rồi!

Một, hai, ba...

Nếu tiếp tục liệt kê cả tổ chức não của Cự Tượng vào trong đó, thì sau lưng hắn ít nhất cũng có tới năm vị căn nguyên!

Chẳng trách người kia lại dám đối phó với thần giáo Cơ Giới.

Hắn không ngốc, hắn càng không sợ hãi!

Bởi vì loại bối cảnh này của hắn cũng cứng như cục phân trong hầm cầu vậy, chỉ sợ đặt bên trong thế giới hắc ám này, tuyệt đối không còn một ai vượt qua được nữa.

Cùng thời điểm đó, Vạn Cơ Chi Thần cũng đưa ánh mắt lạnh lùng chăm chú nhìn vào hắn.

Dựa vào tình huống này, hoàn toàn có thể nhìn ra được, ngay tại khoảnh khắc Lâm Ân bại lộ bối cảnh mạnh mẽ của mình, kể cả vị Van Cơ Chi Thần này cũng không thể không tiến hành cân nhắc.

Lâm Ân há miệng thở hổn hển, bàn tay gian nan chống lên vách tường, nói: "Nha, thật có lỗi, tôi cũng không định làm như vậy, nhưng nếu mấy người đã phá hỏng con đường rút lui của tôi, tôi cũng chỉ có thể ngả bài cùng mấy người mà thôi."

"Tuy dựa vào người trong nhà như vậy, khiến cho bản thân mình có chút hèn nhát, nhưng không thể không nói rằng, có đôi khi ở vào những thời điểm mấu chốt, cũng chỉ có người nhà mới là đối tượng đáng để tin cậy nhất."

Hắn lau đi vết máu bên khóe miệng, gian nan ấn chiếc mũ phớt cao của mình xuống, sau đó gắt gao nhìn chằm chằm vào Vạn Cơ Chi Thần và Dục Vọng Mẫu Thụ: "Còn muốn đánh nữa không?"

"Mấy người cần phải hiểu rằng, hiện giờ không phải mấy người cho tôi cơ hội, mà là tôi tự mình cho mấy người cơ hội. Tôi có thể chết trước, nhưng mấy người cũng sẽ đi theo bước chân tôi thôi và không cần phải chờ đợi quá lâu đâu."

"Đương nhiên, mấy người có thể giết được tôi hay không, còn chưa chắc."

Hắn cất giọng lạnh như băng, bàn tay trong chiếc áo choàng khẽ động, cuốn sách thật dày trên tay đã hé ra một góc.

Nó chính là con bài chưa lật hắn có thể lấy ra để buông tay đánh một trận cuối cùng này, cũng là thứ cuối cùng hắn có thể dựa vào!

Đây là thế lực.

Tuy lựa chọn tối ưu trong mọi trường hợp vẫn là bản thân mình mạnh mẽ, nhưng bên trong quá trình trưởng thành, ngẫu nhiên đi sắp xếp một chút quan hệ nhân sinh, tiếp nhận vài vị cha nuôi mẹ nuôi huynh đệ tỷ muội, hoặc là tìm vài cô bạn gái, cũng tuyệt đối là một chuyện vô cùng đáng giá đi làm.

Bởi vì cả đời ngươi không thể vĩnh viễn thuận buồm xuôi gió được, kiểu gì cũng sẽ gặp phải một chút chuyện mà bản thân ngươi không thể giải quyết.

Mà vào lúc này, những mối quan hệ nhân sinh tốt đẹp nên được lấy ra cho mọi người cùng biết.

Bởi vì ta dám khẳng định rằng, ngươi tuyệt đối không thích loại chuyện ban đầu chỉ giết đứa nhỏ, sau đó một đám lão gia gia trong nhà đứa nhỏ kia sẽ kéo nhau tới tìm ngươi để xử lý đâu.

Suy cho cùng, ngươi cũng không phải là nhân vật chính.

