"Chấp sự..."
"Không sao... Chỉ là đột nhiên trong lòng ta có chút thương cảm. Không cần phải để ý đâu, cứ đi thôi, mang theo những thứ này đi hiếu kính các vị lão đại một phen, coi như đây là món quà mà một người hâm mộ thầm lặng gửi đến những thần tượng mà trong lòng hắn luôn mong mỏi đi."
Trên màn hình, Lạc Thập (Lâm Ân) buồn bã ngẩng đầu, lại lấy khăn tay ra, đưa vào khoảng trống bên dưới chiếc mặt nạ con quạ, khẽ xoa xoa hai cái. Lúc kéo chiếc khăn ra ngoài, toàn bộ đều bị ướt hết rồi, thậm chí còn có những giọt nước tí tách rơi xuống dưới.
"Vâng! Chấp sự." Đám đàn em Dịch Y đang đứng bên cạnh hắn cũng bị cảm động lây.
Thì ra… ở trong lòng chấp sự của bọn họ, địa vị của các vị lão đại kia lại nặng đến vậy sao?
Chuyện này... thật sự... đã khiến bọn họ cảm động mất rồi.
"..."
"..."
Yên tĩnh.
Bầu không khí yên tĩnh vô cùng quỷ dị đang điên cuồng lan tràn phía trước màn hình bên trong khoang sinh học đầu tiên.
Mấy vị Dịch Y cao tầng vốn cực kỳ tức giận, chuẩn bị đi đánh thức bác sĩ, mách lẻo chuyện này, lập tức đứng đờ ra đó, im lặng lắng nghe những lời biểu lộ chân tình đang truyền đến từ phía sau màn hình.
Đó là một loại tình cảm chân thành vô tình lộ ra trong lời nói, hoàn toàn không nhìn ra bất cứ dối trá và giả tạo nào.
"Cái kia..." Một vị lãnh đạo cấp cao có chút mất tự nhiên, lập tức xoay người, trở về chỗ ngồi của mình, nói: "Trước không nói đến chuyện năm phần kia, thật ra thì… trong lòng ta vẫn cảm thấy đồng chí Lạc Thập này chính là một nhân tài có thể làm chuyện lớn, thật ra ta vẫn tương đối xem trọng đối với chuyện đồng chí Lạc Thập trở thành chấp sự thứ tám."
Một vị lãnh đạo cao cấp khác cũng nhẹ nhàng buông xuống bước chân sắp tiến lên, khẽ đưa tay chỉnh lại cổ áo, sau đó ho khan một tiếng nói: "Đúng vậy, bỏ qua không nói chuyện đến năm phần kia, thì thật ra ta cũng khá tán thành cách nhìn của ngươi. Lạc Thập kia là một đồng chí tốt, chẳng qua tính tình có chút hơi nóng nảy mà thôi, nhưng dẫu sao hắn cũng là người trẻ tuổi, vội vàng xao động như thế vẫn là chuyện bình thường."
"Không sai." Một vị cao tầng có chút mất tự nhiên gật gật đầu.
"Đúng rồi, vừa rồi ta muốn đi làm chuyện gì nhỉ? À, ta muốn đi ăn một bữa cơm, xem trí nhớ của ta này!" Vị cao tầng của Dịch Y kia khẽ thở dài một tiếng, sau đó chống gậy, rẽ vào nhà vệ sinh.
Mấy tên cao tầng chung quanh cũng đưa mắt nhìn đối phương một cái, sau đó phóng khoáng cười to, hoàn toàn không có bất cứ cảm giác lúng túng khó xử nào, lập tức xoay người đi trở về.
Không sai.
Bỏ qua không nói chuyện năm phần kia… thì đúng là đồng chí Lạc Thập... này cũng rất đáng yêu!
Về sau này, tất cả đều là đồng sự trong cùng một chiến hào, cũng đều là lão đại, mà giữa đám lão đại với nhau, còn có thể báo cáo gì nữa? Đây đúng là làm loạn mà!
"Theo ta thấy, thành tựu tương lai của đồng chí Lạc Thập này tuyệt đối là không thể hạn lượng. Ta nhìn người rất chuẩn, người bình thường ta đều sẽ không liếc mắt nhìn một cái đâu."
