Ngay khi bên tai nghe được tiếng rít gào tràn ngập sát ý và dữ tợn của con Cự Long Máy Móc nọ, lại nghe được tiếng ù ù leng keng của xiềng xích bị nặng nề quất tới kia, con ngươi trong mắt Lâm Ân lập tức trở nên rời rạc.
Giống như bản thân đang rơi vào một cái đầm băng đen nhánh, sâu không thấy đáy.
Giống như lạnh lẽo và giá buốt đang bao phủ toàn thân hắn, đang lấp kín mỗi một cái lỗ chân lông, mỗi một phần da thịt.
Thêm nữa, tiếng xiềng xích leng keng kia cũng làm hắn nghĩ đến loại nguyền rủa trói buộc không thể phá hủy trên người chủ mẫu, nghĩ tới cảnh tượng Thái Thản đại ca vừa điên cuồng rít gào vừa hung hăng nhảy lên không trung, nghĩ tới những loại gông xiềng nguyền rủa trực tiếp lao tới, quấn quanh và trấn áp đối phương.
Dường như tất cả những vị Cổ Thần rơi vào địa ngục đều bị áp lên người một loại nguyền rủa khủng khiếp, đều bị trấn áp và tra tấn mỗi phút mỗi giây.
Không một ai ngoại lệ.
Không một ai may mắn thoát khỏi.
Hắn lại nhớ đến sự thương hại trong mắt Vạn Cơ Chi Thần khi gã nói ra những câu này.
"Thế giới này vĩnh viễn đều đối xử bình đẳng với tất cả mọi sinh linh."
"Ngươi càng mạnh mẽ, càng phải chịu nhiều thống khổ đến từ nguyền rủa, từ đó càng bị nó trấn áp đến không thể động đậy được."
"Không một người nào có thể tránh khỏi điều này, Thần cũng vậy."
Ngay cả... Thần cũng không được!
Trong nháy mắt kia, con ngươi vốn đang rời rạc của Lâm Ân đột nhiên co rút lại.
Ở bên trong vũ điệu gió lốc ấy, Lâm Ân lập tức ngẩng đầu lên, hắn dùng hết một tia khí lực cuối cùng của chính mình, điên cuồng lấy toàn bộ những cuốn sách của mình ra. Để rồi ngay tại khoảnh khắc đó, Lâm Ân đối mặt với bộ móng rồng máy móc đang chiếm cứ toàn bộ không trung kia, gầm lên một tiếng: "Ngươi không thể hàng lâm được! Tất cả Thần đều bị nguyền rủa! Tất cả Thần đều phải hứng chịu gông xiềng của chính mình!"
Tại thời điểm gương mặt hắn trở nên dữ tợn chưa từng có, những sợi xúc tu trên cơ thể trực tiếp lan tràn, mỗi một sợi bám vào một cuốn sách, toàn bộ những cuốn sách nọ đều được mở ra cùng một lúc, rồi bị hắn hướng thẳng về phía bộ móng rồng khổng lồ trước mặt.
"Ngươi! Cũng không ngoại lệ!"
Trong phút chốc.
《 Cuốn sách đọc sẽ bị điên! 》
《 Cuốn sách đọc sẽ cười không ngừng nghỉ! 》
《 Cuốn sách đọc sẽ buồn ngủ! 》
《 Cuốn sách đọc sẽ nhúc nhích! 》
《 Cuốn sách đọc sẽ muốn sáp sáp! 》
《 Cuốn sách đọc là không có ý chí chiến đấu! 》
Đó là tất cả những con bài chưa lật trong tay hắn, đó là toàn bộ những cuốn sách trân quý mà hắn phải trả cái giá thật lớn mới chuyển đi được hết từ trên giá sách của tiểu thư nhà văn, để rồi tới một khắc này, hắn trực tiếp nổi điên mà mở toàn bộ chúng ra cùng một lúc.
Mặc dù biết chính mình cũng sẽ bị chúng nó hung hăng ảnh hưởng.
Mặc dù biết chính mình cũng sẽ bị nguyền rủa quấn thân!
Nhưng hắn vẫn dứt khoát kiên quyết mà phóng ra tất cả những loại nguyền rủa mình có!
Chỉ để nguyền rủa vị Thần kia!
Ông —— Gần như trong phút chốc sau đó, từng luồng quang mang từ những bộ sách kia trực tiếp nổ bắn ra ngoài, hóa thành vô số những đường tử tuyến nguyền rủa, lao thẳng tới, quấn lấy bộ móng rồng khổng lồ đang che đậy cả không trung kia!
Không thể chống đỡ! Không thể ngăn cản!
Chỉ cần ngươi có ý thức! Chỉ cần ngươi đang nhìn!
