Dị Giới Liên Minh

Chương 120

Âm thanh của Thanh Mị khiến Long bừng tỉnh. Thấy cô khóc thương tâm như vậy, Long không khỏi áy náy cùng xấu hổ.

“ Ngoan, đừng khóc. Anh không sao?”

Dỗ dành mãi, Thanh Mị mới nín khóc, thế nhưng cô ôm lấy tay Long không tha

Long cũng mặc kệ cô, hắn vội vàng lấy từ trong túi ra điện thoại của mình. Bấm một dãy số rồi gọi điện

“ Alo. Long đó à? Cháu lại tự động gọi cho chú. Thật sự là mặt trời mọc đằng tây đó?”

Bên kia điện thoại, tiếng cười lớn của một người đàn ông vang lên. Trong âm thanh mang theo vẻ vui mừng cho thấy Long điện thoại đến khiến người đàn ông này rất vui vẻ

“ Chú Thành. Chú nói cứ như cháu gọi điện cho chú là chuyện kinh thiên động địa vậy?” Long khẽ cười nói

“ Ha… ha, chẳng lẽ không phải? Lần nào cũng phải là ta gọi điện cho Tuyết thì mới được nói chuyện với cháu. Còn không thì chẳng bao giờ thấy cháu gọi điện lại cả” Người đàn ông mang theo vẻ trách mắng cười nói

Nghe vậy, Long không khỏi xấu hổ. Người đàn ông này chính là Lạc Thành, cha của Lạc Tuyết, cũng là bố vợ của mình. Ông ta nâng niu Lạc Tuyết như bảo bối. Mà Long thì lại câu dẫn con gái ông ta bỏ nhà ra đi.

Nếu không phải Lạc Thành thật sự quý Long, cũng tin tưởng Long chăm sóc được con gái mình thì ông ta đã vác dao đến Nguyễn gia mà chém hắn rồi

Tuy vậy, điều này cũng khiến Long hơi sợ Lạc Thành. Cũng vì thế mà rất ít khi hắn gọi điện hỏi thăm ông ta

“ Thôi, không đùa cháu nữa. Lần này gọi điện tới đây có việc gì vậy?”

Lạc Thành ngừng đùa giỡn, nghiêm giọng hỏi. Long tại sao lại không điện cho mình, Lạc Thành biết rất rõ ràng. Không phải là vì sợ mình sao? . Hiện tại, đối phương lại dũng cảm gọi tới, chứng tỏ hắn có việc rất quan trọng muốn nói

“ Chú Thành. Cháu muốn hỏi: Bảy viên ngọc rồng là có thật?”

Long cũng không dườm dà. Trực tiếp nói ra việc mình muốn hỏi.

Nghe đến bốn từ “ Bảy viên ngọc rồng”. Lạc Thành thân hình run lên, khuôn mặt trầm xuống. Ánh mắt mang theo vẻ khiếp sợ cùng khó tin

Rất lâu sau, ông mới bình tĩnh lại. Thế nhưng khuôn mặt ông không còn vẻ cợt nhả nữa mà tràn đầy nghiêm túc. Ông nói

“ Tại sao cháu lại hỏi vậy?”

“ Chú hãy trả lời cháu đã: Bảy Viên Ngọc Rồng có tồn tại hay không?” Long không trả lời Lạc Thành mà hỏi. Hắn muốn được nghe đáp án từ chính miệng Lạc Thành. Chỉ có như vậy, hắn mới biết được mình suy luận đúng hay sai

Bảy Viên Ngọc Rồng là một bảo vật của Việt Nam Thiên Quốc. Gồm bảy viên ngọc có khắc những ngôi sao. Theo như Thiên Quốc Truyền Thuyết Truyện. Nếu như tập hợp đủ Bảy Viên Ngọc Rồng thì sẽ gọi ra Rồng Thần, Rồng Thần sẽ cho người triệu hồi ngài một điều ước

Tương truyền, năm đó Lạc Long Quân chính là tìm được bảy viên ngọc rồng. Được Rồng Thần ban cho điều ước, và ông ấy đã ước quốc gia của mình trở thành Thiên Quốc và điều ước đã được thực hiện.

Sau đó, Lạc Long Quân giữ lại Bảy Viên Ngọc Rồng, cùng với Phá Tiên Kiếm, Long Ấn tạo thành Tam Thiên Thần Khí của quốc gia

Tuy vậy, đây là chỉ là truyền thuyết. Thậm chí đến cả những gia tộc như Long, những người biết rất nhiều điều của đế quốc nói riêng và đại lục nói chung nhưng cũng đều cho Bảy Viên Ngọc Rồng, à không, Tam Thiên Thần Khí chỉ là sản phẩm của trí tưởng tượng. Do đó, Long cũng không tin Tham Thiên Thần Khí là có thật

Thế nhưng hiện tại, hắn liền bắt đầu phải hỏi: Liệu rằng đó chỉ là truyền thuyết? Hay Tam Thiên Thần Khí thật sự tồn tại

“ Cháu muốn biết? Được. Ta nói cho cháu:Bảy Viên Ngọc Rồng, không, phải là Tam Thiên Thần Khí thật sự tồn tại”

Trầm mặc một lúc, sau đó, Lạc Thành thở dài nói ra.