"Không sai, hắn là một người có thể thành tài!"
"Vừa rồi là ai đề xuất đi cáo trạng với bác sĩ vậy? Đúng là kiếm chuyện mà! Người trẻ tuổi phạm chút sai lầm nho nhỏ không phải là rất bình thường sao? Đẩy vấn đề đi quá xa như vậy, đúng là một chút ý thức đoàn kết cũng không có, thật đáng xấu hổ!"
Những vị cao tầng kia bắt đầu mở miệng tán thưởng, cũng không biết vì sao đột nhiên bọn họ nhìn Lạc Thập (Lâm Ân) xuất hiện giữa màn hình, lại cảm thấy vô cùng thuận mắt!
Nhóc con này… Thật là đẹp trai! Rất có tinh thần!
Một tên Dịch Y đang đứng gần đó ngơ ngác (? Д? ) nuốt nước bọt, nhìn thái độ của các vị lãnh đạo đột nhiên thay đổi một trăm tám chục độ như vậy, trong tay gã đang cầm văn kiện, (;? ;: 益:;? ;) chỉ có thể nghiến răng hỏi: "Cái kia... Vậy ta có cần đi tìm vị nguyên lão kia của nhà xưởng trang bị cấy ghép nữa không? Vị nguyên lão kia... vẫn đang phun máu, tình trạng khá nghiêm trọng..."
Một vị cao tầng của Dịch Y có chút không kiên nhẫn mà kẹp điếu thuốc lên, phất phất tay nói: "Cho hắn chút dược tề quá hạn, để hắn phun ra đi, đừng làm chậm trễ chuyện lớn của chúng ta!"
"..."
【 Đinh! Độ hảo cảm của chấp sự thứ bảy Dịch Y đối với ngươi +10】
【 Đinh! Độ hảo cảm của chấp sự thứ năm Dịch Y đối với ngươi +14】
Trong hành lang, nghe âm thanh nhắc nhở của hệ thống không ngừng truyền đến bên tai, Lâm Ân khẽ liếc mắt nhìn từng viên từng viên nhãn cầu theo dõi mọc ra từ trong góc tường, trên mặt hắn lập tức để lộ ra nụ cười quỷ dị bên dưới mặt nạ con quạ kia.
Trên thực tế, sau khi âm thanh nhắc nhở của hệ thống bắt đầu vang lên, hắn đã biết mọi chuyện đều phát triển theo phương hướng bản thân mong muốn rồi.
Cái này gọi là thượng bất chính hạ tắc loạn.
Nếu đống xà nhà bên dưới đã không thẳng hàng, thì khẳng định là mấy cái xà nhà bên trên đã nát bét từ lâu.
Xét cho cùng, nếu từ trên xuống dưới, không một người nào sa đọa mục nát, thì ngươi muốn làm tan rã tổ chức bọn họ từ bên trong nội bộ, cũng chẳng quá dễ dàng.
Mà bây giờ thì sao?
Hắn chỉ dùng một âm mưu nho nhỏ, hiến tế một cái nhà xưởng trang bị, đã thu nạp được gần như là toàn bộ đám đàn em thuộc bộ phận hành động. Mà sau khi tiếp tục dùng một phần trang bị cấy ghép còn lại để đạt thành nhận thức chung với nhóm cao tầng Dịch Y, có thể nói ở thời điểm hiện tại, hắn đã thật sự có thể vô pháp vô thiên, muốn làm gì thì làm rồi.
Dù bây giờ hắn hung hăng chơi nát con gái của bác sĩ ở trước mặt mọi người, thì đám người kia cũng tuyệt đối sẽ giả vờ như không nhìn thấy.
Không sai!
Đây chính là kết cấu tổ chức của trận doanh hỗn loạn!
Cái gì mà tín niệm, lý tưởng?
Cái gì mà nhất trí đối ngoại?
Cái gì mà đoàn kết một lòng?
Tất cả đều không quan trọng bằng tiền bạc.
Cho nên dựa theo lý thuyết, chỉ cần ngươi có thể chăm lo đầy đủ đến lợi ích của phần lớn các phe phái trong tổ chức này, bao bọn họ ăn no, thì ngươi muốn làm lãnh tụ của bọn họ cũng là chuyện vô cùng dễ dàng.