Mắt thấy tình huống phát sinh như thế, Lâm Ân trực tiếp làm đầu tàu gương mẫu vọt qua, (〝 ▼ 皿 ▼) nhanh chóng túm lấy phần rễ của xúc tu.
"Cứu mạng! Trơn quá trơn quá! Nó sắp luồn vào rồi khoát lặc!"
"Luồn vào rồi? ! Nó luồn vào đâu? !"
"Nơi nào có khe hở là nó luồn vào, khoát lặc!"
"! ! !"
Quá kinh khủng! Không thể như thế được!
Lâm Ân (〝 ▼ 皿 ▼) nhanh chóng ấn chặt Nguyệt Nguyệt xuống, dùng toàn bộ khí lực lực bú sữa mẹ, vươn tay nắm chặt lấy phần rễ của xúc tu, rồi cắn răng, gian nan mà rút nó ra khỏi mũ giáp của cô ấy.
Sàn sạt sàn sạt ——
Nhánh xúc tu kia vẫn không ngừng lay động trong tay Lâm Ân, làm lớp dịch nhầy bên trên vương vãi ra khắp nơi xung quanh, dọa cho giá trị tinh thần của yêu tinh Nguyệt Nguyệt điên cuồng giảm xuống. Cô ấy run rẩy ôm mũ giáp của mình, hét to một tiếng kinh tâm động phách: "Nó là thứ mọc ra từ trên người tôi! Nó lại mọc ra từ trên vai tôi!"
"Hãy kiên nhẫn một chút!" Lâm Ân (` 皿 ´) ノdứt khoát dùng một tay cầm lấy con dao bên cạnh, còn một tay khác hung hăng ấn nhánh xúc tu kia lên bàn giải phẫu, sau đó vung dao chém xuống.
Phì ——
Nhánh xúc tu kia lập tức “Phành phạch phành phạch” mà rơi xuống bàn giải phẫu.
Nguyệt Nguyệt: "(;´༎ຶД༎ຶ`)! !"
Lâm Ân đạp “Ba ba ba” mấy cái xuống nhánh xúc tu nọ, đạp thành nát bét.
Yêu tinh Nguyệt Nguyệt vẫn chưa bình tĩnh lại được, vươn tay túm lấy ngực Lâm Ân, rồi run rẩy mà nghiêng đầu qua, nhìn nhánh xúc tu kia vẫn còn tung tăng nhảy nhót.
"Đây là tình huống gì vậy, khoát lặc? !"
Lâm Ân suy tư nói: "Xem ra đây hẳn là một chút tác dụng phụ nho nhỏ của dược tề."
"Tác... Tác dụng phụ..." Yêu tinh Nguyệt Nguyệt khiếp sợ nói.
Lâm Ân nhắm mắt nói: "Đúng vậy, cô cũng biết đó, càng là dược tề mạnh mẽ, tác dụng phụ do nó mang đến lại càng kỳ quái. Nếu loại dược tề tăng sinh mạnh mẽ này có thể làm cho chân tay đứt của cô trùng sinh, thì khẳng định là nó cũng sẽ làm mọc ra một vài thứ kỳ quái khác vượt quá quy định!
"Đây là hiện tượng thực bình thường."
"Bình... Bình thường?" Yêu tinh Nguyệt Nguyệt ngây dại nói: "Bình thường cái lông á! !"
Cô ấy (ΩДΩ) cầm lấy mũ giáp của mình, chỉ trong nháy mắt đã rút ra thanh trường kiếm phiên bản mini từ thắt lưng, rồi xoát xoát xoát vung vẩy vài đường kiếm hoa từ trên xuống dưới trước mặt Lâm Ân.
Ngươi đã nhìn thấy thứ dược tề đáng sợ nào có thể tùy tùy tiện tiện làm cho người ta mọc ra loại xúc tu kỳ quái như vậy chưa?
Thứ này không phải là trị liệu!
Đây là biến dị đó!
Hiện giờ chỉ mới mọc ra xúc tu kỳ quái, nếu nó mọc ra thứ càng thêm kỳ quái...
"Biến dị đó khoát lặc!"
Hai mắt cô ấy đẫm lệ ˃̣̣̥᷄⌓˂̣̣̥᷅ mà run rẩy cầm kiếm chĩa thẳng về phía Lâm Ân, mũi kiếm mini “Xoát xoát xoát” lắc lư trong không khí đầy vẻ uy hiếp.
【 Giá trị tinh thần của Yêu Tinh Bướm Đen -10】
【 Giá trị tinh thần của Yêu Tinh Bướm Đen -10】
Lâm Ân vươn hai ngón tay tới đẩy mũi kiếm của cô ấy qua một bên, rồi nâng chiếc kính một mắt lên, nghiêm túc nói: "Đừng sợ hãi, người ta thường nói, người giàu có dựa vào khoa học kỹ thuật, người nghèo dựa vào biến dị, tuy cô là người giàu có, nhưng ngẫu nhiên biến dị một chút cũng không ảnh hưởng đến toàn cục, hơn nữa tuy cô biến dị rồi, nhưng mà..."
