-apptruyen-
Cùng lúc đó, bên trong Leviathan.
【 Đinh! Ngươi đang liên tục bị bức xạ hạt nhân ảnh hưởng, giá trị sinh mệnh giảm xuống! 】
【 Đinh! Ngươi đang liên tục bị bức xạ hạt nhân ảnh hưởng, giá trị sinh mệnh giảm xuống! 】
Bên ngoài vách tường, một sợi xúc tu của Lâm Ân đang gắt gao nắm lấy vách tường thịt, dưới lực trùng kích và phóng xạ cực lớn, tròng mắt to tròn của hắn giống như một chiếc lá cây vô lực tung bay trong gió, không ngừng lắc lư ra bên ngoài.
"Con kỹ nữ máy móc này, tôi đã biết cô không có ý tốt mà! Cũng may tôi đã chạy ra ngoài rồi!" Khóe miệng Lâm Ân điên cuồng co giật, hắn níu lấy vách tường, đưa mắt nhìn sóng khí và sương máu không ngừng phun ra từ bên trong cái khe hở kia, thiếu chút nữa đã ân cần thăm hỏi cô ta đến mấy ngàn lần rồi.
Bởi vì ngay sau khi hắn mới bò ra khỏi cái khe hở ấy không lâu, bản thân đã cảm nhận được một luồng chấn động kịch liệt không giống bình thường, trực tiếp truyền đến từ bên trong dãy hành lang kia.
Mà vừa quay đầu lại một cái, sóng xung kích khủng bố đã thông qua cái khe hở kia, trực tiếp phun thẳng vào mặt hắn rồi.
Không còn phải nghi ngờ gì nữa, con kỹ nữ máy móc ấy đã ném xuống hành lang một quả bom hạt nhân cỡ nhỏ.
Thoạt nhìn, đây là thủ đoạn cô ta dùng để ứng phó với địch nhân, nhưng trên thực tế, ít nhất cũng có đến 90% mục đích, là muốn xử lý luôn cả hắn đang ở trong trạng thái ngụy trang.
"Nhưng cũng tốt, đã làm như vậy, cô còn cho rằng mình không thể hấp thu cừu hận và lực chú ý của 90% đám Dịch Y bên kia vào mình sao?"
Lâm Ân cười lạnh.
Nhân khoảng thời gian sóng xung kích còn đang tàn phá bừa bãi khắp nơi, hắn quyết đoán buông lỏng sợi xúc tu đang bám vào vách tường, để cho chính mình dùng phương thức rơi tự do, bị sóng xung kích cực lớn đẩy đi, trực tiếp tăng tốc bay về chỗ sâu nhất bên trong hành lang.
Một chiêu bất thình lình này cũng trực tiếp làm cho đám Dịch Y ở bên trong khoang sinh học nhìn đến ngơ ngác.
Bởi vì ngay khi quả bom hạt nhân nọ bùng phát, toàn bộ đám nhãn cầu đều bị nổ nát hết, vô số những sợi dây thần kinh nối đến đoạn hành lang bên kia cũng gián đoạn, gần như chỉ trong một khoảnh khắc, đã triệt để tiêu diệt toàn bộ thủ đoạn giám sát của bọn họ ở bên này rồi.
"Cô ta không sợ làm bị thương đồng đội của mình sao?"
"Đáng chết! Nhanh! Lập tức thiết lập lại khả năng quan sát khu vực kia. Đòn tấn công này mạnh đấy, nhưng muốn dùng loại thủ đoạn này để tiêu diệt kẻ căm hận, vẫn là mơ mộng hão huyền!"
"Lập tức thành lập liên hệ!"
Bọn họ điên tiết hét lớn lên.
Và chỉ trong chói mắt, trên dãy hành lang vừa bị nhiệt độ cao nấu chảy, lại một lần nữa nhanh chóng sinh ra vô số nhãn cầu.
Mà dưới đòn công kích của quả bom hạt nhân mini kia, toàn bộ hành lang đã hoàn toàn thay đổi, bên trong không ngừng truyền đến mùi thơm do bị huyết nhục bị đốt cháy, bởi vì gần như vùng không gian bên trong này đã bị bịt kín, khiến cho vụ nổ tung ấy đã trực tiếp thúc đẩy khiến nhiệt độ trong đó đạt đến hơn một ngàn độ C.
