Dị Giới Dược Tề Sư (Bản Dịch)

Chương 916 - Chương 916: Cơ Hội Vốn Không Phải Thứ Chỉ Cần Chờ Là Có Thể Đợi Được!!!

Chương 916: Cơ Hội Vốn Không Phải Thứ Chỉ Cần Chờ Là Có Thể Đợi Được!!! Chương 916: Cơ Hội Vốn Không Phải Thứ Chỉ Cần Chờ Là Có Thể Đợi Được!!!

Vài phút sau, ngay khi đám bộ hạ xung quanh dùng đôi mắt đầy khiếp sợ nhìn chăm chú về phía hắn, Lâm Ân lập tức mở to đôi mắt cá chết của mình, dứt khoát cắt đứt liên hệ với khoang sinh học đầu tiên.

Cùng với quá trình nhúc nhích không ngừng của vách tường huyết nhục xung quanh, có mấy món đồ được phát ra từ khoang sinh học đầu tiên tới đây cũng nhanh chóng trồi ra bên ngoài.

【 Đinh! Ngươi nhận được giấy ủy nhiệm làm “chấp sự thứ tám Leviathan” x1】

【Đinh! Ngươi nhận được con chip huyết nhục “Trao quyền nhân viên cấp một Leviathan” x1】

【Đinh! Ngươi nhận được “trang bị duy nhất của chấp sự Dịch Y thứ tám” x1 bộ】

Sau khi văn kiện bổ nhiệm được chuyển xuống, Lâm Ân mở to mắt cá chết, dứt khoát lấy bút ra “Xoẹt xoẹt” hai cái, viết tên mình lên giấy bổ nhiệm, sau đó tiện tay ném cho mấy tên thuộc hạ vẫn còn đờ đẫn đứng bên cạnh.

Mấy Dịch Y xung quanh ngơ ngác vươn tay nhận lấy tờ giấy ủy nhiệm nọ (? Д? ), rồi ngây ngốc đọc hàng chữ được viết phía trên, cả người đều bất ổn.

"Đúng là thư ủy nhiệm này..."

Giờ khắc này, bọn họ thật sự có cảm giác như mình đang sống trong mơ…

Sao đội trưởng của bọn họ lại trâu bò đến vậy?

Chẳng lẽ… phong cách hành sự cẩn thận chặt chẽ trước kia đều là giả vờ?

Mà trên thực tế đội trưởng vốn là vàng rơi vào trong hầm cầu, không phải không bay, mà là loại người hung ác, tích tụ nhiều hơn, ùn ùn phóng xuất, trực tiếp muốn một bước lên trời sao?

Chỉ là một cuộc họp video nho nhỏ!

Chỉ là bắt được một chuyện nhỏ như nhà xưởng trang bị cấy ghép đã thối nát và đoạn ca khúc "Ngươi không còn ngựa nữa!" này, mà hắn trực tiếp giành lấy chức vị quan trọng như vậy từ trong tay bác sĩ rồi...

Ba lần thăng quan liên tiếp.

Không! Là bốn lần thăng quan liên tiếp!

Không! Là năm lần thăng quan liên tiếp mới đúng!

"Đội trưởng!" Bọn họ run rẩy, thậm chí còn muốn quỳ xuống trước mặt đối phương.

Giờ khắc này, bọn họ đã bội phục đội trưởng đến sát đất rồi, thậm chí tấm lòng bội phục này có thể nói là nước sông cuồn cuộn chảy liên miên không dứt!

Chẳng trách bác sĩ lại nói ‘là vàng thật thì ở nơi nào cũng sẽ phát sáng’, kể cả một thỏi vàng rơi vào trong hố phân, chỉ cần lóe lên một cái, là mấy đống phân ở xung quanh như bọn họ cũng được lây dính một chút ánh sáng rồi… (hoặc là được thơm lây rồi. ^^!)

Quá trâu bò!

Đúng là quá trâu bò!

Vào thời khắc này, bọn họ chỉ ao ước, mình có được một chút bản lĩnh của đội trưởng bọn họ thôi cũng được, bởi vì nếu được như vậy, bọn họ sẽ không đến mức mãi kẹt ở tầng dưới chót nhất này cả đời, cả đời chỉ là một tên viên chức nho nhỏ!

Lâm Ân thản nhiên nói: "Yên tâm, trước kia các ngươi vốn là chó săn của ta, thì sau này cũng nhất định sẽ là chó săn của ta, chờ ta hoàn thành nhiệm vụ lần này biến vị trí hiện tại thành thật, các ngươi đều là tâm phúc của ta!"

Lời vừa nói ra, đám thuộc hạ đang run rẩy kia lập tức quỳ xuống: "Vâng! Đội trưởng đại nhân!"