Nếu không phải bản thân Lâm Ân vốn cho rằng mình vẫn còn trẻ, có thể tiếp tục rong chơi thêm vài năm, hắn tuyệt đối sẽ không ngại sinh một lượt vài trăm đứa nhỏ đủ các loại chủng tộc, sau đó bồi dưỡng cho thế hệ con cháu nhiều không đếm xuể của mình, để lúc gặp chuyện, bị người khác chọc vào, đối phương chẳng những cần cân nhắc đến người già, còn phải lo lắng đến đám trẻ trong gia tộc đồ sộ của hắn nữa.

Trong lúc nhất thời, bầu không khí trong khu vực trống rỗng dưới lòng đất kia lại một lần nữa rơi vào tĩnh mịch cân bằng đầy khủng bố.

Dục Vọng Mẫu Thụ đưa mắt nhìn Lâm Ân một cái thật sâu, kỳ thật trong lòng đã bắt đầu sinh ra ý định rút lui rồi. Bởi vì bà ta vốn không có bất cứ thâm cừu đại hận gì với tên nhóc này.

Hơn nữa, sau khi Vạn Cơ Chi Thần buông xuống, ý tưởng bà ta mong muốn, đó là khống chế Huyễn Tưởng Màu Bạc đến áp chế thần giáo Cơ Giới cũng thất bại rồi.

Nếu chỉ vì trong tay tên nhóc kia có một chút tài liệu mà đắc tội với đám căn nguyên sau lưng hắn… đây tuyệt đối là một chuyện mất nhiều hơn được.

Nhưng bà ta vẫn muốn chửi má nó lên.

Bởi vì nói thật, bà ta rất muốn hỏi, rốt cuộc là đứa nào con mẹ nó lại ném thằng nhãi nóng phỏng tay này vào trong thành nguyền rủa? Phía sau hắn có nhiều căn nguyên như vậy, chẳng lẽ không một tên nào chịu đứng ra quản lý hắn một phen?

Đến đây, Dục Vọng Mẫu Thụ lập tức dời ánh mắt từ trên người Lâm Ân đi qua nói khác, lực chú ý đã chuyển sang hình chiếu đang đứng phía đối diện kia.

Tuy phẫn nộ thực sự, nhưng bà ta lại biết, hiện giờ quyền quyết định cũng không nằm trên tay mình.

Có thể nói, từ sau khi Lâm Ân bại lộ bối cảnh, Dục Vọng Mẫu Thần đã trở thành một tồn tại râu ria, vặt vãnh nhất ở nơi này.

Lại nói, bản thân bà ta cũng hiểu rất rõ, là chúa tể duy nhất của thần giáo Cơ Giới, là Vạn Cơ Chi Thần, hình thức tư duy của kẻ bên kia, có chút khác biệt về bản chất với những tồn tại căn nguyên là sinh vật huyết nhục như bà ta.

Nói một cách dễ hiểu, nếu trận doanh hỗn loạn có thể vì thế cục và lợi ích mà linh hoạt thay đổi lập trường, cũng như dễ dàng có thể điều chỉnh lại bản thân hoặc là phản bội bất cứ kẻ nào, thì trận doanh thủ tự tuyệt đối sẽ không làm như vậy.

Bọn họ cứng nhắc mà máy móc, chỉ biết tuần hoàn theo một loại lý niệm cố định nào đó, một khi đã nhận định con đường kia là đúng, bọn họ hoàn toàn có thể đi một mạch đến khi trời tối [1].

Đây cũng là sự khác biệt lớn nhất về quan niệm giữa thần giáo Cơ Giới và thần giáo Huyết Nhục.

-----------------

[1] : một đường đi đến lúc trời tối có thể hiểu là vì đạt đến một loại mục đích nào đó, mà những người này nghĩa vô phản cố, không thèm để ý tới hậu quả, chỉ một mực kiên trì đi đến cùng (cả nghĩa bóng lẫn nghĩa đen và nghĩa tốt lẫn nghĩa xấu)

Đăng tại Truyenyy,pro

Bình Luận (0)
Comment