Long là mặc dù đã không còn là tộc trưởng Nguyễn gia, nhưng ông biết Nguyễn gia vẫn lấy Long làm trung tâm.

Vì thế, nói cho Long biết bí mật mà chỉ có những tộc trưởng mới biết, Lạc Thành cũng không cảm thấy mình làm sai

“ Là thật sao?”

Long lẩm bẩm một tiếng. Mặc dù đã đoán được, thế nhưng, khi nghe Lạc Thành thừa nhận. Long vẫn cảm thấy rung động thật sâu. Trong lòng không chút nào bình tĩnh. Mà cũng phải, thứ mà hắn chỉ cho rằng không tồn tại, nay được biết rằng là có thật, Long không chấn kinh mới là lạ

“ Chú Thành. Vậy Đền Mẫu Âu Cơ là nơi cất giữ Bảy Viên Ngọc Rồng”

“ Sao cháu biết”

Lần này, đến lượt Lạc Thành kinh hô. Ông thật sự không ngờ tới câu nói này của Long. Long không biết tới Bảy Viên Ngọc Rồng, nhưng lại biết nơi cất giữ nó, thật sự khiến ông kinh ngạc vô cùng

“ Vậy là mình đã đoán đúng”

Mặc dù Lạc Thành không nói ra. Nhưng Long cũng biết suy luận của mình là chính xác rồi

Khi nghe được âm mưu tấn công Đền Mẫu của Đinh gia và Mộ Dung gia. Long đã nghĩ tới rất nhiều khả năng. Nhưng tất cả đều không cho hắn biết được lý do bọn họ làm vậy. Chỉ khi nghĩ tới câu nói của Số Hai, Long lúc đó mới đoán ra được phần nào

Theo như lời của Mộ Dung Phục. Bên trong Đền Mẫu chắc chắn có cất giữ một thứ gì đó . Một thứ cực kì quan trọng với Đinh gia và Mộ Dung gia. Nếu không bọn họ cũng không liều mạng

Mà Đền Mẫu Âu Cơ tồn tại từ năm mười ngàn năm trước, được xây dựng do chính hoàng thất Việt Nam Thiên Quốc. Như vậy, khả năng rất cao là thứ đó là một bảo vật của hoàng thất

Tiếp tới. Khi Số Hai biến thành kẻ ngốc, đã luôn lẩm bẩm: “ Rồng Thần, Tái Sinh”

Sâu chuỗi hai giữ kiện này. Long lớn mật suy đoán. Bên trong Đền Mẫu Âu Cơ cất giữ một một bảo vật. Một bảo vật có liên quan tới Rồng, có thể hồi sinh người chết. Mà một thứ như vậy, được Đền Mẫu Âu Cơ bảo vệ thì chỉ có một: Một trong Tam Thiên Thần Khí: Bảy Viên Ngọc Rồng

Nhưng, suy luận này muốn chuẩn xác thì bước đầu tiên phải biết được: Tam Thiên Thần Khí có thật hay không? Và hiện tại, Long đã biết được đáp án của mình

Bên kia, Lạc Thành nghe được lời nói của Long liền hiểu ra. Tuy vậy, nếu như Long đã đoán đúng, Lạc Thành cũng không che dấu nữa, hắn nói tiếp:

“ Đền Mẫu quả thật là nơi cất giữ Bảy Viên Ngọc Rồng. Nhưng đó chỉ là việc của hai ngàn năm trước mà thôi

Trong cuộc đại chiến thế giới lần hai, khi chúng ta đang cùng các quốc gia khác chiến đấu thì bên trong vương quốc, Viêm Hoàng Tộc phản bội. Bọn họ không chỉ tấn công cường giả chúng ta mà còn phá hủy Đền Mẫu Âu Cơ, đánh cắp Bảy Viên Ngọc Rồng.

May sao, Hoàng đế vương quốc, cũng chính là cụ tổ cháu phát hiện được âm mưu của bọn chúng. Đã dẫn quân tiêu diệt Viêm Hoàng Tộc,bắt bọn họ phải chạy trốn tới Viêm Trung Tinh

Thế nhưng, sau cuộc tạo phản này. Bảy Viên Ngọc Rồng đã mất đi bốn viên. Chỉ còn lại ba viên vẫn còn lưu giữ trong Đền Mẫu”

“ Ra là vậy?”

Long lẩm bẩm một tiếng. Đến giờ, hắn mới biết được toàn bộ câu chuyện xung quanh Bảy Viên Ngọc Rồng. Cũng biết lý do tại sao, Viêm Hoàng Tộc cùng Việt Tộc, đế quốc cùng Viêm Trung Tinh lại thù sâu hơn biển vậy

" Chú Thành, chú mau yêu cầu tăng thêm người canh giữ Đền Mẫu. Đền Mẫu sắp xảy ra đại chiến rồi"

Long trầm giọng, đưa ra yêu cầu

" Cái gì, chuyện này là sao?"