Ngay cả khi ngươi nhắm mắt lại, bất kể ngươi là tồn tại căn nguyên, ngươi cũng tuyệt đối không thể ngăn cản sáu cuốn sách nọ xé rách ánh mắt của ngươi!
"Rống ————!" Bộ móng rồng khổng lồ đang che đậy cả không trung kia lập tức vặn vẹo thân thể, phát ra một tiếng thét dài.
Gần như cùng một thời điểm, sáu cuốn sách nguyền rủa trước mắt trực tiếp tác dụng lên người gã, sau đó điên cuồng bắt đầu can thiệp và ý thức của gã, vặn vẹo nhận thức của gã.
Nhưng Vạn Cơ Chi Thần vẫn đang rít gào, vẫn đang cố gắng ngăn cản chúng nó.
Chỉ thấy bộ móng rồng khổng lồ kia điên cuồng đập xuống, phá tan không gian, cái miệng to tướng kia lại một lần nữa phun ra chùm sáng chết chóc, hướng thẳng về phía Lâm Ân và nửa tòa thành nguyền rủa dưới kia.
"Ha ha ha ha ha ha!"
Nguyền rủa điên cuồng cũng phản phệ lại Lâm Ân, quyển sách nguyền rủa thứ nhất đang quấy nhiễu ý chí hắn.
Hắn lập tức hướng thẳng về phía không trung, phát ra một tiếng cười đầy bệnh hoạn và cuồng loạn, toàn bộ khuôn mặt trở nên vặn vẹo giống như một thẳng hề không ngừng phát ra tiếng cười the thé đầy bệnh hoạn.
【 đinh! Ngươi đã trúng "nguyền rủa điên cuồng", thời gian duy trì: 12 giờ! 】
【 đinh! Ngươi đã trúng "nguyền rủa cười điên cuồng", thời gian duy trì: 12 giờ! 】
"Nguyền rủa! Nguyền rủa! Ha ha ha ha! Mang đến cho chúng ta càng nhiều hơn một chút đi! Ta muốn càng nhiều hơn! Ha ha ha ha!"
Ngay trong thời điểm bản thân đã trở nên vặn vẹo, bệnh hoạn và điên cuồng ấy, Lâm Ân lại dữ tợn nhìn thẳng xuống hai tay mình, phát động tử chú hắc đồng trong mắt, trực tiếp bắn ra một loại nguyền rủa khác
Cùng với hai hàng máu tươi màu đen nhánh điên cuồng chảy xuống, dường như bên trong Con Ngươi Nguyền Rủa đang có vô số những con ác linh không ngừng gào thét điên cuồng.
Ở bên trong những tiếng gào thét khàn khàn đầy điên cuồng đó, thân thể Lâm Ân lập tức bị ngọn lửa hừng hực như muốn hủy thiên diệt địa kia cắn nuốt, thậm chí cả vài trăm mét xung quanh cũng trở thành một mảnh đất khô cằn.
Nhưng hắn không chết!
Hắn vẫn đang phát cuồng mà bật cười ha hả không ngừng dưới tác dụng của những loại nguyền rủa vừa nãy.
Mà cũng chính tại một khắc này, khi hắn lại một lần nữa xuất hiện bên trong ngọn lửa hừng hực đó, hắn đã không còn là người nữa, đã trực tiếp hóa thành một cái đầu khổng lồ đầy dữ tợn rồi.
Vô số những sợi xúc tu dữ tợn, bắn ra bên ngoài. Dường như bên trong đôi mắt to tướng kia đang ẩn chứa phẫn nộ và điên cuồng vô tận.
Hiển nhiên, hắn đã dùng nguyền rủa bất tử của người một nhà Tiểu Tiểu để ngăn chặn một kích hủy thiên diệt địa vừa rồi!
Răng rắc —— Cái khe trên Con Ngươi Nguyền Rủa lại một lần nữa nhanh chóng bị mở rộng, gần như đã tan vỡ rồi.
Trong vũ điệu nguyền rủa cuồng loạn kia, Lâm Ân với biểu cảm vặn vẹo đến đáng sợ, trực tiếp ngẩng đầu lên. Với gương mặt đang liên tục biến hóa, không ngừng chuyển đổi trạng thái từ điên cuồng thành tỉnh táo, lại từ tỉnh táo thành điên cuồng, hắn gian nan ngăn chặn ảnh hưởng đến từ loại nguyền rủa cuồng loạn cười ha hả, để khôi phục lại một chút tỉnh táo cuối cùng, rồi nhìn về phía bộ vuốt rồng khổng lồ trước mắt, dữ tợn nói: "Chúng ta... Cùng nhìn xem... hôm nay… rốt cuộc ta có chết trong tay ngươi hay không?"
-apptruyen-