Lâm Ân chỉ vào cánh tay cô ấy: "Không phải cánh tay của cô đã mọc dài ra rất nhiều rồi sao? Đây không phải bằng chứng nói lên rằng loại dược tề kia vô cùng có hiệu quả hả?"
Vẻ mặt Lâm Ân đầy nghiêm túc.
"Nhưng mà... Nhưng mà…” Yêu tinh Nguyệt Nguyệt ˃̣̣̥᷄⌓˂̣̣̥᷅ nói: "Thật sự rất đáng sợ đó!"
【 Giá trị tinh thần của Yêu Tinh Bướm Đen -10 】
Lâm Ân bình tĩnh trấn an đối phương: "Đừng sợ, có bác sĩ đây rồi, cô cứ yên tâm là được, hãy nghe tôi, lần này không cần biết nó mọc ra thứ gì kỳ quái, tôi đều có thể chém một dao, chặt đứt nó giùm cô!"
"Cô phải tin tưởng tôi!"
Đinh ——
Bên trên con dao lóc xương trong tay Lâm Ân lập tức lóe lên tia sáng chói mắt.
Yêu tinh Nguyệt Nguyệt ngây dại ôm mũ giáp, nói: "Thật... Thật sự sao?"
Lâm Ân nghiêm túc gật đầu, nói: "Thật sự. Hơn nữa chẳng lẽ cô không muốn có được một cánh tay khỏe mạnh? Vì thân thể khỏe mạnh, biến dị một chút nào đó, đâu đáng kể gì?"
Nguyệt Nguyệt ngây dại - ing.
Rất... Rất có đạo lý.
Nhưng không hiểu vì sao cô cứ có cảm giác kẻ này còn mang theo một chút mục đích kỳ quái gì khác nữa!
"Một... một lần cuối cùng!" Yêu tinh Nguyệt Nguyệt ngước đôi mắt đẫm lệ lên nói.
Lâm Ân “Đinh” một tiếng, lập tức giơ ngón tay cái lên với cô ấy, hắn dùng hành động thay cho lời thừa nhận và khẳng định cực cao đôi với lòng dũng cảm và sự kiên cường của cô ấy.
Sau đó ngay dưới cái nhìn chăm chú và run rẩy của Yêu Tinh Bướm Đen, chút dược tề mới lại được bôi lên phần tay cụt kia.
Thời gian chậm rãi trôi qua.
Mà cũng chính tại một khắc này.
"Cái đuôi! ! Tôi vừa mọc ra một cái đuôi đáng sợ! (ΩДΩ) chặt mau! Mau chặt nó đi nha! !"
Phì ——
"Tôi lại cảm thấy! Đằng sau có thứ gì đó kỳ kỳ quái quái đang ngoáy loạn trong quần áo của tôi! Lại là xúc tu đặc sệt, dấp dính đó! Chặt đi, chặt đi!"
Phì ——
"Nha! ! Cánh! ! Lại mọc ra một đôi cánh mới ư! Ai? Rất đẹp nha, hình như có thể giữ nó lại..."
Phì ——
"Nha! (ΩДΩ) Tôi nói có thể giữ nó lại mà, vì sao anh chặt bỏ rồi? !"
...
Hơn mười phút sau.
【 đinh! Ngươi hoàn thành nhiệm vụ chân tay đứt trùng sinh, đạt được 200 tiền khô lâu, 200 kinh nghiệm 】
Yêu tinh Nguyệt Nguyệt run rẩy mà ngây dại nằm tại chỗ, cánh tay đã hoàn hảo như lúc ban đầu, đang khe khẽ hoạt động một chút.
Mà bên trong cái thùng gỗ gần đó, đều là những phần tứ chi kỳ quái vừa bị chặt xuống.
"Cô cảm thấy thế nào?" Lâm Ân nghiêm túc nâng cô ấy dậy.
Yêu tinh Nguyệt Nguyệt ngây dại nói: "Cảm giác... Toàn thân từ trên xuống dưới đều mọc đầy những thứ kỳ quái..."
"Không phải sợ, đó đều là ảo giác thôi, tôi đã chặt hết cho cô những thứ không nên mọc dài ra kia rồi."
Yêu tinh Nguyệt Nguyệt gian nan nâng đôi tay run rẩy lên, lẩm bẩm nói: "Anh đã đòi tiền dược tề rồi... sẽ không đòi tiền chặt những thứ kỳ quái kia đi chứ..."
Đôi mắt Lâm Ân lóe sáng: “Đại hạ giá mừng năm mới, chặt một tặng một nha!"
...