Dị Giới Dược Tề Sư (Bản Dịch)

Chương 854 - Chương 854: Nghiệp Chướng!

Chương 854: Nghiệp Chướng! Chương 854: Nghiệp Chướng!

Alice ngơ ngác ngẩng đầu lên, nhìn người anh trai đang tươi cười hớn hở với mình, ngơ ngác hỏi: "Thật... thật sao?"

Lâm Ân dở khóc dở cười nói: "Đương nhiên, chẳng lẽ anh trai còn lừa em sao? Yên ổn cả rồi!"

Lâm Ân lại dùng lực mà ( ̄▽ ̄)/ xoa đầu cô ấy, tỏ vẻ bản thân nhẹ nhàng vô cùng.

Alice lại ngơ ngác nhìn xuống vị trí đặt vũ khí của anh trai mình, so với trước đó, thì hiện tại, nơi này đã không còn nhìn ra bất cứ cái gì phập phồng nữa.

Cô ấy chợt cúi đầu, nhìn xuống hai bàn tay nhỏ bé của mình.

Nhìn thứ còn dính bên trên...

"Nhưng mà..." Bỗng dưng cô ấy ngẩng đầu, trong con ngươi còn phản chiếu vẻ nhẹ nhõm trên gương mặt Lâm Ân, nói: "Thật nhiều..."

Vẻ mặt Lâm Ân lập tức cứng ngắc tại chỗ, nhưng gần như chỉ trong nháy mắt, hắn đã khôi phục lại vẻ mặt thoải mái bình thường, sau đó lấy khí thế sét đánh không kịp bưng tai nhanh chóng lau giúp cô ấy, còn dịu dàng sờ sờ đầu cô ấy, nói: "Không phải đã nói với em rồi sao? Đây là chuyện rất bình thường, hơn nữa làn này, mọi chuyện diễn ra như vậy là do Alice không cẩn thận đụng phải nó, đừng để ở trong lòng, em chỉ là chuyện mà lẽ ra tự bản thân anh phải làm mà thôi!"

Lâm Ân có cảm giác mình đang ở bên bờ vực tan vỡ rồi...

Alice vẫn ngây ngốc nhìn bàn tay mình, lại ngơ ngác hỏi: "Thật... thật sao?"

Lâm Ân đổ mồ hôi đầm đìa, vội vàng giải thích: "Đương nhiên là thật rồi! Cho nên Alice không cần phải có bất cứ khúc mắc gì trong lòng cả, kỳ thật nó cũng không phải vật gì quá mức ghê gớm, nó chính là vật bị nguyền rủa đang bị anh trấn áp, chỉ vì tinh thần lực tiêu hao quá lớn, mới khiến nó vượt ngoài tầm kiểm soát, thậm chí còn có dấu hiệu đột phá phong ấn. Và chuyện Alice làm, chỉ là thay anh áp chế nó lại mà thôi."

Alice ngây thơ nói: "Vật bị nguyền rủa sai?"

Lâm Ân nâng chiếc kính một mắt lên, tiếp tục giải thích: "Đúng vậy... Đúng vậy, nó chính là một vật bị nguyền rủa cần phải phóng thích ác ý đúng giờ..."

"Em cũng biết mà, khi một chén nước đầy, nó sẽ tràn ra bên ngoài, đúng không?"

Alice kinh ngạc gật gật đầu.

Lâm Ân dựng thẳng một ngón tay lên, nhắm mắt nói: "Đây cũng là đạo lý tương tự, mà vừa rồi Alice chỉ không cẩn thận đụng phải cơ quan kia thôi, vừa lúc giúp anh Lâm đổ một phần nước trong ly ra ngoài!"

"Có thể nói, Alice đã giúp anh một việc lớn đó!"

Hắn vừa nỗ lực giải thích vừa cố gắng kiềm chế xúc động muốn lập tức đi chết luôn cho rồi đang trào dâng trong lòng.

Alice ngây thơ nghe Lâm Ân giải thích, nói: "Vậy... mọi chuyện là như thế sao?"

Lâm Ân mỉm cười đặt bàn tay lớn lên đầu cô ấy, nói: "Đương nhiên rồi, cho nên Alice không cần cảm thấy mình đã làm sai chuyện gì, mà em vốn không làm sai chuyện gì cả, thì sao anh có thể trách em được? Anh yêu quý em còn không hết nữa là."

【 Đinh! Độ hảo cảm của Alice đối với ngươi +10】

【Đinh! Độ tin cậy của Alice dành cho ngươi +10】

【 Đinh! Độ thân mật của Alice đối với ngươi +15】

Nương theo tiếng nhắc nhở của hệ thống vang lên bên tai, rốt cuộc Alice cũng ngoan ngoãn gật đầu, sau đó nhắm mắt lại, vẻ mặt nhẹ nhõm, an tâm đến lạ.

Đúng vậy.

Làm sao anh ấy có thể không thích Alice được chứ?