"Hả?" Lâm Ân liếc mắt nhìn qua.

Mấy tên thuộc hạ lại vội vàng sửa miệng, dùng giọng nói vô cùng sung sướng nói: "Không! Chấp sự đại nhân!!"

【 Đinh! Uy vọng của ký chủ +10 】

【 Đinh! Uy vọng của ký chủ +20 】

Đúng là một người đắc đạo gà chó thăng thiên mà!

Mấy tên thuộc hạ kia đều cảm động muốn khóc rồi.

Quả nhiên, muốn thăng chức cũng không cần nhìn xem ngươi có cố gắng hay không, bởi vì nếu ngươi đi theo đúng người, thì kể cả khi ngươi là một con heo, cũng là heo đóng dấu kiểm định.

Lần này, đội trưởng trực tiếp thăng chức, khiến cho những con heo như bọn họ cũng được thơm lây!

Quả nhiên, dù thả đám người trâu bò kia ở nơi nào thì bọn họ vẫn là những tồn tại cực kỳ trâu bò!

Giờ khắc này, một tia hoài nghi đối với phong cách hành sự của đội trưởng, vốn có sẵn ở trong lòng cả đám thuộc hạ này, đã nhanh chóng chuyển biến, và cũng chỉ trong nháy mắt sau đó, toàn bộ hoài nghi đều bị niềm vui sướng cùng với sự kích động quá đỗi bất ngờ cũng quá đỗi to lớn kia, đánh tan thành mây khói rồi.

Bên ngoài sinh ra tình huống ghê gớm như thế, nhưng Trái Trái và Miêu Miêu ở trong cơ thể Lâm Ân, vẫn rơi vào trạng thái trống rỗng, thậm chí đến tận thời điểm Lâm Ân thông qua một loạt hành động tấn công nhanh, để mau chóng hoàn thành quá trình thăng chức từ đội trưởng lên đến chấp sự, bọn họ cũng không kịp phản ứng lại.

Bởi vì tình huống này quá bất hợp lí rồi.

Có cảm giác nó cực kỳ không hợp thói thường giống như là bật hack vậy.

Bởi vì từ khi hắn chính thức khống chế thân thể Lạc Thập cho đến bây giờ, con mẹ nó còn chưa vượt quá nửa giờ!

Mãi cho đến cuối cùng, Trái Trái ngây ngốc hỏi: "Đầu ngốc ơi, nghĩa là hiện giờ ngươi đã trở thành nhân viên chấp hành cấp cao bên trong Leviathan rồi hả?"

Lâm Ân đang đánh giá con chip quyền hạn vừa được truyền tới trên tay, nghe được câu hỏi này cũng thầm nói trong đầu đáp lại: "Không phải ngươi đã nhìn thấy toàn bộ quá trình rồi sao?"

Trái Trái (? Д? ) ngơ ngác nói: "Nhưng... Nhưng mà chuyện này, dường như chuyện này có chút bất hợp lý rồi! Chẳng lẽ bọn họ không có lấy một chút hoài nghi nào đối với ngươi sao? Chỉ đơn giản như vậy, bọn họ đã để cho một kẻ gian trá như ngươi trà trộn vào trong nội bộ của mình rồi?"

Lâm Ân liếc cô ấy một cái, khẽ day day huyệt Thái Dương, sau đó cười nhạt nói: "Đơn giản hả? Trái Trái, xem ra ngươi đi theo chủ nhân ngươi lâu như vậy rồi, nhưng vẫn ngu ngơ, chẳng học được cái gì cả. Ta nói cho ngươi biết, người ta đi ra lăn lộn, vốn không phải là chuyện gì cũng đánh đánh giết giết, mà phải so xem ai càng am hiểu đạo lí đối nhân xử thế hơn kìa. Hơn nữa, cơ hội vốn không phải thứ chỉ cần chờ là có thể đợi được, mà phải học cách tự mình sáng tạo ra."

"Ngươi ngẫm lại xem, đây là chỗ nào? Đây là Leviathan, là một trong số những đại bản doanh của Dịch Y, và nguy cơ lớn nhất của bọn họ bây giờ là gì? Đương nhiên là hai tên khốn đã lẻn vào bên trong Leviathan, bất cứ lúc nào cũng có thể xông tới, ám sát lãnh tụ của bọn họ. Vậy ta hỏi ngươi, là một vị lãnh tụ như bác sĩ 315, lão vừa phải khống chế Leviathan chiến đấu cùng đám người Ngả Văn đại ca, vừa phải đối phó với hai tên khốn nạn kia, trong lòng lão sẽ không sốt ruột, sẽ cảm thấy mình đã nắm chắc phần thắng rồi sao?"

Bình Luận (0)
Comment