Trong đống huyết nhục đang xèo xèo thiêu đốt, trên thân thể Huyễn Tưởng Màu Bạc đang đội mũ giáp chợt nổi lên một quầng sáng màu xanh lam lập thể, ánh mắt cô ta nhanh chóng ra soát toàn bộ dãy hành lang một lượt.
Tuy không triệt để tiêu diệt được con quái vật thể dị dạng kia, nhưng một quả bom hạt nhân mini này cũng đủ để làm tổn thương nặng phần lớn tổ chức trên người thể dị dạng đó rồi, nhưng đương nhiên, đó cũng không phải là mục đích thật sự của Huyễn Tưởng Màu Bạc.
"Hắn chạy rồi?" Huyễn Tưởng Màu Bạc híp mắt, nhanh chóng rà soát từng mảnh huyết nhục đã bị khí hóa thành tro bụi.
Bởi vì nếu hắn vẫn còn ngụy trang thành thi thể, thì sau vụ nổ kia, cũng nên hiện ra nguyên hình rồi.
Vấn đề là không có.
Ngay lập tức, cô ta đã nghĩ tới điều gì rồi.
Đột nhiên ánh mắt Huyễn Tưởng Màu Bạc di chuyển qua một bên khác, chỉ trong nháy mắt, đã rơi vào khe hở do cô ta tự tay xé mở lúc trước. Con ngươi lập tức nở to ra, một cơn phẫn nộ điên cuồng trào dâng từ dưới đáy lòng.
Không cần phải nghi ngờ gì nữa.
Nếu đã làm đến mức này mà hắn còn không xuất hiện, thì ít nhất cũng có đến 80% xác suất, hắn đã không còn ở chỗ này nữa rồi.
Hắn chạy thật rồi!
Cô ta siết chặt nắm đấm, trong nháy mắt, lại xông về phía con quái vật thể dị dạng đã gần như vỡ vụn kia, điên cuồng phát tiết toàn bộ cơn phẫn nộ đang ngập tràn trong lòng lên người nó.
Dường như tồn tại cô ta đang hành hung lúc này đã không phải là con quái vậy thể dị dạng này nữa, mà là tên họ Lâm khốn kiếp đã trốn thoát kia.
...
Cũng chính vào khoảnh khắc đó, khi một quả bom hạt nhân của Huyễn Tưởng Màu Bạc đã thành công thu hút được sự chú ý của tất cả mọi người, thì “Ba” —— Viên nhãn cầu do Lâm Ân hóa thành đã được sóng xung kích thổi bay đi, trực tiếp bị thổi vào chỗ sâu nhất bên trong hành lang, cuối cùng mới nặng nề đập vào một cánh cửa được gắn bên trên vách tường thịt.
Nhưng Lâm Ân không hề di động.
Hắn vẫn duy trì trạng thái dịch thể sền sệt như cũ.
"Xem bản đồ, không gian phía sau cánh cửa này chính là khu nghỉ ngơi đầu tiên của những tên Dịch Y kia." Lâm Ân rất linh hoạt, thoáng di chuyển thân thể một chút.
"Cô nàng máy móc kia rất khó đối phó, nên chuyện bọn họ bị cô ta đột phá khỏi phòng tuyến chỉ là chuyện sớm hay muộn mà thôi. Nếu ta là Dịch Y, ta sẽ thành lập nên khu vực ngăn chặn thứ hai ở chỗ này, kiên quyết tiêu diệt cô nàng máy móc kia ở vị trí bên ngoài khu trung tâm!"
Alice vẫn đang cộng hưởng tầm nhìn với hắn, lập tức lên tiếng nói: "Anh trai, nếu có chỗ nào cần sử dụng Alice, xin đừng khách khí, Alice sẽ vĩnh viễn ở bên cạnh bảo vệ anh trai."
Lâm Ân vô cùng vui mừng.
Quả nhiên… Vẫn là em gái mình nuôi tri kỷ nhất!