Nguồn tại apptruyen
Cùng với âm thanh nhắc nhở của hệ thống truyền đến bên tai, Lâm Ân chậm rãi thu quyền, sau đó nghiêm túc mà nâng chiếc kính một mắt với vành mắt đã vỡ tan của mình lên, sau đó bình tĩnh nhìn về phía Vạn Cơ Chi Thần, nói: "Cảm giác như thế nào? Ngươi là máy móc, hẳn là chưa từng được trải nghiệm loại cảm giác mà chỉ sinh vật huyết nhục mới có này?"
"Đúng vậy."
"Thứ cảm giác ngươi đang có chính là loại cảm giác con gái của ngươi từng trải qua, tuy không muốn thừa nhận, nhưng vẫn phải nói thật..." Vẻ mặt Lâm Ân trở nên cực kỳ nghiêm túc, sau đó bình tĩnh chỉ một ngón tay về phía đối phương, há miệng quát lớn: "Cả nhà các ngươi, đều là tồn tại bị ta vấy bẩn rồi!"
Nói xong câu này, hắn còn lật tay, dựng một ngón tay giữa lên.
Trong khi ấy, Dục Vọng Mẫu Thụ và nhóm ý thức máy móc ở bên trong tổ ong đang đứng phía xa xa, nhìn thấy một màn này, tất cả đều run rẩy.
Hắn con mẹ nó … rốt cuộc là một tồn tại như thế nào chứ?
Vì sao đã rơi vào loại tình huống này rồi, hắn vẫn còn có thể tự nhiên mà vững vàng, tiếp tục kéo một mớ cừu hận về cho mình như vậy?
Chẳng lẽ bản lĩnh chọc giận người kia… là cmn kỹ năng thiên phú trời sinh của hắn?
Cùng thời điểm ấy, dòng chảy tin tức tuôn ra trên thân thể Vạn Cơ Chi Thần vốn đang run rẩy quỳ một gối xuống ở nơi này, cũng gợn sóng không ngừng, cuộn trào từng đợt.
Từng cơn nối tiếp từng cơn, một lần nối tiếp một lần.
Giống như tại giờ phút này, đang có vô số tên đại hán cường tráng mang theo tâm tư tà ác, đứng bên cạnh người, lại không ngừng hướng về phía người, đàm luận nhân sinh cùng ngươi, mà ngươi lại chỉ có thể nhẫn nhịn...
【 đinh! Độ phẫn nộ của Vạn Cơ Chi Thần đối với ngươi +10】
【 đinh! Độ phẫn nộ của Vạn Cơ Chi Thần đối với ngươi +15】
Tới cuối cùng, hai mắt Vạn Cơ Chi Thần đã chuyển thành màu huyết hồng, gã ngẩng đầu lên, dòng chảy tin tức chảy khắp thân thể lập tức phát ra những tiếng bùm bùm nổ mạnh ra vô số điện hoa lửa.
Chỉ cần chứng kiến khung cảnh trước mắt, không cần biết là ai cũng có thể cảm nhận được sát ý điên cuồng tuôn ra từ trên thân thể gã vào giờ phút này.
Đúng vậy, đúng là một đòn lấy m chi quyền không hề tạo thành bất cứ thương tổn gì mang tính thực chất đối với gã, nhưng cảm giác sỉ nhục lại trực tiếp bị kéo đầy rồi!
Loại cảm giác này… giống như ngươi vừa tan tầm về nhà, đã nhìn thấy một tên khốn nạn tà ác đang ở đằng kia, làm gì đó với con gái của ngươi, mà hắn chẳng những không hề sợ hãi, ngược lại còn ném cho ngươi một nụ cười đầy tà mị và kiêu ngạo nói, hắn còn muốn làm loại chuyện này với cả ngươi nữa!
Đây không phải là chiến đấu.
Đây rõ ràng là địch nhân của ngươi đang đứng trên đầu ngươi … thải xuống (Ẻ xuống)! Là đặc biệt đi tới làm ngươi buồn nôn mắc ói đây mà!
Nhưng những điều này đều không phải trọng điểm. Trọng điểm chính là, bản thân ngươi lại thực sự bị một quyền kia của hắn đánh cho lên đỉnh rồi!
"Khinh người quá đáng!" Giờ khắc này, đột nhiên sát ý trong lòng Vạn Cơ Chi Thần trào dâng mạnh mẽ, gã vung tay, tê dại nói: "Ta giết..."
Ông —— Một tiếng âm bạo vang lên.