Lạc Thành giật mình, lắp bắp kêu lên. Nếu không phải từ trong giọng nói của Long, Lạc Thành thấy được sự nghiêm trọng vô cùng. Hắn còn tưởng rằng Long đang đùa mình đấy

“ Chú Thành. Hai ngày nữa, Viêm Trung Tinh sẽ đem quân tấn công Đền Mẫu Âu Cơ. Mục đích chính là đánh cắp ba viên ngọc còn lại”

Long giải thích, sau đó nói ra những gì mình nghe trộm được từ chỗ Đinh gia

“ Cái gí? Giỏi cho một Đinh gia. Lại dám tạo phản. Mẹ nó! Lần này ta không diệt Đinh gia, ta thề không phải là Lạc Thành”

Nghe xong, Lạc Thành rống giận một tiếng. Ánh mắt tràn đầy lửa giận.

Trong đời hắn, Lạc Thành ghét nhất chính là những tên bán nước cầu vinh, đặc biệt là những kẻ việt gian càng khiến ông hận không thể một đao chém chết đối phương. Việc làm của Đinh gia khiến Lạc Thành không thể chấp nhận được

“ Được rồi Long. Cháu yên tâm. Ta đảm bảo đám người Đinh gia cùng Mộ Dung gia sẽ một đi không trở lại. Dám xúc phạm tới nơi thần thánh của Việt Tộc. Bọn chúng thật muốn chết”

“ Vậy cháu chờ tin vui từ bác” Long hài lòng gật đầu, sau đó cúp máy quay sang nhìn Thanh Mị âm thanh mang theo một vẻ mệnh lệnh:

“ Bà xã. Em gọi điện cho cha em thông báo mọi việc. Hai ngày nữa, tấn công Đinh gia”

Thanh Mị gật đầu sau đó làm theo những gì Long nói.

Còn Long, hắn ánh mắt nhìn ra cửa sổ, trong mắt tràn đầy vẻ suy tư

Hiện tại, hắn đã hiểu được phần nào âm mưu của Đinh gia. Thế nhưng, không phải là hoàn toàn. Đến giờ, hắn vẫn chưa lý giải được, tại sao Đinh gia lại đánh cắp những phương tiện quân sự mà Đại Việt Đế Quốc mua của Đế Quốc Anh? Còn nữa, kẻ mà Đinh gia và Mộ Dung gia muốn hồi sinh là ai? Là người nào để bọn họ phải liều mạng đến vậy? Cuối cùng, Đinh Bá Vương thật ra là kẻ nào?

********************

Sau khi Long cúp máy. Lạc Thành liền không chút nào nghỉ ngơi. Ông mở lên điện thoại, bấm mỗi dãy số:

“ Alô. Long Kiếm đó à! Là sư phụ đây”

“ Sư phụ. Ngài gọi con có chuyện gì?” Đầu bên kia, âm thanh của một người đàn ông vang lên.. Hắn chính là Tổ Trưởng Tử Long Đỉnh:Long Kiếm và cũng là đệ tử mà Lạc Thành tự hào nhất

“ Hai ngày nữa. Mộ Dung gia của Viêm Trung Tinh sẽ tấn công Đền Mẫu. Con liên hệ với Tử Tiên Môn, tăng thêm người ở Đền Mẫu. Biến nơi đó thành mồ chôn đám người xâm lược” Lạc Thành trầm giọng hạ lệnh

Nghe vậy, Long Kiếm rung lên một cái. Trong mắt tràn đầy vẻ khiếp sợ cùng không thể tin được, lắp bắp lên tiếng:

“ Sư phụ! Ngài nói thật?”

“ Ta đã bao giờ lừa con. Nghe lệnh ta , nhất quyết không được để đám người đó mang đi ba viên ngọc rồng của Đền Mẫu

“ Vâng, sư phụ yên tâm. Con sẽ hoàn thành nhiệm vụ” Cảm nhận được sự nghiêm túc trong giọng nói của Lạc Thành, Long Kiếm biết những điều sư phụ nói là thật. Lập tức, hắn kiên định nói ra.

“ Tốt lắm. Ta tin tưởng con sẽ hoàn thành nhiệm vụ” Lạc Thành tán thưởng một câu, sau đó cúp máy

Về phía Long Kiếm, sau khi Lạc Thành cúp máy. Long Kiếm trong mắt lóe lên một tịa dị sắc, tràn đầy vẻ trầm tư không biết nghĩ gì.

Rất lâu sau, hắn mới cầm lên điện thoại. Bấm số gọi cho ai đó:

“ Vợ. là anh đây, anh có chuyện muốn nói với em”

********************

Trên không, nghe xong toàn bộ cuộc nói chuyện của Long và Lạc Tuyết. Thanh niên thần bí ánh mắt tràn đầy vẻ hứng khởi , âm thanh mang theo một chút hưng phấn lên tiếng

“ Có trò hay để xem rồi đây. Kế hoạch chục năm của Đinh gia, há có thể chỉ là đột nhập Đền Mẫu. Không biết, tới lúc đó, thằng bé sẽ có vẻ mặt như thế nào? . Ha… ha, thật sự là chờ mong ah”
Bình Luận (0)
Comment