Bởi vì Alice cũng yêu quý anh trai từ tận đáy lòng, cũng vô cùng, vô cùng yêu quý anh.

Yêu ư?

Lâm Ân vẫn duy trì nụ cười cứng ngắc trên mặt, chỉ còn biết kiềm chế cảm giác đứng ngồi không yên trong lòng mà vươn tay vỗ vỗ lưng cô ấy.

"Được rồi được rồi." Hắn dịu dàng ôm lấy Alice, đặt thân thể nhỏ nhắn của cô ấy ở bên giường, sau đó lấy khăn tay ra, đặt vào trong tay Alice, mỉm cười nói: "Alice phải nghe lời, phải ngoan, đầu tiên lấy khăn lau mặt đi đã. Giờ anh trai phải ra ngoài một chuyến, em nhớ ngoan ngoãn ở lại trong này chờ anh, mười phút sau, anh sẽ trở về với em, có được không nào?"

Alice ngoan ngoãn gật đầu, giống như một con búp bê ngoan ngoãn nghe lời.

Bởi vì chỉ cần là lời nói của Lâm Ân, Alice đều sẽ nghe theo.

"Vậy lát nữa gặp nhé, em nghỉ ngơi một chút, anh ra ngoài trước đây."

Lâm Ân vẫn duy trì vẻ mặt tươi cười ( ̄▽ ̄)/ vỗ vỗ cái đầu nhỏ của cô ấy, sau đó, dưới ánh mắt quyến luyến của Alice, hắn xoay xe lăn, dùng tốc độ bình thường đi ra ngoài cửa.

Ken két—— Cánh cửa lớn đóng vào.

Trong phòng chỉ còn lại một mình Alice. Đôi mắt to của cô ấy vẫn nhìn về phía cửa lớn, trong tay túm chặt chiếc khăn tay vừa được Lâm Ân để lại cho mình, một lúc lâu sau, lúc này mới lưu luyến không rời thu hồi ánh mắt, và dùng khăn tay lau mặt.

Thật ra cô ấy cũng không cần phải phiền toái như vậy, bởi vì cô ấy là ác linh, nếu bản thân nguyện ý thì chỉ cần một ý niệm trong đầu là có thể làm cho gương mặt của mình khôi phục lại vẻ sạch sẽ như ban đầu.

Nhưng đây là anh trai mình dặn dò, cho nên Alice sẽ làm theo lời anh ấy.

Cô ấy thoáng dừng lại một chút, sau đó theo bản năng, đưa mắt nhìn thoáng qua chiếc khăn tay kia, trong ánh mắt không khỏi để lộ ra một tia nghi hoặc.

"Vật bị nguyền rủa sao?" Cô ấy miên man suy tư.

Nếu nó đúng là vật bị nguyền rủa, và nếu anh trai không trấn áp được, Alice nhất định sẽ giúp anh trai tới trấn áp nó.

Cô ấy vừa nghĩ vừa nắm chặt bàn tay nhỏ bé.

Nhất định sẽ làm như vậy...

...

Mà cùng lúc đó, trong một căn phòng trống sát vách.

"Nghiệp chướng! Đúng là nghiệp chướng mà!"

Chỉ thấy Lâm Ân đang thở hổn hển nắm lấy đầu mình, như muốn nổ tung đến nơi, cái đầu va vào cột đá hoa cương trước mặt, thậm chí còn khiến cho cả nóc nhà cũng trút xuống lượng lớn tro bụi.

Hắn nghiến răng (〃′ 皿 `)q ngẩng đầu lên như muốn nói gì đó, nhưng vừa há miệng lại không nói nên lời. Tới cuối cùng, hắn vẫn kìm nén đến sắc mặt tím tái, chỉ có thể còn ngưng kết thành ba chữ kia.

"Nghiệp chướng mà!"

Lâm Ân nắm lấy mặt mình, con mắt trợn tròn, có cảm giác như cả người mình sắp nứt ra rồi.

Nói đùa gì thế!

Mẹ nó, trò đùa quá lố gì đây?

Bởi vì ban đầu, ý định của hắn là để Trái Trái tới giúp mình giải tỏa, nhưng ai mà biết được, trời xui đất khiến thế nào lại để Alice đáng yêu của mình tới hỗ trợ?

Tuy Alice không hiểu chuyện gì vừa xảy ra, cũng không hiểu đó là cái gì, nhưng chính vì vậy mới khiến cảm giác tội lỗi trong đầu Lâm Ân càng thêm dày đặc!

Tuy cô ấy hơn hắn cả trăm tuổi, tuy cô ấy là một ác linh cấp tử triệu, tuy bọn họ vốn không phải anh em ruột và xảy ra loại chuyện này vẫn có thể tính là hợp pháp, nhưng Lâm Ân vẫn cảm thấy nó biến thái vượt quá giới hạn rồi!

Bình Luận (0)
Comment