Vạn Cơ Chi Thần còn chưa nói xong, Lâm Ân đã điều khiển người khổng lồ kia, linh hoạt xoay người, vắt chân lên cổ chạy như điên ra ngoài.
Hư ảnh khổng lồ của Cự Tượng đã bị hắn cứng rắn điều khiển, một mạch lao đi với tâm thế như đang chạy nước rút một trăm mét.
Tro bụi cuồn cuộn bay lên, giống hệt đống khói bụi phun ra ở đuôi xe ô tô khi người lái xe điên cuồng đề máy, nhấn ga, gia tăng tốc độ, cuối cùng là ầm ầm đánh thẳng lên mặt Vạn Cơ Chi Thần.
Nhanh như chớp, bóng người kia đã chạy được vài km, chỉ để lại một mình Vạn Cơ Chi Thần lẻ loi, trơ trọi, đứng nguyên tại chỗ với một đống khói bụi vây quanh.
Ở phía xa xa kia, chỉ có thể nhìn thấy hư ảnh Cự Tượng vừa chạy vừa dựng thẳng một ngón giữa lên.
"..."
"..."
Bầu không khí xung quanh lập tức rơi vào một loại lặng im đầy quỷ dị.
Tất cả nhóm ý thức máy móc đang xem cuộc chiến đều lộ ra ánh mắt trống rỗng, thậm chí là rời rạc, đờ đẫn nhìn vào cảnh tượng lâm trận bỏ chạy, không nói võ đức cực kỳ trắng trợn, công khai kia.
Hắn... Chạy rồi?
Rõ ràng là vừa nãy… mới vừa nãy thôi, hắn còn tỏ ra kiêu ngạo vô cùng, một mực đứng từ trên cao nhìn xuống, buông ra những tiếng răn dạy và trào phúng không tiếc lời, đổ cả lên người chúa tể bọn họ.
Tuy bọn họ vô cùng phẫn nộ, nhưng không thể không nói, bọn họ cũng vô cùng bội phục loại khí trường gan dạ sáng suốt và gặp nguy không loạn của tên nhóc con kia.
Hơn nữa, hắn đang điều khiển hư ảnh của Cự Tượng, là tồn tại tối cao từng sánh vai cùng chúa tể của bọn họ nha!
Má nó, làm màu cho đã… cuối cùng hắn chạy!
"Chẳng lẽ hắn không cần một chút thể diện nào ư?"
Tất cả nhóm ý thức máy móc đều mở to hai mắt (ΩДΩ) như muốn nứt ra rồi.
Tôn nghiêm của cường giả đâu?
Dũng khí thà chết chứ không chịu khuất phục đâu?
Chẳng lẽ những lời mà hắn nói lúc trước, chỉ thuần túy là muốn kéo dài thời gian?
Chẳng lẽ toàn bộ hào khí và khí phách muốn quyết một trận tử chiến lúc trước, đều là giả vờ?
Giờ khắc này, ngay cả biểu cảm trên gương mặt Vạn Cơ Chi Thần cũng vì phẫn nộ quá mức mà trở nên dữ tợn vặn vẹo. Sát ý tản ra trên người gã cũng càng ngày càng trở nên dày đặc.
Bởi vì hành vi lâm trận bỏ chạy này, còn khiến gã cảm thấy ghê tởm hơn là đối phương đường đường chính chính nhân cơ hội ra tay với mình.
Bởi vì loại hành vi tà ác này cũng tương đương với chuyện đối phương leo lên đầu ngươi, ẻ ra vài cục, sau đó vội vàng xách quần lên, bỏ của chạy lấy người, ngay cả cơ hội để tức giận, cũng không cho ngươi.
"Khinh người quá đáng! Ban đầu, ta chỉ muốn giữ ngươi lại, nhưng đã đến nước này rồi, hôm nay ngươi nhất định phải chết ở nơi đây!"
Trên mặt Vạn Cơ Chi Thần tràn ngập sát ý và bạo ngược.
Gần như trong nháy mắt ấy, gã lập tức bùng nổ, rồi không chút do dự, trực tiếp ôm theo cõi lòng đầy phẫn nộ, lao thẳng về phía Lâm Ân.
Mà cùng lúc đó, Lâm Ân đang dùng lực lượng lớn nhất để điều khiển hư ảnh của Cự Tượng, một đường chạy nhanh như tia chớp mang theo hoa lửa, cũng thuận tiện thực hiện vài lần di chuyển, đi thẳng về phía trước, mau chóng muốn rời xa tâm bão ở bên trong tòa thành nguyền rủa này.
Nói đùa!
Có đứa bị teo não mới đánh nhau với ngươi!
-TruyenGG. pro-